Trên mặt đẹp của Bạch Tổ Y cũng hiển hiện nồng đậm kinh ngạc và khó có thể tin.
Cô vội vàng đứng lên, cung kính nói:
"Ông Thanh, ông...!mời các vị ngồi!"
Có điều, Bạch Tổ Y nói xong lại ngạc nhiên phát hiện ông Thanh và những người ông ta mang theo vẫn không ngồi xuống, thay vào đó lại nhìn về phía Lâm Thiệu Huy với một đôi mắt tràn ngập chờ mong và khát vọng.
Dường như nếu Lâm Thiệu Huy không nói chuyện thì bọn họ cũng không dám ngồi xuống.
"Không...!Không có khả năng, nhất định là mình nhìn lầm rồi!" Bạch Tố Y dụi dụi đôi mắt của mình.
Mà đúng lúc này!
Lâm Thiệu Huy hơi gật đầu nhẹ một cách khó thấy, lúc này bọn người ông Thanh mới thở dài một hơi rồi vội vàng ngồi xuống,
Phù...
"Quả nhiên là mình nhìn lầm rồi!" Khi Bạch Tổ Y dụi mắt mắt xong thì nhìn thấy mấy người ông Thanh đã ngồi xuống, lúc này cô mới cười khổ nói thầm một câu.
Giờ phút này, trong ánh mắt kinh ngạc của người nhà họ Thẩm và đám khách mời, ông Thanh ngồi ở bên người vợ chồng Lâm Thiệu Huy và Bạch Tố Y, nói chuyện say sưa với Lâm Thiệu Huy như giữa chốn không người.
Về phần đám người Thẩm Thái Công, thậm chí bọn họ nhìn đều không có nhìn liếc mắt.
Chuyện này...
Đám người Thẩm Thái Công, Thẩm Kiến đứng bên cạnh lập tức xấu hổ tới cực điểm.
Họ đang phải đứng ở bên cạnh bàn của Lâm Thiệu Huy như người hầu kẻ hạ, không có chỗ ngồi trống để ngồi xuống, cũng không dám cứ như vậy mà đi!
Họ chỉ có thể xấu hổ đứng đấy, nghe Lâm Thiệu Huy và những người khác nói chuyện với nhau.
Cho đến khi Thẩm Thái Công đứng đau lưng, thật sự nhịn không được nữa, lúc này mới từ Thẩm Kiến đỡ quay trở lại chỗ ngồi chủ vị.
Chỉ là, ông ta cũng không dám bỏ bê Phí Trường Thanh.
Ông ta vội vàng cho người mang tất cả những món ăn, hoa quả trên bàn chủ vị, đưa đến trên bàn Bạch Tố Y.
Nhất thời, bầu không khí trong toàn bộ sảnh tiệc vô cùng kỳ quái.
Vị trí kém cỏi nhất là bàn của Bạch Tố Y lại trở thành bàn chủ vị, mà với tư cách là bàn chính chủ vị của người nhà họ Thẩm lại trở thành một bàn xấu hổ nhất.
Đặc biệt, khi rượu và thức ăn được mang lên, phần đông khách mời trong sảnh yến hội vừa ăn không biết có mùi vị gì, vừa dựng thẳng tai lắng nghe
đám người Phí Trường Thanh nói chuyện.
Toàn bộ sảnh yến hội, giống như chỉ có bàn của đám người Phí Trường Thanh là vô cùng sôi nổi.
Điều này khiến cho người nhà họ Thẩm càng thấy xấu hổ, đau khổ dày vò.
"Ba, chúng ta làm sao bây giờ?" Giờ phút này, Thẩm Kiến như sắp phát điên lên.
Đặc biệt là những người khách mời xung quanh, nhìn về phía người một nhà mình với ánh mắt cổ quái, khiến cho ông ta như bị gai nhọn đâm vào lưng, đứng ngồi không yên.
Mà trong lòng Thẩm Thái Công cũng đắng chát.
Chẳng biết tại sao mà lúc này này ông ta lại nhớ tới bữa tiệc đính hôn lúc trước.
Khi đó, người nhà họ Thẩm bọn họ cũng sắp xếp cho người một nhà Bạch Tố NY ngồi ở chiếc bàn kém cỏi nhất ở cửa ra vào.
Mà cũng như vậy, người nhà họ Thẩm bọn họ nhìn người một nhà Bạch Tổ Y và nhóm người số một trong tỉnh trò chuyện với nhau thật vui.
Mà bây giờ, vẫn là vị trí kém cỏi nhất ở cửa ra vào, nhưng người đang trò chuyện vui vẻ với vợ chồng Bạch Tố Y, lại đổi thành thần tài nhà họ Thẩm - Phí Trường Thanh.
Trọn vẹn gần một giờ!
Khi mọi người trong nhà họ Thẩm đều toát mồ hôi và sắp không nhịn được nữa,
Thì bọn họ mới nhìn thấy, mọi người trên bàn của Bạch Tổ Y đều ăn uống no đủ, lau sạch khóe miệng,
Một màn này lại khiến cho đám người Thẩm Thái Công thở dài một hơi.
Ông ta nhanh chóng đứng lên, cần thận từng li từng tí đi đến trước mặt nói với Phí Trường Thanh:
"Ông Thanh, ông đã ăn xong chưa? Ông xem, thời gian cũng không sóm, phần đông khách mời đều đang đợi! Trước tiên chúng ta có thể ký kết hợp đồng được không?"
Hôm nay, chuyện trọng yếu nhất đối với nhà họ Thẩm chính là họp đồng siêu cấp trị giá hơn một trăm triệu đô la này.
Chỉ cần có thể thuận lợi ký kết hợp đồng thì những dày vò trước đó cũng không coi vào đâu!
Nghe nói như thế, Phí Trường Thanh không khỏi nhẹ gật đầu:
"Đúng vậy! Đã đến lúc phải ký!"
Một câu nói kia khiến cho Thẩm Thái Công cùng với tất cả người nhà họ Thẩm vui mừng không thôi, một lòng triệt để bỏ vào đáy lòng.
Chỉ là ngay sau đó, Phí Trường Thanh nói một câu, lại khiến cho tất cả mọi người như bị sét đánh:
"Tôi đại diện cho Tập đoàn Phí Hà tuyên bố, tập đoàn sẽ ký hợp đồng nghiệp vụ cho tám mảng kinh doanh cùng tập đoàn Bạch Kỳ của cô Bạch Tổ Y với tổng giá trị là...!một trăm triệu đô la Mỹ!".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...