Tuy là vua của một nước địa vị cao quý cao cao tại thượng, nhưng cho dù đã là thiên tử nhưng trong lòng tất cả hoàng đế đều lo lắng.
Kết quả là, sau khi quốc sư tính ra việc này, hoàng đế Lão Tử liền cho thân tín của mình tìm kiếm người này.
Không quên nhờ vã, cuối cùng rốt cục tìm được con gái của hộ quốc Đại tướng quân chính là chân long Thiên nữ trong thiên mệnh!
Kết quả là, lão hoàng đế không cảm thấy thẹn lập Nhạc Đồng Đồng làm hậu.
Bất quá, không biết là trùng hợp hay là chuyện quốc sư nói là thật.
Sau khi lão hoàng đế lập Nhạc Đồng Đồng làm hậu, tứ hải thái bình, cái gì thiên tai nhân họa đều so với những năm qua ít đi không ít.
Kết quả là, lão hoàng đế đối với Hoàng hậu tuổi trẻ này lại càng sủng ái có thêm.
Nữ nhân hậu cung người nào chịu được tịch mịch! ? Một đám lại càng không phải là kẻ dễ bắt nạt.
Vì thế, các loại tranh thủ tình cảm hãm hại diễn ra bất tận.
Cả đám đều chỉ hướng Hoàng hậu nương nương, muốn dụ dỗ Hoàng hậu nương nương!
Chỉ là, Hoàng hậu nương nương này tuổi còn trẻ nhưng thủ đoạn lại thật cao.
Muốn nói sự tích vinh quang của Hoàng hậu nương nương này, quả thực nói ba ngày ba đêm đều nói không xong.
Nghe nói, khi lão hoàng đế còn chưa chết, có một người gọi là Thục phi nương nương am hiểu âm luật, nàng trước kia chính là dùng giọng hát êm tai giống như chim vàng anh của mình để chinh phục lão hoàng đế, cũng được sủng một vài ngày.
Chỉ là lão hoàng đế phong lưu, sau khi sủng ái nàng một vài ngày liền bị một người mới đoạt đi phong đầu.
Về sau Thục phi nương nương bị lão hoàng đế vắng vẻ, mỗi ngày đều ca hát trên những đoạn đường lão hoàng đế phải đi qua.
Tiếng ca động lòng người kia lại đả động lão hoàng đế, đêm đó lão hoàng đế liền sủng hạnh Thục phi nương nương.
Lúc ấy Thục phi nương nương kia đắc ý, lại được lão hoàng đế sủng ái, liền lập tức ăn mặc trang điểm xinh đẹp, mang theo trâm cài đỏ thắm mà lão hoàng đế mới ban thưởng, tính toán đến trước mặt hoàng hậu lên mặt.
Ai biết, cho dù nàng ăn mặc trang điểm xinh đẹp, ở trước mặt Hoàng hậu nương nương diện dung băng lãnh, toàn thân quý khí, thật giống như một con chim trĩ khoe khoang trước mặt Phượng Hoàng cao quý, làm trò cười cho thiên hạ.
Sau cùng, Thục phi nương nương xấu hổ nhịn không được mắng Hoàng hậu nương nương một câu, cái gọi là họa từ miệng mà ra, đừng nhìn bộ dáng Hoàng hậu nương nương này tuyệt sắc, trẻ tuổi, xuất thủ cũng không kém phần tàn nhẫn.
Chỉ là nhẹ nhàng một câu, đã cho người cắt đi đầu lưỡi của Thục phi lúc trước vẫn lấy làm tự hào.
Một màn kia, tất cả nữ nhân hậu cung đều khiếp sợ, hoàng hậu này cũng không phải là dễ chọc.
Cho dù sau cùng Thục phi nương nương đến khóc lóc trước mặt lão hoàng đế muốn tố khổ, kể ra sự ác độc của hoàng hậu lại nói không ra miệng.
Lại nói, khi lão hoàng đế nhìn thấy Thục phi đã bị cắt đi đầu lưỡi, đầy người chật vật, diện dung hung dữ lại càng sinh lòng chán ghét, lập tức tống vào lãnh cung. Sau cùng, Thục phi bị cắt lưỡi lại không có người chăm sóc nên chết đói.
Việc này sợ tới mức làm nữ nhân hậu cung an phận một vài ngày.
Chỉ là, sau khi qua mấy tháng, mọi người dần dần quên đi chuyện này. Lại có một phi tử cố ý cầm một tượng gỗ viết ngày sinh tháng đẻ của lão hoàng đế, muốn giá họa hại Hoàng hậu nương nương. Sau cùng lại bị Hoàng hậu nương nương biết được, vì chấn nhiếp hậu cung, nàng triệu tập mọi người trong hậu cung, sau đó tự mình đem phi tử dám hãm hại mình đẩy vào trong một cái hố chứa đầy độc xa.
Nhìn phi tử kia bị vô số độc xà quấn lấy, cắn chết, nương nương tuổi trẻ mỹ mạo liền đứng ở phía trên hố ha ha cười.
Tiếng cười kia ngọt ngào thanh thúy như thế, giống như hoàng anh xuất cốc, nhưng nghe vào trong tai mọi người lại giống như rắn rết. . . . . .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...