Mang Theo Linh Tuyền Xuyên Thành Nông Dân

Miêu: beta-ed

Quý Lam cũng nghe mẹ mình nói tốt cho Điền Tiến Đa, cậu đã nghe ra điều không được bình thường, sau đó chợt nghe mẹ hỏi nếu gả cậu cho Điền Tiến Đa làm phu lang thì thế nào, cậu chớp chớp mắt, sau đó liền cười rộ lên, cười xua tay liên tục, thấy Trương thị sốt ruột cậu mới dừng cười, nói không được.

Trương thị hỏi sao lại không được, bà cảm thấy Điền Tiến Đa rất tốt, nhìn A Lam cùng Điền Tiến Đa cũng rất xứng đôi, Điền gia cũng biết tính A Lam, sẽ không ngại cậu ta quá mức mạnh mẽ, như vậy bà cũng yên tâm.

Quý Lam nói: “Điền Tiến Đa giống như anh con vậy, sao làm chồng được? Anh ta cũng sẽ không vui lòng, anh ta có người mình thích rồi, chính là Mộc Mộc.”

Trương thị vừa nghe thì kinh ngạc, Điền Tiến Đa thích Mộc Mộc? Thật nhìn không ra Nhưng bà biết Quý Lam sẽ không lấy chuyện này ra lừa bà, nếu cậu ta nói Điền Tiến Đa thích Mộc Mộc, vậy hẳn là đúng, xem ra ngay cả thím Điền cũng không biết chuyện. Ai, xem ra hai người mẹ mừng hụt một hồi, không được làm thông gia rồi. (bygoogle = window.bygoogle || []).push({}); “Con nói con đấy, sao chẳng thấy vội vã gì? Mộc Mộc nhà người ta cũng có Tiến Đa thích, không biết chừng nào thì con có người nhìn vừa mắt. Con nói với mẹ đi, mẹ từ từ tìm cho con.” Trương thị cũng không dám hối thúc Quý Lam, biết đứa nhỏ này tự có chính kiến. Hơn nữa bà nghĩ thật sự không được thì cứ chờ thêm, nếu Quý Thanh thật sự đỗ tú tài, vậy địa vị nhà bà sẽ khác đi, việc hôn nhân của A Lam sẽ có nhiều lựa chọn hơn.

Trong đầu Quý Lam hiện ra thân ảnh Giang Bình, lắc lắc đầu, nghĩ mình nhớ tới anh ta làm cái gì? Nhìn Trương thị ánh mắt tha thiết, cậu nói: “Mẹ, đừng vội, nhân duyên trời cao đã định trước, có gấp cũng vô dụng, mẹ đừng nghĩ đuổi con ra khỏi cửa nhanh vậy chứ, nếu con mà tìm không được người mình thích, con sẽ ở vậy cả đời, anh đã nói là sẽ nuôi con cả đời mà”

“Đứa nhỏ này”

Trương thị nhìn bóng dáng Quý Lam, lắc lắc đầu, nuôi Quý Lam cả đời đương nhiên là được, nhưng bà vẫn hy vọng Quý Lam có được chốn về tốt, đây là tâm nguyện của mỗi người làm mẹ. (bygoogle = window.bygoogle || []).push({}); Trương thị cùng thím Điền gặp nhau, hai người lúc này cũng biết con mình căn bản không bịa chuyện, đều có chút tiếc hận. Thím Điền nói chuyện của Mộc Mộc, Trương thị khen Mộc Mộc tốt, còn nói sẽ giúp tới Mộc gia đề thân. Thím Điền vừa nghe vội vàng cảm ơn.


Trương thị cũng không chậm trễ, lập tức tới Mộc gia, nói lại ý tứ của Điền gia.

Mộc gia chỉ có một song nhi là Mộc Mộc, hai vợ chồng đều là người thành thật hàm hậu, vốn chỉ biết song nhi không dễ thành thân, đã thế Mộc Mộc còn lớn lên cao to giống như đàn ông, thêm cái tính ngại ngùng, người lại mộc mạc ngơ ngác, thực sự là làm họ sốt ruột. Sau lại bọn họ đều nghĩ thông, cố gắng dành dụm tiền, chờ nếu thật không kiếm được ai thì sẽ dùng tiền chiêu một người tới cửa cho Mộc Mộc, vừa lúc cũng có thể dưỡng lão bọn họ lúc về già, bọn họ cũng có thể trông chừng, không cho Mộc Mộc chịu thiệt.

Vốn đã tính toán xong, kết quả hiện tại lại vui như tết, Điền gia cư nhiên tới cầu thân

Cha mẹ Mộc Mộc rất vừa lòng Điền Tiến Đa, nghĩ thằng bé tốt như vậy sao lại nguyện ý thanh thân cùng song nhi nhà mình cơ chứ? Cho nên cho dù Điền Tiến Đa có chuyện với Đào Hồng, người khác đều nói Điền Tiến Đa tương lai không dễ nói chuyện cưới vợ, bọn họ cũng không dám có ý với Điền Tiến Đa. Kết quả hiện tại Điền gia lại nói muốn ghép Mộc Mộc cùng Điền Tiến Đa thành một đôi, thật làm cho người không thể tin nổi, phải biết hiện tại gia đình của Điền Tiến Đa dựa vào Quý Hòa nên sống rất tốt, cái chuyện của Đào Hồng tuy rằng vẫn còn có ảnh hưởng, nhưng đã phai nhạt rất nhiều, cậu ta muốn tìm một mối tốt cũng không quá khó.

Một gia đình tốt như vậy, chàng trai tốt như vậy, lại muốn lấy song nhi như khối gỗ nhà mình, cha mẹ Mộc Mộc sửng sốt nửa ngày, nhìn Trương thị, rốt cục mới phản ứng lại, nói rất vui lòng.

Trương thị cười đi về, cha mẹ Mộc Mộc vội vàng lôi kéo Mộc Mộc hỏi là có chuyện gì xảy ra.

Mộc Mộc vẫn có chút ngơ ngác, cha mẹ truy vấn mới có chút thẹn thùng, y nghĩ Điền Tiến Đa thật sự muốn kết hôn với mình sao, tuy rằng cậu ta đã từng nói qua, y cũng tin, nhưng lúc chuyện ấy tới trở thành sự thật thì vẫn thấy như đang nằm mơ, hạnh phúc đến muốn ca hát.

Điền Tiến Đa cũng tìm Giang Bình, nói cho y biết mẹ cậu ta thiếu chút nữa ghép cậu ta với Quý Lam thành một đôi, nếu y mà còn không vội thì nói không chừng Quý Lam sẽ bị người nhà gả cho ai đó.


Giang Bình vừa nghe liền nóng nảy, nghĩ Quý Lam thành phu lang của người khác sao được, lập tức đi tìm Quý Lam, đương nhiên, lấy Quý Thanh làm cớ, sau đó lặng lẽ nói với Quý Lam ràng y thích cậu, muốn bảo cha tìm bà mối tới cầu thân.

Quý Lam nhìn Giang Bình, trong lòng vui sướng, nhưng ngoài miệng lại nói: “Anh tưởng anh bảo cha anh tìm bà mối tới cầu thân là tui sẽ đáp ứng đấy à?”

Giang Bình vừa nghe nóng nảy, nghĩ cậu ấy không thích sao?

“Tôi thật sự thích em Nếu em đáp ứng làm phu lang của tôi, ngày nào em giận dỗi cũng được hết”

“Trong mắt anh tui là người ngày nào cũng thích giận dỗi sao?”

Quý Lam dài mặt, nghĩ cái tên Giang Bình thật là không biết ăn nói, may mà mình không so đo, nếu là người khác đã sớm phủi tay bước đi, bắt y phải đến xin ba bốn bận mới tha thứ.

Giang Bình vội vàng nói: “Không phải, tôi là nói mỗi ngày em đều có thể hoạt bát như vậy, tôi sẽ đối xử với em giống như Quý Hòa đối tốt với Tiểu Dư. Không, còn tốt hơn nữa Không phải em vẫn luôn hâm mộ Trương Tiểu Dư hạnh phúc sao? Tôi nhất định sẽ cho em hạnh phúc hơn nữa”

Quý Lam nhếch miệng: “Anh Hòa Tử đối với Tiểu Dư thì khỏi nói, anh muốn so với người ta sao, phí chút sức lực cùng tâm tư đi Nhưng tui cũng không tốt như Trương Tiểu Dư, cũng không trông mong anh so dược với anh Hòa Tử. Chỉ cần về sau anh để tui mỗi ngày phát giận là được. Nói trước đi, đến lúc đó đừng có bảo tui là cọp cái”


Quý Lam nói xong xoay người bước đi, trở lại phòng mình mới chậm rãi đỏ mặt, nghĩ thầm thì ra cảm giác của mình không sai, Giang Bình cũng thích mình, cảm giác hai bên đều có tình thật tốt. Nghĩ đến mình cũng có thể hạnh phúc như giống Quý Hòa Trương Tiểu Dư, cậu lại thấy trời cao đối tốt với mình.

Giang Bình chờ Quý Lam đi rồi, mới hiểu được Quý Lam đã đồng ý y tìm bà mối tới cửa cầu hôn, vui tới mức thiếu chút nữa nhảy dựng lên, hai tay giơ lên nắm chặt.

Quý Thanh nhìn Giang Bình hưng phấn mặt đỏ rần, nhếch khóe miệng hỏi: “Cậu vừa nói gì với em tôi à?”

Giang Bình tự nhiên không dám dối Quý Thanh, thành thật nói lại quyết định của mình nói, vẻ mặt chờ đợi mà nhìn Quý Thanh, y cũng biết địa vị của Quý Thanh trong lòng Quý Lam, nếu Quý Thanh không vui lòng, việc hôn nhân này sẽ rất trắc trở, y cũng không muốn thế

Quý Thanh cười lắc lắc đầu, nói: “Nhân phẩm của cậu tôi tin, chỉ cần A Lam nguyện ý, bảo cho bà mối đến cửa đi. Nhưng tôi nói trước, nếu cậu dám bắt nạt A Lam, đừng trách tôi xử lý cậu. A Lam bắt nạt cậu thì cậu chịu, ai bảo cậu vui lòng đúng không?”

Giang Bình nghĩ thầm rằng đây chính là anh vợ tương lai của mình đó, thật đúng là bao che khuyết điểm Y cùng Quý Hòa làm bạn bè, Quý Thanh nhắc nhở, hiện tại cùng A Lam thành thân, lại là uy hiếp Nhưng nghĩ người anh vợ tuy rằng bao che khuyết điểm, nhưng về sau mình thành em rể anh ấy, chẳng phải là có người hại mình thì anh ấy cũng sẽ bao che khuyết điểm hay sao? Thật tốt quá, anh vợ mình tương lai nhất định là một nhân vật, có anh ấy làm núi dựa, hẳn rất yên tâm

Giang Bình vui tươi hớn hở mà đi, trở lại nhà liền nói cho Giang địa chủ biết chuyện này.

Giang địa chủ vừa nghe thật vui sướng, con trai mấy ngày nay qua lại gần gũi với Quý gia, ông ta cũng không phải không nghĩ tới khả năng này, nhưng cũng nghĩ thuận theo tự nhiên, kết quả đúng thật như ông ta nghĩ Ông ta coi trọng Quý Hòa Quý Thanh, cũng không thèm để ý Quý Lam là một song nhi, chỉ cần con trai thích là được. Về phần nói cái gì mà song nhi không dễ sinh đẻ, con cháu Giang gia cũng không dễ nuôi, chi bằng để con mình tìm người nó thích nói không chừng về sau lại thuận lợi có được đời sau. Nhìn Quý Hòa đi, cùng Trương Tiểu Dư thành thân mới bao lâu, chẳng phải đã lên chức cha rồi? Quý Lam cùng bọn họ thân thiết, nói không chừng cũng dễ sinh nở.

Giang Vạn Quán lập tức mời bà mối tới nhà Quý Đại Phát cầu hôn.


Nhà Quý Đại Phát đáp ứng.

Thôn Thanh Sơn lại một lần nữa sôi trào, Điền Tiến Đa định thân, là cùng Mộc Mộc không có tiếng tăm gì trong thôn. Quý Lam cũng tìm được người gả đi, là người mà ai cũng muốn nịnh bợ, Giang Nhị thiếu gia

Điền Tiến Đa tuy rằng trước có chuyện của Đào Hồng ảnh hưởng, nhưng hiện tại vẫn cứ là một chàng trai điều kiện vô cùng tốt, mà Giang Bình lại càng đừng nói. Cho nên Mộc Mộc cùng Quý Lam hai song nhi sắp thành thân lập tức liền thành đối tượng các cô gái cùng song nhi trong thôn hâm mộ ghen tị.

Quý thị nói với Trương Lan: “Mày xem đi, xem đi Đều là song nhi, A Tiếu đi hưởng phúc thôi mình đừng nói, Trương Tiểu Dư hiện tại cũng sống ngày lành. Mà ngay cả Quý Lam đanh đá kia cũng bám được lên người Giang Nhị thiếu gia Mộc Mộc ngốc nghếch cũng có người muốn Mày thì sao? Sao lại không được như con nhà người ta hả? Tao cũng chỉ biết trông vào mày thôi, mày không giúp tao được ăn ngon mặc đẹp thì cũng phải mau tìm một cái nhà tốt tốt gả qua, để tao còn ít mặt mũi chứ”

Trương Lan cắn cắn môi, nói: “Mẹ gấp cái gì? Con là không có cơ hội thôi chứ sao? Chờ con gặp được cơ hội, nhất định sẽ còn hơn bọn họ”

Quý thị thở dài, nói: “Thật sự không được thì về sau cũng chỉ có thể trông cậy vào A Tiếu, bảo nó tìm mối cho mày, nó quen biết rộng hơn.”

Trương Lan trong lòng không muốn, y đi thăm Quý Tiếu vài lần liền không muốn đi nữa, bởi vì Quý Tiếu đi làm tiểu thị cho người ta, liền cũng muốn y làm tiểu thị, tựa như y làm phu lang cho người ta thì thân phận sẽ cao hơn không bằng. Trương Lan này dù đi làm tiểu thị cho người ta cũng sẽ không nhờ người khác an bài, y muốn tận năng lực của mình đi tìm một người mình vừa ý Hơn nữa y mới không muốn làm tiểu thị, trước kia kiếm ăn dưới bóng Quý Tiếu, luôn bị Quý Tiếu đè đầu cưỡi cổ, trong việc hôn nhân, y nhất định phải đè lại Quý Tiếu

Trương Lan nghĩ ngày trước mình còn định có ý với Giang Bình, nhưng lại bị Quý Lam phá ngang, mà hiện tại Quý Lam lại thông đồng với Giang Bình, sao có thể không khiến cho Trương Lan tức điên? Y nghĩ mình không làm gì thì thật có lỗi với bản thân Suy nghĩ, chợt lóe ra được một cách, làm bộ trong lúc vô ý gặp được Lý Xuân, biết Lý Xuân là một bà thím miệng rộng, liền giả bộ mất mát, dụ Lý Xuân nói chuyện cùng, chậm rãi liền đem đề tài kéo tới thứ mình muốn nói.

Lý Xuân quả nhiên chạy đến nhà Quý Đại Tài, hết sức khoa trương chuyện Quý Lam mà thành thân với Giang Bình sẽ rất bất lợi cho Quý Tú Nhi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui