Thế là bà quyết định mua nhiều một chút.
Người phụ nữ liền vui vẻ nói: “Vậy lấy cho thím mười cân gạo, năm cân bột mì, thêm hai cân thịt heo và một cân trứng gà.
” Tổng cộng hết chín đồng một hào, bà đưa tiền cho Giản Thư rồi lấy túi đựng.
Thời buổi này mọi người đều phải tự mang túi theo, không có chuyện túi được tặng kèm, vì túi đựng bây giờ cũng rất quý.
Giản Thư đổ gạo và bột vào túi, đưa các món hàng cho người phụ nữ.
Bà nhận lấy, cân đo lại một chút rồi gật đầu hài lòng.
Thời buổi này, mọi người đều phải sống tằn tiện, ai cũng cẩn thận cân đo đong đếm từng chút một.
Có lẽ khởi đầu thuận lợi, nên chỉ một lát sau, lại có thêm nhiều người kéo đến mua hàng.
Hàng của Giản Thư tốt, giá lại rẻ, có người mua năm cân gạo, người khác mua hai cân trứng gà, chẳng mấy chốc những thứ cô mang theo đã được mua hết sạch.
Khi bán hết hàng, Giản Thư cũng không nán lại lâu, dọn dẹp rồi chuẩn bị rời đi.
Đến một chỗ vắng, cô phát hiện có người đi theo, vội vàng bước nhanh hơn, rẽ vào một ngõ nhỏ rồi lẩn vào không gian của mình.
Một gã đàn ông nhỏ con đuổi theo sau, chửi bới: “Mẹ kiếp, thằng nhóc này chạy nhanh thật.
Lần sau mà tao gặp lại thì đừng hòng thoát.
” Nói xong hắn liền bỏ đi.
Giản Thư sợ hắn có đồng bọn theo dõi, dù sao cũng không vội gì, cô quyết định chưa ra vội.
Đúng lúc đó bụng cô reo lên, sáng giờ chạy đôn đáo mà chỉ ăn một bát mì lớn, giờ đã tiêu hết rồi.
Cô vào không gian, hái ít cà chua, ớt xanh, cà rốt, lấy thêm một miếng thịt và vài quả trứng gà, cùng với mộc nhĩ đã ngâm mềm, nấu món thịt băm xào mộc nhĩ và trứng chiên cà chua.
Cô còn nấu thêm một nồi cơm trắng.
Mấy món này ăn cùng cơm quả là tuyệt vời.
Giản Thư ăn hết hai bát cơm lớn, cả đồ ăn cũng sạch trơn.
No nê xong, cô xoa bụng, cảm giác như mình hơi béo ra rồi.
Thế này không ổn, nếu béo phì thì không tốt chút nào, cô cần vận động nhiều hơn.
Nhìn ra ngoài thấy không có ai, chắc tên kia cũng đã bỏ cuộc, Giản Thư liền ra khỏi không gian, chuẩn bị về nhà.
Hôm nay bị người theo dõi chắc vì cô mang nhiều hàng, lại toàn là đồ tốt.
Có lẽ trong một thời gian tới cô không thể đến đây được.
May mà hôm nay cô hóa trang, không sợ bị nhận ra.
Về đến nhà, Giản Thư đổ hết tiền từ trong không gian ra giường: một xu, hai xu, năm xu, một hào, hai hào, năm hào, một đồng, hai đồng, năm đồng đều được cô phân loại cẩn thận.
Tổng cộng cô kiếm được 70 đồng 5 hào.
Nhìn đống tiền trước mặt, cuối cùng cô cũng hiểu vì sao nhiều người lại muốn đầu cơ đến vậy.
Thực sự là kiếm tiền dễ, chỉ trong một buổi sáng đã kiếm được nhiều hơn hai tháng lương công nhân.
Dù người khác không giống như cô, không tốn chút công sức nào, nhưng so với công việc bình thường thì kiếm được nhiều hơn hẳn.
Tuy nhiên, lợi nhuận cao đồng nghĩa với rủi ro lớn, nếu bị bắt thì coi như xong đời.
Giản Thư không lo lắng vì cô có không gian, nếu gặp nguy hiểm chỉ cần ném hết đồ vào đó là không sợ ai bắt được.
Hơn nữa, cô còn có thể dùng đồ hóa trang để ngụy trang.
Hóa trang đúng là một nghệ thuật, đến cha mẹ cũng chưa chắc nhận ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...