- Tình huống kiểu gì thế này?
Nhìn trước mắt một mảnh đen tối cùng với trên Cthuluh nhục thể truyền tới tê dại cảm giác khiến Motaru tinh thần không khỏi nổi lên vô số dấu chấm hỏi.
Vừa rồi một màn quả thật vượt qua hắn tưởng tượng một chút, bầy quái vật tụ tập lại xung quanh Cthuluh sau khi cũng không có lập tức tiến công nhân loại quân đội một phương, ngược lại từng cái tựa như thiêu thân mà điên cuồng lao tới Cthuluh bản thể hóa thành từng đống dịch mủ đem nó bao trùm thành một cái kén khổng lồ, mà Motaru thị giác cũng theo đó từ từ mất đi, mặc dù vậy hắn vẫn có thể cảm nhận được có không ngừng quái vật cá thể đang liên tục đầu nhập vào, theo đó tê dại cảm giác cũng ngày một lớn hơn.
Mặc dù cảm giác có chút là lạ nhưng một màn này khiến Motaru không khỏi có chút kỳ quái quen thuộc.
Chẳng phải cùng đám kia "tiên nhân" cá thể đầu nhập vào Cthuluh khi ấy rất giống sao.
Nhưng cũng không hoàn toàn giống, bởi khi ấy hắn một chiêu "thạch sát" xuống dưới đã đem hầu như toàn bộ "tiên nhân" cá thể giết chết.
Đối phương khi ấy thôn phệ chỉ là mất đi sinh cơ thi thể.
Mà hiện tại tình huống liền là Cthuluh đang dùng lấy vẫn còn sinh mệnh quái vật tới thôn phệ.
Mặc dù không biết cả hai có khác biệt gì nhưng Motaru biết được một khi Cthuluh hoàn thành lần thứ hai thuế biến mà ra nó tuyệt đối sẽ biến tới càng kinh khủng hơn.
Dùng lấy cả trăm ngàn quái vật xây dựng thân thể cho dù hiệu quả không được như 1+1=2 đi nữa nhưng tuyệt đối cũng sẽ không kém đi nơi nào, sợ rằng ngạnh kháng thử một cái nhân loại chung cực binh khí một trong bất kì một loại nào cũng không nói chơi.
- Chỉ là sợ rằng mọi chuyện cũng không dễ dàng như thế.
Quốc gia này cao tầng nếu không phải người ngu tuyệt đối sẽ không để Cthuluh thành công.
Quả nhiên tựa như Motaru nghĩ một dạng, theo thời gian qua không bao lâu, vô số chấn động mãnh liệt cùng liên miên không ngớt tiếng nổ vang truyền tới.
Nhân loại quân đội phản kích đã tới.
- Ài, thôi được rồi, dù sao hiện tại cũng không có việc gì làm, là lúc nên đổi sang một cái khác thân thể.
Motaru hắn nhưng là chưa quên được bản thân có cái mục tiêu nhỏ cần giải quyết.
Nghĩ đến cái kia rong biển quái vật siêu cường năng lực hồi phục cùng thao tác trên người nó rong biển làm Motaru nhớ đến một cái mạnh mẽ đến cực điểm huyết kế giới hạn mà hắn thèm nhỏ dãi đã lâu.
"Mộc độc".
Có lẽ nên thử nhập vào đối phương xem sao, biết đâu lại có thu hoạch ngoài ý muốn.
!
- Nhanh nhanh công kích, đây là cơ hội cuối cùng của chúng ta.
- Phanh phanh phanh!!
- AAA các ngươi đều phải chết!!
!
Tiếng la hét phẫn nộ, tiếng chửi bới, tiếng súng nổ cùng âm thanh bom đạn bạo tạc không ngớt liên miên truyền khắp chiến trường, bầy quái vật bởi Cthuluh thuế biến mà đã bị hấp thụ đi phân nữa nhân số, mà lại còn đang không ngừng giảm mạnh khiến cho nhân loại đạt được một cái thời cơ tuyệt hảo phản kích.
Trong khi nhân loại quân đội, ý chí sục sôi mang theo thù hận quyết tử xung phong, bầy quái vật mất đi bọn chúng duy nhất ưu thế số lượng sau liền dễ dàng bị chia cắt không ngừng tiêu hao, giết chóc.
Chiến đấu không qua bao lâu, quái vật một phương bại thế dường như đã định.
Chỉ là dù vậy đám người phía sau quân đội sắc mặt đều đã gấp không chịu nổi, bởi muốn đột phá được bầy quái vật liều mạng cố thủ phòng tuyến hiển nhiên không hề dễ dàng, cần một đoạn thời gian tới bào mòn từng lớp từng lớp.
Nhưng thời gian thật đứng ở bọn hắn một phương sao?
Không ai muốn cược, và cũng không dám đi cược bọn hắn có thể đục qua được bầy quái vật phòng tuyến trước còn là thứ trong kén thịt khổng lồ kia sẽ nở ra trước.
- Hừ, quân đội hỏa lực hiệu quả quá nhỏ, còn là mau mau sử dụng đạn đạo tới xử lý mới phải.
- Ngươi nói thì dễ nghe lắm, nhưng còn xung quanh dân thường thì sao? Ngươi gánh nổi trách nhiệm của mấy chục ngàn người tử vong bởi chính phủ đầu đạn không? Cần phải đợi thêm một lát, ít nhất khi xung quanh thành phố cảng Floric dân thường đều di tản không sai biệt lắm khi đấy mới có thể tiến hành "rửa sạch".
- Đợi? Lại đợi, nguyên nhân dẫn tới cái này tệ hại tình cảnh đều bởi vì các ngươi đợi mà ra đấy biết không, nếu từ đầu nghe ta sử dụng mạnh mẽ tên lửa tới xử lý cái kia màn sáng đỏ cùng mọi thứ bên trong thì tình cảnh làm sao có thể tệ tới mức này?
!
Trong nhà đen phòng họp, các lãnh đạo, chính khách cấp cao lại lần nữa cãi loạn thành một bầy, có người đã bị dọa sợ cho vỡ mật, hận không thể lập tức giải quyết thứ khổng lồ kia, nhưng cũng có người so với bầy quái vật uy hiếp hắn càng sợ tương lai hậu quả bản thân phải đối mặt nếu sử dụng cấp cao khí giới, làm không tốt gây thiệt mạng lượng lớn thường dân, bọn hắn đều có thể nhận lấy tòa án tối cao chế tài bị lãnh án chung thân nguy hiểm, vì vậy từng cái đối với tình huống trước mắt lại tỏ ra do dự vô cùng.
- Tổng thống, ngài ý kiến rốt cuộc là gì đây, hiện tại đã không phải lúc tự tư mưu mô tính toán nữa rồi, chúng ta cần ngài cho ra quyết định, và ta cũng tin rằng ngài có thể cho ra quyết định đúng đắn nhất.
Lúc này một vị chính khách đã gấp không chịu nổi, lại không còn trang một bộ người thượng vị phong thái nữa mà trực tiếp nhìn tới ngồi ở chủ vị tổng thống mặt ngoài hỏi ý kiến, nhưng trong lời nói lại âm thầm áp lực.
Mà trùng hợp mọi người xung quanh mặc dù cũng không trực tiếp nói ra nhưng từng cái ánh mắt lại không tự chủ tập trung nhìn chằm chằm tới tổng thống, ý tứ hiển nhiên không cần nói cũng biết.
Ngươi là tổng thống, ngươi ra quyết định, trách nhiệm sau đó người một người gánh tất.
Bình thường vô cùng trầm tĩnh lạnh nhạt tổng thống Amarica quốc giờ đây ánh mắt lạnh lùng nhìn đám người, trong lòng cũng không khỏi thầm mắng đám này kẻ già đời quá vô sỉ.
Chỉ là hắn thân làm đương nhiệm tổng thống, hiển nhiên trong những lúc cấp bách như thế này cũng cần tỏ thái độ mới được, nghĩ vậy hắn nhìn trên mặt bàn ipad đang chiếu lấy từng cái video chiến đấu kịch liệt một lát, âm thầm suy tưtựa như đang tổ chức lại ngôn ngữ liền nói:
- Cái kia kén lớn uy hiếp quả thật không thể xem thường, nhưng Amarica quốc dân thường cũng đồng dạng vô cùng quý giá, vì vậy còn là phải đợi thêm một chút, hiện tại ra tay thiệt hại dự tính còn là quá lớn.
- Nhưng là!
- 30 phút, sau 30 phút di tản nữa, mặc kệ tình huống thế nào, đạn đạo sẽ rời bệ phóng!
Không để một vị khác chính khác kịp ý kiến tổng thống liền trước tiên tựa như chém đinh chặt sắt khẳng định khiến cho mọi người ở đây cũng tạm thời không làm được gì khác ngoại trừ tạm thời chấp thuận.
Cũng được, lại có thêm 30 phút dân thường hẵn cũng được sơ tán không sai biệt lắm, người nào còn sót lại chỉ có thể trách vận may hơi đen đi, mà cái kia kén máu cũng nhìn không giống như chỉ trong 30 phút tiếp theo liền có thể nở, khi ấy hẵn là có thể kịp thời hủy diệt với cái giá thấp nhất.
Trong lúc mọi người ở đây đều có cùng một suy nghĩ thì tổng thống ánh mắt lại hơi híp lại tiếp tục chăm chú quan sát trước mặt ipad truyền tới video, trong lòng không khỏi nổi lên suy nghĩ khác.
Hi vọng là kịp bắt một cái đi.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...