Mộc Nhĩ khô tùy không nặng nhưng mà lại khá cồng kềnh, nhưng một mình Hứa Vi Vi vẫn có thể cầm đi được, cô chỉ cầm đi một đoạn rồi trực tiếp mang vào trong hệ thống giao dịch là được.
" Vi Vi, lần này khá nhiều một mình muội sao có thể mang được hết, cứ để Vĩnh Thành đi cùng cháu, nó cõng hết cho" Thím Lâm nói, sợ cô không mang nổi
" Thím, không cần đâu ạ, mọi người cứ ở nhà hái tiếp đi, cháu có thể mang được, nếu mà đi thì mất cả ngày, Vĩnh Thành ca mà đi sẽ hái ít đi rất nhiều tiền đó ạ"
" Vậy cũng không thể để cháu đi một mình được" Thím Lâm nói
" Có gì không được, thím yên tâm, chợ cháu đi rất quen, cái này chỉ cồng kênh chút những lại không nặng" Nếu có người đi cùng thì cô sao bán trên hệ thống được
" Vậy được rồi, nếu bán được đồ sẽ chia cho cháu 1 phần" Thím Lâm suy nghĩ một chút rồi nói
" Chia gì chứ ạ, cháu lên chợ còn có việc khác nữa, đâu phải chỉ bán mộc nhĩ không, thôi chút thím mang hết mộc nhĩ sang đây, sáng mai cháu sẽ lên đường sớm" HỨa Vi Vi cười nói với thím Lâm, thím ấy cũng không cần áy náy tính chi li như thế
" Được rồi" Cuối cùng thím Lâm cũng đống ý làm Hứa VI Vi thở phào một hơi
Buổi tối Vi Vi lấy chỗ thịt rán hấp một miếng, nấu một nồi cháo ngô đặc, lại thêm một đĩa rau xào, ba người vui vẻ ăn uống, hai ông bà bây giờ cũng không còn ngăn cản Hứa Vi Vi nấu đồ ăn nữa rồi, mà cũng không ngăn được, nên đành chấp nhận.
Maấy ngày nay ăn uống tốt mấy người đều có tinh thần, có da thịt hơn chút, đây cũng là điều rất tốt, ai mà không muốn ăn uống ngon chứ.
" Ông ơi, ngày mai hai người cứ lên núi hái mộc nhĩ nhé, cháu sẽ đi sớm về sớm"
" Được, được, nhớ về sớm một chút" Ông nội dặn dò
Buổi sáng, Hứa VI Vi dậy sớm, làm bánh ngô nướng, lại luộc thêm trứng gà, để ông bà mang đi ăn trưa, vì cô không ở nhà nên hai người chắc sẽ không nấu cơm ăn đâu, buổi sáng ăn cháo rau dại, rồi ai đi làm việc đấy
Hứa Vi Vi cõng một cái gừi lớn mang theo mộc nhĩ cao như cái núi ở đằng sau, mặc dù không nặng lắm:" Ông bà ơi, cháu đi đây"
" Uhm đi đi cháu, cẩn thận nhé, lúc nào mệt thì nghỉ rồi mới đi"
" Vâng, cái này không nặng gì đâu ạ, cháu đi nhẹ nhàng lắm"
Hai ông bà cũng mang giỏ đi vào rừng, mấy ngày nay đều là như vậy, hái mộc nhĩ rồi lại về phơi, cất giữ chờ bán, hôm nay cuối cùng cũng được bán, hy vọng đều có thể bán hết
Hứa Vi Vi đi ra khỏi thôn, vì mới sáng sớm, cô đi cũng chưa có ai nên là nhân lúc không có người thì cho hết vào bên trong hệ thống.
Đứng gọn vào góc đường, cô bật kệ hàng lên xem, lần trước chỗ tam thất mua về theo số lượng hệ thống thì có gần 30 cân, mỗi cân giá 70 điểm, tổng cộng bán được 2100 điểm, tính ra tiền thì cô đổi được 10 lang bạc và 500 xu
Nhìn được giá tiền, Hứa Vi Vi vui tới mức không ngủ được, lăn lộn mãi mới ngủ được, lần này đi chơi phiên nếu có thứ gì cô phải mua hết mới được.
Để mộc nhĩ khô lên kệ hàng, đặt giá tiền 1 cân 60 điểm.
Như thế này cũng không đắt đâu, nhưng mà số lượng khá nhiều, 15 cân này cũng bán được 4 lạng rưỡi bạc, số tiền này đúng là không nhỏ tẹo nào so với mức thu nhập ở thô cô bây giờ, nói ra chỉ sợ sẽ nhiều người điên cuồng
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...