Để giỏ trong tay xuống nói:" Thím, Tú Vân tỷ, cháu mang chút xương heo sang để mọi người hầm canh, đâu là ruột heo kho cháu mới làm, chút nữa mọi người ăn thêm cơm nhé, còn đây là 305 xu bán mộc nhĩ khô hôm nay"
Hứa Vi Vi vừa nói vừa làm một lèo, không chút ý phản ứng của hai người kia, miệng sắp rớt ra rồi, càng thấy càng kinh ngạc, lúc nghe tới chỗ mộc nhĩ khô bán được 305 xu, hai người kinh ngạc " A" một tiếng
" Vi Vi, thật, thật! là bán được tiền?" Thím Lâm còn không thể tin nổi hỏi đi hỏi lai
" Thím cháu nói dối thím làm gì, đây là 305 xu thím đếm đi, tiền thật đó" Hứa Vi Vi cười đưa túi tiền cho thím Lâm
Thím Lâm, cầm túi tiền nặng trĩu, nhanh chóng mở ra, đập vào mắt là từng đồng tiền xu tròn xoe bên trong, bà kinh ngạc lại " a" lên một tiếng
Lâm Tú Vân cũng trợn tròn mắt, cô chưa lần đầu thấy nhiều tiền như vậy, nhà cô có cất tiền, nhưng mà một lần được cầm nhiều thế này thì chưa bao giờ.
nhìn tiền đầy túi, hai người mơ màng nhìn nhau lại nhìn Hứa Vi Vi:" Vi Vi, thím không phải nằm mơ chứ, thứ đó, thứ đó thật sự bán được?"
" Ây da, thím, Tú Vân tỷ, sao cầm tiền rồi mà vẫn không chịu tin cháu chứ, lần này cháu gặp được người mua nên họ mua 1 lần hết luôn"
" Trời ơi, từ trước đến giờ không ai nghĩ tới cái nấm này còn có thể bán được, Vi Vi cảm ơn cháu, không ngờ lần này lại bán được nhiều tiền như vậy" Thím Lâm vui tới nỗi không biết nói cái gì cho phải
" Thím vậy mai chúng ta có đi hái mộc nhĩ nữa không" Hứa Vi Vi cười trêu nói
" Hái chứ, phải hái, nhưng người ta có mua nữa không" Thím Lâm lại nghĩ nói
" Thím, thím với tỷ Tú Vân cứ yên tâm, mọi người cứ hái đi, cháu sẽ phụ trách mang đi bán, cháu đã giao hẹn với người ta vào chợ phiên mỗi tuần nếu có hàng sẽ mang đi chợ rồi" Hứa Vi Vi tự biên tự diễn nói
" Được được, ngày mai chúng ta sẽ ở nhà tranh thủ còn thời gian đi hái về phơi" Thím Lâm hào hứng nói, nhà bà làm nông cả năm còn không bỏ ra được 1 lạng bạc đâu, vậy mà chỉ hái mộc nhĩ mà kiếm được bằng này tiền, đây là do không tập trung hái thôi, chứ nếu dốc toàn lực chắc chắn kiếm được rất nhiều
" Vi Vi, cháu đúng là phúc tinh của nhà thím" Thím Lâm vui vẻ nói
" Thím chỗ xương heo này, cháu mua được ở chợ, cháu mua nhiều lắm, thím hầm canh xương cho mọi người ăn, bổ lắm, còn đây là lòng heo kho, ăn cũng ngon lắm, chút để mọi người nếm thử " Hứa Vi Vi nói
" Cháu sao lại lãng phí tiền như thế chứ" Thím Lâm nói
" Thím mấy cái này có tốn nhiều tiền đâu ạ, lòng heo này là được cho đó, còn xương heo thì cũng rẻ mà, thi thoảng phải mua một chút bồi bổ cho thân thể chứ"
" Thôi cháu về trước đây ạ, sợ ông bà về không thấy cháu lại lo lắng" HỨa Vi Vi cũng nói xong chuyện nên tính trở về bây giờ luôn
" Uhm mau trở về đi, cảm ơn cháu nhé" Thím Lâm nói
" Vâng, cháu về trước đây ạ" Hứa Vi Vi vui vẻ nói
" Vi Vi đúng là đứa bé hiểu chuyện" Thím Lâm khen ngợi nói
" Mẹ đúng thế, muội ấy rất ngoan, chúng ta giúp muội ấy, muội ấy đều ghi nhớ trong lòng" Tú Vân cũng cao hứng nói
" Đúng thế, để mẹ đi hầm xương, chút nữa, cha con với anh trai con về thì có canh nóng để ăn, con xem sau vườn, chị dâu đã xong việc chưa, bảo nó nghỉ tay đi đã"
" Vâng ạ" Lâm Tú Vân nói
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...