Mang Theo Hệ Thống Dạo Mạt Thế
Hệ thống nhắc nhở " Con tang thi cẩu này có suy nghĩ riêng, nếu chủ nhân thả nó.
Chắc chắn nó sẽ quay lại để báo thù "
Hệ thống nói không sai, trong lòng tang thi cẩu quả thật có suy nghĩ ấy.
Nó nghĩ nhân loại thấp bé dám tổn thương nó, nhất định sẽ tìm cơ hội trả lại gấp đôi cho hắn.
Sở Nam tung lôi điện dùng tốc độ nhanh tấn công về phía nó, con tang thi cẩu trong nháy mắt không kịp né tránh cứ thế biến thành tro tàn.
Mọi người xung quanh chứng kiến cảnh này, há hốc mồm.
Mắt chữ ô mồm chữ o nhìn Sở Nam.
Đây là loại dị năng khủng bố gì vậy, có còn cho người ta sống không.
Sở Nam chỉ mới bao nhiêu tuổi, cậu nhóc mà lại sở hữu dị năng nghịch thiên như thế.
Giả sử tương lai dị năng thăng cấp, cậu ta sẽ là con quái vật gì còn ai dám cùng cậu ta giao chiến.
Từ Minh đã đánh qua với tang thi cẩu làm sao lại không biết chính hắn ta còn không chắc có thể đánh lại.
Mà dị năng của Sở Nam vừa vung lên, đã khiến con tang thi cẩu chết đến mức hóa tro chứ.
Đám người lúc trước dẫn tang thi cẩu đến, cả bọn mang đôi mắt ngưỡng mộ nhìn Sở Nam.
Nếu bọn họ cũng có dị năng như hắn thì tốt quá, một chiêu ăn ngay.
Từ Minh vỗ vai Sở Nam " Làm tốt lắm " hắn sẽ cố ôm lấy cái đùi nhỏ nhưng sức không nhỏ này.
Xử lý xong tang thi, bọn người Từ Minh nhớ đến đầu xỏ gây tội.
Đám người kia cúi đầu chột dạ, bọn hắn thấy nhóm người Từ Minh trông có vẻ mạnh.
Nhưng cũng suy nghĩ đến trường hợp, lỡ không đánh lại được có người chết chung cũng không tệ.
" Trời tối rồi, bây giờ quay về biệt thự sợ rằng không ổn.
Tang thi buổi tối hoạt động linh hoạt, khứu giác cao.
Chúng ta tìm cái nhà nào an toàn qua đêm, sáng mai lại về " Từ Minh đưa ra đề nghị, thân là đội trưởng hắn mang trọng trách bảo vệ an toàn cho đồng đội.
Đồng đội không may tử vong sẽ khiến cho hảo cảm lẫn quyền chỉ huy của hắn lung lay.
Người ta bảo vua tốt thì được lòng dân ngay cả chỉ huy cũng vậy.
Đám người gồm bảy người kia, họ gia nhập đi theo phía sau.
Từ Minh không có ý định ngăn cản, mạt thế mà ai có sức thì sống dựa dẫm kẻ mạnh để tồn tại là việc bình thường.
Bọn Từ Minh dọn dẹp tang thi xung quanh, lựa một ngôi nhà tương đối chắc chắn.
Nửa đêm tang thi tiến hóa có tập kích thì còn chống đỡ được.
Ngôi nhà là một cửa hàng buôn bán xe mô tô phân khối lớn.
Nếu là trước mạt thế, họ đã vui mừng vì được chiêm ngưỡng xe xịn.
Tuy hiện tại được ngắm xe, nhưng với con đường lớn đầy tang thi và mùi hôi thối tang nồng.
Khung cảnh này mà còn có người đua xe, bọn hắn phải gọi là rất bái phục.
Nhưng họ không biết rằng khung cảnh này họ sắp được chiêm ngưỡng bởi đồng đội.
Đem cửa sắt của cửa hàng đóng lại, kiểm tra khóa chốt an toàn.
Bọn người tụm lại ở phòng khách, chia nhau kiểm tra một lượt.
Nhưng cả căn nhà vắng tanh không một bóng người hay tang thi.
Mọi thứ trong nhà còn nguyên vẹn không bị tang thi tấn công phá hỏng.
Khả năng là lúc mạt thế đến trong nhà không có người, tang thi không ngửi thấy mùi thịt người nên mới không có tiến vào trong nhà.
Bọn người lấy ra thức ăn từ không gian dị năng, trước khi đi có bỏ thêm vô vài cái bát, nồi, đũa và cả bếp ga nhỏ.
Thức ăn của bọn họ đa số là đồ hộp, đồ hộp hiện tại còn ăn được.
Tương lai có muốn ăn cũng không được.
Gói mỳ tôm lúc trước ăn có bao nhiêu ớn, nay lại mang hương vị thơm xộc lên mũi.
Đám người đi theo bọn Sở Nam, ngửi thấy mùi mỳ thì bụng không nhịn được kêu lên.
Từ Minh nhìn sang chậm rãi nói.
" Phát cho bọn họ ít bánh quy lót dạ dày, ngày mai trời sáng tự bọn họ tìm thức ăn.
Coi như tôi làm từ thiện "
Ấn tượng ban đầu đối với đám này khá xấu, cư nhiên dẫn tang thi cẩu đến hại bọn hắn.
Nam thanh niên trong nhóm người tiến đến giới thiệu mình với bọn Từ Minh " Tôi là Triệu Việt đội trưởng của nhóm, cảm ơn anh đã phát lương thực cho chúng tôi " giọng nam thanh niên cảm kích nói.
Cứ ngỡ tối nay bọn họ phải nhịn đói, cả ngày nay đám người họ còn chưa ăn gì vào bụng ngay cả một ngụm nước cũng chưa uống.
Từ Minh nhìn cậu ta không đáp, nam thanh niên ngượng ngùng xoa xoa mũi.
Người ta không có chừa cho hắn chút mặt mũi nào.
Cô gái đồng bọn của hắn thấy vậy tức giận, đưa tay chỉ vào mặt Từ Minh mắng.
" Đội trưởng của chúng tôi đã cho ông mặt mũi ông còn không muốn, ông nên cảm thấy vinh hạnh khi anh ấy chào hỏi ông chứ.
Cư nhiên lại lơ đội trưởng của chúng tôi "
Không biết là cô gái này não để ở đâu, bọn Từ Minh đã cứu nhóm cô ta.
Đưa thức ăn là đã nể mặt lắm rồi, chẳng lẽ còn muốn bọn hắn cung phụng thì mới chịu?
Người tên Triệu Việt đem tay bịt miệng cô gái vừa mắng ấy lại, hắn vội vã hướng bọn Từ Minh liên tục xin lỗi.
" Thất lễ quá, cô ấy có hơi nóng tính.
Mong các anh không để bụng " nói rồi kéo cô ta quay về hướng đồng bọn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...