”Cái gì?” Địch Hạo kinh ngạc hỏi,” Tần Chí giữa trưa tới thăm con sao? Hắn tới làm gì?”
Thất Thất gãi gãi đầu,” thúc thúc nói chú vừa lúc đi làm, thuận đường lại đây nhìn con, còn nói ngày mai có một người sẽ tới làm bạn với con, kêu con và bạn ấy trở thành bạn tốt.”
Địch Hạo nhướng mày,” Bạn nhỏ?... Tần Chí có nói là ai không?”
Thất Thất lắc đầu,” không có nga.”
”Chậc, ngày mai con xem thử đi, có lẽ là người nhà Tần Chí.”
”Ân ân.”
Vì thế trước khi Thất Thất ngủ, đều chờ mong người bạn mới của mình, trông như thế nào, nam hay nữ a? Đáng tiếc Tần Chí thúc thúc không nói tỉ mỉ cho bé
Ngày hôm sau, Thất Thất gấp không chờ nổi đi nhà trẻ, muốn nhìn xem hôm nay người tới là ai. Ôn Ngọc đi vào phòng học, kêu tất cả bạn nhỏ giữ trật tự, Thất Thất mở to hai mắt —— chẳng lẽ thầy muốn giới thiệu bạn mới sao?
Quả nhiên, sau khi Ôn Ngọc ổn định bọn nhỏ liền nói,” hôm nay có bạn mới tới lớp chúng ta, tất cả mọi người đều phải hòa đồng với nhau nha. Hiện tại bạn mới cùng các bạn trong lớp làm quen chút đi.” Nói xong liền hướng về phía ngoài cửa vẫy tay.
Thất Thất mở to hai mắt nhìn người tiến vào, sờ sờ cằm —— oa, không tươi cười gì nha, cậu ấy là thẹn thùng sao?
Chu Diệu mặt vô biểu tình đi vào, đứng ở bên cạnh Ôn Ngọc, nhìn phía trước một đám trẻ, kéo kéo khóe miệng, vốn dĩ chỉ nghĩ nói một chút tên của mình, nhưng nghĩ đến bà hai (mẹ Tần Chí, Chu Diệu gọi Chu Uyển là nhị nãi nãi nên tớ dịch là bà hai) trước đó có ngàn dặn vạn dặn nên Chu Diệu phải nghiêm túc giới thiệu, Chu Diệu âm thầm thở dài một hơi, nghiêm trang nói,” Tôi tên Chu Diệu, chào mọi người, ân.” Nói xong còn gật gật đầu, tỏ vẻ như vậy là được.
Ôn Ngọc ho khan một tiếng,” Được rồi, bạn Chu Diệu đã giới thiệu xong, bạn nào nguyện ý cùng bạn Chu Diệu ngồi chung?”
Đám trẻ hai mặt nhìn nhau, lại xem vẻ mặt vô biểu tình của Chu Diệu, đều nhất trí lắc đầu —— mới không cần cùng mặt than chơi chung, thật đáng sợ QAQ.
Thất Thất trái phải nhìn nhìn, thấy tất cả mọi người đều không có mở miệng nói chuyện, liền nghĩ đến ngày hôm qua Tần Chí thúc thúc lại đây nói với bé, vì thế giơ tay nhỏ lên.
Chu Diệu vốn dĩ thấy một đám hài tử không có nguyện ý cùng chính mình ở bên nhau chơi cũng không có cảm giác gì, bé đã sớm thành thói quen chơi một mình, chỉ trừ bỏ có điểm nhàn nhạt mất mát —— ít nhất đây là lần đầu tiên bé nhìn thấy nhiều tiểu hài tử cùng tuổi mình như vậy. Ai ngờ khi Chu Diệu đang định nói Ôn lão sư mình có thể ngồi một mình, liền nhìn thấy một cái tay nhỏ bụ bẫm giơ lên, Chu Diệu đôi mắt mang theo một chút tò mò nhìn qua, lập tức liền khóa chặt tầm mắt —— đó là một đứa trẻ mập mạp hồng hào, thập phần đáng yêu, diện mạo rất là tinh tế, một đôi mắt đen láy to tròn đang nhìn mình, thấy Chu Diệu nhìn qua, còn tặng một gương mặt tươi cười. Chu Diệu cảm thấy chính mình lập tức bị nụ cười này bắt làm tù binh —— bé cảm thấy đây nhất định là một em trai rất ngoan nha.
”Nga, Thất Thất muốn ngồi với Chu DIệu sao, thật ngoan.” Ôn Ngọc nở nụ cười, sau đó vỗ vỗ bả vai Chu Diệu,” Con có muốn qua ngồi chung với Thất Thất không?”
Chu Diệu gật gật đầu, vừa đi, vừa nghĩ —— Thất Thất... Tên thật hay là nhũ danh sao?
Chu Diệu mang theo ba lô ngồi cạnh Thất Thất, lúc này khoảng cách với Thất Thất càng gần, Chu Diệu nhìn càng thêm rõ ràng. Thất Thất hỗ trợ bạn bỏ cặp sách xuống, Chu Diệu gật gật đầu cám ơn —— quả nhiên là một đệ đệ đáng yêu, ngoan ngoãn.
”Cậu tên Thất Thất sao?” Chu Diệu mở miệng hỏi —— để nắm chắc được đệ đệ đáng yêu, nguyên tắc đầu tiên phải biết mọi thứ về em trai.
Thất Thất gật gật đầu,” nhũ danh là Thất Thất, tên thật là ĐỊch Húc, chào anh.”
”Chào.” Chu Diệu gật gật đầu, nhìn Thất Thất đột nhiên sát vào, Chu Diệu mở to hai mắt nhìn,” Làm sao vậy?”
”Anh là người nhà Tần Chí thúc thúc sao?” Thất thất tò mò hỏi.
”Ân? Cậu quen chú họ của tôi?” Chu Diệu kinh ngạc mở miệng hỏi.
Thất Thất chu miệng nhỏ,” Chú họ?”
Chu Diệu gật gật đầu,” ân, đó là chú của tôi, sao cậu lại quen chú ấy?”
Thất Thất cười tủm tỉm mở miệng nói,” Thúc thúc là bạn của ba em nha, ngày hôm qua thúc thúc đến đây thăm em, sau đó nói cho em biết hôm nay sẽ có một tiểu ca ca đến, cùng em làm bạn tốt.”
Chu Diệu mở to hai mắt nhìn Thất Thất,” thật vậy chăng?” Mạc danh kì diệu cảm thấy thật hạnh phúc nga.
Thất Thất nghiêm túc gật gật đầu,” thật sự.”
”Ân.” Tiểu đại nhân Chu Diệu vỗ vỗ bả vai Thất Thất,” nếu chúng ta có duyên như vậy, kia về sau tôi nhất định sẽ bảo vệ cậu, cậu chính là bằng hữu tốt nhất của tôi.”
Thất Thất chớp chớp mắt,” Được a.”
Khâu Viễn đem tư liệu điều tra được đặt ở trên bàn,” Đây là thông tin chi tiết về hai nạn nhân, tôi nhìn qua cũng không có gì dị thường.”
Địch Hạo mở miệng hỏi,” Là người thế nào?”
Khâu Viễn chỉ chỉ tư liệu trên bàn: “Cậu không tự nhìn được sao?”
Lúc này Từ Tử Hạo cùng Tiêu Kiền mua trà bánh trở về, Địch Hạo duỗi tay lấy một ly trà sữa trân châu, sau đó xua xua tay,” Tôi còn uống trà sữa, không rảnh, anh nói cho tôi nghe một chút đi.”
Khâu Viễn thở dài, lấy cà phê đen Từ Tử Hạo đưa qua,” Nạn nhân ở phòng đơn là vợ con trai Triệu gia, bởi vì dưỡng thai, cho nên không có chức nghiệp, ở nhà làm nội trợ, tôi thấy cô ấy gần đây cũng không đắc tội người nào.”
Viêm Minh ăn một phần món điểm tâm ngọt,” Triệu gia lại là ai? Sao tôi chưa từng nghe nói qua?”
Khâu Viễn sờ sờ cằm,” Là chủ một công ty mấy năm gần đây mới nổi, quy mô không lớn, nhưng kiếm tiền cũng khá được”
”Nạn nhân thứ hai thì sao?” Địch Hạo mở miệng hỏi.
Tiêu Kiền tiếp tục nói,” Nạn nhân thứ hai càng không thể chọc tới người nào, cô ấy chỉ là một công nhân, bởi vì cũng sắp sinh sản, cho nên đã sớm xin nghỉ phép ở bệnh viện chờ sinh.”
”Nga? Cô gái này là công nhân ở công ty nào? Cũng là Triệu gia sao?” Địch Hạo nhai trân châu hỏi.
Từ Tử Hạo lắc đầu,” không phải, cô ấy là công nhân công ty Lương gia.”
Địch Hạo nhíu nhíu mày, mạc danh nghĩ đến ở vị Lương tiểu thư đã gặp ở văn phòng Tần Chí, không biết Lương tiểu thư này có phải là người của Lương gia, có lẽ phải đi, lắc lắc đầu, Địch Hạo bĩu môi —— cậu nghĩ đến chuyện này làm gì a.
”Hai người kia tám thước cũng không có quan hệ với nhau cũng không có xung đột hay thù hận với ai, vì cái gì bị sát hại?” Viêm Minh nghi hoặc nói,” lại còn dùng thủ đoạn tàn nhẫn một thi hai mệnh, hài tử còn chưa sinh ra đã chết.”
Tiêu Kiền nghi hoặc mở miệng nói,”Cậu lúc kiểm tra thi thể không phải nói, đứa trẻ trong bụng là tự đi ra sao? Như vậy đứa trẻ phải còn sống đi?”
Địch Hạo xua xua tay,” thoát ly cơ thể mẹ, đứa trẻ chưa sinh ra căn bản không sống được, huống chi đứa trẻ mới sinh ra không có khả năng làm việc gì, chỉ có thể nói hai đứa bé đã chết kia, bị người thao túng... Sách, nói tới đây, tôi nhớ ra một khả năng chúng ta chưa nghĩ đến.”
”Khả năng gì?” Khâu Viễn mở miệng hỏi.
Địch Hạo cau mày,” có lẽ mục tiêu của hung thủ không phải hai cô gái kia, mà là đứa trẻ trong bụng”
”Muốn đứa trẻ làm gì?” Từ Tử Hạo cau mày hỏi, hiển nhiên không thể lý giải loại hành vi sát hại hai bào thai.
”Có nhiều tác dụng đấy.” Địch Hạo nhướng mày,” Ví như thuật dưỡng tiểu quỷ của Trung Quốc cổ đại”
”A? Dưỡng tiểu quỷ dùng làm gì?” Tiêu Kiền một bộ không thể tưởng tượng,” Dùng trẻ nhỏ thì là tà thuật đi.”
Địch Hạo lắc đầu,” tuy rằng đại đa số đều là tà thuật, nhưng là cũng không nhất định. Ban đầu, Đạo gia của Trung Quốc xa xưa tu ở vùng núi, đều có thuật luyện linh đồng (trẻ nhỏ) có khả năng trợ giúp trong việc tu tập, chờ Đạo gia tu đạo thành công, như vậy linh đồng cũng có thể cùng tu tiên đắc đạo, mà ở Đông Nam Á, cực kỳ phổ biến chính là dưỡng Cổ Mạn Đồng, Cổ Mạn Đồng này là dùng đứa trẻ sinh non hoặc là chết non, hoặc là hài cốt của những đứa trẻ ngoài ý muốn mà chết luyện thành thi du, cái này cũng cùng loại với dưỡng tiểu quỷ, sau khi luyện thành, lấy điều kiện trao đổi tương ứng, chủ nhân có thể sử dụng để hoàn thành những mục đích khó mà thực hiện được.”
Địch Hạo nói xong, liền thấy vẻ mặt phản cảm của mọi người.
Viêm Minh lắc đầu,” Cho dù đứa trẻ là ngoài ý muốn mà mất, cũng không thể trở thành công cụ cho việc này chứ.”
Địch Hạo gật gật đầu,” Đúng vậy, cuối cùng linh hồn vào vòng luân hồi mới là chính đạo, phải là siêu độ mà không vi phạm thiên lí tuần hoàn, mưu toan đem linh hồn giữ lại nhân gian là sai”
Khâu Viễn nghi hoặc hỏi,” chẳng lẽ cậu cho rằng có người muốn những đứa trẻ này để dưỡng Cổ Mạn Đồng sao?”
Địch Hạo sờ sờ cằm, sau đó lắc lắc đầu,” tôi không chắc chắn, bởi vì tuy rằng Cổ Mạn Đồng vi phạm Thiên Đạo tuần hoàn, nhưng cũng không thể coi là tà thuật, vì Cổ Mạn ĐỒng chỉ dùng những đứa trẻ chết ngoài ý muốn, loại Cổ Mạn Đồng này ở Đông Nam Á rất phổ biến, chủng loại nhiều, tên cũng nhiều, cũng không phải tà thuật, nhưng hai thai phụ kia chết chắc chắn do tà thuật làm, dù sao cũng là đứa nhỏ tự mình mổ bụng mẹ mà đi ra ngoài, nói cách khác hai đứa nhỏ ở lúc trong bụng mẹ là vẫn chưa chết, đứa bé là bị người hại chết, loại hài tử chết như vậy mang theo oán khí rất lớn, rất là đáng sợ, căn bản là không thể để người sử dụng nuôi tiểu quỷ, nếu như khống chế không được, liền có thể tự hại bản thân, thậm chí mang đến nhiều nguy hại hơn nữa.”
”Khủng bố như vậy?” Tiêu Kiền kinh ngạc hỏi.
Địch Hạo sắc mặt ngưng trọng gật gật đầu,” Hài tử còn chưa rời bỏ nhân gian đều có chứa linh khí cùng sinh khí rất lớn, nhưng nếu là đứa trẻ tử vong không bình thường, hoặc là bị người dùng tà thuật khống chế, như vậy linh khí cùng sinh khí trên người đứa trẻ sẽ chuyển hóa thành oán khí cùng âm khí vô tận.”
Khâu Viễn thở dài,” Nếu đúng như vậy, liền thảm, loại người này thật là tạo nghiệt a.”
Địch Hạo gật gật đầu,” hôm nay tôi muốn về sớm một chút.”
”Về làm gì?” Viêm Minh mở miệng hỏi.
”Hôm nay tôi hẹn Bành Vũ đưa tôi đi thăm con của bạn cậu ấy, đứa bé kia nói như thế nào cũng sẽ bị ảnh hưởng, tôi đi hỗ trợ nhìn xem, giải quyết một chút vấn đề.” Địch Hạo mở miệng trả lời nói,” thuận tiện nhìn xem có manh mối hay không.”
”Ân, chúng ta điều tra mặt khác đi, án tử này một chút manh mối đều không có, cũng không biết kế tiếp còn phát sinh án mạng hay không.” Khâu Viễn gật gật đầu nói.
Địch Hạo gọi điện thoại cho Bành Vũ, kêu hắn đưa cậu đến nhà bạn mình, Bành Vũ thực nhanh liền tới đưa Địch Hạo đến một tiểu khu, điều kiện của tiểu khu cũng không tệ lắm, là loại khu dân cư bình thường, đại khái là mới xây, nhìn vẫn còn rất mới.
”Ai nha, Địch Tiểu Hạo, Thất Thất bảo bối thế nào rồi, gần đây tớ vội đến chân cũng chưa chạm đất, cũng không gặp được Thất Thất bảo bối mấy lần.” Bành Vũ đi ở bên cạnh Địch Hạo lảm nhảm,” Ông trời ơi, yêu cầu của giáo sư cũng quá nghiêm khắc, cả ngày kêu tớ vội cái này vội cái kia, sửa chữa cái này sửa chữa cái kia, tớ cũng chưa thời gian đi xem Thất Thất bảo bối...”
Địch Hạo nhanh chóng ngắt lời,” Tí nữa cậu cùng tớ đi đón Thất Thất không phải được rồi sao” thuận lợi ngăn chặn lời Bành Vũ.
Bành Vũ mang theo Địch Hạo đến trước một tòa nhà, lên lầu hai,” tới rồi, chính là nơi này.” Nói xong ấn ấn chuông cửa.
Chỉ chốc lát cửa liền mở, mở cửa là một nam nhân tiều tụy, tuổi không lớn, cùng Bành Vũ không sai biệt lắm, nam nhân vừa mở cửa ra, thấy là Bành Vũ, nhếch môi cười cười,” Cậu đã đến rồi a.”
Bành Vũ vỗ vỗ bả vai nam nhân,” Quách Tử, đây là bạn tớ ĐỊch Tiểu Hạo, hôm nay tớ dẫn cậu ấy đến thăm vợ và con cậu.”
Nam nhân trước mời hai người vào trong, sau đó mở to hai mắt nhìn nhìn Địch Hạo, nghi hoặc mở miệng nói,” Cậu ấy là bác sĩ sao? So với cậu còn lợi hại hơn?”
”Nga, không phải.” Bành Vũ lắc đầu,” Cậu ấy không phải bác sĩ, cậu ấy là cái đạo sĩ.”
”Đạo sĩ?!” Nam nhân kinh ngạc nhìn Địch Hạo, lại nhìn nhìn Bành Vũ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...