Mang Thai Chạy Trốn Cả Nhà Chồng Độc Ác Phải Hối Hận
Bạch Đào Đào: "Đại bá yên tâm, con sẽ không khách sáo đâu."
Đợi Trần Đức Phúc đi rồi, Bạch Đại Sơn mới nhìn con gái lo lắng nói.
"Chuyện này nếu không phải Cát đại nương bảo tức phụ nhi của bà ấy đến nói, thì con định không cho cha nương biết sao? Chuyện lớn thế này, con đang mang bầu, lỡ có chuyện gì, cha nương biết phải làm sao?"
Bạch Chu Thị phụ họa: "Đúng đó, nghe tức phụ nhi của Cát đại nương nói mà chúng ta lo lắng muốn chết.
Nha đầu này, họ muốn gả con cho Trần Hữu Tài, con cũng nên về hỏi ý cha nương chứ."
"Đúng vậy, giờ tiểu muội đoạn thân với nhà đó cũng tốt, đoạn dứt khoát, sau này cuộc sống muội cũng yên ổn.
Bà gia* của muội, ngoài tướng công muội ra thì chẳng có ai tốt cả.”
*Bà gia: Nhà chồng
“Nếu không phải vì trước đây bất đắc dĩ, lại thấy tướng công muội là người trung hậu, thì sao cha nương đồng ý gả muội qua đó chứ.”
“Giờ đoạn thân rồi, muội không cần lo lắng, cha nương và ba huynh trưởng đều sẵn sàng đón muội về.
Lần này chúng ta đến chính là định đón muội về nhà."
Bạch Thiên có quan điểm khác với cha nương.
Nghe đại ca nói, Bạch Đào Đào cười.
"Đại ca, nữ nhi gả đi rồi sao có thể về, không sợ bị làng xóm chê cười sao?”
“Ba bị đại tẩu làm sao mà sống? Lúc đoạn thân, hàng xóm đều nói lý, giúp muội rất nhiều, vừa may gặp quan huyện, muội đã lấy lại được phần trợ cấp của muội và hài tử rồi, giờ muội có chút tiền, mọi người đừng lo lắng."
"Chỉ với chút tiền đó à, sau này sinh hài tử cũng cần nhiều tiền lắm.
Con nói xem, không về nhà mà một mình nuôi con thì sau này sao sống? Về nhà ít nhất nương còn giúp được con."
Bạch Chu Thị nói rồi nước mắt lưng tròng.
Bạch Đào Đào an ủi.
"Nương đừng lo cho con.
Cùng lắm khi không sống nổi con sẽ về tìm mọi người.
Hiện tại con một mình vẫn ổn, con không muốn tăng gánh nặng cho mọi người."
Bạch Chu Thị: "Con nói gì vậy, con là như nhi của cha nương, sao lại là gánh nặng? Nhà ngoại cũng là nhà, lúc nào con muốn về thì cha nương luôn luôn chào đón con."
"Đại ca cũng vậy."
Bạch Thiên phụ họa.
Bạch Đào Đào: "Vâng."
"Đúng rồi, đất và việc xây nhà đều để đại bá lo liệu, tốn bao nhiêu tiền?"
Bạch Thiên quan tâm hỏi.
Bạch Đào Đào: "Muội mua lại cả nhà cũ và đất xung quanh, đất trồng rau của đại bá chờ thu hoạch xong sẽ thuộc về muội, mua đất tốn hai lượng bạc, vừa đúng hai mẫu đất.”
“Xây nhà muội định xây hai phòng với một bếp, bao công bao vật liệu là ba lượng bạc.
Kèo cột đại bá bảo sẽ lên núi tìm giúp muội, tiết kiệm được khoản này."
Bạch Đại Sơn nghe vậy gật đầu.
"Đại bá con cũng có tâm, nhà cũ không đòi thêm tiền, xây nhà ba lượng bạc cũng hợp lý, họ nói khi nào xây?"
Bạch Đào Đào: "Họ nói ngày mai bắt đầu ạ."
Bạch Đại Sơn nghe xong, nhìn con trai lớn nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...