Béo Mạc Mạc cuối cùng cũng quyết tâm giẫm lên chân hai người leo lên.
Rất nhanh Béo Mạc Mạc đã leo được hai phần ba độ cao, hai khách nam đứng bên dưới nhìn lên.
Ở xa hơn một chút vẫn thường xuyên vang lên tiếng bắn súng, thuyết minh hai tổ kia vẫn còn bị kẹt ở vòng đầu tiên.
Lục Văn Tây có chút do dự, muốn tìm đường leo lên trên đỡ Mạc Béo Béo, vì thế liền hỏi nhân viên công tác cách đi lên, không ngờ dư quang khóe mắt lại nhìn thấy Béo Mạc Mạc trượt chân, cơ hồ là theo bản năng vội vàng chạy qua đỡ.
Béo Mạc Mạc vốn đã tìm được bí quyết, từng chút leo lên trên, mắt thấy đã sắp tới đỉnh, kết quả lại hụt chân ngã xuống, bởi vì có dây bảo hộ nên thân thể bị giật lại ở giữa không trung, kết quả ròng rọc đột nhiên mất khống chế, Béo Mạc Mạc lại tiếp tục rơi xuống.
Người có thể trọng lớn như Béo Mạc Mạc, leo núi quả thực quá gắng sức.
Trong thời điểm nguy cấp năng lực của con người thường phát huy tới cực hạn, Lục Văn Tây dùng tốc độ sấm sét lao vút tới, giang rộng cánh tay, trực tiếp ôm lấy Béo Mạc Mạc ngã ngào xuống đệm an toàn.
Cùng lúc đó, Lục Văn Tây cũng cảm giác được có người đỡ mình, chính xác là anh ngã vào lòng đối phương.
Lục Văn Tây một lòng muốn đỡ Béo Mạc Mạc bởi vì anh biết hôm nay Béo Mạc Mạc sẽ gặp kiếp nạn liên quan tới tánh mạng, tuyệt đối không thể sơ ý.
Du Ngạn cũng nhanh chóng chạy tới ôm lấy Lục Văn Tây.
Cho dù có một khắc khựng lại giảm đi xung lực nhưng Lục Văn Tây vẫn bị đè ép tới mức muốn nôn hết ngũ tạng lục phủ ra ngoài, Béo Mạc Mạc thực sự quá nặng.
Hơn nữa phía trên có người đè, phía dưới có người đỡ, anh thành người bị kẹp giữa, trước mắt có chút tối sầm.
Kiếp nạn đến rồi sao?
Lục Văn Tây không rõ lắm.
Anh cảm thấy kiếp nạn sinh tử sẽ không dễ dàng đối phó như vậy, bên dưới có đệm an toàn, cho dù anh không đỡ thì Béo Mạc Mạc cao lắm cũng bị thương mà thôi.
Nhân viên công tác vội vàng lao tới kiểm tra tình huống của bọn họ, Lục Văn Tây thậm chí còn nghe thấy tiếng khóc của Lâm Hiểu: “Lão đại, anh đừng chết a!”
Lục Văn Tây dở khóc dở cười, không còn tâm tình suy nghĩ nữa.
“Chỉnh lại tóc cho anh…” Sau khi đứng dậy, Lục Văn Tây lập tức gọi Lâm Hiểu, Lâm Hiểu chạy tới giúp Lục Văn Tây xoa xoa ngực một chút, xác định anh không có việc gì mới chỉnh lại tóc tai.
Trong lúc hỗn loạn Lục Văn Tây có liếc nhìn về phía Du Ngạn, thấy đối phương cũng bị người khác vây quanh nên không nói gì.
Lúc Manh Manh đã leo đến đỉnh, vịn lan can ló đầu xuống hỏi: “Không sao chứ?”
Béo Mạc Mạc cũng có chút hoảng sợ, đầu óc mơ hồ, ngồi bệch dưới đất một hồi lâu mới lấy lại tinh thần, phất phất tay biểu thị mình không sao, có thể tiếp tục ở lại ghi hình.
Du Ngạn cũng được trợ lý đỡ qua bên cạnh, trừ bỏ ngực có chút khó chịu thì không còn vấn đề nào khác.
Sau một khoảng tạm ngừng, Lục Văn Tây xung phong leo thay Béo Mạc Mạc.
Tổ tiết mục cũng có chút luống cuống, diễn viên gặp tai nạn trong lúc ghi hình thì bọn họ cũng khó ăn khó nói, vì thế liền đồng ý, đạo diễn còn chạy tới hỏi han, an ủi Béo Mạc Mạc.
Lục Văn Tây mặc đồ phòng hộ, sau đó bắt đầu leo lên, động tác lưu loát hơn Béo Mạc Mạc nhiều.
Lúc dùng sức đường cong cơ thể lộ ra rất rõ, hơn nữa biểu tình Lục Văn Tây rất nghiêm túc, soái đến mức sắp chọt mù mắt người khác.
Đội Du Ngạn đã hoàn thành nhiệm vụ trước, trước khi đi còn quay đầu nhìn về phía Lục Văn Tây đang leo núi, nhìn thấy đối phương vẫn rất sinh hoạt hổ nên cũng an tâm.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, đội Lục Văn Tây xếp thứ hai, nhận được địa điểm chỉ định tiếp theo, tới đó dùng cơm trưa.
Địa điểm thứ hai là một chiếc du thuyền kiểu cổ điển, thân thuyền rất lớn, sau khi đi vào trong khoang thì nhìn thấy bốn chiếc bàn, chiếc bàn có nhiều thức ăn nhất là chỗ của Du Ngạn cùng Manh Manh.
Hai người cũng không chút do dự ngồi vào chiếc bàn kế bên, bắt đầu ăn cơm.
“Cám ơn anh nha Lục soái ca.” Lúc này Béo Mạc Mạc mới có cơ hội cám ơn Lục Văn Tây.
Lục Văn Tây chỉ Du Ngạn ở bàn bên cạnh: “Kỳ thật anh bảo vệ kia cũng giúp đỡ a.”
Nghe vậy, du Ngạn chỉ chỉ miếng thịt bò trên bàn: “Vốn định chia cho hai người một miếng.”
“Tôi là người sẽ vì một miếng thịt bò mà khúm núm sao?” Lục Văn Tây lập tức chất vấn.
“Em sẽ a…” Béo Mạc Mạc nhỏ giọng nói.
Lục Văn Tây bất đắc dĩ trừng Béo Mạc mạc, Béo Mạc Mạc lập tức mếu máo từ bỏ.
Thấy Béo Mạc Mạc tựa hồ rất muốn ăn, Lục Văn Tây chỉ đành quay qua nói: “Du ca ca, kỳ thực cơ ngực của anh đặc biệt lớn a.”
Manh Manh đã ăn xong, quay qua mắng Lục Văn Tây không có tiết tháo, bất quá cuối cùng vẫn chia thịt cho bọn họ.
Lục Văn Tây không thể ăn nhiều, chỉ ăn một chút liền no, vì thế chỉ tùy ý ăn một chút cho có lệ.
Đợi thêm bốn mươi phút thì tổ thứ ba mới tới, tựa hồ đã mệt tới mức cạn kiệt sức lực, là đội của Ngụy Lam Đóa cùng Bạch Đẳng Nhạn.
Lúc ngồi xuống ăn cơm, Bạch Đẳng Nhạn liền than thở với bọn họ: “Tiểu C đúng là hố đen trò chơi, lúc tụi này chuẩn bị leo núi thì đội bọn họ chỉ mới bắn xong, lúc tụi này rời đi, Tiểu C vẫn còn loay hoay trong ao cá.”
Ngụy Lam Đóa: “Lục Văn Tây, lúc cậu bắn súng đúng là suất thật, thật làm chị nhìn cậu với cặp mắt khác xưa a.”
“Cám ơn nha.” Lục Văn Tây khách khí nói.
Lại đợi thêm hai mươi phút, tổ thứ tư rốt cuộc cũng đến, sau khi đến nhìn thấy chỉ có cơm trắng với dưa leo thì thực sự tuyệt vọng.
Tiểu C không ngừng xin lỗi Trương Cửu Triết, bộ dáng lã chã muốn khóc, Trương Cửu Triết biểu thị không sao, an ủi nói Tiểu C đã rất cố gắng.
Lục Văn Tây chỉ nhìn một cái, không nói gì, trong mắt lóe lên một ý cười giảo hoạt.
Đặng Huyên Hàm có nói Vệ Hạo Đông cũng từng tham gia tiết mục truyền hình thực tế này, đêm đó liền lăn lên giường với một khách nữ, bất quá không nói rõ là ai.
Sau khi đến đây, thông qua Lục Văn Tây quan sát cùng phán đoán.
Béo Mạc Mạc không có khả năng, tất cả những bạn gái trong tin đồn của Vệ Hạo Đông đều là nữ minh tinh có dáng người rất tốt, phỏng chừng chỉ thích dạng này.
Mỗi người đều có loại hình yêu thích, tỷ như có người thích mặt trái xoan, có người thích chân dài, đó là một loại chấp niệm, rất khó thay đổi.
Ngụy Lam Đóa cũng không có khả năng, bởi vì quan hệ với Đặng Huyên Hàm, Vệ Hạo Đông không có khả năng sẽ quan hệ với một nữ minh tinh lớn tuổi, đó là một dạng phản ứng tâm lý, nếu đã ngoại tình thì chắc chắn sẽ không chọn loại hình tương tự với bạn gái hiện tại.
Còn lại chỉ có Manh Manh cùng Tiểu C.
Manh Manh nóng nảy hiếu thắng, vẫn luôn chú trọng việc tạo tình huống gây sự chú ý.
Nếu Manh Manh là dạng minh tinh muốn dựa vào cửa sau thượng vị thì chắc chắn sẽ có hứng thú với Lục Văn Tây, dù sao anh cũng là một thần tượng đang hot, lại còn là đại thiếu gia Lục gia.
Nếu có thể ở cùng một chỗ với Lục Văn Tây thì một bước lên mây không phải chuyện khó.
Mấy năm nay, Lục Văn Tây từng được rất nhiều nữ minh tinh chủ động yêu thương nhung nhớ, thậm chí còn từ đánh bạo thổ lộ, số lượng nhiều đếm không xuể.
Đáng tiếc, Lục Văn Tây chỉ thích nam.
Thế nhưng từ đầu đến giờ Manh Manh vẫn luôn trêu chọc Lục Văn Tây, hai người ghi thù tới rối tinh rối mù, điều này chứng minh Manh Manh chỉ chế tạo đề tài mà thôi, căn bản không có ý lấy lòng.
Thế nhưng Tiểu C thì vẫn luôn ra ám chỉ, phóng điện, nói lời dễ nghe với anh.
Với trực giác của một GAY, cộng thêm cách gọi ‘con điếm giả ngây’ của Đặng Huyên Hàm, Lục Văn Tây có thể khẳng định vị khách nữ bị Đặng Huyên Hàm chán ghét chính là Tiểu C.
Có lẽ bởi vì chán ghét Vệ Hạo Đông nên Lục Văn Tây cũng chướng mắt với Tiểu C từng lên giường với Vệ Hạo Đông, đây cũng là nguyên nhân anh nói thẳng không thích bị truyền xì căng đan.
Bất quá nếu là thẳng nam thì quả thực rất thích loại hình như Tiểu C, ít nhất Trương Cửu Triết có vẻ là vậy, từ đầu đến cuối vẫn luôn ôn hòa, không hề trách cứ tiếng nào.
Sau khi tiết mục được trình chiếu, chắc chắc sẽ xuất hiện tin tức về Tiểu C và Trương Cửu Triết.
Sau khi lên thuyền, mọi người dùng cơm xong liền bắt đầu làm nhiệm vũ ‘tình lữ’ .
Nhiệm vụ đầu tiên, hai khách mời cùng đeo tai nghe nghe hai đoạn nhạc bất đồng, sau đó thông qua ngôn ngữ cơ thể để biểu đạt tên ca khúc, đội nào thành công nói ra tên ca khúc của đối phương trong thời gian ngắn nhất sẽ chiến thắng.
Sau khi kết túc trận đấu trước, mỗi tổ đều được được một khoảng thời gian được giảm, nó dựa theo vị trí của các vòng trước.
Nói cách khác, đội giành được hạng nhất trong phần thử thách ban sáng sẽ được giảm nhiều nhất.
Du Ngạn cùng Manh Manh ngồi đối diện, trong tay cầm một cái bảng trả lời, sau đó nhân viên công tác bắt đầu đeo tai nghe cho bọn họ.
Vừa nghe thấy âm nhạc trong tai nghe truyền tới, Du Ngạn liền vui vẻ đỡ lấy tai nghe mỉm cười chăm chú lắng nghe, ánh mắt cong cong thoạt nhìn đặc biệt ôn nhu.
Bạch Đẳng Nhạn nhịn không được đoán: “Là ca khúc của nữ ca sĩ anh Du thích đi? Cười thực ngọt ngào a.”
Béo Mạc Mạc cũng nhịn không được cảm thán: “Quả thực là cười rất ngọt.”
“Thế thì lòi ra tin đồn mất thôi.” Lục Văn Tây cũng hùa theo, kết quả lại thấy Du Ngạn nâng tay chỉ chỉ mình.
Lục Văn Tây sửng sốt, sau đó nhìn thấy Manh Manh nhìn mình rồi viết ‘thích thích em’ lên bảng.
Du Ngạn vẽ ký hiệu chính xác lên bảng của mình.
Lục Văn Tây trực tiếp trợn mắt, toàn trường lập tức cười phá lên.
Tốc độ cũng nhanh quá đi? !
Với lại, nghe ca khúc của anh việc gì lại cười ngọt như vậy?
Vị quỷ soái ca đi theo bên cạnh Du Ngạn trừng mắt liếc Lục Văn Tây một cái, có thể nói là hung ác vô cùng.
Lục Văn Tây cảm thấy mình thực vô tội.
Tiếp theo là Du Ngạn đoán ca khúc của Manh Manh, chỉ tốn hai phút là thành công.
Tổ đầu tiên kết thúc, tiếp theo là Lục Văn Tây cùng Béo Mạc Mạc, Lục Văn Tây vừa nghe liền nhận ra là bài gì, còn biết nhảy vũ điệu bài này, vì thế đặt tấm bảng xuống, bắt đầu nhảy theo điệu nhạc.
Bởi vì Lục Văn Tây muốn làm ca sĩ nên từng luyện tập vũ đạo, nhảy rất đạt tiêu chuẩn, hơn nữa còn cảm nhạc rất tốt, nếu không phải vì sợ văng ống nghe thì chắc chắc lại càng soái hơn.
Kết quả, Béo Mạc Mạc chưa từng xem MV này nên không biết tên, hơn nửa ngày chỉ viết ba chữ: soái quá a.
Nhìn ba chữ này Lục Văn Tây khóc không ra nước mắt, bắt đầu dùng động tác hình thể ra hiệu, cuối cùng viết hẳn luôn đáp án lên bảng, Béo Mạc Mạc mới viết được.
Chờ đến lượt Béo Mạc Mạc khoa tay múa chân, Lục Văn Tây chỉ dùng hai mươi giây liền đoán ra.
Cuối cùng sau khi trừ thời gian, Lục Văn Tây cùng Béo Mạc Mạc xếp hạng thứ ba.
Béo Mạc Mạc có cảm giác sống sót sau tai nạn nói: “May mắn cơm trưa đã ăn xong rồi, bằng không chỉ có thể ăn bàn thứ ba a.”
“Em chỉ biết có ăn thôi!” Lục Văn Tây tức không có chỗ phát: “Trở về anh sẽ chỉ em vũ đạo ca khúc vừa nãy, học không được liền tạo tin đồn với em, cho em nếm thử cảm giác bị mắng của anh.”
“Anh cảm thấy dân mạng sẽ tin à?”
“Sao lại không? Hai chúng ta xứng như vậy.”
Béo Mạc Mạc cười phá lên, sau đó hỏi Lục Văn Tây: “Bị mắng có phải cũng sẽ tăng fan không?”
“Đúng vậy, sau này chú ý, bị chửi xong rồi lại càng nổi tiếng hơn.”
“Vậy bị chửi cũng không lỗ a, ít nhất fan tăng thêm cũng không phải fan ảo.”
Lục Văn Tây bị Béo Mạc Mạc chọc cười, bất đắc dĩ chống lưng, cuối cùng niết niết mặt Béo Mạc Mạc coi như trừng phạt.
Nhiệm vụ thứ hai là tình lữ kéo co, đấu kiểu đấu loại, vòng đầu tiên đội Lục Văn Tây đấu với Tiểu C cùng Trương Cửu Triết, đối phương cơ hồ bị KO ngay lập tức, Lục Văn Tây cùng Béo Mạc Mạc dốc sức chiến đấu.
Du Ngạn, Manh Manh đấu với Bạch Đẳng Nhạn, Ngụy Lam Đóa, trận này có chút thú vị, Du Ngạn đứng im tại chỗ túm dây thừng, hai người bên kia cứ vậy từng chút từng chút bị kéo về phía Du Ngạn, không có cách nào chống cự.
Kế tiếp chính là đội Du Ngạn đấu với đội Lục Văn Tây.
Trước đó, hai đội thua cuộc đã đấu với nhau.
Du Ngạn bắt đầu giảng giải với Bạch Đẳng Nhạn: “Quan trọng là chân phải đứng vững, sau đó dùng sức kéo dây tới, chính là tư thế chó cào đất ấy.” Nói xong còn làm mẫu.
Lục Văn Tây nhịn không được đi qua, làm bộ đeo túi cát lên cho Du Ngạn: “Đến đến đến, anh cũng đeo thêm bao cát đi thần tượng.”
Du Ngạn lập tức làm bộ như bị đè nặng, thân thể sụp xuống: “Lấy ra lấy ra đi, nặng muốn chết.”
Manh Manh trước đó đã xem bọn họ diễn một lần, liền nhịn không được trêu chọc: “Hai người đúng là thích diễn a!”
“Hai người ở chung một công ty, bình thường quan hệ tốt lắm đi?” Tiểu C hỏi.
Thường thì nghệ nhân chung công ty sẽ luôn thể hiện đoàn kết hữu ái, kết quả Lục Văn Tây không chịu phối hợp, thực ghét bỏ nói: “Con người tôi khó kết thân lắm, đặc biệt cao ngạo nên quan hệ với bảo vệ công ty không được tốt cho lắm.”
Du Ngạn cũng gật đầu biểu thị: “Đúng vậy, mỗi lần cậu ấy nổi bão trong công ty đều là bảo vệ tôi đây mời cậu ta ra ngoài, đưa tới bệnh viện.”
“Hai người bình thường đều trêu chọc nhau vậy à? Thực thú vị.” Béo Mạc Mạc cảm thán.
“Không, lúc hai tụi tôi gặp nhau, anh ta toàn chơi game, chẳng thú vị chút nào.” Lục Văn Tây liên tục phủ nhận.
“Đúng, lúc anh gặp cậu ấy, mười lần thì hết chín lần là đang bị người đại diện mắng, bảo cậu ấy đừng có quậy nữa.”
“Tôi mà quậy á? Tôi rõ ràng rất an phận thủ thường.” Tính xác xuất kiểu gì vậy? Gì mà mười lần hết chín lần bị mắng chứ? Cao lắm cũng chỉ bảy tám lần thôi, rõ ràng là nó láo.
“Cậu có nhớ nhầm không vậy, mỗi lần anh tuyên truyền phim mới công ty đều phải gọi điện thông tri cậu đừng phát weibo, bằng không nhất định sẽ bị cậu giật mất tít đầu.” Du Ngạn bất đắc dĩ nói.
Bạch Đẳng Nhạn liền nhào qua hỏi: “Lục Văn Tây, số điện thoại của cậu gì vậy, tôi cũng muốn gọi điện cho cậu lúc tuyên truyền phim mới a! Cầu cho số!”
“Kéo co, kéo co đi!” Lục Văn Tây vội vàng nói lảng sang chuyện khác.
Đồng dạng cũng là thần tượng đang nổi nhưng Trương Cửu Triết hoàn toàn bị đám người xem nhẹ.
Trong trận đấu ba bốn, Tiểu C cùng Trương Cửu Triết giành được hạng ba.
Đợi đến khi nhóm Lục Văn Tây lên đài, Béo Mạc Mạc liền xuất ra khí thế nữ bá vương, loại thi đấu thể lực này, cô có ưu thế hơn.
Kết quả lúc trận kéo co bắt đầu thì cục diện có chút bế tắc, Du Ngạn vẫn dùng chiêu cũ, túm Lục Văn Tây kéo tới trước, Lục Văn Tây quấn dây thừng trên lưng, chỉ cần sảy chân hướng về trước một chút sẽ lập tức bị kéo tới.
Xét về sức lực, Lục Văn Tây quả thực không bằng Du Ngạn, lúc bị kéo tới trước mặt Du Ngạn, Lục Văn Tây tức giận cắn răng dứt khoát ôm lấy thắt lưng Du Ngạn ngã nhào xuống đất.
Sau đó, Lục Văn Tây cứ thế ôm chặt Du Ngạn, không cho đứng dậy.
Béo Mạc Mạc lập tức phát uy, hô to vài tiếng kéo cả ba người, giành được thắng lợi cuối cùng.
Nghe thấy kết quả, Lục Văn Tây vui sướng không thôi, kết quả vừa ngẩng đầu liền đối mắt với Du Ngạn.
Du Ngạn vẫn luôn nhìn Lục Văn Tây, nhịn không được mỉm cười sủng nịch hỏi: “Có cần liều mạng vậy không?”
Lục Văn Tây sửng sốt, thái độ mập mờ của Du Ngạn làm anh có chút hoảng hốt, lập tức buông tay, sau đó được Béo Mạc Mạc đỡ dậy.
Bởi vì quá bối rối nên không phòng bị, lúc đứng dậy liền đối mắt với vị quỷ soái ca kia.
Quỷ soái ca hơi nghiêng đầu nhìn Lục Văn Tây, sau đó mỉm cười hỏi: “Cậu có thể nhìn thấy tôi, đúng không, Lục Văn Tây?”
Lục Văn Tây giật giật khóe miệng, không thèm để ý tới quỷ soái ca, biểu tình có chút xem thường.
Anh mới không điên mà nói chuyện với một con quỷ ngay trước ống kính camera, làm vậy chắc chắn mọi người sẽ bảo anh bị điên mất.
Cộng thêm hiện giờ có gặp quỷ Lục Văn Tây cơ bản có thể bảo trì bình tĩnh, chỉ cần quỷ hồn không đột nhiên công kích, anh có thể giả vờ như không thấy.
Quỷ soái ca cũng không tiếp tục dây dưa, chỉ tiếp tục đi theo bên cạnh Du Ngạn, hệt như trợ lý như hình với bóng, đặc biệt chuyên nghiệp.
…(cont)…
Tác giả: nga, mọi người hỏi chồng của Lục Văn Tây trong số mệnh là ai à? Hiện giờ… chắc biết là ai rồi nhỉ.
Với lại, Hứa Trần không phải ngụy tiểu tam a, bởi vì vận mệnh của Lục Văn Tây đã bị sửa, gặp Hứa Trần rồi, Lục Văn Tây sẽ không coi trọng người khác..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...