Mãng Hoang Kỷ

- Bắc Minh, theo ngươi thì sao?

Di Lặc Phật tổ mở miệng nói, các đại năng khác đều nhìn sang Kỷ Ninh.

Thực lực của Kỷ Ninh hôm nay đã là đệ nhất tam giới không cần tranh luận.

Giống như Nữ Oa nương nương lúc trước, có được thực lực quét ngang tất cả, tự nhiên rất nhiều chuyện đều có quyền nói chuyện rất lớn.

- Có thể tái nhập tam giới.

Kỷ Ninh gật đầu.

- Cái gì?

Đám người Bồ Đề đều ngạc nhiên nhìn Kỷ Ninh.

Đám người Vạn Ma Chi Chủ mừng rỡ vạn phần, như Vạn Ma Chi Chủ, nếu một mình hắn lang bạt hỗn độn cũng bỏ đi, như những đại năng yếu hơn và cả Thiên Thần Chân Tiên đi cùng, bọn họ quá yếu ớt trong hỗn độn, hơn nữa giữa đường xá nguy cơ trùng trùng, làm sao an toàn bằng sinh hoạt trong tam giới.

- Cần phải lập lời thề bổn mạng.

Kỷ Ninh khẽ đảo tay cầm một viên tinh cầu ngọc bích.

- Lời thề bổn mạng?

Đại năng hai đại trận doanh lúc này nhìn sang tinh cầu ngọc bích trong tay Kỷ Ninh.

- Đây là Thệ Ngôn Thạch?

Vạn Ma Chi Chủ kinh ngạc nói.

- Ân.


Kỷ Ninh gật đầu.

- Tai họa ngầm của tam giới phản được giải quyết.

Vạn Ma Chi Chủ cười, trong vì sao trong các thế lực hỗn độn vô tận lại đoàn kết như thế? Dựa vào chính là lời thề bổn mạng! Dù sao lại trung thành tín niệm theo thời gian trôi qua sẽ xuất hiện tình huống ngoài ý muốn, chỉ có lời thề bổn mạng trói buộc mới có thể đoàn kết mọi người.

...

Trong hư không, trước thi thể Nguyên lão nhân thi thể, đại năng của hai trận doanh định ra lời thề tam giới.

Sau khi lập lời thề bổn mạng, hào khí của hai trận doanh cũng hòa hoãn hơn rất nhiều.

- Kỷ Ninh.

Bồ Đề chỉ vào vô số thi thể đại năng đang trôi nổi trên hư không.

- Cũng không thể để thi thể của bọn họ vẫn phiêu phù tại nơi đây.

- Ân.

Kỷ Ninh gật đầu.

- Ta xem, Thánh Hỏa tới đi.

Bồ Đề quay đầu nhìn sang Thánh Hỏa Đạo Tổ.

- Hỏa táng đi, để bọn họ được nghỉ ngơi, không thể bị quấy rầy, ngươi cảm thấy thế nào?

- Tốt.

Vạn Ma Chi Chủ nhẹ nhàng gật đầu.

Thi thể các đại năng không thể mai táng thì e rằng tương lai sẽ bị khinh nhờn, thậm chí cầm đi luyện chế pháp bảo, cũng giống như dị tộc La Hầu ngày trước, chính bọn họ thậm chí phân thi thể La Hầu luyện pháp bảo.

Thánh Hỏa Đạo Tổ gật đầu, hắn điểm một chỉ vào nơi xa.

Hô ~~~~

Hỏa diễm màu trắng bay ra, chính là Thánh Hỏ Đạo Tổ ngộ ra ‘thánh hỏa’, nó còn mạnh hơn Tam Muội Chân Hỏa rất nhiều, tuy còn kém Thái Dương Kim Diễm, Chúc Dung Thần Hỏa, Bất Diệt Lương Hỏa một ít, những thi thể này không thể sánh bằng Tiên Thiên Linh Bảo cực phẩm cho nên không thể ngăn cản thánh hỏa.

Vô số cỗ thân thể thần tiên đều bốc cháy trong hỏa diễm.

Kỷ Ninh, Bồ Đề, Vạn Ma yên lặng nhìn xem, hiện tại nội tâm bọn họ vô cùng đau thương. Bởi vì lần này chết rất nhiều hảo hữu.

- SInh tử chính là luân hồi.

Bồ Đề nói khẽ:

- Tuy bọn họ chết nhưng cả tam giới vĩnh viễn sẽ không quên bọn họ.

- Nhân tộc thượng cổ tam hoàng Toại Nhân Thị, Phục Hy thị, Thần Nông thị...

Vạn Ma Chi Chủ gật đầu.


- Như Lai, Tam Thanh...

- Hoàn Mộc, Giác Minh, Cộng Công, Ma Thủ...

- Bọn họ sẽ thành truyền thuyết, sẽ bị Nhân tộc, bị Đạo Môn Phật môn và Vô Gian Môn và nhiều sinh linh truyền xướng.

Kỷ Ninh cũng nhẹ nhàng gật đầu.

Bọn họ là thủy tổ, bọn họ là thần tiên khia thiên tích địa.

Mặc kệ tương lai Nhân tộc như thế nào, thậm chí tam giới này có bị phá diệt diễn biến thành thế giới hỗn độn khác... Thậm chí qua hàng trăm hỗn độn kỷ, chỉ cần Nhân tộc vẫn tồn tại, như vậy Nhân tộc sẽ vĩnh viễn không quên những người đã chiến đấu ngã xuống vì hậu nhân.

- Mặc dù chết nhưng vẫn sống mãi.

Kỷ Ninh thật sánh vai chiến đấu với bọn họ, càng đau lòng và không bỏ.

- Nếu như tương lai...

- Vượt qua trăm hỗn độn kỷ, ngàn hỗn độn kỷ... Thời gian vô tận sau đó, nếu ta có thể đạt tới đỉnh phong trong con đường tu hành. Có thể làm bọn họ chế mà phục sinh, ta nhất sẽ phục sinh bọn họ, từ đó mọi người có thể cười nói uống rượu với nhau.

Nội tâm Kỷ Ninh nói thầm.

Hắn ra đi tìm Thiên Thương cung là vì lời thề bổn mạng, hắn biết mình còn khát vọng xa hơn.

Hắn muốn những chân linh chết đi có thể phục sinh, như vậy sẽ không còn tiếc nuối gì cả. Những người chết đi đều có thể sống lại. Nhưng Kỷ Ninh hiểu phải có được đại thần thông... Khẳng định đường xá vô cùng gian nan, cho nên hắn càng phải quyết tâm, mặc kệ dài đăng đẳng, bao nhiêu khó khăn cũng phải tiến lên.

******

Sau khi trải qua chiến dịch.

Đại năng trong tam giới, Thiên Thần Chân Tiên tổn thất vô cùng thảm trọng, nguyên khí đại thương, ngay cả thiên đình cũng bị phá thành mảnh nhỏ.

Vì vậy...

Đám đại năng và Kỷ Ninh cùng lập lại thiên đình! Xây dựng âm phủ địa phủ! Lại kiến tạo lục đạo luân hồi! Lục đạo luân hồi do Kỷ Ninh làm chủ, Bồ Đề làm phụ đến kiến tạo, bởi vì lục đạo luân hồi liên quan tới thời không, Kỷ Ninh có thần lực ngập trời đứng đầu tam giới, pháp lực tinh thuần đệ nhất tam giới vẫn cần Bồ Đề hỗ trợ, hao phí thời gian hơn ba năm mới xây dựng xong lục đạo luân hồi, tam giới hoàn toàn khôi phục bình thường.

- Từ nay về sau, tu tiên sẽ lựa chọn đệ tử cẩn thận hơn.


- Đạo không dễ truyền.

Bởi vì lần hạo kiếp này chết quá nhiều Thiên Thần Chân Tiên cho nên gánh nặng của tam giới nhẹ đi, nếu như tam giới vẫn điên cuồng tu tiên giống lúc trước, sợ về sau sẽ lại sinh ra nhiều Thiên Thần Chân Tiên, cho nên phải giảm tu tiên... Tuyệt đối không thể dễ dàng tu tiên, cần lập thêm nhiều hiểm quan.

Sau khi đại năng tam giới ra lệnh, cả tam giới cũng bắt đầu biến hóa, từ nay về sau đại phái tu tiên phải đặt trên núi cao hiểm địa, bộ tộc tu tiên không dễ thu người, muốn tu luyện sẽ khó hơn quá khó gấp mười gấp trăm lần. Cần người có nghị lực và tâm tính mới có thể tu tiên.

...

Hạo kiếp đã qua ba trăm năm.

- Tam giới biến hóa.

Một lão giả mặc đạo và thanh niên áo trắng đứng trên đám mây nhìn xuống dưới.

Lão giả mặc đạo bào cảm khái nói:

- Hào khí cả tam giới tường hòa, bởi vì tu tiên càng khó, cho nên tranh đấu của phàm tục tầng dưới chót ít có tu tiên giả lẫn nhau, tối đa tu sĩ Tử Phủ lăn lộn vào trong đó mà thôi... Tu tiên giả ít, tranh đoạt thiên tài địa bảo cũng ít đi, Tu tiên giả tranh đấu không như quá khứ.

- Ân.

Kỷ Ninh gật đầu.

Cả tam giới đã mở ra khúc nhạc hoàn toàn mới.

- Ngươi phải rời khỏi tam giới sao?

Bồ Đề nhìn Kỷ Ninh.

- Nhất định phải rời đi.

Kỷ Ninh gật đầu.&


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui