- Không tìm được được Phục Hy thị... Bất quá, ở phía đông có chút dấu vết giao thủ.
Hưu.
Kỷ Ninh lập tức xẹt qua một đạo hắc sắc điện xà, liền bay qua hơn hai mươi vạn dặm, tới một địa phương có dấu vết giao thủ.
Phương đông... là chỉ phương hướng Thái Dương bay lên. Cho nên phương đông ở Tam Giới, ở thượng cổ phế tích, rất nhiều thế giới đều là có chút khác nhau.
- Ở đây?
Kỷ Ninh đứng ở giữa không trung, quan sát thung lũng cực lớn phía dưới, thung lũng hiện ra bộ dáng bàn tay, ước chừng hơn nghìn dặm, mặt đất cũng bị đốt cháy.
- Bàn tay? Chẳng lẽ là Như Lai ra tay?
- Nghịch chuyển.
Kỷ Ninh tâm ý khẽ động, thi triển ra bí pháp thời gian chuyển dời.
Ở loại địa phương như thượng cổ phế tích này, Thiên Đạo không còn, là rất khó thi triển ra pháp thuật thời gian, bất quá Kỷ Ninh cảm ngộ Cửu Trọng Hỗn Độn cấm chế dần dần xâm nhập, thậm chí liếc có thể nhìn ra một ít sự tình quá khứ vị lai của phàm nhân, hắn đã ẩn ẩn có thể đơn giản rình mò được nhân quả, mà pháp thuật thời gian chuyển dời, thuộc về loại nhìn trộm chuyện phát sinh ở quá khứ.
Kỷ Ninh dễ dàng liền làm được.
Ào ào...
Phía dưới thung lũng xuất hiện từng màn phát sinh qua ở quá khứ, rất nhanh liền hiện ra cảnh bốn gã Đại Năng Giả xuất hiện.
Bốn gã Đại Năng Giả, cầm đầu chính là Phật Tổ Như Lai, bên cạnh hắn còn có ba gã Phật Tổ khác, mỗi người phát ra Phật quang vô tận.
- U Tịch, chút thủ đoạn ấy cũng muốn ngăn cản chúng ta?
Như Lai đạp trên tường vân mà đến, trên mặt vui vẻ, mở miệng nói.
- Vẫn là nhanh chóng hiện thân đi, nếu không, U Tịch thế giới của ngươi sẽ khó giữ được.
Nói xong vươn tay trái ra, từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đánh vào một vùng đất.
Đại địa nổ vang rung động, bị đánh ra thung lũng cực lớn.
- Như Lai!
Tiếng rống giận dữ vừa mới vang lên, cũng đã chôn vùi.
- U Tịch Hoàng Tôn này là đại năng tiếng tăm lừng lẫy ở Thượng Cổ phế tích, mắt thấy chúng ta hủy diệt thế giới của hắn, vậy mà như trước không lộ diện, toan tính đích thị là không nhỏ.
Như Lai nói.
- Phật Tổ, không cần quản hắn có mưu đồ gì, chúng ta diệt hết là được.
- Đi.
Như Lai gật đầu, mang theo tam đại Phật Tổ dưới trướng tiếp tục đi tới.
Sau một lúc lâu.
Sưu sưu sưu, từng dị tộc làn da u ám, mặc áo bào xám từ trên cao bay xuống, đáp xuống trong thung lũng, lẫn nhau trao đổi thần thức, trong ánh mắt đều có phẫn nộ cùng lãnh ý, lập tức sưu sưu sưu, cũng men theo đám người Như Lai rời đi.
...
Kỷ Ninh quan sát tràng cảnh đại khái phát sinh ở một canh giờ trước, khẽ gật đầu:
- Lĩnh tụ Phật môn cùng Nhân Hoàng Phục Hy thị, hai người bọn họ ở thượng cổ cũng đã là cấp độ lĩnh tụ, cho dù không có đột phá trở thành Tổ Thần, nhưng thủ đoạn sợ là càng viên mãn. Hai người bọn họ dẫn đội... Hơn nữa còn phân thành bốn tiểu đội, đồng thời tiến công một thế giới, Thượng Cổ phế tích bất kỳ một thế giới nào cũng đỡ không nổi.
Vèo.
Kỷ Ninh cũng men theo phương hướng đám người Như Lai rời đi đuổi tới.
*******
Mặc dù U Tịch thế giới có rất nhiều thời không ổn định, nhưng vẫn có rất nhiều địa phương hỗn loạn vặn vẹo, những dị tộc trường kỳ sinh hoạt ở vùng này là cực kỳ quen thuộc những biến hóa đó, bọn hắn dám can đảm xâm nhập vài chỗ, kinh nghiệm của bọn hắn là nhiều đời dùng tánh mạng tích lũy lên.
- Có người đến.
- Một thiếu niên áo trắng.
- Hắn ở phía xa do dự một chút, vậy mà cũng vào.
Ba gã dị tộc giấu ở trong hư không tụ tập cùng một chỗ, xuyên thấu qua cấm chế, xem xét thiếu niên áo trắng từ ngoại giới bay vào.
- Đội trưởng, Như Lai mang theo ba gã Đạo Tổ giết đến, hiện tại thiếu niên áo trắng này lại là lai lịch gì?
Ba gã dị tộc kia, tất cả đều làn da xám trắng, khuôn mặt tuấn mỹ, toàn thân bao phủ ở trong áo bào xám, thực lực mỗi người đều là Thiên Thần đỉnh phong, lại am hiểu trốn chạy ở trong hư không.
- Xem bộ dáng, hình như là Tam Giới Bắc Minh Kiếm Tiên Kỷ Ninh.
Đội trưởng Dị tộc nhíu mày.
- Bắc Minh Kiếm Tiên Kỷ Ninh, kiếm thuật cực cao, thậm chí được xưng tụng có một không hai Tam Giới. Bất quá bản thân hắn chỉ là Thiên Thần Chân Tiên, hơn nữa bản tôn hắn đã bị Vô Gian Môn diệt, xuất hiện ở đây... hẳn là nguyên thần thứ hai. Theo khí tức của hắn phán đoán, có lẽ cũng chính là Thiên Thần Chân Tiên, chỉ là ta rất kỳ quái, một tên Thiên Thần Chân Tiên vì sao dám can đảm đến Thượng Cổ phế tích của chúng ta? Chẳng lẽ bằng vào La Hầu Trận kia? Thượng Cổ phế tích Thiên Đạo không còn, La Hầu Trận dẫn không được nhiều Thiên Địa chi lực như vậy, uy lực cũng không mạnh như ở trong Tam Giới.
- Đội trưởng, hắn đang nhanh chóng tiến lên, lập tức đi ra khu vực chúng ta xem xét rồi.
Bên cạnh có dị tộc nhắc nhở.
Ở trong thời không vặn vẹo bố trí một ít trận pháp xem xét vốn rất gian nan, không có khả năng bao phủ quá phạm vi lớn.
- Đi xem thủ đoạn của hắn.
Đội trưởng Dị tộc nói.
- Nhìn xem vị Thuần Dương Chân Tiên này, cường đại như thế nào.
Ba người bọn hắn liền truy tung qua.
...
Một lát sau.
Tam đại dị tộc tất cả đều bỏ mình.
Kỷ Ninh yên lặng đứng ở trong hư không, mắt nhìn thi thể của ba dị tộc kia:
- Truy tung ta?
Kỷ Ninh nửa bước Tổ Thần, cảm ứng linh mẫn như thế nào, ba dị tộc kia hơi chút tới gần, đã bị Kỷ Ninh phát hiện, đối với tạp binh cấp độ Thiên Thần này... Kỷ Ninh đơn giản liền chém giết hai cái, trọng thương cái thứ ba, sưu hồn đối phương.
Đáng tiếc hồn phách của đối phương chủ động vỡ vụn.
...
Ở chỗ sâu trong Thượng Cổ phế tích, có một thành lũy hiện ra ám kim sắc.
Trong thành lũy.
Trên vương tọa, đang có một tên Đại Năng Giả dị tộc ngồi ở đó, hắn một tay chống cằm, một tay nhẹ nhàng đánh lan can. Phía dưới thì đứng sáu thân ảnh kim giáp nghiêm túc và trang trọng, mỗi một đạo thân ảnh đều ẩn ẩn tản ra khí tức, khí tức mạnh hơn Đạo Tổ bình thường.
- Những thổ dân này thật đúng là có vài phần thực lực.
Đại Năng Giả kia cười tán dương.
- Thậm chí liên tục phá mười hai thế giới dưới trướng của ta, Vô Gian Môn kia thực là vô dụng, những trận pháp này là bọn hắn sáng chế, nhưng đến bây giờ, Chân Thần Đạo Tổ bên Tam Giới một cái cũng không chết. Xem ra cũng không thể chỉ dựa vào những ngu xuẩn kia của Vô Gian Môn, vẫn phải dựa vào tự chúng ta a.
- Chủ nhân, Hỗn Độn thế giới này sinh qua Thế Giới Thần, không thể khinh thường.
Sáu gã kim giáp phía dưới, trong đó có một tên cung kính nói.
- Đều là tên phế vật Vạn Vật kia quá đần!
Đại Năng Giả Dị tộc kia cười lạnh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...