- Ta là Kiếm Linh trong Thần Kiếm Tử Quang Quỳnh của Bắc Hưu Thế Giới Thần.
Kim giáp nữ tướng chỉ vào Thần Kiếm nói.
- Cái này là Tử Quang Quỳnh, ngươi có thể xưng ta là Kiếm Linh.
Kim giáp nữ tướng chẳng qua là pháp bảo chi linh.
- Vốn ngươi hẳn được tống xuất ra Nguyệt Hạ Đàm, bất quá ta dẫn đạo ngươi tới đây.
Kim giáp nữ tướng nói.
- Đây là đâu?
Kỷ Ninh dò hỏi.
- Nơi đây như cũ là thế giới Nguyệt Hạ Đàm.
Kim giáp nữ tướng nói.
- Bất quá lại là một không gian độc lập trong Nguyệt Hạ Đàm, ở trước khi ngươi tiến đến, ngoại trừ ta, không ai biết sự hiện hữu của nó.
Kỷ Ninh nghi hoặc:
- Nói cách khác, năm đó Giác Minh Tôn Giả cũng không có vào?
- Đúng, sau khi chủ nhân chết, ngươi là người duy nhất vào nơi này.
Kim giáp nữ tướng nói.
- Vì sao đưa ta đến nơi này?
Kỷ Ninh càng thêm nghi hoặc.
- Bởi vì Ngũ Bảo Kiếm Thuật.
Kim giáp nữ tướng nói.
- Ngũ Bảo Kiếm Thuật?
Kỷ Ninh khẽ giật mình, lập tức nói.
- Ngươi là thời khắc quan sát đám Thiên Thần trong Nguyệt Hạ Đàm, cho nên mới biết rõ Ngũ Bảo Kiếm Thuật?
Kim giáp nữ tướng cũng lộ ra vẻ mỉm cười, điều này làm cho Kỷ Ninh không khỏi sinh ra cảm giác kinh diễm, lúc trước kim giáp nữ tướng một mực mặt không biểu tình, giờ phút này cười lên thật sự là như trăm hoa đua nở.
- Ngũ Bảo Kiếm Thuật này, vốn là chủ nhân nhà ta sáng chế, ta làm sao sẽ không biết?
Kim giáp nữ tướng mang theo vẻ mỉm cười, hơi có chút kiêu ngạo.
- Chủ nhân nhà ngươi sáng chế?
Kỷ Ninh sững sờ, đúng rồi, mặc dù ở Tam Giới, Phù Cư Đạo tổ nói là bản thân hắn sáng chế ra môn kiếm thuật này, nhưng từ khi ở Thế Giới lao lung sưu hồn một ít tù phạm của Cửu Phương Hỗn Độn Quốc, Kỷ Ninh biết kiếm thuật vượt qua Thiên Đạo cực hạn cao minh như thế nào, tuyệt không phải cấp độ Đạo tổ như Phù Cư Đạo tổ có thể sáng tạo, nguyên lai, là Bắc Hưu Thế Giới Thần sáng chế.
Kỷ Ninh nghi hoặc:
- Cho dù Phù Cư Đạo tổ trước khi sáng chế Ngũ Bảo Kiếm Thuật, cũng là Đạo tổ cực hạn, thực lực thân phận như vậy, hà tất nói dối? Hắn nói dối, chẳng lẽ là muốn che giấu bí mật gì?
- Ngươi có biết Phù Cư Đạo tổ không?
Kỷ Ninh dò hỏi.
Phù Cư Đạo tổ chết, một mực là một câu đố.
Tam Giới không biết bao nhiêu Đại Năng Giả, mong muốn tìm hiểu minh bạch, nhưng vẫn không tra được.
- Phù Cư Đạo tổ?
Kim giáp nữ tướng sững sờ, giống như cười mà không phải cười nhìn Kỷ Ninh, nói.
- Đương nhiên biết rõ, ngươi nghe ta nói liền sẽ biết.
- Nói đi.
Kỷ Ninh gật đầu.
- Năm đó tàn hồn của chủ nhân mượn nhờ Tử Quang Quỳnh Thần Kiếm, liều mạng chạy thục mạng, chạy trốn tới Tam Giới của các ngươi, rốt cuộc trốn không được nữa, ah, lúc ấy Tam Giới của các ngươi vẫn là ở thời kỳ thượng cổ, nên tính toán là Bàn Cổ Hỗn Độn giới.
Kim giáp nữ tướng nói.
- Cũng may mắn lúc trước chủ nhân trốn đủ điên cuồng, Ô Giao Tam Thần thú cũng không thể đuổi được. Năm đó chủ nhân cảm ứng được trong Tam Giới có một vị Tổ Thần đối với hắn có uy hiếp, cũng chính là Nữ Oa nương nương mà các ngươi nói.
- Tuy lúc trước Nữ Oa chẳng qua là Tổ Thần, nhưng đã đạt tới Tổ Thần đỉnh phong, cường đại hơn các Tổ Thần Thượng Cổ khác rất nhiều. Chủ nhân cũng cảm thấy uy hiếp mơ hồ, nếu quả thật đi chém giết một cuộc, có thể giết chết Nữ Oa hay không còn khó nói, nhưng chủ nhân lại hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Kỷ Ninh hiếu kỳ lắng nghe.
- Nếu chủ nhân ở lúc đỉnh phong tự nhiên không sợ Nữ Oa, thế nhưng khi đó chủ nhân chỉ còn một tia tàn hồn, tuy có thể bộc phát ra thực lực Thế Giới Thần, lại không cách nào kéo dài, đương nhiên không muốn mạo hiểm cùng Nữ Oa giao thủ. Cho nên chủ nhân ở trong Hỗn Độn vô tận, mở ra Nguyệt Hạ Đàm.
Kim giáp nữ tướng nói.
- Chủ nhân bị thương quá nặng, thần thể hoàn toàn tổn hại, chỉ còn một tia tàn hồn. Chân Linh cũng bắt đầu tổn hại tan vỡ... Chủ nhân chỉ có thể kiệt lực chậm lại Chân Linh tán loạn, một khi hoàn toàn tán loạn, chủ nhân dĩ nhiên phải chết.
- Chủ nhân sáng tạo Nguyệt Hạ Đàm, cũng là vì hấp dẫn Thiên Thần tiến đến, hắn không cam lòng để cho Ô Giao Tam Thần thú tiêu diêu tự tại, không cam lòng chỗ tốt bị Ô Giao Tam Thần thú chiếm đi. Cho nên hắn muốn an bài người đi Thiên Thương Cung báo tin.
- Chủ nhân sống không quá lâu, không có cách nào tự mình đi báo tin, chỉ có thể bồi dưỡng Thiên Thần khác.
- Về sau... Phù Cư Đạo tổ ngao du Hỗn Độn, bị chủ nhân của ta phát hiện.
- Vì vậy, chủ nhân của ta đoạt xá hắn.
Kim giáp nữ tướng nói.
Kỷ Ninh hai mắt trợn tròn xoe.
- Đoạt xá?
Kỷ Ninh giật mình.
- Ân.
Kim giáp nữ tướng gật đầu.
- Sau khi mở ra thế giới Nguyệt Hạ Đàm, chủ nhân một lòng muốn chậm lại Chân Linh tán loạn, thậm chí nghĩ biện pháp để Chân Linh đình chỉ tán loạn! Dù sao, chủ nhân vẫn muốn sống, vì vậy cho hắn ngộ ra phương pháp dùng thân thể tẩm bổ Chân Linh. Vì vậy chủ nhân liền vào trong Hỗn Độn, vừa vặn đụng phải Phù Cư Đạo tổ đang ngao du Hỗn Độn.
- Nếu là Nữ Oa, chủ nhân không có nắm chắc đoạt xá, nhưng Phù Cư Đạo tổ... lúc ấy vẻn vẹn chỉ là Đạo tổ bình thường mà thôi, chủ nhân tự nhiên dễ dàng liền đoạt xá.
- Sau khi đoạt xá, chủ nhân càng tiến nhập Bàn Cổ Hỗn Độn giới, thoáng triển lộ thủ đoạn, hiện ra Kiếm lực tầng thứ năm Kiếm Thần Cảnh, vì vậy ở trong Bàn Cổ Hỗn Độn giới địa vị càng thêm siêu nhiên.
Kim giáp nữ tướng nói.
Kỷ Ninh nghĩ mà sợ.
Nguyên lai Phù Cư Đạo tổ ở Thượng Cổ đã bị đoạt xá rồi.
- Chủ nhân vô tâm giáo đồ, hắn một lòng muốn để Chân Linh tán loạn dừng lại, thậm chí nghĩ biện pháp khôi phục. Thế nhưng mà nghĩ hết biện pháp, đã tiêu hao hết tâm huyết, chủ nhân cũng không cách nào ngăn cản Chân Linh tán loạn. Chỉ có thể mượn nhờ thân thể tẩm bổ tận lực chậm lại, thậm chí ở trong Thượng Cổ phá diệt đại chiến, chủ nhân cũng không xuất lực gì, chính là không muốn cùng Vạn Vật Chi Chủ, Tâm Ma chi chủ, Vạn Ma Chi Chủ… giao chiến, cái kia sẽ để cho chủ nhân chết nhanh hơn.
Kỷ Ninh giật mình.
Khó trách Phù Cư Đạo tổ rõ ràng là Tam Giới đệ nhất Kiếm Tiên, dạy dỗ đồ đệ lại kém như vậy, ngay cả đệ tử lợi hại cũng không có. Môn hạ đệ tử của Nguyên Lão Nhân, Bồ Đề Đạo tổ đều là có mấy cái thành Đạo tổ a. Nguyên lai năm đó Bắc Hưu Thế Giới Thần căn bản vô tâm giáo đồ.
- Sau khi Thượng Cổ phá diệt, Tam Giới ra đời.
Kim giáp nữ tướng nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...