Thiếu nữ áo tím nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh, cắn răng nói : "Chúng ta chết rồi, Kỳ Tiểu Vũ cũng phải chết. Chủ nhân chết, người hầu cũng không thể sống được!"
Kỷ Ninh lập tức sinh lòng chán ghét đối với thiếu nữ áo tím tên Kỳ Như Huệ này. Kỷ Ninh cũng hiểu rõ, nếu như Hoàng tộc Kỳ quốc đã sớm biết Kỳ Tiểu Vũ mang đại công đức trên người, như vậy khẳng định sẽ trói buộc Kỳ Tiểu Vũ vào Hoàng tộc. Hoàng tộc bị diệt, chỉ sợ Kỳ Tiểu Vũ cũng thật sự sẽ chết theo.
Kỷ Ninh nhắm mắt lại.
Trên thuyền hoàn toàn yên tĩnh, tất cả đều nhìn Kỷ Ninh, cùng đợi câu trả lời thuyết phục của hắn.
Hoang tử Kỳ Như Phong kia lại càng lo lắng chờ mong : "Thực lực Bắc Minh tiền bối này mạnh như vậy, thời gian trăm năm đối với hắn mà nói, căn bản không tính là gì." Hắn nào biết Kỷ Ninh từ khi sinh ra tới bây giờ chỉ mới mấy chục năm mà thôi.
Yên tĩnh!
Mỗi người trong đám Hoàng tử công chúa đều khẩn trương, trong lòng Kỳ Tiểu Vũ cũng thấp thỏm không yên.
Kỷ Ninh bỗng nhiên mở mắt ra, nhìn về phía Hoàng tử Kỳ Như Phong : "Ta đáp ứng … che chở các ngươi một năm, hoặc là chém giết Hỏa Dực Yêu Vương. Trong hai điều này ta chỉ làm một, sau đó lập tức dẫn Kỳ Tiểu Vũ ly khai."
"Đây chính là câu trả lời của ta. Nếu như ngươi đồng ý, vậy hãy lập tức nhường Kỳ Tiểu Vũ cho ta làm đồ đệ. Nếu không đồng ý, ta sẽ giết các ngươi, cướp đi bảo vật của Hoàng tộc các ngươi."
"Đồng ý, hay không đồng ý?" Kỷ Ninh nhìn Kỳ Như Phong.
"Tiền bối, chỉ có trăm năm … " Hoàng tử Kỳ Như Phong không nhịn được nói.
"Ngươi chỉ cần nói cho ta biết đồng ý, hay là không đồng ý?" Kỷ Ninh lãnh đạm nói.
Ba người Hoàng tử công chúa nhìn nhau.
Không còn đường nào có thể chọn rồi!
Ít nhất Bắc Minh đạo nhân này có thể che chở bọn hắn một năm, trong một năm này có lẽ bọn hắn có khả năng xoay chuyển đại cục.
"Được." Kỳ Như Phong cắn răng nói.
Kỷ Ninh nhẹ gật đầu.
Điều này cũng trong dự đoán của hắn, nếu như một chút ưu đãi cũng không cho, chỉ sợ đối phương thật sự sẽ lựa chọn cái chết. Cho hắn một chút ưu đãi, khát vọng sinh tồn sẽ chiếm thượng phong! Hơn nữa mình cũng không muốn thật sự trì hoãn ở đây một năm, cái mình muốn chính là chủ động ra tay diệt trừ Hỏa Dực Yêu Vương kia!
Giết Hỏa Dực Yêu Vương, cũng coi như hoàn thành hứa hẹn.
"Ngươi có trả tự do cho Kỳ Tiểu Vũ hay không?" Kỷ Ninh nhìn về phía hoàng tử.
Hoàng tử Kỳ Như Phong không nhịn được thấp giọng nói: "Tiền bối hứa hẹn, kính xin phát ra lời thề Thiên Đạo, để cho chúng ta an tâm."
Sắc mặt Kỷ Ninh trầm xuống, sát khí bộc phát: "Xem ra các ngươi đúng là muốn chết rồi!"
Lời thề Thiên Đạo trói buộc quá lớn, cho nên Tu tiên giả tuyệt đối không dễ dàng phát ra lời thề Thiên Đạo.
Ba người Hoàng tử, công chúa đều lập tức nhận ra Kỷ Ninh không còn kiên nhẫn nữa, hoàng tử kia kinh sợ vội vàng nói: "Chúng ta tin tưởng lời tiền bối hứa hẹn."
"Kỳ Tiểu Vũ, từ giờ trở đi, ngươi nghe lời Bắc Minh tiền bối phân phó. Ngươi và Hoàng tộc Kỳ quốc ta không có quan hệ." Kỳ Như Phong mở miệng nói.
Lập tức trong tối tăm có chấn động của Thiên Đạo hàng lâm.
Hiển nhiên lời thề Thiên Đạo của Kỳ Tiểu Vũ năm đó xem như đã hoàn thành rồi.
Kỳ Tiểu Vũ quỳ xuống nói: "Đại ân của Hoàng tử, Tiểu Vũ cả đời khó quên."
Kỷ Ninh ở một bên lại âm thầm cảm thán, Kỳ Tiểu Vũ này thật đúng là trung thành, nhưng từ lúc Kỳ Tiểu Vũ kể lại những chuyện trong quá khứ, Kỷ Ninh đã phát hiện một số điểm nghi vấn. Bộ tộc Kỳ Tiểu Vũ sinh hoạt lúc còn nhỏ là một bộ tộc có mấy vạn người, bộ tộc như vậy sẽ rất ít khi có Đại Yêu tập kích!
Tiên Thiên Đại Yêu không muốn, Tu Tiên giả đạt tới cấp độ Đại Yêu lại càng không muốn chạm phải tội nghiệt lớn.
Thế nhưng đại bộ lạc Kỳ Tiểu Vũ sinh hoạt lúc còn nhỏ vẫn bị tập kích, mà lại tan vỡ chạy trốn, tất cả thân nhân đều đã chết, cuối cùng vừa vặn gặp được cao nhân của Hoàng tộc Kỳ quốc.
Có chuyện trùng hợp như vậy sao? Hoàng tộc Kỳ quốc lúc ấy đang chạy trốn, há có thể trùng hợp như vậy?
"Nói không chừng việc bộ tộc Kỳ Tiểu Vũ sinh sống khi còn nhỏ bị tập kích có quan hệ với Hoàng tộc Kỳ quốc." Kỷ Ninh thầm nghĩ.
Kỳ Tiểu Vũ cũng quay về phía Kỷ Ninh quỳ lạy: "Hoàng tử đã có lệnh, Tiểu Vũ từ nay về sau tự nhiên đi theo tiền bối, nghe lời tiền bối phân phó."
"Nhớ kỹ, từ nay về sau ngươi đã được khôi phục tự do, không còn là nô bộc nữa, đừng có luôn luôn mang bộ dáng nô bộc như thế." Kỷ Ninh nhìn Kỳ Tiểu Vũ nói. "Từ xưa tới giờ ta chưa bao giờ thu đồ đệ, nếu như ngươi nguyện làm môn hạ của ta, đương nhiên là Đại đồ đệ của ta. Việc này quan trọng với ngươi, cũng rất quan trọng đối với ta, ta không muốn bắt buộc ngươi, nếu như ngươi nguyện ý liền bái ta làm thầy. Nếu không phải nguyện ý, ta lập tức đưa ngươi tới một vài đại tông môn, tin tưởng những nơi kia sẽ tranh cướp thu ngươi làm đồ đệ đấy."
Kỷ Ninh cũng có lòng tự trọng của mình.
Mình thu đệ tử đầu tiên, Kỷ Ninh khinh thường chuyện ép buộc. Tà nguyệt Đại Thế Giới rộng lớn như thế, cùng lắm thì tiếp tục đi tìm một người mang đại công đức khác.
Kỳ Tiểu Vũ Kỳ thật vô cùng thông minh, nàng có thể cảm giác được ... kỳ thật thái độ Hoàng Tử Điện hạ đối với nàng quá bình thường, nhị công chúa hơi tốt một chút, về phần tiểu công chúa kia ngược lại còn chán ghét nàng. Trong toàn bộ hoàng tộc Kỳ quốc, thiệt tình chỉ có một người đối tốt với nàng, chính là sư phụ của nàng. Chẳng qua sư phụ của nàng đã chết trong lúc bị Hỏa Dực Vệ đuổi giết.
Về phần Kỷ Ninh trước mắt, Kỳ Tiểu Vũ cũng có thể cảm giác được " Bắc Minh tiền bối " này rất xem trọng nàng. Ngay từ đầu đã lấy ra trăm kiện Thiên giai phi kiếm, hiện tại lại nguyện ý che chở Kỳ quốc Hoàng tộc. Phải biết rằng, che chở Hoàng tộc Kỳ quốc chẳng khác gì đối địch với Hỏa Dực Vệ cả.
Tất cả là vì muốn thu nàng làm đồ đệ.
Nếu như nàng không bái sư, Kỷ Ninh vẫn phải tuân thủ hứa hẹn của mình, che chở Hoàng tộc Kỳ quốc một năm.
Bởi vậy có thể thấy được ... Kỷ Ninh cực kỳ tôn trọng ý nguyện của nàng đấy.
"Đệ tử bái kiến sư phó." Thiếu nữ tôi tớ lúc này quỳ sát xuống.
Trong lòng Kỷ Ninh tràn đầy vui sướng, không nhịn cười được, gật đầu nói: "Tốt tốt, từ hôm nay trở đi, ngươi chính là Đại đồ đệ của Bắc Minh đạo nhân Kỷ Ninh ta rồi. Ta cũng không có yêu cầu gì đối với đệ tử, chỉ có duy nhất một cái, đó là không được ngỗ nghịch!"
"Đệ tử hiểu rõ." Kỳ Tiểu Vũ cung kính nói.
"Theo ta đến đây."
Lúc này Kỷ Ninh đi tới tầng hai trên khoang thuyền, đồng thời nhắc nhở : "Kỳ Như Phong, mấy người các ngươi có thể đến buồng nhỏ trên thuyền nghỉ ngơi. Trên thuyền của ta, ta đương nhiên đảm bảo an toàn cho các ngươi. Các ngươi đừng lo."
Kỳ Tiểu Vũ thì ngoan ngoãn đi theo Kỷ Ninh, đi tới một buồng nhỏ trên tầng hai của con thuyền.
Trong lúc Kỷ Ninh thu Đại đệ tử, trong một tòa thành thị cách đó mấy chục vạn dặm.
Bên trong một cung điện cực lớn.
Cung điện này lớn tới mức ánh mặt trời cũng khó có thể chiếu tới mọi chỗ, bên trong một đại sảnh âm u, một gã nam tử cao gầy có làn da màu đỏ, mặc áo đen, đang nhíu mày trầm tư.
"Tam ca." Bỗng nhiên một giọng nói vang lên.
Chỉ thấy một nam tử cũng cao gầy như vậy, nhưng lại mặc áo giáp màu xanh, hai mắt vô cùng hung lệ như mắt chim ưng đi đến.
"Thất đệ." Nam tử áo đen cao gầy kia nhẹ nhàng gật đầu. "Ngươi đã đến rồi."
"Hỏa Dực Yêu Vương, ngươi hiện tại tiêu diêu tự tại, vì sao lại đột nhiên triệu tập phần đông huynh đệ vậy?" Nam tử giáp xanh có đôi mắt ưng hỏi.
"Đương nhiên là có chỗ tốt rồi." Hỏa Dực Yêu Vương nói. "Thất đệ, ngươi là người đến sớm nhất đấy, ta cũng nên nói cho ngươi biết đầu tiên. Ngươi cũng đã biết vì sao lúc đầu ta tiêu phí khí lực lớn như vậy để tiêu diệt Kỳ quốc?"
Nam tử mặc giáp xanh có đôi mắt ưng nghi ngờ nói: "Ngươi diệt Kỳ quốc không phải do thấy địa bàn của mình quá nhỏ, nên muốn chiếm địa bàn lớn hơn sao? Chẳng lẽ không phải? Chẳng lẽ như trong truyền thuyết nói Hoàng Đế Kỳ quốc này có bảo tàng? Hặc hặc ha ... Ta cũng không tin có bảo tàng gì. Đối với chúng ta, kể cả là bảo vật còn sót lại của Thiên Tiên cũng không được coi là bảo tàng."
"Hoàn toàn chính xác là có bảo tàng." Hỏa Dực Yêu Vương trịnh trọng nói.
"Hả?" Nam tử mặc giáp xanh có đôi mắt ưng cả kinh. Nguồn: https://truyenfull.vn
"Ta phải điều tra rõ Hoàng tộc Kỳ quốc có một bảo tàng lớn mới ra tay." Hỏa Dực Yêu Vương nói. "Hoặc là sưu hồn, hoặc là tra tấn, tóm lại ta đã dùng tất cả các biện pháp, rút cuộc mới lấy được thông tin từ đám lão già Hoàng tộc Kỳ quốc kia ... Vị Đại Đế khai lập Kỳ quốc, hoàn toàn chính xác đã từng phát hiện được một bảo tàng. Chẳng qua thực lực của hắn quá yếu, chỉ có được phần nhỏ nhất trong bảo tàng này mà thôi. Có pháp môn tu luyện, thần thông bí thuật … Vẻn vẹn bằng những pháp môn này, Kỳ thị đã nhanh chóng quật khởi thành lập đất nước, thậm chí còn dần dần khuếch trương ra, vài vạn năm sau đã chiếm cứ địa bàn trên trăm vạn dặm."
Nam tử mặc giáp xanh có đôi mắt ưng giật mình muôn phần.
"Trong vài vạn năm, Hoàng tộc Kỳ quốc này đã mấy lần tới Bảo Tàng kia, nhưng lại không có cách nào xâm nhập." Hỏa Dực Yêu Vương nói. "Sau khi ta điều tra được tin tức về bảo tàng này, ta cũng tới đó hai lần rồi. Lần thứ nhất không công mà lui, lần thứ hai ta chuẩn bị đầy đủ, muốn dùng sức xông vào, nhưng ta lại bị vây khốn ở bên trong hơn hai mươi năm, thiếu chút nữa thì chết, gần đây mới gian nan chạy trốn ra ngoài!"
"Cái gì!" Nam tử mặc giáp xanh có đôi mắt ưng giật mình kinh sợ.
Hắn rất rõ thực lực của Hỏa Dực Yêu Vương.
Tinh Châu có một thế lực lớn, trong đó "Đông lưu mười hai Yêu Vương " là tiếng tăm lừng lẫy, thực lực mỗi tên Yêu Vương ngập trời, chiếm cứ địa bàn rộng lớn. Hỏa Dực Yêu Vương chính là một tên trong "Đông lưu mười hai Yêu Vương ", thực lực vô cùng cường đại, nếu không cũng không thể dễ dàng tiêu diệt Kỳ quốc.
"Địa phương có bảo tàng, nguy hiểm vô cùng." Hỏa Dực Yêu Vương lắc đầu nói. "Bên ngoài bảo tàng đã bị vị Đại Đế khai lập Kỳ quốc kia lấy đi rồi, nhưng những thứ kia không đáng để chúng ta động tâm. Ở chỗ sâu trong bảo tàng có bảo vật rất mạnh mẽ, thậm chí chấn động do bảo vật kia phát ra ... còn khiến ta cảm thấy run sợ."
"Khiến ngươi cảm thấy run sợ ứ?" Nam tử mặc giáp xanh có đôi mắt ưng cũng bắt đầu động tâm rồi.
"Bảo tàng này vô cùng thần bí, ta rất muốn biết rút cuộc là nó có bảo vật gì. Tuy nhiên chỉ dựa vào lực một mình ta thực sự không được, cho nên ta mới mời tất cả huynh đệ chúng ta liên thủ, mười hai Yêu Vương chúng ta liên thủ, tin tưởng sẽ có hi vọng đi tới chỗ sâu trong bảo tàng kia." Hỏa Dực Yêu Vương nói.
Nam tử mặc giáp xanh có đôi mắt ưng nhẹ gật đầu.
Trong lúc hai gã Yêu Vương đang nói chuyện với nhau ... bên ngoài gian đại sảnh này xuất hiện một bóng người : "Đại vương, thuộc hạ có chuyện quan trọng về Hỏa Dực Vệ muốn bẩm báo."
"Hả?" Hỏa Dực Yêu Vương nhìn ra ngoài, gật đầu nói. "Tiến đến đây."
Một lão giả cao gầy, cổ rất dài, trên mặt có lông tơ đi đến, hai mắt nhìn về phía nam tử mặc giáp xanh có đôi mắt ưng bên cạnh.
"Nói, không có gì phải gạt Thất đệ." Hỏa Dực Yêu Vương nói.
"Vâng." Lão giả dài cổ này cung kính nói. "Đại vương phân phó đuổi giết dư nghiệt Kỳ quốc, hiện tại dư nghiệt Kỳ quốc chỉ còn lại ba gã hoàng tử công chúa, người mạnh nhất mới chỉ là Vạn Tượng chân nhân. Thế nhưng ngay vừa rồi, Hỏa Dực Vệ ta an bài hơn mười tiểu đội, một tiểu đội trong đó đang lúc đuổi giết, tất cả đều đã chết, toàn bộ ngọc giản của bọn họ đều vỡ nát, mà nơi bọn họ ngã xuống chỉ cách nơi này chừng sáu mươi vạn dặm …"
"Hả?" Hỏa Dực Yêu Vương nhíu mày.
Không đúng.
Địa bàn này chính là địa bàn do Hỏa Dực Yêu Vương ta thống trị. Tất cả Yêu Tộc đều nghe hắn phân phó, Tu Tiên giả Nhân tộc đã bị hắn đuổi đi từ lâu. Bên trong địa bàn của mình, theo lý thuyết không có ai dám động thủ với Hỏa Dực Vệ.
"Thuộc hạ suy đoán dư nghiệt Kỳ quốc kia ..." Lão giả cổ dài mở miệng.
Hỏa Dực Yêu Vương lại trực tiếp ngắt lời, nhíu mày quát: "Ngươi bố trí ba Hỏa Dực đội đi tới đó dò xét việc này, chẳng lẽ dư nghiệt Kỳ quốc này còn bí mật gì ta không biết hay sao?"
"Vâng." Lão giả cổ dài lập tức cung kính tuân mệnh.
Rất nhanh, ba đội Hỏa Dực vệ do ba gã Tán Tiên Yêu Tộc suất lĩnh trực tiếp rời khỏi Đô thành Kỳ quốc, đi tới đó tra xét việc này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...