Mãng Hoang Kỷ


Trên không trung thành An Thiền, chín con giao long kéo tiên liễn bay tới Thiên Bảo Sơn.

"Lão tổ đợi ta chút, ta đi điều tra rõ thân thế của tên Kỷ Ninh." Vũ Thần Công cung kính nói.

"Còn nữa, mẫu thân của Kỷ Ninh tên là Uất Trì Tuyết nên cũng phải mua tình báo về Uất Trì Tuyết luôn." Huyền Cơ lão tổ ngồi trên tiên liễn, hờ hững dặn.

"Dạ."

Lúc này, Vũ Thần Công bay xuống Thiên Bảo Sơn. Chỉ một lát sau, Vũ Thần Công đã ra khỏi Thiên Bảo Sơn, cả người mờ đi rồi lập tức bay thẳng lên trời, tới bên cạnh Huyền Cơ lão tổ, cung kính đưa một quyển sách có hai chữ : Kỷ Ninh.

"Chỉ có Kỷ Ninh thôi sao?" Huyền Cơ lão tổ nhíu mày.

"Uất Trì Tuyết - mẫu thân Kỷ Ninh, chỉ là một Tiên Thiên sinh linh nhỏ bé, lại không hề làm vào việc gì lớn, tin tức đáng giá nhất là có đứa con tên là Kỷ Ninh. Ở bên Thiên Bảo Sơn nói rằng tình báo về Uất Trì Tuyết rất ít ỏi, tất cả đều được ghi chép trong quyển sách này." Vũ Thần Công giải thích.

Huyền Cơ lão tổ gật đầu nhẹ.

Mặc dù Thiên Bảo Sơn làm tình báo năm rộng tháng dài nhưng cũng không thể nào như ông trời cái gì cũng biết được. Bọn họ đều phải cẩn thận điều tra từng cái một. Mà việc Uất Trì Tuyết trốn chạy cùng người nhà là việc cực kỳ bí ẩn. Tới cả 'Thiếu Viêm tộc' cũng không biết có bao nhiêu kẻ lọt lưới thì Thiên Bảo Sơn không điều tra được cũng là việc không lạ lắm.

"Kỷ Ninh? Vậy mà còn trẻ như vậy sao?" Huyền Cơ lão tổ vừa nhìn thấy thì hơi kinh ngạc.

Tên Thiếu Viêm Nông được hắn yêu quý cũng đã tu luyện hơn trăm năm mà vẫn ở Vạn Tượng chân nhân. Một trăm tuổi là cực kỳ trẻ. Bởi vì Vạn Tượng chân nhân sống tới tám trăm tuổi. Thật không ngờ tới rằng kẻ giết chết Thiếu Viêm Nông, Thần Ma Tương Liễu Phương, lại còn ngộ ra cả Vực Cảnh Đại Đạo 'Kiếm Đạo' lại trẻ như vậy!

"Càng có tiềm lực cao thì càng đáng chết!" Trong mắt Huyền Cơ lão tổ lóe lên sự lạnh lẽo. Hắn nhanh chóng lật ra xem, rất nhanh sau đó đã xem hết.

"Yên Sơn? Hồ Dực Xà?" Huyền Cơ lão tổ thì thào tự nói, lập tức ra lệnh. "Đi, tới Hắc Bạch Học cung."

...

Hắc Bạch Học cung đã sớm đề phòng nghiêm ngặt. Ba người Mộc Tử Sóc, Dư Vi, Thương Giang chân nhân tới Truyền Tống Trận gần nhất để bay về dãy núi Xích Long. Sau đó đi từ dãy núi Xích Long tới thành An Thiền với tốc độ cực kỳ nhanh. Bọn họ vừa về tới Hắc Bạch Học cung là đã lập tức báo cáo lên trên.


Lúc này, trong đại điện trưởng giáo ở Hắc Bạch Học cung. đang có từng người ngồi đó. Một bên là Điện Tìa tiên nhân tóc đen áo đen, Ngũ Phong tiên nhân và một đám tiên nhân khác, tổng cộng có tới tám vị liền. Ở phía sau bọn họ là chưởng giáo Bích Hải đạo nhân và ba đệ tử đời thứ ba là Hỏa Hồng tiên tử Dư Vi, Thương Giang chân nhân, Mộc Tử Sóc.

Ngồi đối diện họ là Huyền Cơ lão tổ và Vũ Thần Công.

"Chắc các ngươi đều biết ta tới đây vì việc gì." Huyền Cơ lão tổ ngồi đó nói, ánh mắt của hắn đảo qua đám tiên nhân ngồi đối diện.

Tám vị Tán tiên Địa tiên.

Gần như là toàn bộ những Tán tiên bế quan trong Hắc Bạch Học cung, ẩn cư, xông pha bên ngoài đều đã tới. Trừ một Tán tiên đang ở quá xa không về kịp, còn đấu tám vị đều quay lại. Những người tu tiên ở Hắc Bạch Học cung đều là những thiên tài tinh anh. Bọn họ nhất định phải nắm giữ một Đạo hoàn chỉnh thì mới được đột phá tới Nguyên Thần đạo nhân. Nhất định phải nắm giữ hai Đạo hoàn chỉnh thì mới được đột phá Địa tiên!

Cho nên nhóm Nguyên Thần đạo nhân ở Hắc Bạch Học cung có chiến lực ngang tầm với Tán tiên ở bên ngoài.

Còn nhóm Tán tiên ở Hắc Bạch Học cung. Mỗi người đều được xếp vào hàng mười Tán tiên hàng đầu ở bên ngoài. Từng người đều là những Tán tiên có thực lực hàng đầu.

"Đương nhiên ta biết." Lão già lùn Ngũ Phong tiên nhân cười hì hì nói. "Thiếu Viêm Nông của Thiếu Viêm tộc ngươi bọ đệ tử Kỷ Ninh ta giết chết có đúng không?"

"Đúng." Huyền Cơ lão tổ lạnh nhạt nói. Truyện Tiên Hiệp -

"Giết thì cũng đã giết rồi. Người trẻ tuổi mạo hiểm xông pha bên ngoài, giết chóc sống còn, tài nghệ không bằng người bị giết lại là chuyện thường." Lão già lùn nói. "Việc này chỉ có thể đổ cho tài không bằng người, thông thường môn phái bộ tộc đều sẽ không nhúng tay vào."

Như ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch, đám người Kỷ Ninh báo thù, đã giết không ít, nhưng không hề có môn phái nào nói là không phục cả.

Ánh mắt của Huyền Cơ lão tổ lập tức trở nên sắc bén.

"Mà nếu Huyền Cơ tiền bối yêu quý tên Thiếu Viêm Nông, tự hạ thấp thân phận của mình để ra tay giải quyết Kỷ Ninh thì Hắc Bạch Học cung ta cũng không có cách nào ngăn cản." Lão già lùn thở dài. "Chỉ là ta không rõ Huyền Cơ tiền bối tới Hắc Bạch Học cung ta có chuyện gì?"

"Giao Kỷ Ninh ra..." Huyền Cơ lão tổ lạnh lùng nói. "Thì việc này sẽ không còn quan hệ tới Hắc Bạch Học cung ngươi nữa. Nếu không...Hừ!"

Lập tức cả đám tiên nhân Hắc Bạch Học cung đều biến đổi sắc mặt.


Giao Kỷ Ninh ra?

"Mơ tưởng hão huyền!" Điện Tài tiên nhân tóc đen áo choàng đen ở bên, lạnh lùng quát. "Kỷ Ninh là đệ tử Hắc Bạch Học cung ta. Nếu hắn mạo hiểu xông pha bên ngoài bị chết thì chúng ta cũng không trách người. Nhưng ngươi ép Hắc Bạch Học cung chúng ta giao Kỷ Ninh ra sao? Nằm mơ đi! Hơn nữa ta cho ngươi biết, chỉ cần Kỷ Ninh trở lại Hắc Bạch Học cung, Thiếu Viêm tộc ngươi đừng hòng động vào một sợi lông của hắn."

"Huyền Cơ tiền bối, chúng ta coi trọng một vị Thiên Tiên như ngươi. Nhưng Hắc Bạch Học cung của chúng ta truyền tới bây giờ cũng không phải muốn ép là ép được đâu." Lão già lùn Ngũ Phong tiên nhân cũng lạnh lùng nói.

"Hắc Bạch Học cung có quy củ của Hắc Bạch Học cung. Đệ tử xông pha bên ngoài bị chết thì chẳng thể trách ngươi. Nhưng một khi đã trở về thì nhất định sẽ được Hắc Bạch Học cung bảo vệ." Gã cao lớn quấn xích đầy ngươi nói giọng ầm ầm, trong mắt còn hiện lên cả tia sét.

Sắc mặt của Huyền Cơ lão tổ trầm xuống.

"Sao hả, Hắc Bạch Học cung các ngươi muốn làm kẻ địch của Thiếu Viêm tộc ta sao?" Đôi mắt của Huyền Cơ lão tổ đảo qua đám tiên nhân ngồi đối diện.

Đúng là Thiếu Viêm tộc rất mạnh.

Thậm chí mạnh hơn cả An Thiền Bắc Sơn tộc. Chỉ riêng Tán tiên Địa tiên đã có hơn ngàn. Từ đó có thể dễ dàng tưởng tượng ra thực lực mạnh tới cỡ nào! Có điều, thực lực mạnh thì cũng không dễ dàng chèn ép thế lực khác. Hắc Bạch Học cung là môn phái ở trong thành An Thiền nên ai có tay đủ to để dám ra tay trong thành An Thiền đây? Nếu ra tay thì chắc chắn sẽ bị vương triều Đại Hạ truy nã!

Còn về phần chiến đấu ở bên ngoài.

Mỗi Tán tiên ở Hắc Bạch Học cung đều là những con người hàng đầu. Một người ngang với mười Tán tiên bình thường! Nếu chỉ chạy trốn thì cũng chẳng mấy ai làm khó được.

"Không phải chúng ta muốn làm kẻ địch với ngươi. Đó là Thiếu Viêm tộc ngươi ép bức Hắc Bạch Học cung. Ngay cả đệ tử của mình mà Hắc Bạch Học cung ta còn không che trở được thì còn cái gì là Học cung nữa." Điện Tài tiên nhân lạnh lùng nói.

"Một khi đã như vậy!"

Huyền Cơ lão tổ lạnh lùng đứng phắt dậy: "Thì đừng trách Thiếu Viêm tộc ta. Đi!"

"Vâng thưa lão tổ." Vũ Thần Công đứng ở bên nói.


Ngay khi Huyền Cơ lão tổ đang định dẫn Vũ Thần Công rời đi, bỗng nhiên có một âm thanh vang lên: "Huyền Cơ huynh."

Chỉ thấy một lão già lưng còng đi tới. Cả đầu lão bạc phếch, lông mì dài rủ xuống, chống cây quải trượng gỗ đi tới.

Huyền Cơ lão tổ hơi kinh ngạc, nhưng rồi lập tức cười lạnh: "Đà Sơn? Ngươi còn sống sao?"

"Ngươi còn chưa chết thì ta sao chết được?" Lão già lưng còng cười.

"Đà Sơn tiền bối."

Tám vị Tán tiên của Hắc Bạch Học cung cùng đứng lên cung kính hành lễ. Thiên Tiên Đà Sơn...chính là một vị lão tổ Thiên Tiên có danh tiếng cực lớn trong lịch sử An Thiền Bắc Sơn tộc. Chỉ là tuổi thọ của hắn đã rất lớn, lớn tới mức đa phần các môn phái đều cho rằng hắn đã chết. Dù sao những lão tổ Thiên Tiên thỉnh thoảng cũng sẽ ngã xuống vì tranh đấu báo vật, chiến đấu.

"Hắc Bạch Học cung là Hắc Bạch Học cung của quận An Thiền ta." Lão già lưng còng chống quải trượng. "Huyền Cơ, ngươi muốn giải quyết đệ tử của bọn họ thì bọn họ cũng không cản được. Nhưng ngươi làm sao phải ép bức Hắc Bạch Học cung giao Kỷ Ninh ra? Ngươi có khả năng thì cứ việt giải quyết Kỷ Ninh. Bắc Sơn tộc ta cũng sẽ không nhúng tay vào. Nhưng nếu ngươi giải quyết cả Hắc Bạch Học cung thì đó đã là quá đáng rồi! Quận An Thiền là quận An Thiền của Bắc Sơn tộc ta!"

Sắc mặt của Huyền Cơ lão tổ trầm xuống.

Tuy rằng Thiếu Viêm tộc mạnh hơn Bắc Sơn tộc, nhưng mạnh hơn cũng có hạn. Dù sao Bắc Sơn tộc cũng là chư hầu một phương, truyền thừa từ thời đại Thần Ma tới giờ. Qua thời gian lâu như thế, ai biết được An Thiền Bắc Sơn tộc có con bài nào chưa lật đây?

"Được, nếu Đà Sơn ngươi đã mở miệng." Huyền Cơ lão tổ hờ hững gật đầu. "Ta sẽ không tính toán với Hắc Bạch Học cung nữa. Nhưng, tên Kỷ Ninh...thì ta nhất định phải giết! Kẻ nào cản ta, ta giết kẻ đó! Phục Quân, đi."

Huyền Cơ lão tổ dấn Vũ Thần Công đi thẳng ra ngoài đại điện chưởng giáo.

Sau đó cưỡi tiên liễn nhanh chóng xé gió bay đi.

"Đà Sơn tiền bối." Ngũ Phong tiên nhân đi tới, ngó qua Huyền Cơ lão tổ cưỡi tiên liễn đi. "Vị Huyền Cơ lão tổ kia không khỏi quá càn rỡ rồi."

"Tính của hắn vốn như thằng điên mà lại." Lão già lưng còng cười nói. "Không cần phải để ý tới hắn. Nhưng về Kỷ Ninh...các ngươi cũng đừng nhúng tay vào quá. Huyền Cơ lão tổ kia đã có sát tâm nặng như thế thì các ngươi có muốn cản cũng không được. Tốt rồi, ta trở về đây. Đáng tiếc, Kỷ Ninh kia đúng là một hạt giống tốt. Thật sự đáng tiếc."

Nói xong lão già lưng còng liền rời đi.

...

Ở một không gian khác. Trong Thủy Phủ.


Kỷ Ninh hiện đang ở trong đại điện, vừa liếc mắt một cái đã thấy con gấu lớn lông vàng và lão ngưu đen.

"Tiền bối." Kỷ Ninh mở miệng.

"Ngươi vừa gây đại họa ở bên ngoài đúng không?" Con gấu lớn lông vàng nói. "Làm sao mà phải vội vội vàng vàng ra lệnh di dời toàn bộ người trên đảo Minh Tâm đi thế?"

"Đúng là đã chọc vào đại họa." Kỷ Ninh liền nói. "Ta có..."

Con gấu lớn lông vàng chặn cứng Kỷ Ninh lại: "Ta hỏi ngươi, chuyện ở bên ngoài đã được sắp xếp ổn thỏa chưa?"

"Sắp xếp ổn thỏa rồi." Kỷ Ninh gật đầu.

"Ừ." Con gấu lớn lông vàng gật đầu. "Ta có thể cảm giác được lòng ngươi đang tràn ngập lo lắng. Lúc này tâm thần ngươi đang rối loạn. Trước tiên tới Tinh Thần Điện, đọc Tinh Thần quyển đi, đọc xong tĩnh tâm thì tới tìm ta nói chuyện."

Kỷ Ninh ngẩn ra: "Đọc sách ở Tinh Thần Điện?"

"Đi mau." Con gấu lớn lông vàng lại nhắc.

"Vâng thưa tiền bối." Kỷ Ninh không dám làm trái, nhanh chóng tới Tinh Thần Điện.

Trong Tinh Thần ĐIện.

Kỷ Ninh ôm bộ sách trong gian nhà tranh ra cái bàn đá ở bên ngoài, ngồi trên ghế đá, bắt đầu nén lo lắng trong lòng lại để đọc. Sau khi giết Thiếu Viêm Nông, chia tay Cửu Liên, bố trí yêu tộc Tiên phủ đóng quân bảo vệ cho bộ tộc của mình. Nghĩ tới Thiếu Viêm tộc, trong lòng Kỷ Ninh lại thêm ngàn vạn ý niệm, cực kỳ mạnh mẽ.

"Hôm nay, Xương Lai tới bái kiến ta..." Tiếng đọc của Kỷ Ninh quanh quẩn khắp nơi. Những dòng chữ nhìn như bình thường kia vang lên lại ẩn chứa sự lôi cuốn tới kỳ lạ. Cứ thế làm cho lòng Kỷ Ninh yên tĩnh trở lại, thậm chí còn dần dần rơi vào tình trạng ngộ đạo trầm tĩnh.

Yên lặng,

Xa xôi.

Làm lòng Kỷ Ninh xóa hết mọi thứ. Kỷ Ninh ngẩng đầu lên nhìn ngôi sao trên trời.

Bỗng nhiên...trời đổ mưa, dòng nước như sợi tơ bay lả tả khắp nơi, rơi xuống cả người Kỷ Ninh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui