Mỗi môn huyễn thuật đều rất thâm ảo, Kỷ Ninh ngồi trên bệ đá có hiệu quả gần như ngộ đạo từng giây từng phút nhưng để phân tích từng môn huyễn thuật vẫn mất thời gian dài, ngắn thì trăm vạn năm, dài nhất cả ức năm. Đây mới chỉ là phân tích uy lực cấp Thánh Thành Chi Chủ, chưa thể nghiên cứu thành phần thâm ảo hơn.
Phân tích xong tất cả huyễn thuật làm Kỷ Ninh mất hết năm trăm sáu mươi ức năm.
Nếu không có bệ đá phụ trợ sợ là Kỷ Ninh càng tốn thời gian gấp vạn lần.
Sau đó Kỷ Ninh tổng hợp lại tất cả cảm ngộ, bắt đầu dung hợp hòng sáng tạo ra huyễn thuật thuộc về mình. Sau khi có nhiều cảm ngộ Kỷ Ninh thấy hệ thống thuật Huyễn Tinh ban đầu rất đơn sơ, một số căn bản hạch tâm cũng có vấn đề. Kỷ Ninh đẩy ngã hết, sáng tạo lại huyễn thuật từ đầu.
Lại qua ba mươi ức năm, Kỷ Ninh dung hợp vô số cảm ngộ rốt cuộc sáng tạo ra một môn huyễn thuật được hắn đặt tên là Đại Tự Tại Mộng Giới.
***
Trong điện phòng thứ hai.
Trên bệ đá.
Kỷ Ninh ngồi xếp bằng khí chất hơi thay đổi. Trước kia thiếu niên áo trắng hơi thở ẩn giấu không phát thì thôi, đã phát ra sẽ lộ mũi nhọn như thanh thần kiếm. Nhưng Kỷ Ninh bây giờ hơi thở mơ hồ hư ảo tựa như áng mây, cơn gió, lá cây bay, một tia nắng ám áp xua tan bóng tối. Tu hành giả khác trông thấy sẽ không kiềm được cảm giác thoải mái, lòng tự nhiên sinh ra muốn gần gũi Kỷ Ninh. Một vài tu hành giả căng thẳng thần kinh nặng nề khi thấy Kỷ Ninh cũng sẽ thả lỏng tinh thần.
Kỷ Ninh mỉm cười nói:
- Tự tại, trong tu hành hiếm được đại tự tại, nhưng trong huyễn thuật của ta thì có thể.
Đại Tự Tại Mộng Giới, then chốt nằm ở tự tại và Mộng Giới.
Then chốt nhất thứ nhất là Mộng Giới. Kỷ Ninh tạo ra Mộng Giới trong ảo cảnh, tất cả nguyên tố của Mộng Giới đều là Kỷ Ninh cấu trúc ra. Đến hiện giờ trong Tâm chi thế giới của Kỷ Ninh đã khoanh vòng một khu vực mô phỏng thành hình dạng Mộng Giới, mục tiêu của hắn là muốn cho Mộng Giới vô cùng chân thật, tràn ngập sức hấp dẫn trí mạng, tùy theo mục tiêu điều chỉnh biên độ nhỏ.
Then chốt thứ hai là tự tại, khiến đối phương không kiềm lòng được bị hấp dẫn chìm đắm trong đó, dù sao dưa hái xanh không ngọt, khiến kẻ địch giảm thấp ý thức chống cự từ sâu trong đạo tâm thì khả năng thoát khỏi huyễn thuật càng thấp.
Như một số huyễn thuật nông cạn vì sao luôn nhằm vào kẽ hở tâm hồn?
Như Kỷ Ninh rất muốn sống lại thê tử, một số huyễn thuật nhằm vào hắn sẽ hiện ra Dư Vi, cho hắn đoàn tụ với nàng. Đây là thứ trong lòng Kỷ Ninh muốn thấy, đạo tâm không kiên quyết chống cự. Đạo tâm không đủ mạnh thì sẽ sa đà vào đó, bị sa vào càng lâu khả năng chết càng lớn.
Cường giả đánh nhau bị lạc một giây là đã bị chém chết.
Tự tại, Mộng Giới là trung tâm của Đại Tự Tại Mộng Giới, sau này diễn biến hình thành huyễn thuật cực kỳ huyền diệu.
Kỷ Ninh mở miệng nói:
- Tiền bối.
Lão nhân tóc bạc ngồi ở phía xa mở mắt nhìn Kỷ Ninh:
- Hả?
Kỷ Ninh lấy một quyển ngọc giản ra, bên trong ghi lại Tâm Lực huyễn thuật Đại Tự Tại Mộng Giới đã sáng tạo:
- Đây là môn pháp môn thứ hai.
Ngọc giản bay đi lơ lửng trước mặt lão nhân tóc bạc.
Lão nhân tóc bạc nhận lấy xem xét, gật gù:
- Hơn một nửa hỗn độn kỷ ngươi sáng tạo một môn huyễn thuật cấp Thánh Thành Chi Chủ, không tệ, ngươi có hy vọng sáng tạo mười pháp môn.
Kỷ Ninh nói:
- Ta vốn am hiểu Tâm Lực, phân tích những huyễn thuật cũng nhẹ nhàng chút. Các đạo khác hơi xa lạ với ta, sáng tạo khó khăn rất nhiều.
Kiếm đạo là thứ Kỷ Ninh sở trường nhất, trước đó hắn đã sáng tạo Chung Cực Kiếm Đạo đệ tứ trọng.
Tâm Lực kém hơn chút, nhờ bệ đá phụ trợ, Kỷ Ninh chỉ hao phí sáu trăm ức năm tính luôn thời gian tăng tốc là hơn một nửa hỗn độn kỷ, cuối cùng sáng tạo ra Đại Tự Tại Mộng Giới.
Đối với tu hành giả chỉ tính tuổi thọ bằng thời gian chân thật.
Thời gian tu luyện thật của Kỷ Ninh đã hơn một nửa hỗn độn kỷ.
Kỷ Ninh dự định tiếp tục tham ngộ đạo thủy hành, lôi điện.
Kế nữa là lửa.
Xuống nửa là không gian, thời gian, hành thổ vân vân.
Thật ra các tu hành giả bình thường nghiên cứu một đạo thôi, không lãng phí thời gian vào các mặt khác. Đạt thành tựu siêu cao trong một đạo, có thủ đoạn ở cá mặt thân pháp, thân bất tử, phòng ngự, tấn công. Như Cửu Trần Giáo Chủ lo tập trung đi đạo thủy hành.
Nhưng suy xét từ góc độ ngộ đạo thì tham ngộ thêm vài đạo cũng có trợ giúp, gây xúc động liên đới, dù sao đạo nối liền nhau.
Lão nhân tóc bạc nhìn Kỷ Ninh:
- Có bệ đá phụ trợ chắc ngươi có thể làm được. Ngộ ra mười môn pháp môn giúp ích cho về sau hợp đạo, đạo chung cực quá khó hợp đạo, ngộ nhiều pháp môn cấp Thánh Thành Chi Chủ là việc tốt cho ngươi, không phải chuyện xấu.
Kỷ Ninh gật đầu thừa nhận:
- Ừm!
Thế là Kỷ Ninh tiếp tục nghiên cứu đạo thủy hành.
Đạo thủy hành là lưu phái lớn, rất nhiều người đi lưu phái này. Kỷ Ninh vùi đầu nghiên cứu các môn pháp môn. Đa số đại năng dựa vào đạo thủy hành thành tựu đỉnh Đạo Quân, một số thành Thánh Thành Chi Chủ, vài người là Chúa Tể. Hướng tu hành đạo thủy hành có các loại khác nhau.
Khiến Kỷ Ninh bất ngờ là trong vô số pháp môn đạo thủy hành không có Chung Cực Thủy Hành Đạo.
Lẽ tất nhiên Kỷ Ninh tốn thời gian cho đạo thủy hành lâu hơn huyễn thuật.
Thời gian không ngừng trôi đi.
Chớp mắt thời gian tu hành thật của Kỷ Ninh trong Thanh Hoa động phủ đã qua một hỗn độn kỷ, hắn vẫn vùi đầu tham ngộ.
Mọi thứ thật yên tĩnh, nguyên Viêm Long vực giới không biết trong thời gian này có một vị đại năng Tâm Lực lưu đáng sợ đã sinh ra.
Viêm Long vực giới từ khi Chúa Tể Tâm Lực lưu chết thì không còn sinh ra Đế Quân Tâm Lực lưu nữa.
Rất hiếm thấy Đế Quân Tâm Lực lưu.
Sau khi Kỷ Ninh bước vào Tứ Bộ Đạo Quân, tuy Tâm Lực khá mạnh, trong trận Phi Tuyết Thánh Thành, huyễn thuật của hắn làm một đám Đế Quân trúng chiêu. Nhưng khi đó huyễn thuật của Kỷ Ninh quá yếu, hắn dựa vào Tâm Lực mới được hiệu quả đó. Với cấp Thánh Thành Chi Chủ thì huyễn thuật của Kỷ Ninh không đem lại uy hiếp gì.
Bây giờ huyễn thuật sở đoản của Kỷ Ninh đã lướt qua nấc thang lớn, đến đẳng cấp Thánh Thành Chi Chủ.
Vì Chung Cực Kiếm Đạo đủ ổn định, Tâm chi thế giới của Kỷ Ninh chỉ đứng sau Chúa Tể Tâm Lực lưu, khiến Tâm Lực siêu mạnh.
Tâm Lực và huyễn thuật đều đến đẳng cấp rất cao, uy lực Tâm Lực huyễn thuật của Kỷ Ninh cũng lên đẳng cấp mới toanh. Dù là các Thánh Thành Chi Chủ cũng sẽ có nhiều người bị trúng chiêu. Khi đánh nhau sống chết, chỉ cần trúng chiêu một chốc lát, không giữ được thân bất tử là Kỷ Ninh có thể thừa dịp giết đối phương dễ dàng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...