- Cửu Trần, liền đống cát cũng không cầm lên được?
Kỷ Ninh thấy thế kinh ngạc, liền cười trêu ghẹo, kỳ thật hắn cũng nhìn ra đống lưu sa này đặc thù.
- Không tin ngươi tới thử xem.
Cửu Trần Giáo chủ trừng Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh cũng thò tay bắt lấy, cắm vào trong hạt cát dễ dàng, lúc cầm lấy hạt cát lại có cảm giác hạt cát tương liên với đại địa.
Một tiếng ầm vang.
Tuy Kỷ Ninh dùng toàn lực, cát vàng phạm vi ức dặm chấn động nhưng không thể kéo lên.
- Không động đậy?
Cửu Trần Giáo chủ cười nhạo nói.
- Rất giống với thông đạo nham thạch.
Kỷ Ninh nói:
- Lúc trước chúng ta bổ vào thông đạo nham thạch lại bị cả thông đạo nham thạch phản chấn.
- Đúng.
Cửu Trần Giáo chủ gật đầu, nói:
- Nắm hạt cát lại bị vô số hạt cát chống lại.
Bỗng nhiên Cửu Trần Giáo chủ vươn tay bắt lấy.
- Ta thử một hạt xem.
Một hạt cát đại khái lớn cỡ móng tay xem như hạt cát lớn.
- Hừ.
Cửu Trần Giáo chủ hừ một tiếng và kéo mạnh.
Một hạt cát bị kéo lên dễ dàng.
- Thử lại hai hạt.
...
Cửu Trần Giáo chủ và Kỷ Ninh đều nhiều hứng thú nghiên cứu lưu sa từ hạch tâm ngôi sao, cần biết những lưu sa này tràn ngập cả hạch nhân của ngôi sao, hiển nhiên chúng tạo thành hạch tâm ngôi sao. Hạch nhân ngôi sao hoàn hảo, một tia ảnh hưởng của nó có thể chôn vùi đám người Kỷ Ninh, hiện tại hạch tâm ngôi sao đã vỡ ra, hai người Kỷ Ninh sẽ không dễ dàng dừng tay.
Cân nhắc một lát, phát hiện nắm hạt cát càng nhiều sẽ bị một đống cát lôi kéo càng mạnh, cũng khó mà cầm lấy.
- Thu chậm như thế, phải lấy tới khi nào. Ta xem có thể một kiếm cắt lấy hay không.
Kỷ Ninh xuất ra một thanh Bắc Hồng kiếm.
- Nếu như có thể một kiếm chém ra bộ phận, vậy thì nhanh.
Cửu Trần Giáo chủ cũng đứng nhìn.
- Trảm.
Kỷ Ninh sử dụng ba đầu sáu tay, sáu cánh tay đồng thời cầm lấy một thanh Bắc Hồng kiếm.
Thi triển ra uy năng mạnh nhất là kiếm đạo chung cực chi thiên băng, PHỐC! Một kiếm bổ vào trong lưu sa không có trở ngại, khi kiếm chém xuống sắp bổ ra một đám lưu sa liền gặp vô tận trở ngại, kiếm lực của Kỷ Ninh giống như trâu đất vào biển, hoàn toàn bị vô tận lưu sa hấp thu và gây ra chút ít chấn động.
- Không được.
Kỷ Ninh lắc đầu, nói:
- Cắt không được, còn kém quá xa.
- Chủ nhân.
- Chủ nhân.
- Ah, chủ nhân.
Âm thanh hài đồng thanh thúy vang lên, chỉ thấy sáu hài đồng đáng yêu xuất hiện, chúng dùng ánh mắt chờ mong nhìn Kỷ Ninh.
- Sáu các ngươi đi ra làm gì?
Kỷ Ninh cười nói, chính là kiếm linh sáu thanh Bắc Hồng kiếm, bởi vì là bổn mạng thần binh, Kỷ Ninh tâm ý tương thông với chúng, tình như phụ tử.
- Chủ nhân, những hạt cát này...
Lúc này Bắc Hồng lão đại chỉ vào đống cát vô tận, nói:
- Những cát vàng này trọng yếu với chúng ta, chúng ta cảm giác được... Cho chúng ta đống cát vàng này đi.
- Rât trọng yếu với các ngươi?
Kỷ Ninh lập tức hiểu ra, bổn mạng thần binh cần trưởng thành, chúng không nhìn trúng các tài liệu bình thường, hiển nhiên những cát vàng này hấp dẫn sáu thanh Bắc Hồng kiếm.
- Ân.
Sáu hài đồng đồng thời gật đầu.
Cửu Trần Giáo chủ hứng thú nhìn sang.
- Vậy mà có sáu chuôi bổn mạng thần binh, Bắc Minh, không tồi ah.
Kỷ Ninh mặc kệ Cửu Trần Giáo chủ, hắn nói với sáu hài đồng:
- Dù sao ta cũng không thể thu đống cát vàng này.
- Không cần phiền toái như vậy, chủ nhân cắm chúng ta vào giữa cát vàng là được.
- Đúng, cắm đi vào, tự chúng ta có thể hấp thu chúng.
Đôi mắt sáu hài đồng chờ mong nhìn Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh nghe xong lập tức vui vẻ, vung tay lên, sáu thanh kiếm bay lên và cắm vào trong lưu sa vô tận.
PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC...
Tất cả đều cắm vào lưu sa.
- Ha ha.
- Bảo bối, chúng ta tới đây.
- Thật sự là thoải mái ah.
- Ô...
Sáu hài đồng vô cùng hưng phấn kêu lên, ngay sau đó kêu sưu sưu sưu tất cả đều trở về trong Bắc Hồng kiếm. Chỉ thấy mặt ngoài sáu chuôi Bắc Hồng kiếm tỏa ra một tầng kim quang, hạt cát vàng chung quanh chúng mất đi ánh sáng, đặc biệt là những hạt ở gần nhất biến thành màu trắng, về sau đã yên diệt biến mất vô tung.
- Về sau thích kỳ vật gì trực tiếp nói với ta.
Kỷ Ninh nói với sáu kiếm linh.
- Chúng ta không biết kỳ vật gì, chỉ có tiếp xúc gần gũi cảm ứng mới biết có cần hay không.
- Đúng vậy a, chủ nhân, về sau có kỳ vật lợi hại gì, đi đánh mấy kiếm, chúng ta thì chúng ta có thể cảm ứng rõ ràng.
Sáu kiếm linh đều đáp lại.
Kỷ Ninh cười.
Hắn mỉm cười nhìn sáu thanh Bắc Hồng kiếm điên cuồng hấp thu tinh hoa cát vàng chung quanh, chỉ thấy đại lượng cát vàng không ngừng hóa thành màu xám trắng và biến mất, tốc độ thật nhanh, thời gian trong nháy mắt cát vàng trong phạm vi mười trượng đã biến mất một nửa.
Ngay cả Cửu Trần Giáo chủ bên cạnh nhìn còn cảm thấy ghen ghét, hắn cầm trường côn trong tay, cũng cắm vào lưu sa màu vàng.
- Ai.
Cửu Trần Giáo chủ bất đắc dĩ lắc đầu, hắn thu trường côn và nhìn Kỷ Ninh, nói:
- Bắc Minh, chúc mừng, xem ra bổn mạng thần binh hấp thu đám cát vàng tốc độ cực nhanh a, vì sao ta không có bổn mạng thần binh chứ?
- Phải xem thích hợp hay không thích hợp.
Kỷ Ninh cười nói.
Vô tận cương vực có vô số kỳ vật, chính thức thích hợp cũng chỉ là số ít, sáu thanh Bắc Hồng kiếm của Kỷ Ninh, mỗi một thanh đều là Khí Hỏa Đế Quân truy cầu hoàn mỹ, truy cầu thích hợp với Kỷ Ninh mới luyện chế ra, vốn phi thường hoàn mỹ cho nên tầm mắt cực cao. Kỷ Ninh đạt được nhũng kỳ vật trước kia không có cái nào vừa ý bọn chúng.
Ào ào ào ào ~~~
Từng đống lưu sa không ngừng biến mất.
- Những lưu sa màu vàng này chính là bảo vật nhưng thu rất khó khăn.
Cửu Trần Giáo chủ không ngại vất vả thu thêm một ít, qua vài canh giờ hắn mới thu được bốn đống mà thôi, hắn ngẩng đầu nhìn lên, hắn phát hiện cát vàng phạm vi hai dặm đã bị hấp thu tinh hoa và biến mất, Cửu Trần Giáo chủ lắc đầu than thở, nói:
- So với bổn mạng thần binh của ngươi, tốc độ thu thập của ta chậm hơn không biết bao nhiêu, Ân, thu thập một it snhuw vậy, tương lai cũng có thể hỏi thăm xem là bảo bối gì.
Kỷ Ninh tươi cười nhìn xem, tâm tình vô cùng tốt, bởi vì hắn cảm giác uy áp sáu chuôi Bắc Hồng kiếm đang tăng cường, hơn nữa bản thân sáu chuôi Bắc Hồng kiếm cũng có biến hóa, chúng vốn là màu đen, hiện tại đã sáng hơn một ít, nhìn kỹ trong màu đen ẩn ẩn có một ít kim quang giống như màu vàng lợt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...