Anh hơi cúi đầu, hơi thở gần trong gang tấc. Dường như có một mùi hương lạnh như khói, chui vào tứ chi xương cốt của cô.
Thẩm Thiên Trản giương mắt nhìn theo bản năng.
Quý Thanh Hòa không nhìn cô, tầm mắt của anh dừng ở màn hình chiếu lớn, đôi đồng tử sậm màu bị ánh sáng chói lóa của ngọn đèn rọi vào, giống như dấy lên một ngọn lửa dẫn đường yếu ớt, tô điểm một cách hoàn mỹ cho khí chất thanh lạnh và kiêu ngạo trên người anh.
Bỗng nhiên trong đầu cô nảy ra một từ —— hoạt sắc sinh hương (*).
(*) Để miêu tả vẻ xinh đẹp diễm lệ, thường dùng để tả phụ nữ.
Cẩu nam này, thật sự không phải yêu ma quỷ quái phái tới câu hồn cô đó chứ? Nếu không thì, sao mỗi lần cô gặp lại anh, đều thần hồn điên đảo, eo chân mềm nhũn.
Thẩm Thiên Trản cân nhắc muốn nói cái gì đó để hòa nhau một ván, không chờ cô mở miệng, hiệu ứng ánh sáng chuyển từ sáng sang tối, biến đổi dần thành ánh sáng lấp lánh, khiến cho căn phòng như trở về niên đại trước.
Trên sân khấu, người chủ trì chương trình đã bày ra tác phẩm đấu giá từ thiện đầu tiên.
Phía sau dần dần vang lên âm thanh trao đổi nhỏ, có người đoán xem đây là bút tích của ai, cũng có người chỉ đơn giản thảo luận về giá trị và lai lịch của vật đấu giá, âm thanh trầm thấp ồn ào xen kẽ, hiển nhiên đã không còn thích hợp để tán gẫu.
Thẩm Thiên Trản tạm thời thu lại tâm tư tán chuyện nhàn rỗi của mình, xốc lại tinh thần.
---------------
Điểm nhấn của buổi tiệc từ thiện tối nay là phần đấu giá.
Trước khi Thẩm Thiên Trản đến, cô đã nhận được một phần danh sách các vật phẩm đấu giá.
Tô Lan Y lựa chọn mất mấy ngày từ danh sách, khó xử đến mức ấn đường nhăn lại.
Vật phẩm đấu giá mà cô cảm thấy hứng thú, phần lớn giá cả đắt đỏ khó có thể chi trả, vật có giá vừa phải thì cô cảm thấy không hợp mắt, còn nếu không lấy gì mà chỉ đơn thuần quyên tiền thì lại vô cùng đau lòng.
Đầu năm nay, vừa muốn nghĩ tới thể diện vừa muốn bảo toàn túi tiền, thật quá khó khăn.
Về việc lựa chọn chuyện này như thế nào, Thẩm Thiên Trản sẽ không lẫn lộn.
Khi Tô Tạm giơ bảng lần đầu tiên, vật trưng bày là một chiếc vòng cổ. Cậu ta theo hai lần giá, thấy đối phương theo đuổi không buông, hứng thú ít đi nên không tiếp tục nữa. Lần thứ hai giơ bảng, vật đấu giá là một chiếc vòng ngọc mắt mèo lục bảo màu sắc cực thuần khiết, Tô Tạm trực tiếp ra giá khởi điểm cao nhất mà cậu ta có thể đưa ra, sau đó vị đối thủ cạnh tranh ra giá, cậu ta lại tinh tinh tang tang mà nhét thẳng bảng số ra sau gáy, bỏ cuộc.
Thẩm Thiên Trản thấy cậu ta bất chấp hình ảnh không tích cực của mình, ở nơi ống kính không quay đến được hung hăng nhéo một cái: “Bỏ tấm bảng xuống, ngồi yên.”
Tô Tạm tức giận mà không dám nói gì, xoa xoa chỗ đùi bị cô nhéo đau đến hít khí lạnh.
Thẩm Thiên Trản ý thức sâu sắc rằng không thể trông cậy vào Tô Tạm, cuối cùng không nhịn được nữa, hỏi: “Chị cậu dặn dò cậu như thế nào?”
“Chị ấy dành ra 200 vạn cho em, để em nếu có thứ nào thích thì cứ tùy tiện chụp lấy, coi như vốn lấy vợ trước.” Tô Tạm đau đến nhe răng trợn mắt, vừa oán trách cô mạnh tay vừa nói: “Bên cạnh em ngay cả một người bạn gái chính thức cũng không có, còn góp vốn lấy vợ, chị nói xem có phải chị của em nghĩ lung tung không?”
Thẩm Thiên Trản không nói tiếp, âm thầm quét mắt nhìn Quý Thanh Hòa.
Người phía sau vô cùng tự nhiên mà tiếp nhận tin tức, thừa lúc trước khi người chủ trì hạ búa, nhỏ giọng nói: “Tôi trưởng thành, sau khi đến tuổi kết hôn, vốn là tự mình giữ hộ khẩu.” Anh ta không quay đầu lại, tầm mắt trước sau như một đều dừng trên đài đấu giá, vì để tiện cho cô nghe rõ, anh ta hơi nghiêng người, khẽ hạ thấp cằm, đặc biệt chú ý tới chiều cao của cô: “Nhà họ Quý tự do kết hôn, nhập hộ khẩu rồi còn có thể hưởng mức lương đảm bảo trên mức tối thiểu hằng năm.”
Tâm hồn hóng chuyện của Thẩm Thiên Trản đột nhiên bùng cháy, cô liếc nhìn Quý Thanh Hòa, giả bộ nghiêm chỉnh nói: “Anh nói với tôi những lời này để làm gì?”
Cuối cùng Quý Thanh Hòa cũng quay đầu, khóe môi mang theo ba phần ý cười, giọng nói trầm thấp như nắm một vốc cát từ tính, hơi trầm bổng: “Biết rồi còn hỏi.”
Thẩm Thiên Trản người bị mũi tên bắn vào đầu gối (*): “………………”
(*) Mũi tên bắn vào đầu gối là câu nói lan truyền trên mạng, ý chỉ sự việc bất ngờ xảy ra, bắt nguồn từ câu nói trong phim The Elder Scrolls 5: Skyrim "I used to be an adventurer like you, then I took an arrow in the knee."
Bên tai hơi ngứa, không biết là vì Quý Thanh Hòa dựa vào quá gần hay là do sợi tóc rơi ra. Thẩm Thiên Trản điềm nhiên như không có gì vén tóc ra sau tai, nói: “Quý tổng kết hôn sao giống thông báo tuyển dụng tổng tài phu nhân vậy.”
Vừa có lương thường niên, vừa có cam kết mức tối thiểu, có phải sinh đứa nhỏ còn được tính công trạng không?
Quý Thanh Hòa không tiếp lời.
Có những lời anh thấy thú vị, Thẩm Thiên Trản thì không hẳn.
Người phụ nữ này lòng dạ còn nhỏ hơn kim, không dễ dàng đắc tội nổi.
Cũng may Thẩm Thiên Trản không tiếp tục đào sâu, sự chú ý của cô nhanh chóng bị vật đấu giá mới lên đài thu hút.
Nếu nói Thẩm Thiên Trản có yêu thích cái gì, thứ nhất là kiếm tiền, thứ hai là tiêu tiền, thứ ba là nhìn người ta tiêu tiền.
Cô chính là ngã vào đống tiền là lăn qua lộn lại.
---------------
Tiệc tối kết thúc, Tô Tạm chụp được một chiếc mũ ngọc trâm, miễn cưỡng hoàn thành nhiệm vụ tiêu tiền mà Tô Lan Y giao cho.
Cậu ta là điển hình cho kiểu tính cách chiếm được lời còn khoe mẽ, sau khi lấy được mũ trâm, trước tiên là chụp ảnh, phát định vị. Lại càng lộ ra một cỗ mùi vị cá muối giàu có phú nhị đại không thể cứu vãn-----. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang Luvevaland ủng hộ view cho tụi mình với nha. Mọi thông tin và thắc mắc có thể inbox qua page Sắc - Cấm Thành.
Thay người chị thân yêu đi dự tiệc từ thiện thể hiện tình yêu thương, lại là một ngày vất vả trăm cay nghìn đắng để tiêu tán tài sản gia đình.
Thẩm Thiên Trản là người đầu tiên chịu không nổi cả quá trình phát tin trong vòng bạn bè của Tô Tạm, vào phần bình luận gửi đi ba cái đầu chó.
Vào lúc tàn tiệc, tốp năm tốp ba trong phòng triển lãm, tất cả đều nắm chặt cơ hội thiết lập các mối quan hệ. Trong đó Quý Thanh Hòa trở thành trung tâm, tạo thành một khu vực tập trung chen chúc.
Vốn kế hoạch của Thẩm Thiên Trản là mượn Quý Thanh Hòa mười phút, không giới hạn địa điểm.
Nhưng với tình hình trước mắt này, đừng nói là mười phút, một phút cũng không được.
Vật phẩm Bất Chung Tuế quyên tặng cho buổi từ thiện tối nay có đủ lòng thành nhất, là chiếc đồng hồ máy từ triều đại nhà Thanh thời Càn Long mà Quý Khánh Chấn Quý lão gia cất giữ hơn mười năm.
Giá trị đồng hồ sưu tầm cao, thành công bán ra với giá cao nhất đêm nay.
Thẩm Thiên Trản quanh năm lẩn quẩn ở trong giới, am hiểu quy luật.
Lần ra tay này của Quý Thanh Hòa, là người kinh doanh mượn cơ hội trục lợi, mượn hành động từ thiện này gõ vang tên tuổi Bất Chung Tuế để tiến vào thị trường Trung Quốc. Cũng không phải là nói anh ấy không đủ nhân từ, từ trước đến nay từ thiện đều là vàng bạc thật.
Chỉ là ý định ban đầu của buổi tiệc từ thiện vốn là không đơn thuần như vậy.
Cô biết điều đứng dậy, chuẩn bị lặng yên rời tiệc.
Không ngờ, vừa mới đứng lên, cổ tay liền bị kéo lại, Quý Thanh Hòa nắm chặt cổ tay cô: “Chờ một chút.”
Anh ngắt ngang quá đột ngột, câu” Chờ một chút” này cũng không biết là nói với ai.
Nhưng nó có tác dụng.
Những người vây xung quanh anh, tự giác lùi lại hai bước.
Quý Thanh Hòa buông tay cô, hỏi: “Đợi lát nữa cùng đi?”
Cách hỏi như vậy rất dễ khiến người khác hiểu lầm, ánh mắt tất cả mọi người đồng loạt hướng về phía cô.
Thẩm Thiên Trản ngơ ngác trong chốc lát, nhờ vào kinh nghiệm nhiều năm gặp người nói tiếng người gặp quỷ nói tiếng quỷ, cô gần như lập tức đưa ra phản ứng một cách hợp lý: “Không vội, Quý tổng bận việc, bây giờ tôi không làm phiền nữa. Nếu như Quý tổng không yên tâm, tôi sẽ nói Tô Tạm thường xuyên báo cáo tiến độ thúc đẩy hạng mục rõ ràng cho anh hoặc trợ lý Minh.”
Nhìn kĩ ánh mắt của cô đã trở nên dịu dàng mà đầy thiện ý.
Thẩm Thiên Trản gần như có thể nghe thấy tiếng nói của những người phụ nữ có dụng ý sâu xa với Quý Thanh Hòa: “Không phải đến tranh bát cơm, bổn cung yên tâm rồi.”
Cô mỉm cười, không đợi Quý Thanh Hòa lại gọi lần nữa, xách váy lên, đầy đủ lễ nghi mà nói lời cảm ơn tạm biệt.
Tô Tạm ở trong biển người bị cô xách đi ra, còn chưa kịp lấy lại tinh thần, đã bị bắt chạy đi như bị lửa đốt mông.
Một đường đến bãi đỗ xe, lên xe rồi cậu ta mới có thời gian hỏi: “Chị Trản, chị không có việc gì lại chạy làm gì? Số Wechat của em vừa đưa ra, còn chưa kịp quét.”
Thẩm Thiên Trản trả lời cho có lệ: “Lần sau chị kéo một xe tới cho từ từ quét.”
Tô Tạm bĩu môi, trong mắt viết hai chữ không tin.
Cậu ta cất chiếc mũ ngọc trâm như bảo bối, dặn dò tài xế lái xe, đưa Thẩm Thiên Trản về nhà trước: “Người khác chỉ mong được cùng Quý tổng có chút quan hệ, chị thì hay rồi, bỏ đi còn không kịp.”
Trong xe hơi lạnh, Thẩm Thiên Trản nghiêng người về sau lấy áo khoác, vừa mặc vừa hỏi: “Một người phụ nữ xinh đẹp cùng một người đàn ông tám chuyện thị phi, cậu cảm thấy đây là chuyện tốt sao?”
Tô Tạm lập lại câu nói này của cô trong đầu, nghi ngờ: “Em cảm thấy trọng điểm của chị là người phụ nữ xinh đẹp.”
“Biết là tốt rồi.” Thẩm Thiên Trản cười tít mắt mà sờ cái đầu heo của Tô Tạm: “Ngày mai cậu đến bộ phận của chị làm một em trai nhỏ, cậu học ngoan một chút, mang theo cái đuôi mà học làm người, đừng có nhàn rỗi không có việc gì lại đi chọc giận cấp trên xinh đẹp của mình. Phụ nữ đều có tâm địa rắn rết, nhất là phụ nữ xinh đẹp.”
Tô Tạm mặt không chút biểu tình nói: “Mỗi ngày chị đều làm em sợ thế này, chị còn không chịu trách nhiệm?” Không dễ gì mới thoát khỏi bóng ma thời thơ ấu Tô Lan Y, lại gặp phải mối nguy hiểm trung niên Thẩm Thiên Trản. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang Luvevaland ủng hộ view cho tụi mình với nha. Mọi thông tin và thắc mắc có thể inbox qua page Sắc - Cấm Thành.
Thầy tướng số nói trong mệnh của cậu có dính đến phụ nữ, thật sự cũng không lừa gạt.
---------------
Chỉ có điều, tạo hóa trêu người.
Ngày đầu tiên Tô Tạm trở về làm em trai nhỏ của Thẩm Thiên Trản, liền phạm vào chủ đề kiêng kị của cô.
Nguồn gốc sự tình là tối hôm qua Tô Tạm phát tin trên vòng bạn bè một bức meme (*)
(*) Hình ảnh chế thêm câu chữ vào, giống như vầy:
Ngoài chiếc mũ ngọc trâm full HD không che ở vị trí trung tâm của bức ảnh chụp, cậu ta còn chụp hai bức ảnh tại chỗ, để chứng minh lời cậu ta nói là thật. Vấn đề nằm ở bối cảnh trên bức ảnh…..
Lúc Tô Tạm chụp ảnh bởi vì để điều chỉnh ánh sáng đã đưa lưng về phía Thẩm Thiên Trản, tiện thể chụp lại tình huống lúc cô và Quý Thanh Hòa đang nhỏ giọng nói chuyện.
Dù cho có trở thành vào cảnh nền, khí chất của Quý tổng vẫn vô cùng xuất sắc như vậy. Trực tiếp đè bẹp Tô Tạm sau khi phóng đại ngũ quang đẹp trai tỏa nắng. Với dáng dấp cao và thanh lãnh, thu hút hầu hết sự chú ý của mọi người trong vòng bạn bè của Tô Tạm.
Ban đầu còn có người hỏi người đàn ông nói chuyện với Thẩm Thiên Trản có phải nghệ sĩ mới kí hợp đồng của Thiên Đăng không. Sau khi có người quen xuất hiện, bắt đầu trêu chọc Thẩm Thiên Trản không sai lệch mà phóng mị lực, không biết lần này lại là em trai nhà ai cắn câu.
Cùng là một vòng luẩn quẩn trong ngành sản xuất, bản lĩnh ăn bữa cơm của Tô Tạm có thể đánh tới một nửa giang sơn trong giới điện ảnh và truyền hình.
Một nửa giang sơn này cùng liên kết, trực tiếp mở một cuộc thảo luận dưới phần bình luận của Tô Tạm. Kết quả chính là, mọi người vui vẻ tạo ra một quyển tiểu thuyết ngôn tình.
Gần đây Bất Chung Tuế thường xuyên có động thái lớn trong giới, lại gặp gỡ người đại diện thương hiệu nhiệm kỳ mới ở khu vực Trung Quốc, mỗi nhà đều tranh thủ thượng vị, vui vẻ đề cập đến đại diện thương hiệu. Hiển nhiên có nhiều người nhận ra người cùng Thẩm Thiên Trản kề tai trò chuyện to nhỏ chính là giám đốc điều hành khu vực Trung Quốc, Quý Thanh Hòa.
Khi đã xác định được thân phận, chuyện xưa cũng tự nhiên có.
Đầu tiên có cư dân mạng sốt sắng tám chuyện bát quái nhắc tới chuyện Quý Thanh Hòa và nghệ sĩ Hướng Thiển Thiển của Thiên Đăng từng lên hot search, thả con tép bắt con tôm, mọi người sôi nổi liên hệ với chuyện Hướng Thiển Thiển vi phạm hợp đồng và đổi công ty, âm thầm đưa ra thuyết âm mưu: Đây là trận tranh đấu giành đàn ông giữa hai cô nàng gà đẻ trứng vàng và chậu châu báu của Thiên Đăng. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang Luvevaland ủng hộ view cho tụi mình với nha. Mọi thông tin và thắc mắc có thể inbox qua page Sắc - Cấm Thành.
Lúc ban đầu thuyết âm mưu này còn bị bạn bè lớn tuổi nghi ngờ tính logic, nhưng liên tưởng đến việc sắp tới Thiên Đăng và Bất Chung Tuế liên kết, kết hợp sản xuất ra phim, khen Thẩm Thiên Trản có năng lực tới tấp, thuận lợi quét bay Hướng Thiển Thiển, gần quan được ban lộc.
Hiện tại đồng đội lợn Tô Tạm đã vô tình phơi bày bức ảnh chụp, Thẩm Thiên Trản và Quý Thanh Hòa đang phát triển tốt, ngày trở nên nổi tiếng hơn đã ở trong tầm tay.
Tất nhiên câu chuyện ở trên không có lưu truyền ở nửa giang sơn còn lại của Thẩm Thiên Trản và Tô Tạm, mãi cho đến khi hăng say tán chuyện được mấy ngày, mới bị lời đồn đãi đang lên men bên trong Thiên Đăng hoàn toàn kích nổ.
Đoạn tin tức thị phi này đã truyền đến Thiên Đăng, các bộ phận trong Thiên Đăng liên kết với chuyện trước đây không lâu Bất Chung Tuế thường xuyên tặng quà cho Thẩm Thiên Trản, cuối cùng mới giác ngộ.
Là đương sự sau khi lời đồn lan truyền với tốc độ cao mới biết được, Thẩm Thiên Trản mặt trầm như nước ngồi trong phòng làm việc, đã làm gãy tới cây son thứ ba.
Ánh mắt âm u lạnh lẽo của cô nhìn về phía Tô Tạm đã thu mình thành một khối, tức giận ném đống giấy tờ đang cầm trên tay về phía cậu ta: “Thành sự không được bại sự có thừa.”
Tô tạm chủ động thỉnh tội, vô cùng ấm ức: “Em đâu biết rằng đám người đó nhàn rỗi đến phát điên như vậy, còn thiếu mỗi đoạn H văn nữa là duyệt truyện được rồi.”
Thẩm Thiên Trản tiếp tục ném đồ về phía cậu ta: “Những người đó là nhàn rỗi đến phát điên? Đó đều là ác ý, nhằm vào chị. Gần đây cậu ngậm chặt miệng cho chị, lại gây chuyện nữa chị sẽ ném cậu xuống từ tầng cao nhất.”
Tô Tạm rét run: “Vậy tai tiếng của chị và Quý tổng làm sao bây giờ?”
Thẩm Thiên Trản phát điên.
Có lẽ nào cô lại làm một giao dịch với lão cẩu âm hiểm quỷ quyệt đó một lần nữa?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...