Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!
Cho tới khi Thiên Vân Nhận yên ổn bị Lam Tu mang đi, đã là một câu chuyện dài. Mẫu Đơn nhìn gần 500.000 kim tệ vẫy tay tạm biệt mình liền ứa nước mắt, hận lúc đó sử dụng sức mạnh còn chưa thuần thục, chưa làm cho Thiên Vân Nhận thành đầu heo!
Hy Tử Kỳ sau khi chứng kiến sức mạnh của (kim tệ trên tay) Mẫu Đơn liền càng thêm ngoan ngoãn, nói gì nghe nấy, vâng vâng như một tiểu bảo bảo. Ai uy lão bà đại nhân không những nhiều tiền, lại còn là cường giả đỉnh cấp, trong tay lại có con gái bảo bối của hắn, Hy Tử Kỳ hắn có thể làm gì ngoài ngoan ngoãn cơ chứ…
Mẫu Đơn với hành động thức thời của Hy Tử Kỳ vô cùng hài lòng, đánh cho tên này một điểm bé ngoan, cũng dần cho Hy Tử Kỳ về lại vị trí bảo mẫu kiêm bảo vệ cho mình cùng tụi nhỏ. Dù sao kim tệ kiếm ra không dễ dàng, tiêu đi một đồng nàng liền xót thương 1 lần, có bảo tiêu miễn phí liền không tốt sao, ha ha…
“Thiên Vân Nhận sao? Thái tử của Thiên quốc? Mấy người các ngươi quả nhiên đều không có tên nào đơn giản nha…” Mẫu Đơn chống cằm vừa nghe vừa trầm trồ.
Hy Tử Kỳ khinh thường quẹt mũi: “Thiên quốc có gì đâu mà ghê gớm, chỉ có mỗi kim tệ, còn lại thứ gì bọn họ cũng thiếu, tới cả dược thảo để chưa bệnh cho phụ hoàng hắn cũng phải tới chỗ ta cầu (nam nhân, hắn là giao dịch cùng ngươi a…)!”
Cái gì cũng không có, chỉ có kim tệ!!?
Mẫu Đơn ngơ ngác một lúc, sau đó xông tới nắm lấy cổ của Hy Tử Kỳ mà lắc lắc: “Ngươi nha, tại sao không nói sớm, còn khiến lão nương đập hắn thành đầu heo thế kia!!!”
Lẽ ra lúc đó nàng phải hung hăng chèn ép được chút ít gì kim tệ từ cái tên họ Thiên kia chứ! Hóa đơn trừ 500.000 kim tệ nàng vẫn còn giữ đây!
“Ôi…” Mẫu Đơn phiền muộn ôm lão đại, hôn lên khuôn mặt thịt đô đô một cái thật kêu mới cảm thấy trái tim được an ủi đôi chút. Kim tệ của nàng, 500.000 kim tệ… hu hu…
Nàng vẫn còn đang ghi nợ hệ thống 1 tỷ 100 triệu kim tệ đây, không biết tới bao giờ mới có thể trả hết nợ, trong lúc đang cần tích góp mà lại mất kim tệ oan uổng cho mấy thứ không đâu thế này…
Lão đại trong lòng chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn Mẫu Đơn, sau đó miệng nhỏ chép chép, trong mắt tràn đầy đồng tình cùng thương cảm cho ai kia. Papa của mình thực ngu ngốc a…
===
Chương 11/15 nha =.=~
Đọc xong like cùng comment 1 cái nè~
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...