Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!
Sau đó trong ánh mắt kì lạ của tất cả mọi người, Hy Tử Kỳ ngây ngốc tiến vào phòng khám bệnh, Rye cản tất cả mọi người đang muốn hỏi về Hy Tử Kỳ lại, nhẹ giọng nói: “Cách xa hắn ra, hắn là quái vật!”
Trong ánh mắt đề phòng của mọi người, Hy Tử Kỳ liến khó hiểu đứng đực ra trước cửa phòng sanh của Mẫu Đơn, giống như một pho tượng
“Hắn bị gì vậy? Kẻ điên sao?” Bỉ Ngạn nhịn không được nói ra
Rye trợn mắt muốn cảnh cáo Bỉ Ngạn cẩn thận chọc điên tên sát thần này, không ngờ được, Hy Tử Kỳ lại chẳng có chút động tĩnh gì, mắt trân trân nhìn vào cánh cửa phòng
“Agh!!!”
“Đúng rồi! Mạnh nữa lên! Lại tiến ra thêm một chút rồi!”
“Lấy một ít tinh dầu Linh quả cho vào miệng Mẫu Đơn, chậm thôi, không được cho quá nhanh hiểu không?”
Sự tồn tại của Hy Tử Kỳ nhanh chóng bị người xung quanh quên đi, chỉ trừ Bạch Liên cùng Rye chưa có thời khắc nào ngừng đề phòng hắn
Dù sao ấn tượng đó quá khó phai!
“Mẹ!!!! Nó!!!”
Theo tiếng gào thét của Mẫu Đơn, chính là tiếng cười vu sướng của Cẩm Nhuệ: “Đúng rồi, làm tốt lắm! Đã sắp ra phần đầu rồi, gắng sức cố lên! Lye, chuẩn bị khăn lau và nước ấm cùng nôi đi! Nhanh lên!”
Trong chốc lát mọi người xung quanh đều ngồi bật dậy, thần sắc mong chờ nhìn vào cánh cửa phòng sinh, ở chỗ không ai để ý đến, trên mặt Hy Tử Kỳ vậy mà cũng có một loạn mong đợi trộn lẫn cùng háo hức chờ mong
Nhưng hắn chờ mong cái gì vậy nha? Trong cái đầu đơn giản trống tuếch của Hy Tử Kỳ chạy qua một câu hỏi như vậy, cũng nhanh chóng bị hắn bỏ qua Mặc kệ nó đi~
===
Like like commnet cho chương mới nha~
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...