Mama


Lần này có phải là BOSS hay không thì cảnh sát Tạ không biết, anh chỉ biết hiện tại sau khi nghe nội dung từ miệng Lam Chính Bình xong, tam quan lập tức sụp đổ.

Bởi vì báo cáo thẩm định không cung cấp thông tin gì nhiều, cho nên cảnh sát Tạ liền thay đổi kế hoạch, sau khi biết được Lam Chính Bình đã chuyển đến nhà mới, anh ta lập tức chạy đi tìm người.

"Cậu nói nó dùng vòi quấn lấy cậu, sau đó bắt làm vài việc....!không thể miêu tả được với cậu?" Đã có nhiều năm kinh nghiệm phá án, cảnh sát Tạ nhanh chóng từ lời kể câu được câu mất của Lam Chính Bình mà đoán ra những nội dung được đối phương che giấu.

"......" Lam Chính Bình nháy mắt giống như từ bỏ trị liệu, nửa sống nửa chết trả lời, "Anh tưởng tượng xong hết rồi còn hỏi tôi làm gì?"
Tuy rằng từ trước đến nay hắn ăn chơi trác táng, cùng đám bạn bè lêu lổng cái gì cũng dám nói, kể cả chuyện giường chiếu, nhưng đều là chiến tích của mình, mà hiện tại hắn mới là người bị làm, nói khó nghe là một thằng đàn ông lại bị một loài sinh vật khác đối xử như phụ nữ.

Mẹ nó đó căn bản không phải là chuyện tự hào vì được ** mà là một sự sỉ nhục đối với đàn ông.

Cảnh sát Tạ ban đầu cũng không nghĩ tới sẽ là loại tình huống này, điều này hoàn toàn khác với những trường hợp mà anh đã từng xử lý.

Những sinh vật dị chủng gây hỗn loạn trong quá khứ đa số là do con người vô thức xúc phạm bọn nó, hoặc xâm phạm lãnh thổ của chúng, cho nên bọn nó mới trả thù nhân loại.

"Khi còn bé, nhà cậu có kết thông gia hay khế ước với cái gì cho cậu không?"
Lam Chính Bình lạnh lùng liếc anh một cái, giọng điệu không được tốt vì bị phanh phui vết sẹo: "Tuy rằng quê tôi không lớn, nhưng dù gì nó cũng là một thành phố cấp ba.

Cha mẹ tôi đều được đi học."
Mặc dù tổ trinh sát lần đầu tiếp quản đã đánh dấu hồ sơ của tên tội phạm này là một kẻ hâm mộ điên cuồng, nhưng sau đó bọn họ phát hiện ra rằng thủ phạm thực sự không phải là nhân loại, họ đã bác bỏ quan điểm này.

Không ngờ cuối cùng bọn họ lại trở về với nó.

Đối với việc sinh vật nảy sinh tình cảm vượt chủng tộc với con người, chậc......!Quả nhiên thế giới vô biên việc lạ gì cũng có, cảnh sát Tạ nghĩ.

Trong lòng bắt đầu tìm cách lật mặt sinh vật kia.

Tròng mắt cảnh sát Tạ quay một vòng, phối hợp với vẻ ngoài văn nhã của anh, không khỏi khiến người ta liên tưởng đến một con hồ ly đang ấp ủ âm mưu xấu xa.

Thấy vậy Lam Chính Bình không thể không cảnh giác, nghĩ xem tên cảnh sát này lại có ý đồ gì nữa đây.

Tuy nhiên đáp án nhanh chóng được hé lộ, cảnh sát Tạ mỉm cười thương lượng với Lam Chính Bình: "Nếu đã như vậy thì mọi chuyện dễ hơn rồi.


Bây giờ tôi có cách này, nhưng cần sự phối hợp của cậu."
Lam Chính Bình nghi ngờ liếc anh một cái, hỏi: "Cách gì? Đừng nói là anh với tôi giả vờ thân mật dụ con quái vật kia xuất hiện nha?"
Cảnh sát Tạ vỗ tay cười: "Đúng là nói chuyện với những người thông minh bao giờ cũng thoải mái.

Ý tôi là vậy đó!"
"The fuck?!" Lam Chính Bình phản ứng, hắn lập tức nhìn cảnh sát Tạ như thể đầu óc anh ta có vấn đề, "Từ từ! Bắt hung thủ là nhiệm vụ của cảnh sát các anh mà, tại sao lại cần người bị hại tới hỗ trợ? Vậy mấy cái thuế tôi đóng quăng rác hết à?"
Cảnh sát Tạ không vì đối phương mãnh liệt kháng cự mà từ bỏ kế hoạch ban đầu của mình.

Anh làm như không nghe thấy, khuyên nhủ một cách nghiêm túc: "Bắt được hung thủ đương nhiên là công việc của chúng tôi, nhưng cậu cũng biết rồi đấy, lần này thủ phạm không phải là người bình thường, hơn nữa nó có năng lực ẩn nấp và chạy trốn rất mạnh, đến tận bây giờ tin tức mà chúng tôi nắm giữ lại quá ít, địch trong tối ta ngoài sáng.

Dù sao cậu cũng muốn nhanh chóng trở lại những ngày tháng hạnh phúc tự do tự tại thay vì phải rụt rè sợ hãi vì bị một sinh vật mai phục trong bóng tối như bây giờ mà."
Cảnh sát Tạ bộ dạng hoàn toàn vì cậu mà suy nghĩ.

Lam Chính Bình bị thuyết phục một chút, nhưng vừa nghĩ đến những thủ đoạn tra tấn và giết chóc đáng sợ trong hai vụ giết người trước đó, hắn lại lùi bước: "Mặc dù nói như vậy, nhưng anh cũng biết hai người bị giết trước kia có bao nhiêu tàn nhẫn, lỡ như kích thích con quái vật quá mức, nó điên lên rồi xé thịt tôi luôn thì sao? Không biết lúc đó còn giữ được toàn thây không nữa!"
Cảnh sát Tạ trấn an hắn: "Nếu tôi đã đưa ra kế hoạch này thì cảnh sát chúng tôi tất nhiên sẽ có trách nhiệm bảo vệ sự an toàn cho công dân, cậu không cần lo lắng.

Hơn nữa, dù bản chất nó có tàn nhẫn đến đâu thì cũng chẳng khác gì một con dã thú, cho dù có thông minh một chút thì cũng không thể nào sánh bằng trí tuệ con người được."
Thấy Lam Chính Bình dao động, cảnh sát Tạ lập tức thừa thắng xông lên: "Huống hồ có lo lắng thì cũng là tôi lo lắng cho mình mới đúng! Tuy rằng sinh hoạt của cậu cũng chịu ảnh hưởng, nhưng hiển nhiên sinh vật kia không có ý định giết cậu.

Hơn nữa hành vi của nó giống như vật sở hữu của mình bị người khác chiếm đoạt thì đúng hơn."
Lam Chính Bình khẽ cắn môi, trong lòng cân nhắc lợi và hại một phen, cuối cùng đồng ý.

Đêm hôm sau, bọn họ chân trước chân sau xuất hiện tại một quán bar gay.

Lam Chính Bình lăn lộn bên ngoài đã lâu nhưng đây vẫn là lần đầu tiên bước vào loại quán bar thuần gay như vậy, bao gồm cả nhân viên phục vụ ở bên trong quán bar, tất cả đều là đàn ông muôn hình muôn vẻ, một người phụ nữ cũng không thấy, tuy nhiên những thứ còn lại đều không khác biệt lắm so với những quán bar thông thường.

Hắn lặng lẽ quan sát những người gần chỗ hắn đang ngồi, một vài người tương đối thon gầy, ăn mặc nữ tính vừa nhìn liền biết là 0.

Trong khi hắn đang bí mật quan sát những người trong quán, một người nào đó cũng đang nhìn hắn.

Bỏ qua bên trong, vẻ ngoài của Lam Chính Bình lúc nào cũng được hoan nghênh, cho nên khi hắn bước chân vào quán bar đã thu hút rất nhiều sự chú ý, không những thế hắn còn là một gương mặt mới ở đây.

Đáng tiếc sau khi Lam Chính Bình ngồi xuống, giữa gay thường có một luồng khí đồng dạng, những ai lén nhìn hắn đều sớm phát hiện người mới bắt mắt này không ở cùng vòng tròn với bọn họ.


Mặc dù nhiều người đã từ bỏ mục tiêu này, nhưng vẫn có những kẻ nóng lòng muốn thử đập vỡ bức tường của hắn.

Lam Chính Bình một bên đánh giá bên trong quán bar, một bên ăn không ngồi rồi chờ cảnh sát Tạ.

Trong lúc chờ đợi, một người phục vụ mặc áo gile đen, vòng eo mảnh khảnh đặt ly cocktail lên khay trước mặt hắn.

Lam Chính Bình nhìn ly Black Lucia(1) trước mặt, sau đó ngẩng đầu thì thấy cách hai bàn, một người đàn ông mặc áo khoác xám bạc đang lắc ly rượu với hắn.

Lam Chính Bình sau khi nhìn qua, bỗng nhiên dùng âm lượng không lớn cười nhạo một tiếng.

Những ai thường xuyên đến club hay nghiên cứu về cocktail đều biết rằng Black Lucia là một loại cocktail có độ cồn cao với hương vị thơm ngon.

Sau khi uống rượu, Lam Chính Bình vẫy tay ra hiệu cho người phục vụ đến gần, hắn nói nhỏ một câu với anh ta, không lâu sau, trên bàn của người đàn ông kia xuất hiện một ly depth bomb(2).

Mặc dù không thể nhìn thấy sắc mặt đối phương vì ánh sáng lờ mờ trong quán bar, nhưng chắc là đẹp lắm.

Đoạn nhạc đệm này giống như một viên đá nhỏ ném xuống mặt hồ, ngoại trừ lưu lại hai ba gợn sóng trên mặt nước thì không còn bất kỳ dấu vết nào nữa.

Ước chừng hơn mười phút sau, cảnh sát Tạ xuất hiện ở cửa ra vào, so với Lam Chính Bình cảnh sát Tạ chuyên nghiệp hơn nhiều.

Phần trên là áo sơ mi đen bán trong suốt, bên ngoài khoác một chiếc áo vest phản quang nhỏ, phía dưới là quần bút chì bó sát người.

Khoảnh khắc nhìn thấy cảnh sát Tạ, Lam Chính Bình gần như không thể nhịn được cười, cuối cùng nghẹn đến mức biểu tình vặn vẹo nhìn cảnh sát Tạ ngồi xuống trước mặt hắn.

Thế nhưng trong quán bar gay cảnh sát Tạ ăn mặc như vậy được coi là khá phù hợp, bởi vì đã có vài người ăn mặc như thế này rồi, bọn họ là cái nhóm người mà lúc trước đã bị Lam Chính Bình kết luận là 0.

"Anh thật là có tinh thần hy sinh đấy......" Ban đầu, Lam Chính Bình còn cảm thấy khó chịu vì phối hợp cảnh sát mà phải đến quán bar gay, đã mất đi oán khí sau khi nhìn thấy trang phục của cảnh sát Tạ, thậm chí còn có chút vui sướng khi người gặp họa.

Cảnh sát Tạ bình tĩnh đáp hắn một câu: "Ha ha."
Theo kế hoạch của bọn họ, cả hai sẽ có một khoảng thời gian vui vẻ trong quán bar, sau đó Lam Chính Bình làm bộ bị chuốc say được cảnh sát Tạ đưa vào một khách sạn do cảnh sát sắp xếp để làm chuyện bậy bạ.


Dựa theo những phân tích trước đó về con thú kia, đến lúc đó nó nhất định sẽ không đứng yên nhìn loại sự tình này phát sinh, chỉ cần nó dám xông vào khách sạn, đợi nó sẽ là lưới trời lồng lộng không thể thoát.

Nếu là ngày xưa, Lam Chính Bình ở trong quán bar mấy tiếng đồng hồ cũng không có vấn đề gì, nhưng hiện tại hắn là một tên gay thuần túy, không có người đẹp để trêu chọc, lại không có hứng thú với đàn ông, càng không muốn gây ra bất kỳ sự hiểu lầm nào, vì thế trong lúc nhất thời hắn chỉ có thể cùng cảnh sát Tạ ở trên ghế dài mắt to trừng mắt nhỏ.

May mắn thay, để tạo không khí cho quán bar, các ca sĩ hoặc vũ công thường được mời biểu diễn trên sân khấu, thời gian biểu diễn của quán bar gay này bắt đầu từ 8 giờ tối.

Khoảng 7h45 tối, một "kiều nữ" trong bộ váy dài màu đen bước vào quán bar.

Đôi mắt màu xanh của Lam Chính Bình sáng lên ngay lập tức khi hắn nhìn thấy phụ nữ xuất hiện, đây là một cô gái mỹ lệ đến mức làm người ta căm hận.

Nàng có một mái tóc dài gợn sóng màu vàng kim tùy ý xõa tung ở sau người, phối hợp với son môi đỏ rực và đôi mắt băng lam như ngọc, cả người toát ra hương thơm lười biếng và sa đọa như một trái táo đỏ chín mọng, khiến người ta không khỏi liên tưởng đến ma nữ bóng đêm Lilith.

Lam Chính Bình hai mắt nhìn thẳng, mất mấy phút mới hoàn hồn, sau đó đau lòng nói: "Trời ạ! Chất lượng đỉnh cao như vậy lại làm ở bar gay, thật là lãng phí!"
Tạ cảnh sát nhìn theo ánh mắt của hắn, nhìn "cô gái" chuẩn bị biểu diễn trên sân khấu, nhất thời biểu tình cổ quái, quay đầu lại thấy Lan Chính Bình sắp chảy nước miếng, nhịn không được dội một gáo nước lạnh: "Đó là đàn ông."
"......" Lam Chính Bình, người vẫn luôn dán mắt vào người phụ nữ tức khắc sửng sốt, sau khi phản ứng lại câu nói của cảnh sát Tạ, hắn khó có thể tin hỏi ngược lại, "WTF?! Đàn, đàn ông!"
Cảnh sát Tạ không giải thích nhiều, Lam Chính Bình nhịn không được trừng lớn đôi mắt, cẩn thận quan sát người đàn ông trong miệng cảnh sát Tạ.

Nhưng mà ngoài việc dáng người đối phương tương đối cao gầy, thậm chí còn cao hơn nhiều tên đàn ông khác, hắn thật sự nhìn không ra nơi nào của cậu ta giống nam nhân.

"Sao anh biết cậu ta là nam?" Hắn nhịn không được mang theo một bụng nghi vấn đi hỏi tạ cảnh sát.

"Chậc, ngay cả khi giả vờ giống phụ nữ, xương của nam giới trưởng thành cũng khá khác so với nữ giới."
Lam Chính Bình không tin mà tiếp tục đi tìm sơ hở, cuối cùng vẫn không thấy gì, nhìn ca sĩ trên sân khấu bắt đầu hát, giọng đối phương văng vẳng bên tai nghe như tiếng đàn viôlông, không phân biệt được là nam hay nữ, Lam Chính Bình không khỏi lẩm bẩm: "Nếu đối tượng là người này, tôi cũng không ngại làm gay đâu."
Cảnh sát Tạ khinh thường cười, bị tâm lý của tên thẳng nam này khơi gợi hứng thú.

Nhìn bộ dạng háo sắc của Lam Chính Bình làm anh cảm thấy chướng mắt, không nhịn được lại quăng một cái tát: "Cậu chỉ nói thế thôi, đến khi lâm trận lại héo xuống cho mà xem."
Ai ngờ Lam Chính Bình không biết xấu hổ mà cười: "Tắt đèn rồi thì chẳng phải như nhau hết à, đều là tìm động để cắm vào, tiếc là không có ngực bự thôi."
Vừa nói xong, Lan Chính Bình càng cảm thấy chuyện này hợp lý, ánh mắt nhìn ca sĩ ngoại quốc trên sân khấu cũng bắt đầu mang theo vài phần ám muội.

"......" Cảnh sát Tạ xem như phục hắn, thật sự tò mò không biết một kẻ vô liêm sỉ như vậy làm sao sống được đến bây giờ, chẳng lẽ chỉ cần đẹp trai là được tha thứ à? Nghĩ đến đây, một trái tim nữa lại tan vỡ trước hiện thực khốc liệt.

Một bên Lam Chính Bình đã ngo ngoe rục rịch, sau khi nam ca sĩ cross-dresser kia hát xong một bài, hắn liền nhờ người phục vụ gọi một ly "tandaradei"(3).

Ca sĩ trên sân khấu sau khi nhìn thấy tờ note mà người phục vụ đưa cho, chân mày hơi nhấc lên, nhìn về phía Lam Chính Bình với vẻ mặt hứng thú.

Không lâu sau, cây ghi-ta trên tay nam ca sĩ bật ra một giai điệu kỳ lạ, cậu ta bắt đầu ngâm nga một ca khúc nhẹ nhàng mà hư hỏng.


Lam Chính Bình nhanh chóng nhận thấy trong quá trình biểu diễn, ánh mắt nam ca sĩ thỉnh thoảng bay tới trên người hắn, mà mỗi khi hắn ngẫu nhiên nhìn lên sân khấu, ánh mắt hai người lại chạm vào nhau, như thể có tia lửa bùng nổ trong không khí.

Xem ra lần này lại dính câu rồi, Lam Chính Bình vui sướng nghĩ.

Một giờ sau, ca sĩ kết thúc màn biểu diễn và rời sân khấu, sau đó một nhóm vũ công ăn mặc nóng bỏng bước lên, ánh đèn bên trong khán đài bắt đầu thay đổi, quán bar vừa rồi còn mang phong cách phòng trà lập tức ồn ào khi nhịp điệu mạnh mẽ của âm nhạc vang lên, trong nháy mắt trở thành một vũ hội ban đêm.

Dưới ảnh hưởng của bầu không khí, nhiều người cũng trở nên bạo dạn hơn.

Lam Chính Bình nhìn hai người đàn ông to lớn quấn lấy nhau như dây leo, cảm thấy hơi khó chịu, nhưng may là lúc này, ca sĩ ngoại quốc mới nãy còn biểu diễn trên sân khấu kia duyên dáng bước tới.

Nhất cử nhất động của cậu đều rất có phong tình, đừng nói đàn ông, ngay cả phụ nữ cũng không muốn dời mắt khỏi cậu ta ấy chứ.

Lan Chính Bình nghĩ đến sự thật đối phương là nam, lại cảm thấy Thượng đế thật là quá phí phạm của trời.

"Uống một ly chứ?" Đối phương hiển nhiên cực kỳ tự tin với bản thân, trực tiếp làm lơ cảnh sát Tạ ngồi trên ghế dài, sảng khoái ngồi vào đối diện Lam Chính Bình.

Tiếng Trung của cậu ta rõ ràng pha lẫn giọng nước ngoài, nhưng phối hợp với âm sắc đặc biệt và giọng điệu không phân giới tính nên nghe khá là độc đáo, thậm chí còn làm người ta liên tưởng đến vài hành vi không thuần khiết.

"Tên anh là John, có thể may mắn được biết tên của em không?" Lam Chính Bình thấy giai nhân ngồi xuống, lập tức tiến vào trạng thái theo đuổi phụ nữ.

"Michelle." Michelle trả lời ngắn gọn, sau đó cười như không cười nhìn Lam Chính Bình, "John, anh hình như không cùng loại người với chúng em."
Lam Chính Bình cũng không che giấu, hào phóng thừa nhận: "Không sai, hôm nay anh với thằng bạn chỉ đến đây xem thử thôi."
"Ồ?" Michelle hơi nâng âm cuối, sau đó quét mắt về phía cảnh sát Tạ bên cạnh Lam Chính Bình, "Các anh hình như không thân nhau lắm."
Lam Chính Bình trực tiếp giả ngu không nghe ra ý tứ của đối phương.

Michelle chỉ nhìn hắn thích thú, cũng không chọc thủng bọn họ.

Sau đó hai người câu được câu không mà trò chuyện, cuối cùng Lam Chính Bình cũng như ý nguyện nhận được lời mời đầy ám chỉ từ Michelle.

Đối với việc mình lại một lần thành công đắc thủ, Lam-đang-tự-mãn-với-mị-lực-của-bản-thân bỗng gặp chút khó khăn.

Lời cảnh cáo trong mắt cảnh sát Tạ đã sắp hóa thành đạn bay đến chỗ hắn rồi, nếu không phải ngại sự có mặt của kẻ thứ ba ở đây, anh hận không thể nhắc cho Lam Chính Bình nhớ mục đích chân chính của bọn họ đêm nay.

"Bạn của anh có vẻ không vui vì bị bỏ rơi." Michelle nhìn sóng ngầm giữa bọn họ, giả vờ thông cảm nói, "Em vào toilet một lát."
EQ Lam Chính Bình online, lập tức get được ý đồ thật sự của đối phương, theo bản năng liền đứng dậy đi theo, cũng may máu kịp lên tới não, lúc chuẩn bị nhấc chân còn nhớ quay đầu hỏi ý cảnh sát Tạ.

Cảnh sát Tạ làm như không thấy đôi mắt lấp lánh của hắn, nghĩ đến dù sao quán bar cũng đã được bố trí cảnh lực, các cửa ra vào đều có người quan sát, cho dù bọn họ muốn làm việc đồi phong suy tục trong toilet, nhiều lắm chỉ mất nửa tiếng mà thôi, tỉ lệ xảy ra chuyện không cao, cuối cùng vẫn trợn trắng mắt dặn dò Lam Chính Bình đi nhanh về nhanh..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui