- o-
Vấp ngã năm bảy bận, cả người te tua tơi tả, Sao mới xuống được chân núi. Mái tóc ngắn ngang vai rối bời, bộ áo dài màu đỏ với cúc áo bằng ngọc mà Ưu Liên thay cho cô bé đã trở nên thảm hại đến mức không còn nhận ra.
Sao lê bước về phía phố phường tấp nấp. Người người qua lại đông như trẩy hội, ai cũng ăn mặc kì dị, nhưng Sao chẳng còn hơi sức để chạy nữa, cô bé chỉ biết ngơ ngẩn bước đi.
Sao đi vào nơi sáng đèn nhất. Đó là một con đường rất lớn. Hai bên đường, những ngôi nhà cổ kính xếp cạnh nhau san sát. Cửa nhà luôn mở rộng, bên trong bán đầy những món hàng tinh xảo. Ánh đèn lồng giăng mắc khắp các nẻo đường, khung cảnh huyền ảo như cổ tích vậy.
Những người qua lại trên đường đủ mọi thành phần. Họ đều là thần linh. Vùng Tây Nam là nơi những vì thần từ các thần giới khác thông hành đến thần giới Việt Nam, vì vậy không chỉ có thần linh người Việt mà kể cả thần linh đến từ Nhật, Hàn hay những nước Đông Nam Á như Thái Lan, Campuchia cũng qua lại thăm thú trên đường.
Theo sau những vị thần luôn có một vài tiểu đồng. Ban nãy Sao còn va phải tiểu đồng của vị thần đến từ Thái Lan. Đó là một vị thần nữ, nàng ấy ăn mặc vô cùng lộng lẫy, cổ đeo vòng hoa, đôi tay xinh đẹp khi đưa lên, lúc lại cong xuống, tạo dáng như đang nhảy múa.
Bên một hàng trang sức, Sao thấy có hai vị nữ thần mặc kimono đang đứng trò chuyện. Theo sau hai nàng là mười tiểu đồng cũng mặc trang phục Nhật cổ xưa.
Rải rác khắp nơi, Sao nhìn thấy những vị thần đến từ những vùng đất xa lạ. Họ hòa trộn với những người mặc áo dài, đội khăn đóng, tạo thành một bể lạ lùng.
Sao choáng váng, tựa người vào bờ tường trong một con ngõ nhỏ.
Cô bé từ từ gục xuống, tuyệt vọng hoàn toàn.
Đây là đâu?
Sao cứ hỏi đi hỏi lại ba từ ấy.
Chẳng có ai trả lời, không có ai có thể cho cô bé một lời giải thích rõ ràng, hợp lí.
…
- Ố là la. - Đột nhiên có giọng nói vang lên trên đỉnh đầu.
Sao run run hướng mắt lên, trước mắt cô bé là một chàng trai thanh tú. Cũng như những người đã gặp ban nãy, chàng ta khoác áo dài màu xanh hồ thủy và đội khăn đóng màu đen. Trông dáng vẻ nhã nhặn, đường hoàng, dường như không phải người xấu.
- Tiểu đồng nhà ai ngồi khóc ở đây? - Chàng ta nói.
- … - Sao run sợ nép vào tường, không dám trả lời.
Chàng ta nhìn bộ trang phục trên người cô bé chăm chăm - Chất vải tốt đấy, là dệt bằng tơ tiên thượng hạng ư? Còn cả cúc áo đó, nếu là tiên đồng của nhà bình thường thì sẽ không được mặc áo dài có đính cúc ngọc đâu.
Chàng ta túm lấy cô bé, nhấc lên.
Sao hoảng sợ, định hét nhưng đã bị chàng ta bịt mồm.
- Hừm… - Chàng ta kề mặt vào sát cô bé, tập trung cảm nhận.
Đôi môi mỏng nhoẻn ra, chàng ta cười man dại - Tiên khí không tệ, chắc chắn là tiên đồng của thần cấp cao rồi! Hay lắm! Tự dưng nhặt được món hàng quý thế này! Hôm nay đúng là may mắn!
- Ả a! (Thả ra) - Sao cố gắng hét.
Nhưng gã đó không quan tâm, hắn rút trong tay áo ra một miếng giẻ rồi nhét vào mồm Sao.
Sao không thể la hét được, tay chân cũng bị hắn tóm gọn mà không thể vùng vẫy. Mặc dù bề ngoài hắn trông nho nhã, thư sinh như vậy nhưng sức mạnh còn ghê gớm hơn cả tên đàn em của gã buôn người mà Sao từng chống trả lúc trước.
- Ưm ưm ưm! - Sao đạp chân loạn xạ.
Gã đó vẫn hoan hỉ cười, hắn cắp Sao bằng một tay rồi lẻn vào bóng tối của những con hẻm mà đi.
Nằm trong tay hắn, người Sao bị lộn ngược khiến đầu đau inh ỏi. Cô bé chẳng biết bản thân sẽ bị đưa đến đâu. Sau khi trải qua quá nhiều chuyện như vậy, Sao nhận ra sức chịu đựng của bản thân trở nên thật bền bỉ.
Giờ đây cô bé không còn hoảng sợ nữa. Đột nhiên đầu óc trở nên thật sáng suốt. Cô bé rốt cuộc có thể bình tĩnh lại rồi.
- o-
Gã đó đưa Sao đến một căn nhà nằm trong hẻm sâu tăm tối. Sao cố rướn người lên nhìn, nhận ra đó là một ngôi nhà lớn có tường bao quanh. Gã đẩy cửa gỗ, tiến vào. Bên trong là căn nhà ba gian với khu vườn trồng đầy cây cảnh.
Gã mang Sao đến gian nhà nhỏ xây bên cạnh ngôi nhà chính. Khi cánh cửa gỗ đơn điệu, kín bưng bưng được đẩy ra, Sao mới thấy bên trong có đến mấy chục đứa trẻ cũng bị trói nghiến, bịt miệng, ngồi im thin thít trong bóng tối.
Sao bị quẳng xuống sàn, người đập vào sàn đất đau điếng. Cô bé cố gắng ngồi dậy, lùi về sau. Gã đàn ông đó đắc ý quan sát cô bé và những đứa trẻ khác, tay chống lên hông, vẻ mặt rất thỏa mãn.
Đây là thành quả của những ngày lao động miệt mài, gã phải chăm chỉ cần cù lắm, phải vất vả trốn tránh lắm mới bắt được từng ấy tiên đồng. Lũ tiên đồng này đều là hàng cực phẩm, linh hồn của chúng chắc chắn rất thuần khiết, chúng sẽ giúp ích rất nhiều cho bọn gã.
Cảm thán ít lâu, gã đàn ông kia lại bỏ đi, đóng chặt cửa.
Sao chẳng biết gã đi đâu, cô bé nhìn những đứa trẻ đồng cảnh ngộ, nhận ra chúng ăn mặc giống với những đứa trẻ mà cô bé thấy trên phố.
Các tiên đồng đều bị bịt miệng nên không thể trao đổi với cô bé điều gì. Bọn chúng đa phần sợ hãi, một ít khá bình tĩnh còn phần khác thì mệt rã rời nên đã ngủ thiếp đi. Sao lùi lại, tựa vào một nhóm tiên đồng trong góc tối. Những đứa tiên đồng dường như cũng đồng cảm với Sao, chúng rúc vào người cô bé, cả nhóm che chở nhau cùng vượt qua nỗi sợ.
Căn phòng tăm tối và nóng nực, Sao nhắm mắt, lòng cô bé lúc này trở nên trống rỗng.
Bộ dạng đạo mạo của gã bắt cóc hiện về, Sao cau mày, ai mà nghĩ, một người ăn mặc đẹp đẽ như vậy, dáng vẻ thanh tú như vậy lại có thể là một tên cầm thú?
Bất giác, Sao lại nghĩ về Mai Lang Vương.
Chàng trai đó cũng ăn mặc đẹp đẽ và đạo mạo.
Cô bé nhắm chặt mắt, người run lên.
Chắc chắn chàng ta cũng chẳng phải loại tốt đẹp gì. Chàng ta có lẽ cũng là một con quỷ kinh khủng! Thật may vì đã trốn thoát khỏi chỗ của chàng ta!
Niềm tin của Sao đã bị ăn mòn.
Cô bé ngã đầu vào vai một tiểu tiên đồng, gay gắt nghĩ - Chắc chắn đây là thế giới của quỷ dữ! Những kẻ ở đây đều là ác quỷ!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...