Qua hai ngày thì Tử Yên cũng được thả ra ngoài nhưng khi cô vừa bước ra khỏi tầng hầm thì đã ngất xỉu,đám vệ sĩ thấy vậy liền đưa cô đi đến bệnh viện.Bọn họ có gọi cho Cảnh Du nhưng anh vẫn không chịu đến mà ngồi lỳ ở trong văn phòng chơi đùa cùng với cô thư ký mới tuyển vào..
Tử Yên nằm đến tối thì mới tỉnh dậy,lúc này cô mở mắt ra thì thấy mẹ chồng của mình là bà Vân Mai,bà ấy ngồi ở bên cạnh cô..
" Mẹ '' giọng nói của cô rất nhẹ nhàng và ấm áp..
" Con dâu bác sĩ nói con bị suy nhược dinh dưỡng với bị áp lực...."
Còn vế sau nữa mà bà không dám nói chính là bị bạo hành.
" Con nói cho mẹ biết đi Cảnh Du đã làm gì con "
" Anh ấy không có làm gì hết "
" Huhu...hức..hức.."
" Sao lại khóc,hai đứa có chuyện gì sao "
Vân Mai nắm lấy cánh tay của con dâu mình rồi nói tiếp
" Bác sĩ nói con bị bạo hành,tay chân trên người con chỗ nào cũng có vết hằn chảy máu.Mấy cái này là Cảnh Du làm phải không "
" Mẹ đừng trách anh ấy " cô lay lay cánh tay của mẹ chồng,còn bàn tay còn lại thì lao nước mắt.
" Anh ấy đang hiểu lầm con với Phí Thành,anh ấy nói con ngoại tình cắm sừng anh ấy. Nhưng mẹ ơi con không có,con không có quan hệ với người khác.Nếu con mà ngoại tình thì con sẽ chết không toàn thây,mẹ ơi con không có "
" Hức..hức..huhu..huhu..."
" Tử Yên...Tử Yên...con bình tĩnh lại một chút đi "
" Mẹ tin con mà,mẹ biết là con sẽ không làm những chuyện như thế đâu.."
"Mẹ tin con nhưng anh ấy không tin con,anh ấy nói con là người phụ nữ dơ bẩn..hức....hức..con đau quá.."
" Con dâu,con đừng khóc nữa,mẹ sẽ làm chủ cho con mà "
" Bây giờ con ăn cháo rồi uống thuốc cho mau khoẻ lại "
" Con không ăn là mẹ giận đấy,dù mọi chuyện có như thế nào thì phải chăm sóc cho bản thân của mình trước "
" Dạ,con cảm ơn mẹ "
" Mẹ đừng nói chuyện này cho ai biết nha,con sợ.."
" Được,mẹ sẽ không nói đâu "
Đứa con dâu này đúng là hiểu chuyện mà nhưng con bé càng như vậy thì càng thiệt thòi hơn.Còn thằng con trời đánh kia nữa,vợ nó bệnh mà nó vẫn không chịu đến hỏi thăm động viên một lời.
Sau khi ăn cháo, uống thuốc xong thì Tử Yên cũng thiếp đi,Vân Mai ở lại một chút rồi cũng bảo người hầu đi vào chăm sóc cho Tử Yên còn mình thì đi qua biệt thự tìm Cảnh Phong..
Lúc này vệ sĩ thấy mẹ của Cảnh Phong đến thì mặt mày của mấy người họ tái mét,xanh chành không còn một giọt máu..
" Bà chủ,giờ này khuya rồi sau bà còn đến đây "
" Đây là nhà của con trai tôi, tôi không được đến sau "
" Không có,ý của tôi không phải vậy.Giờ này khuya rồi cậu chủ và thiếu phu nhân đã ngủ"
" Con dâu tôi nó đang ở bệnh viện rồi,vậy cho nên ở trong nhà còn một người mang danh là thiếu phu nhân nữa sao "
Huy Dương nghe bà ấy nói xong thì liền sợ hãi,mọi chuyện bà ấy đã biết rồi sao. Nhưng lỡ như cho bà ấy vào trong thì mọi chuyện càng tồi tệ hơn nữa.
Trong lúc đám vệ sĩ kia đang suy nghĩ thì bà Vân Mai đã nhanh chân đi lên lầu tìm phòng của con trai mình.Do cửa phòng không có khoá cho nên bà đã thấy được toàn bộ khung cảnh ở bên trong,đó là một đôi nam nữ đang quấn lấy nhau.Người đàn ông thì ăn mặc rất chỉnh tề nhưng chỉ có cô gái là loã thể không một mãnh vải che thân..
" Rầm.."
Bà ta đi lại kéo cô gái kia ra khỏi người con trai mình rồi sẵn tiện giáng cho cô ta một cái tát đau đớn
" Chát..đồ tiểu tam mau cút khỏi đây "
" Mẹ..mẹ làm gì thế..cô ấy là thư ký của con "
" Ừm..thư ký mà làm việc ở trên giường sao "
" Mẹ đừng có ăn nói khó nghe như vậy chứ,mẹ đi về đi đây là chuyện của con sau này mẹ đừng xen vào "
" Chát.."
Bà quay sang đánh con trai mình một bạt tay,nước mắt của người mẹ cũng rơi xuống..
" Mẹ đánh con,từ trước đến giờ mẹ chưa từng như thế"
" Ừm,Phó Cảnh Du mẹ không ngờ con là hạng người như vậy đấy.Vợ thì đang bệnh nằm ở bệnh viện vậy mà con có thể ở đây ngoại tình "
" Lúc trước cô ta vẫn làm như vậy mà,con đây là có qua có lại mà thôi "
" Con có biết là Tử Yên với mẹ không,con bé nó nói là nó mà ngoại tình thì sẽ chết không toàn thây.."
Cảnh Du nghe mẹ mình nói như vậy thì có chút không tin,dù có như thế nào thì anh cũng không tin Bùi Tử Yên..
"Ừm,con không tin thì thôi vậy nhưng sau này có hối hận thì đừng có trách sao mẹ không nhắc trước.À quên nữa nếu con muốn nuôi nhân tình thì cứ nuôi đi,mẹ sẽ không quản nữa nhưng con dâu nhà họ Phó chỉ có một mình Bùi Tử Yên mà thôi". ngôn tình hay
" Phó Cảnh Du nếu con vì một màng trinh mà nói lên phẩm giá của một nguồn con gái thì con cũng hèn hạ lắm đấy.Con đã quên là mẹ mình như thế nào sao,lần đầu tiên của mẹ là của người khác chứ không phải của ba con đâu "
" Mẹ,mẹ đừng nói nữa " anh hét lên rồi đập đồ loạn xạ.
" Mẹ không giống với cô ta,mẹ đừng nói nữa "
" Có gì mà không giống chứ, những gì mà con nói với Tử Yên cũng giống như đang xỉ nhục mẹ mà thôi "
" Mẹ.."
Phó Cảnh Du tức giận không thể nói lên lời rồi sau đó thì đi ra khỏi phòng.Một lát sau thì bà ấy cũng rời khỏi đây mà trở về nhà chính, ngày hôm nay bà đã quá mệt mỏi với đứa con trai này rồi..Khi về đến nhà thì bà cũng kể chuyện này cho chồng mình nghe,Phó Duy nghe xong cũng chỉ biết lắc đầu ngao ngán rồi thất vọng với đứa con trai này...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...