Phó Cảnh Du cứ thế mà mặt dày ở lại nhà của Tử Yên mặc cho cô có đuổi như thế nào thì anh cũng không chịu đi.Trái ngược lại với sự không vui của Tử Yên,còn Cảnh Dương thì rất vui vẻ khi anh ở lại, thằng bé còn muốn anh ngủ cùng với nó nữa.
" Chú …chú ngủ với con đi,con muốn chú ngủ cùng con …""
Cảnh Dương nắm lấy vạt áo của anh,thằng bé cứ nói mãi cho nên Tử Yên cũng đồng ý cho anh ở lại …
" Yeah,mẹ chịu rồi đó chú, chúng ta sẽ ngủ cùng nhau …"
“Ừm! Cảnh Dương con vào phòng trước đi,chú phải đi tắm nữa …”
" Dạ …"
Lúc nãy anh có gọi điện cho Hứa Đông rồi cho nên chắc cậu ấy cũng sắp đến,còn về phần công việc anh cũng giao lại cho thư ký và trợ lý xử lý … Việc quan trọng bây giờ là phải ở bên cạnh hai mẹ con chứ nếu không anh sẽ đánh mất thêm 1 lần nữa.
" Nhà tắm ở bên trong,một lát nữa anh cứ tự nhiên mà sử dụng…"
" Cám ơn em."
" Anh không cần cám ơn tôi đâu, tôi làm tất cả là vì con trai mình mà thôi …"
“” Tử Yên, chúng ta vẫn không thể sao …"
" Đúng vậy, chúng ta vẫn không thể nào đâu …""
Anh ấy còn muốn gạt người sao,rõ ràng trên báo cũng đăng tin là Cảnh Du đang quen với tiểu thư Ninh Dung mà,hai người họ cũng đẹp đôi lắm.Giờ này chạy đến đây tìm mình,bộ anh ấy không sợ người ta buồn sao …đúng thật là nực cười mà.
Mấy năm qua cô chưa đủ khổ hay sao, người đàn ông này cứ 5 lần 7 lượt làm tổn thương cô …Sau khi dọn nhà bếp xong thì cô cũng đi vào phòng ngủ …
" Cảnh Dương,mẹ chơi láp ráp với con nha…"
" Con muốn chơi với chú,chú chơi giỏi lắm …""
" Mẹ ơi con muốn có ba,mẹ nói chú ấy làm ba của con đi.Với lại tên của con và chú ấy cũng có chút giống nhau …""
Tử Yên nghe con trai mình nói xong thì liền chạnh lòng,đã 5 năm trôi qua rồi nhưng thằng bé vẫn luôn nhớ về ba của nó …
" Mẹ,nếu mẹ không vui thì con sẽ không nhắc nữa …""
" Không… không sao …"
Qua mấy phút sau thì cô xốc lại tinh thần của mình rồi ngồi xuống chơi với con trai.. Nhìn thằng bé nó hồn nhiên như vậy thì cô thấy bản thân mình lại càng có lỗi hơn,vì chuyện của người lớn mà con mình lại không có tình thương, không có ba…
___###
Đến 8 giờ tối thì Hứa Đông cũng đem quần áo đến cho anh,Cảnh Du căn dặn vài vấn đề liên quan đến công việc,sau khi xong xuôi thì cũng đi vào trong nhà …
Tắm rửa xong Cảnh Du ra trước đóng cửa nhà lại rồi sau đó thì đi vào phòng,anh thấy hai mẹ con đang chơi láp ráp mô hình ngôi nhà.
" Chú,chú mau ngồi xuống chơi đi.Con đợi chú từ nãy giờ…""
Cảnh Du ngồi xuống xoa đầu con trai mình rồi ngồi xuống chơi cùng,Tử Yên bất giác cảm thấy một nhà 3 người như thế thì hạnh phúc vô cùng.
" Con trai,mẹ đi pha sữa cho con …"
" Mẹ,con cai sữa rồi mà …"
Hai mẹ con bốn mắt nhìn nhau,cô có chút lúng túng nhưng cũng không nói gì.Và sau đó là mở cửa đi ra ngoài…
Anh biết là cô đang trốn tránh mình đây mà,anh khẽ thở dài rồi hôn lên gò má của Cảnh Dương …
" Chú,con cũng muốn hôn chú …"
" Được… được""
Thế là anh liền đưa mặt của mình ra để cho con trai hôn,thằng bé hôn khắp mặt của anh,nước bọt văng tứ tung thì mới chịu dừng lại.
" Chú … người chú thơm quá đi …"
" Con cũng thơm mà …"
" Dạ …mẹ cũng nói vậy,đêm tối ngủ mẹ cũng khen con thơm cho nên cứ ôm con miết …"
Càng nghĩ anh lại thấy mình chính là 1 thằng tồi,vì ghen tuông mù quán mà lại đẩy cô ấy vào con đường như thế này. Chẳng trách cô ấy hận anh nhiều như thế,5 năm qua chắc cô ấy đã rất cực khổ và khổ sở.
Để sinh ra và nuôi dưỡng một đứa trẻ thì không dễ dàng gì,đã vậy Tử Yên chỉ sống có một mình …Lúc nãy trợ lý có báo cáo cho anh là Tử Yên mới trở về thành phố B mấy ngày nay mà thôi,còn mấy năm qua thì cô ấy tự đi làm và tự mình nuôi con.
“” Cảnh Dương,con buồn ngủ chưa,chú ru con ngủ nha …"
" Dạ …"
Hai cha con lên giường nằm xuống,Cảnh Du không biết ru con trai mình như thế nào cho nên anh đành kể chuyện hoạt hình cho thằng bé nghe, khi mà Tử Yên đi vào thì hai cha con đã ngủ mất tiêu rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...