8 giờ tốiCô ngồi xem tài liệu chú hoàng đã đưa cho cô, kể từ khi cô định vào công ty bố, cô đã chuyển sang học kinh doanh, đã rất lâu không động vào lập trình cùng chạy code, gần như không còn khả năng về phương diện IT như hồi trước, nên không thể vào phòng công nghệ được, như vậy rất là mất thời gian, không thể chạy lại cuộc đời từ đầu được.Vậy còn quản lý nghệ sĩ, không khó, trong khóa học kinh doanh cô cũng đã học về nó, gì chứ nâng nghệ sĩ cô làm được .“Tiểu Mãn ăn chưa, chú xin lỗi chú hơi bận nên về muộn, đợi chút là cơm xong ngay.” Chú Hoàng xách hai túi đồ đặt lên bàn bếp xắn tay vào làm cơm.Chú cứ trách cô chưa lớn nhưng chính chú vẫn coi cô như đứa trẻ mà chăm sóc.“Chú làm nhẹ nhàng phần chú thôi nãy cháu qua bên hàng xóm ăn bữa cơm rồi.
chú cũng không cần lo đâu ở đây cháu tự chăm sóc tốt cho bản thân mà”“Cháu đấy thật là…ta ăn rồi, tưởng cháu không dậy nấu được nên ta mới qua.
Ta phải về lại công ty thôi còn cả đống công việc chưa cần xử lý.” Ông An Hoàng để lại đồ xuống rồi lau tay chuẩn bị ra về lại công ty.“À đúng rồi tài liệu ta đưa cháu xem chưa, thế nào ưng vị trí nào để ta sắp xếp.”Tiểu Mãn đưa chú sấp tài liệu cô vừa lọc ra, đây là những thực tập sinh chưa được debut, cô sẽ bắt đầu từ bọn họ.Chú Hoàng nhận lấy tài liệu từ tay cô rồi cũng lái xe rời đi.Mizuko gọi tới, là nhớ mình rồi sao?“Cậu gọi tớ có gì không ?” Cô bắt máy nghe.“Akoko ơi bố cậu xảy ra chuyện rồi”Tiểu mãn đứng bật dậy, cô ôm lấy lồng ngực, tim đập nhanh không kiểm soát :“ Bên đó có chuyện gì vậy, cậu nói tớ xem nào.”“Bố cậu nhập viện vì đột quỵ, tình hình công ty cũng không khả quan lắm, tớ nghe nói một số nhà đầu tư đang rút vốn nên công ty gặp khó khăn, bà ta cùng Thanh Thanh đang điều hành công ty thay bố cậu đấy.”Cô không ngờ mình mới đi mấy hôm mà bên đó lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.“Bố tớ sao lại đột quỵ cậu tra ra được không ?” Quan trọng vẫn là bố cô có sao không.“Bố cậu đang trong bệnh viện rồi, yên tâm có quản gia trong đó chăm sóc, tớ cử thêm hai người tin cậy vào đấy rồi, cậu cứ yên tâm.
Giờ cậu về đây loạn thêm cũng không được lợi gì hết, quyền quản lý công ty cũng như trong nhà đều vào tay bà ta rồi.”Cũng biết nắm lấy thời cơ đấy, quả là cáo già.“Không vội, cho bà ta tác quái ít nữa, về phía công ty cũng không cần lo, lỗ hổng cũng nhiều, sớm muộn cũng không trụ lâu được, tớ sẽ phát triển trong nước.
Cậu điều tra cho tớ về nguyên nhân bố tớ nhập viện đi.
Có gì mới cậu báo cho tớ nhé.”“Cậu yên tâm tớ sẽ giúp cậu”“Cảm ơn cậu nhiều Mizuko, không có cậu, tớ không biết xoay sở thế nào”Lúc này, có người nhấn chuông, cô tắt điện thoại rồi ra ngoài xem, một người phụ nữ trạc 30 đang đứng ngoài cổng.
Đó à trợ lý kiêm người quản lý bên văn phòng Luật của chú Hoàng.
Chị ta có vẻ không thân tiện với cô lắm, luôn bày ra vẻ mặt lạnh lùng khó gần.“Chị Mỹ, mời chị vào nhà” Tiểu Mãn tính mở cổng mà Hiểu Mỹ cô ta ngăn lại, ném cho cô chiếc chìa khóa qua khe cửa”“Thôi khỏi, tôi không vào, tôi đến đây đưa cho cô cái này hộ anh Hoàng thôi”Nói rồi cô ta chỉ vào cái xe đen bên cạnh rồi lên taxi đi luôn để Tiểu Mãn đứng ngay ở sân nhìn chìa khóa.Là chìa khóa ô tô, chú Hoàng chuẩn bị cho cô đi làm sao? Sao chú ấy chu đáo vậy.
Cô còn định mai đi mua xe máy để đi làm, chú đã chuẩn bị xong cho cô rồi.
Cô chỉ là con gái của mối tình đầu của chú ấy thôi mà, cần thiết phải lo toan cho cô như vậy không?Thôi thì nhận vậy, rút điện thoại nhắn cảm ơn chú nhưng mới vào nhà lại đã thấy chú gọi điện cho mình : “Cháu thích chiếc xe đó không, nếu không thích đen mai chú nhờ Hiểu Mỹ đổi sang màu khác cho.”“Không cháu thích chứ, đồ miễn phí đương nhiên là thích rồi ạ, cháu sẽ cống hiến cho công ty trả nợ chiếc xe này, chú không cần làm làm nhiều chuyện như vậy vì cháu đâu, chú giúp đỡ cháu quá nhiều rồi ạ.”Bên kia ngập ngừng chút rồi lại nói : “ Cháu không cần ngại, thật ra đây là ta bù đắp cho cháu với mẹ của cháu”Chú ấy vẫn áy này vì không thắng được vụ kiện năm đó để mẹ cô không dành được quyền nuôi cô ư? Cô còn không thèm để ý thôi mà chú ấy để ý vậy.
Chấp niệm không buông bỏ à ….“Ta xem qua thấy cháu chọn toàn thực tập sinh là sao, định thử sức đào tạo người mới à?”“Đấy chính xác là điều cháu đang hướng tới, giờ cho cháu chọn nghệ sĩ nổi hay chưa nổi, thì cũng khó hòa hợp như người quản lý cũ của họ, rất khó nắm bắt cùng hoạt động.
Người mới sẽ dễ dàng hơn cho cháu.”“Cháu nghĩ được vậy là tốt, mai lên Hoàng Nghệ gặp ta”----Ting ting, là thông báo kết bạn, người gửi kết bạn H.Thiên…rõ là cô kết bạn với Bác Dương thôi mà, anh thì tôi còn lâu mới đồng ý.Tiểu Mãn tắm xong lại thấy tin nhắn chờ từ H.Thiên : Kết bạn với tối kết bạn với tôi kết bạn với tôi…x20…Tên này bị sao vậyTT.Mãn : Anh biến thái à, tôi kết bạn với anh làm gì chứ ?H.Thiên : chúng ta là hàng xóm, phải kết bạn để còn trao đổi cuộc sống cho nhau chứ, em không biết tạo dựng mối quan hệ à.TT.Mãn: quan hệ cái đầu nhà anh.H.Thiên: Em đối xử với hàng xóm kiêm người tầng cứu mình như thế àTT.Mãn:...Nhưng vẫn không biết sao cô lại nhấn đồng ý kết bạn.Đúng rồi là hàng xóm đấy là hàng xóm đấy, kết bạn là điều đương nhiên.
Đi ngủ thôi mai còn có công việc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...