Trận đấu của Linh và Ngọc Anh kết thúc dưới con mắt đầy ngưỡngmộ của hàng nghìn học sinh trong trường.
Linh đã vượt qua bài kiểm tra với bằng chứng nhận loại S.
Màn hình tiếp tục nhảy sắp xếp từng cặp đấu. Tiếp theo làhai đối thủ:
Lần này, Kim thật bất lợi bởi những người sử dụng mộc có thểsử dụng thành thục cả thủy lẫn thổ.
Cả hai bước ra sàn đấu dưới sự hò hét, cổ vũ của mọi người.Ánh nắng chói chang, gió thổi mạnh, không khí đấu trường ngày càng sục sôi.
Thu Thảo có vẻ rất tự tin, cô hiên ngang bước ra, khí thế nhưmột nữ tướng oai hùng, ánh mắt nhìn Kim đầy vẻ khiêu khích.
Kim mỉm cười nhẹ nhàng, dáng vẻ có đôi phần yếu đuối. Nhưngđể ý kĩ sẽ thấy từ con người nhỏ toát ra sự ngoan cường mạnh mẽ hiếm có.
*Tuýt!*
Trận đấu bắt đầu!
Từ hai bàn tay Thu Thảo hiện ra hai thanh gỗ với những đườngnét sắc sảo tinh tế, song cũng không kém phần nguy hiểm với đầu vuốt nhọn hoắt.
Cô ta bắt đầu tấn công với vũ khí trên tay, nhưng Kim vốn làcao thủ karate nên Thu Thảo tấn công không dễ chút nào. Cây gậy di chuyển liênhồi, cố tình tấn công vào những chỗ hiểm trên cơ thể của đối thủ nhưng đều thấtbại.
Bực mình, cô ta buông vũ khí, quyết định đánh tay đôi để làmKim hao tổn sức lực. Một cú đá xoay vòng từ phía Thảo, Kim giơ hai cánh tay lênbắt chéo lại chống đỡ. Chớp thời cơ, Kim chụp lấy cổ chân cô ta, kéo giật lại vềphía mình và tiếp đó là một cùi chỏ được “tặng” vào mặt Thảo làm cô ta choángváng, ngã ra đất.
Tận dụng sơ hở, một cột nước xoáy bốc cao, nước xoáy mạnh cuốntheo gió thổi vù vù, nước dần chuyển dạng, đỉnh đầu xoáy nước trở nên nhọn lại,đâm ầm xuống chỗ Thảo với tốc độ cực nhanh, đất bắn tung tóe, nước văng lên rồirơi xuống như mưa.
Cả sàn đấu ngập lênh láng trong cơn nước lũ.
Nước rút dần, mặt đất hình thành một cái hố sâu hoắm như hốbom nhưng không thấy Thu Thảo đâu cả.
Kim mở to mắt ngạc nhiên, không kém phần sửng sốt khi cô tatránh được đòn này.
- Bên trái, bên phải, phía trên, phía dưới… Cô ta đâu rồi?
- Đằng sau! – Thu Thảo cười khẩy nhẹ giọng thông báo. Kim cảmnhận được sức mạnh đằng sau gáy mình. Cô ta đang đứng đằng sau Kim!
*Xẹt…*
Một vết đâm chí mạng, nếu vừa rồi Kim không tránh kịp thì cólẽ nhỏ đã gục rồi. Tuy nhiên, Kim vẫn bị cứa phải những chiếc găm bằng gỗ.
Cánh tay áo bị rách một đường vương lên vài tia máu. Rát!Kim bặm môi chịu đựng.
Một đôi mắt màu cafe bỗng hiện lên tia xót xa…
Thảo đặt hai tay xuống mặt đất, bỗng sàn đấu rung chuyển. Mặtđất dần nứt ra thành những rãnh lớn, chấn động quá mạnh!
Đất dưới chân Kim lở ra, nát vụn.
Kim hốt hoảng nhảy ra khỏi vùng nguy hiểm, nhưng kì lạ thay,mỗi bước chân của Kim vừa chạm xuống thì đất nơi đó lại bị sụt.
Kim để mắt đến Thu Thảo, xung quanh cô ta hoàn toàn bình thường,không có dấu hiệu của chấn động vừa rồi.
Trong đầu Kim nhanh chóng loé lên một sáng kiến, nhỏ chạynhanh đến sát bên đối thủ. Kim đã thay đổi chiến thuật – cận chiến!
Thảo có vẻ yếu thế hơn khi đánh tay đôi với Kim, và một ngườitinh ý như Kim chắc chắn nhìn ra được điều này.
Kim bẻ ngoặt tay cô ta ra đằng sau, giữ chặt làm cô ta khôngthể cựa quậy được, bỗng…
*Xẹt…*
Những chiếc gai dài nhọn hoắt từ tay Thu Thảo phóng ra đâmvào sườn của Kim. Vết thương khá sâu, máu chảy ra thấm vào áo tựa như nhữngbông hoa bỉ ngạn tuyệt diễm đầu mùa, Kim đau đớn nới lỏng tay, Thu Thảo nhanhchóng chớp lấy thời cơ, vùng mình thoát ra ngoài. Kim ôm lấy vết thương lảo đảolùi về sau mấy bước. Vết thương mất khá nhiều máu khiến nhỏ hơi hoa mắt chóng mặt,tệ hại hơn khả năng di chuyển nhanh nhẹn của nhỏ cũng bị ảnh hưởng.
Thiên bồn chồn nhìn xuống, tay siết chặt thành ghế căng thẳng.Cậu không hiểu vì sao mình lại căng thẳng đến thế khi thấy Kim bị thương.
Thu Thảo tiến lại gần Kim với nụ cười đắc thắng. Đôi đồng tửKim mở căng ra nhìn Thu Thảo đầy cảnh giác.
Thu Thảo hất nhẹ tay, nước đổ ầm ầm xuống như thác nhưngkhông làm nhỏ bị thương, chỉ có cơ thể là ướt sũng nước.
Kim nhíu mày khó chịu:
- Ý gì đây?
Thu Thảo kênh kiệu:
- À! Tôi chỉ đang giúp cô tỉnh táo hơn thôi. Cô cũng thânthiết với anh Thiên gớm nhỉ? Khôn hồn thì tránh xa anh ấy ra, không thì đừngtrách tôi độc ác! – Thu Thảo gằn giọng nói, đôi mắt trừng lên cho Kim cái nhìncảnh cáo.
- Tự nhiên. – Kim cao giọng, nửa như chế giễu, nửa như tháchthức.
- Haha… Đừng trách tôi không báo trước. Nhìn xuống chân đi!
Kim hốt hoảng, hèn gì nãy giờ dưới chân có cảm giác rất lạ,hóa ra nhỏ đã rơi vào cái bẫy đầm lầy của cô ta. Kim toát mồ hôi hột, không lẽchịu chôn xác ở đây sao? Càng cố thoát ra thì nhỏ càng bị lún sâu xuống.
Tụi nó ngồi trên khán đài như ngồi trên đống lửa, nhìn Kim gặpnguy hiểm nhưng chỉ biết cầu trời phù hộ.
Cơ thể nhỏ lún dần… lún dần…
Kim gần như chìm hẳn trong đống bùn lầy, chỉ thấy vài bọtkhí nổi lên trên cái bề mặt đặc quánh hôi tanh rồi sau đó thì về lại trạng tháiban đầu.
Cả đấu trường ồ lên kinh ngạc.
Tụi nó hét lên cầu mong Kim nghe thấy và ột câu phản hồinhưng… hoàn toàn không có.
Thiên cảm thấy tim đau nhói, ruột gan quặn thắt, buốt đến tậnóc mà không hiểu vì sao. Tâm trí cậu lại hiện lên hình ảnh của Kim, nhậpnhoàng… Cậu muốn xông lên phía trước cứu lấy người con gái ấy nhưng lại bị cảnbước, sự tức giận hiện rõ trên khuôn mặt vốn dịu dàng.
- 5…4…3… – Trọng tài đếm ngược để kết thúc trận đấu.
- 2…
Thu Thảo nhìn xung quanh nở nụ cười ngạo mạn.
- 1…
Trọng tài đưa còi lên miệng…
- Khoan đã!!! Nhìn kìa!!!
Từ đám bùn nhầy nhụa đó, một bong bóng khí nhiều màu sắc nổilên, rất to…
Nó từ từ nổi lên và trồi ra khỏi đám bùn lầy.
Một cô gái nhỏ đang đứng bên trong quả bong bóng đặc biệt ấy,mái tóc dài đen nhánh nhẹ tung bay. Là Kim! Đôi môi tái nhợt vì mất máu vẫn nởmột nụ cười hiền dịu.
Quả bóng lơ lửng rồi dần đáp xuống mặt đất rồi rất nhanh tanra.
Kim nhìn Thu Thảo trong khi cô ta và tất cả mọi người đanghá hốc mồm vì ngạc nhiên.
Kim quơ tay thành một vòng tròn, bong bóng theo cánh tay Kimtủa ra rất đẹp mắt.
Nước giờ đây đã được chuyển sang một hình thể khác khi Kimđã sáng tạo ra một chiêu thức mới riêng ình.
Kim phẩy tay, bong bóng lao nhanh đến chỗ Thu Thảo đang đứng.Bong bóng dần đen lại và…
*Ầm… ầm…*
Chỗ bong bóng đó chứa thuốc nổ!
Cột khói đen bốc cao nghi ngút, lửa vẫn còn cháy âm ỉ.
Cả đấu trường lặng như tờ, căng thẳng theo dõi diễn biến trậnđấu.
Khói dần tản ra không khí, trả lại màu xanh thẳm cho bầu trời,Bóng dáng Thu Thảo dần hiện ra. Vì quá hoảng sợ nên cô ta bị ngất đi, nằm sõngsoài trên mặt đất, có vẻ bị bỏng rất nặng.
Trận đấu đã bị lật ngược vào những giây phút cuối cùng.
Mọi người tung hô bái phục vì pha lội ngược dòng vừa rồi củaKim.
*Tuýt!*
Trận đấu đã kết thúc.
Ban giám khảo gật đầu hài lòng, chỉ có một người mồ hôi nhễnhại trên khuôn mặt nhưng sự mãn nguyện và nhẹ nhõm tràn ngập trong đôi mắt đẹp.
Kim chao đảo rồi ngã phịch xuống đất, tay ôm lấy vết thương.Sự đau đớn hiện lên rõ trên khuôn mặt nhỏ. Nhân viên y tế nhanh chóng đưa côvào phòng cấp cứu chữa trị.
Dù đau nhưng Kim vẫn cố vẫy tay về phía tụi nó nở một nụ cườihàm tiếu dịu dàng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...