Thập gia, có cô con gái cưng tên Thập Thất.
Từ nhỏ đã được cưng như trứng mỏng, hứng như hứng hoa, nâng niu như châu báu. Cho tới khi cô tốt nghiệp cao học, bằng cấp đã cầm chắc trong tay, tương lai sáng ngời, thì đùng một cái, bị ba mẹ bắt lấy chồng.
Lúc nhận được tin chấn động, Thập Thất cương quyết phản đối vì bản thân hiện tại đã có bạn trai, cô kháng nghị bằng cách bỏ nhà đi bụi. Nói đi bụi, chứ thật ra là sang nhà bạn thân lánh nạn.
Thập Thất quyết tâm phản đối, thì mẹ cô cũng đấu tranh tới cùng. Để bắt con gái chấp thuận theo hôn ước mà gia đình sắp đặt, bà sẵn sàng tuyệt thực ba ngày. Kết quả, người phải thỏa hiệp không ai khác ngoài cô.
Dưới sự thúc ép từ hai bên gia đình, rất nhanh sau hôn lễ đã được diễn ra thành công. Thế nhưng, một cô nàng cá tính như Thập Thất sẽ cam tâm chấp nhận sống cùng người mình không yêu sao?
Chuyện đó, là không thể nào.
"Đây là hợp đồng hôn nhân, anh xem kỹ đi. Nếu thấy ổn, thì ký tên vào." Thập Thất kiên định cất lời.
Trên bàn là tờ hợp đồng nội dung rõ ràng được cô đẩy tới trước mặt người đàn ông đang ngồi trực diện.
Phải! Đó là cách cô chống chế cuộc hôn nhân không tình yêu này. Mà tin chắc rằng, chồng cô, người đàn ông tên Mặc Phi ấy cũng không tha thiết gì.
Đôi con ngươi màu hổ phách, mang theo sự sắc bén liếc nhìn qua bản hợp đồng. Ngay lập tức, trên khóe môi tạo ra đường cong ma mị mà cuốn hút lạ thường.
Nhưng khi lọt vào tầm mắt Thập Thất, anh chẳng khác gì một nam nhân thích tạo nét. Thậm chí, trong lòng còn đang cười khẩy một cái.
Mặc Phi ơi là Mặc Phi! Đường đường là một tổng tài siêu cấp đẹp trai, khí chất cao sang, phong thái đĩnh đạc, bước ra đường không biết có bao nhiêu cô gái tơ tưởng. Thế mà, khi rơi vào tầm ngắm của vợ mới cưới, lại thành ra đang cố tình "làm màu".
Chắc anh biết được, sẽ đau lòng biết mấy...
"Đang tỏ thái độ khinh khi với tôi đó à?" Âm giọng trầm thấp, pha lẫn tí trào phúng của người đàn ông vang lên.
Một câu hỏi trúng ngay tim đen, khiến Thập Thất rơi vào bối rối. Nhưng rất nhanh sau, đã kiêu kì lên tiếng:
"Chẳng phải, trong đáy mắt anh cũng tràn đầy mỉa mai tôi đó sao? Nói cho mà biết, Thập Thất tôi đây tính tình sòng phẳng. Đối sao đáp vậy, ân đền oán trả. Cho nên, tốt nhất chúng ta nên chung sống hòa bình tới khi hết hạn hợp đồng và đường ai nấy đi, vậy mới lợi cả đôi bên.
Anh hiểu chưa, chồng hờ?"
Người ta hỏi chỉ có một câu, cô lại đáp như tát nước vào mặt, còn đính thêm hai chữ "chồng hờ" cuối câu, thật khiến Mặc Phi không biết nên nổi giận hay cười trừ cho qua.
Bởi từ khi sinh ra cho tới nay đã qua 25 năm thanh xuân, chưa có cô gái nào dám ăn nói ngang ngạnh với anh ta như thế.
Nhưng đến nay, người ấy cùng thời khắc ấy, cuối cùng cũng đã tới...
"Quả nhiên, những tin đồn về Thập Thất tiểu thư không hề sai. Mặc Phi tôi, có căn lắm mới được định sẵn hôn ước với người như cô đấy." Anh không nổi giận, mà trực tiếp buông vài câu châm biếm.
Đúng là kẻ tám lạng, người nửa cân. Miệng lưỡi của ai cũng bén như lưỡi dao, thốt ra câu nào là nồng nặc mùi khiêu khích câu đó.
Nhưng thiên hạ đồn gì, mà Mặc Phi đã khiến Thập Thất rơi vào tình cảnh ngượng ngập khi được nhắc tới?
"Anh biết gì về tôi, mà nói?" Cô đanh đá đáp trả.
Mặc Phi lại cười khinh, rồi hiên ngang nói tiếp:
"Cái tôi biết không nhiều, chỉ đại khái như thiên kim của Thập gia từng nổi tiếng là học bá trong trường, lên lớp bằng cách nhờ phụ huynh đi cửa sau. Tính tình tùy hứng, thích hưởng thụ hơn vận động. Nói trắng ra, là phẩm chất tất yếu của một cô gái lại tỉ lệ nghịch với nhan sắc. Mà đẹp người, xấu nết thì khó xài."
Không biết Mặc Phi nắm bắt thông tin từ những nguồn nào, mà chỉ toàn khuyết điểm. Trong khi, tất thảy những gì anh vừa nêu ra đều là tin đồn thất thiệt, từ những thành phần bạn xấu của Thập Thất đưa ra.
Đúng là cô có hơi tinh nghịch một chút, nhưng không đến nổi khó xài như ai kia vừa nói, nên Thập Thất cô vẫn rất vênh vang đối đáp:
"Không ngờ, Mặc tổng nổi danh phong thái trầm tĩnh, ôn nhu như họa, lại có tầm nhìn nông cạn như vậy. Không sao, bổn tiểu thư không chấp nhặt đâu. Vì dù sao, thiếu mỗi anh, tôi cũng không ế."
Thập Thất mỉm cười điềm tĩnh, song khoan thai nói tiếp:
"Nếu giữa chúng ta đều biết được vài phần về nhau, thì dễ dàng nói chuyện hơn rồi. Đối với cuộc hôn nhân không tự nguyện này, chắc cũng cùng chung một mong muốn, là sớm ngày kết thúc. Vậy nên, phiền anh vào nhanh việc chính, xem hợp đồng rồi ký tên, để tôi còn đi ngủ."
Lại là một màn hoạt ngôn vô cùng mạch lạc thoát ra từ cổ họng cô gái. Mà Mặc Phi cũng muốn nhanh chóng kết thúc vấn đề tại đây, nên rộng lượng bỏ qua tất cả mọi câu nói, chấm dứt bằng việc cầm hợp đồng lên xem.
Và có một điều, anh đã vô tình không nhận ra rằng, đối với Thập Thất, đây là lần đầu tiên bản thân nói nhiều và cởi mở như thế.
Tập trung xem qua một lượt nội dung, cuối cùng anh chỉ tóm gọn câu hỏi vì một điều...
"Lý do không muốn đăng ký kết hôn?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...