Mạc Thế


Mọi người nghe Tiêu Kỳ vừa khóc lóc than vãn cười đùa dỗ em nó dù sao em nó được cái dáng người trưởng thành nhưng tâm hồn mới có 16 tuổi còn được nhà họ Tiêu cưng như trứng nữa cơ mà.

Tiêu Kỳ kể lể một hồi cũng bỏ qua không nói nữa lon ton chạy vòng vòng xe ngó nghiêng luyên thuyên chạy lại chỗ Tiêu Bạch hỏi 'Tiêu Bạch ca làm xe này hồi nào đẹp vậy cho em 1 chiếc đi e cũng muốn đi xe cùng đám đàm em nữa'
Tiêu Bạch nghe xong liền cốc cái đầu Tiêu Kỳ 'còn dám thu đàn em lung tung bây giờ không giống líc trước ngoan ngõan ở chỗ anh đi'
'ui da đau em mà ể Bạch ca từ khi nào anh lại chở nên giống con gái vậy thật xinh đẹp nha' Tiêu Kỳ vừa nói xong người liền gật đầu cười còn Tiêu Bạch thì sầu não trước giờ cậu luo9n bị coi là con gái cì cái khuôn mặt này giờ vì cái móng heo gì cậu lại có thêm bộ tóc dài càng giống nữ nhân yêu kiều a cậu khóc không ra nước mắt gõ đầu thằng em nhiều chuyện của mình rồi đi vô phòng.
Tiêu Kỳ bị gõ la om sòm còn mọi người thì cười như được mùa ở đấy cho đến khi về lại nhà của Tiêu Bạch.Hôm nay mọi người chỉ đi thu thập ít đồ ăn để xem tùnh hình mạc thế này như thế nào rồi mới tính chuyện rời nhà đi tìm nơi ở thích hợp hơn vì do bọn tang thi kia chưa ai biết được chúng có phải có dị năng giống mình không nên mọi người không dám mạo hiểm đi lung tung.
Xe chạy tới nhà thì mọi gnười ai làm việc ấy Ngôn Quân hào hứng đi lấy số đo từng người rồi cùng Cửu Tuyết đi may y phục Giang Vân Tiêu Giang Cửu Thanh Cửu Thiên thì đang ngồi bàn bạc xem tiếp theo nên làm gì còn có liên lạc với mọi người sống xem coi được không.Tiêu Lôi Thanh Vân Văn Hề Văn Hưng Tiêu Kỳ thì đi tập luyện cho Tiêu Kỳ vì ở nhà họ Tiêu cậu ngòai phá họai thì chưa làm được gì nên hồn đánh đấm thì cậu càng không biết may sao mạc thế cậu lại lại lậm được cái vận may thức tỉnh hệ hỏa nên dùng đại đốt mấy con tang thi chậm rì rì kia thôi ai biết sau này chúng nó có mạnh lên không lỡ đâu gặp mấy tang thi cũng có hệ như người thức tỉnh có phải Tiêu Kỳ xẽ toang không.Còn Tiêu Bạch thì an tĩnh ngồi tu luyện không gian của bản thân mình để lỡ may mai mốt gặp tang thi khó nhằn thì cậu đưa mọi người vô không gian trốn cũng được.

Còn bên Cửu Thiên anh đang ngồi ghế nhìn lên bản đồ đối diện có chiếc tivi đang phát thông báo về mấy người bị nhiễm vi rút đang đi vòng vòng kia còn đang khuyến cáo mọi người cẩn thận đừng nên ra ngòai kia anh liền châm điếu thuốc hút thở ra làn khói trắng nói 'Ngay mai chúng ta đi thu thập xăng dầu trước '
Cửu Thanh kế bên nghe vậy hơi nhăn mày suy nghĩ 'thu xăng xong chúng ta có thể đi chỗ quân đội cũ thu thêm vài người dị năng để đảm bảo an tòan cho mấy đứa nhỏ trong nhà mình'
Giang Vân cũng lên tiếng 'cứ tình hình này chúng ta không thể đóan được bệnh dịch này kéo dài bao lâu chúng ta cần 1 người lãnh đạo để quản lý để còn dễ dàng phân xử hơn mấy đứa nhỏ nhà chúng ta hàu như còn ham chơi lắm' Giang Vân vừa nói xong thì nghe tiếng đổ bể rầm rầm choang choang bộp bộp ở phòng huấn luyện kế bên còn nghe ra được tiếng cười của Tiêu Lôi đang cười nói 'Tiêu Kỳ ca anh yếu quá ' sau đó còn tiếng Văn Hưng Văn Hề nói 'Tiêu Kỳ.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.

1001 Phương Pháp Nghịch Tập Của Vương Phi Bá Đạo
2.

Bước Ra Bóng Tối Để Yêu Anh
3.

Đêm Nay Mạc Gia Chủ Lại Đến

4.

Trùng Sinh Để Gặp Người
=====================================
đệ tiếp chiêu ' bộp bộp bịch bịch sau cùng là tiếng Thanh Vân ' yếu quá cần luyện tập thêm' kèm theo là tiếng la của Tiêu Kỳ' á..mấy người ăn hiếp tôi tôi mét Tiêu Bạch'
Tiêu Giang ngồi kế bên trầm mặc không dám nói sợ mở miệng ra là bị 3 vị kia đẩy qua chỗ Tiêu Kỳ tiếp gót ăn hành.

Tiêu Bạch sau khi tu luyện xong đi vào không gian tắm rửa thay bộ đồ áo thun cùng quần jean ngắn tới đầu gối rồi đi xuống thấy 4 con người đang lặng thinh nghe phòng huấn luyện kế bên phát ra những âm thanh vui tai kia thì nhăn mặt từ khi nào 4 vị này lại thích nghe tiếng đấm đá này vậy liền đi lại bàn ngồi xuống kế bên Cửu Thiên cầm li trà của anh lên uống không nói gì.

mọi người cứ ngồi nghe những tiếng vui tai ấy mà không hề biết Tiêu Bạch mới vô ngồi nếu mà gặp tang thi thì cả bọn chết chùm luôn rồi.

Đến khi Tiêu Bạch đặt tách trà nhẹ nhàng xuống thì 4 con người kia mới giật mình nhìn qua Tiêu Bạch đang nhàn nhãn dựa người ra ghế hỏi 'thích thì qua tập luyện đi làm gì phải ngồi bần thần ở đây vậy'
Cửu Thiên nhìn điệu bộ lười biếng của Tiêu Bạch
có hơi bất mãn 'bọn anh đang bàn chuyện người lớn em đi chỗ khác chơi đi'
Tiêu Bạch lười biếng đáp 'đây là nhà em ' cậu đưa đôi mắt lười biếng nhìn chiếc tivi đang phát ra tuếng rè..rè rè...!kia lấy điều khiển bấm tắt nói thêm 'Các anh cứ làm chuyện các anh đi mở căn cứ cũng được miễn đừng làm phiền em là được ' nói xong cậu đứng lên rời đi.Tiêu Giang nghe ra sự bất mãn của Tiêu Bạch liền nói 'Cửu Thiên cậu ở nhà em ấy ăn đồ của em ấy nấu vậy mà lại tỏ thái độ bất mãn sao cậu thiệt là cừ'
Cửu Thiên nghe xong câm nín không nói gì suy nghĩ lại anh sai tự nhiên thấy Tiêu Bạch lười biếng hờ hững làm anh cảm thấy bất mãn với cậu mà không có lý do gì mải mê suy nghĩ thì tiến Cửu Thanh cắt ngang 'thôi bỏ đi giờ chúng ta bóc thăm đi chúng ta chia ra làm 3 1 người làm đội trưởng 2 người phó đội trưởng gồm phó đội trưởng tấn công,phó đội trưởng hậu cần còn 1 phiếu trắng được chứ'
Được cái gật dầu thì mọi người dùng bóc thăm Tiêu Giang bốc chúng hậu cần cậu gánh trọng trách trị liệu và kiêm luôn việc may mặc ăn uống sinh họat hằng ngày.
Giang Vân bốc chúng phiếu trắng,Cửu Thanh bốc chúng đội phó tiến công,khỏi nói chức đội trưởng rơi vào tay Cửu Thiên mặt liệt..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận