Mạc Thế
sau ngày hôm cậu tỉnh đó thì mọi người cũng y cũ ăn ngủ nghỉ ra ngòai tìm hiểu thêm xung quanh nhà Tiêu Bạch để tìm hiểu thêm về những người lây nhiễm kia cho tới khi khu nhà chẳng còn 1 mống tang thi nào thì lại quay lại về nhà việc ai người đó làm.
Đến một sâng tinh mơ trời đầy xương mù xám xịt mọi người đang ngồi ăn những món do đích thân Tiêu Bạch xuống bếp nấu thì Ngôn Quân bỗng lên tiếng đánh tan bầu không khí im lặng' chúng ta cứ ở đây sống suốt quãng đời còn lại sao ở đây chán quá '
Tiêu Bạch nghe xong liền liếc mắt nhìn Ngôn Quân nói 'muốn gì?' Ngôn Quân nghe xong thì cười hì hì 'thành lập tổ đội đi khám phá thế giới đi rồi đi thu thập thêm vật tư đi'
Mọi người nghe xong chầm mặt suy xét thì Cửu Thanh nói ' chứ không phải em muốn đi đánh nhau với mấy con quái vật ngòai kia à' Ngôn Quân nghe xong liền húyt sáo làm lơ không đáp làm cho Tiêu Giang Giang Vân Cửu Tuyết ngồi kế bên chỉ biết cười lớn.
Cửu Thiên suy nghĩ nãy giờ cũng lên tiếng 'Ngôn Quân nói cũng đúng dù 1 núi vật tư chỉ sài không thu thì từ từ nó cũng hết đợt trước đânh tang thi hình như chúng càng ngày càng có khả năng di chuyển nhanh với linh tính hơn chúng ta cũng nên tích thêm nhiều đồ để còn phòng hờ '
Cửu Thiên nói xong bầu không khí lại im lặng chỉ có Ngôn Quân vẫn đang hí hửng vì sắp được ra ngòai đi chơi Tiêu Bạch nhìn thằng bạn mình lắc đầu thật sấu số cho con tang thi nào đụng chúng nó.
Tiêu Bạch đang ngồi ăn thì thấy bản thân mình quên quên 1 ai đó rồi thì phải rồi cậu lắc đậu kệ lỡ quên rồi rhì thôi ăn sáng tiếp.
ăn xong lại mỗi người mỗi việc làm Tiêu Bạch về phòng tiếp tục cày cấy tu luyện tinh thần lực để mà còn kiếm lương thực nuôi con lợn Tiêu Giang và Ngôn Quân nữa.
Tu luyện xong cậu thấy còn quá sớm nên đi vào không gian coi cây cối của mình trồng ra sao thì có 1 bóng dáng nho nhỏ chạy lại ôm cậu miệng còn không ngừng la 'chủ nhân sao lâu vậy rồi giờ người mới vô thăm ta a người không nhớ tới ta sao huhu bữa người sốt làm ta lo muốn chết ra huhu...'
Tiêu Bạch ngớ người nhìn người đang ôm mình rồi thầm chửi mình não cá vàng quên bé Tiêu Lôi ở trong không gian mất tiêu bèn ngồi xuống xoa xoa đầu Tiêu Lôi 'anh xin lỗi anh quên mất mà em có thể ra khỏi không gian này không anh đưa em đi ngao du chung cho vui luôn'
Tiêu Lôi nghe xong mặt vẫn giận dỗi 'hức chủ nhân bên ngòai đó giờ 1 mảnh hỗn độn người muốn em ra đó làm gì a mà chủ nhân mau kêu mọi người tu luyện lên cấp đi nha không là mai mốt bị mấy con hôi thối đó cắn đấy nhá hay người mang nước ra cho mấy người kia uống đi mai kốt có bị tang thi cắn cũng không nhiễm bệnh trừ khi họ ăn hay uống cái gì có dính virus của bệnh này mới bị biến thành tang thi nha'
Tiêu Bạch nghe thì cũng gật đầu 'làm sao để tu luyện thăng cấp dị năng?'
Tiêu Lôi nghe xong thì vỗ đầu cười hihi 'hay thôi để em đi ra cùng anh có gì e hướng dẫn mọi người luôn nha cho tiện '
Tiêu Bạchnghe xong cũng chẳng nói gì nắm tay Tiêu Lôi rồi dẫn cậu ra khỏi không gian vừa mở mắt thấy mọi người đang đứng trong phòng mình thì có hơi giật mình 'sao lại tập chung ở đây vậy??'
Ngôn Quân cùng mọi người quay qua nhìn chiếc giường đang có 2 con người 1 lớn 1 nhỏ đang ngồi thì ngạc nhiên Cửu Tuyết thấy có bé lolita thì liền chạy lại nhào nặn má bé miệng còn nói 'a Tiêu Bạch em bắt con nhà ai về đây mà dễ thương quá vậy hả?'
Ngôn Quân nhìn Tiêu Lôi thì liền biến sắc nói 'mày tìm thằng nhóc này về để đuổi tao đi sao noai ngay con ai để tao còn đem đi trả liền?'Cửu Thanh thì thấy Ngôn Quân tái mặt thì liền có cảm giác hụt hẫng đi lại xoa đầu cậu an ủi 'thôi Tiêu Bạch có bỏ em thì em theo anh anh nuôi em được không?'Ngôn Quân nghe xong liền gật đầu hỏi lại 'thiệt không?' thấy Cửu Thanh gật đầu thì lại gần ôm cánh tay anh cười làm mọi người 1 phen ăn cơm chó.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
1001 Phương Pháp Nghịch Tập Của Vương Phi Bá Đạo
2.
Bước Ra Bóng Tối Để Yêu Anh
3.
Đêm Nay Mạc Gia Chủ Lại Đến
4.
Trùng Sinh Để Gặp Người
=====================================
Giang Vân nhìn Tiêu Bạch rồi lại nhìn Tiêu Lôi 'nó là con em sao nhìn 2 người giống nhau thế?' Tiêu Giang nghe xong táng luôn vào đầu Giang Vân 1 phát xong liếc 1 cái nữa cảnh cáo.Cửu Thiên nghe đến câu con Tiêu Bạch thì lại nhìn cậu rồi nhìn thằng bé 'giống thật'
Tiêu Bạch nhìn mọi người chau mày nói ' bé đó là Tiêu Lôi ờm là cậu bé em nhận nuôi trong không gian của mình'
Tiêu Lôi cười trừ 'chào mọi người em là người quản lý không gian của anh Tiêu Bạch ạ mong mọi người giúp đỡ'
mọi người nghe xong thì cũng gật đầu cho qua chuyện rồi ngồi im nghe Tiêu Lôi thuyết trình lại nước linh tuyếntac dụng cùng cách tu luyện xong xuôi thì ai về phòng đó nghỉ ngơi để mai xuất phát đi tham quan thế giới đầy rẫy sác sống và lòng người hiểm ác này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...