Từ khi ông chủ Dương Tầm quen với Mạc Lam, tôi cảm thấy đây không những là giai đoạn hạnh phúc và ngọt ngào giữa hai người ấy, mà còn là kỳ "trăng mật" của tôi tại công ty Hoa Dương.
Tôi đã theo ông chủ được năm năm nay, nhưng chưa khi nào tôi cảm thấy được cái ấm tháng ba có thể xuất hiện và hiện diện ở trên khuôn mặt của sếp nhiều và thường xuyên đến thế.
Công ty trên trên dưới dưới đều phong tặng biệt danh "tổng tài mặt lạnh" cho vị sếp đáng kính cũng đáng sợ của tôi không phải là không có lý do của nó.
Ngay cả khi gặp phải những điều mà khiến tôi cười ngả nghiêng đến mức không thể "thắng" lại được, khi nhìn lại người sếp của tôi, tôi lại cảm thấy hoài nghi vì hành động cười ban nãy của mình, cứ như mình đang bị hoang tưởng, vì cái nhếch mép dửng dưng như có như không, những lúc đó tôi như phút chốc bị đóng băng bởi bầu không khí, hay nói đúng hơn là cái áp lực vô hình do sếp tôi vô tình tạo ra, bóp chặt lại những cái gọi là vui tươi, hoan hỉ, nhẹ nhàng..
để nhường chỗ cho cái gọi là chỉnh chu, ngăn nắp, kỷ luật, chuyên nghiệp..
Thật sự là nếu không phải sự xuất hiện của cô gái tên Mạc Lam đó, tôi còn tưởng sếp tôi là một người máy chỉ biết tới công việc, không có cảm xúc, và có lẽ chẳng biết cười..
một cách tự nhiên.
Và sếp dần dần bị cô gái Mạc Lam đó cuốn hút, cho diễn vai nữ chính, mua hoa, hẹn hò..
từ từ cô gái đó đã chiếm trọn tình cảm của sếp tôi, thời gian "đóng băng" của sếp vơi dần, cái "ấm áp" bắt đầu len lỏi và ngự trị dần trên khuôn mặt của một người đàn ông đang yêu.
Giá mà mọi thứ vẫn tiếp diễn theo chiều hướng như vậy..
giá mà..
* * *
Công ty Hoa Dương thân là công ty điện ảnh giải trí đầu ngành, lẽ đương nhiên sẽ có rất nhiều đối thủ cạnh tranh, đầy gay gắt và khốc liệt, luôn đợi chờ thời cơ giáng đòn chí mạng.
Khi bộ phim "Nhất Niệm truyện" khởi quay, lúc đó ông chủ Dương Tầm đang dự đấu thầu cho một dự án điện ảnh lớn ở Mỹ.
Vốn dĩ hợp đồng gần như đã có thể hoàn thành, nhưng đột nhiên kết quả lại thay đổi vào giờ chót, qua tìm hiểu mới phát hiện, công ty Hằng Tín đã chấp nhận chịu lỗ lớn để phá giá, phỗng tay trên từ Hoa Dương.
Hành động hại người chẳng lợi mình đó bình sinh sếp Tầm rất ghét, nhưng không làm gì được.
Sau phi vụ bất thành đó, công ty Hoa Dương không những mất đi một khoản không nhỏ về khoản đầu tư tiền kỳ, cổ phiếu công ty từng bị tuột dốc thê thảm một thời gian.
Bằng sự khôn khéo và bản lĩnh của sếp Tầm, cũng một phần nhờ thành công vang dội của bộ phim "Nhất Niệm truyện", cổ phiếu giai đoạn trước đây ba tháng mới vực dậy lại, và đồng vốn của công ty mới xoay chuyển lại bình thường.
Mặc dù vậy, dự án đó là một cột mốc vô cùng quan trọng để nâng tầm công ty, khi đã không đạt được đường tiến, thì chỉ có thể rơi vào tình trạng bước lùi.
"Nhà dột mà gặp phải đêm mưa bão bùng triền miên", những dự án nhỏ trên những "mặt trận" khác đều bị một bàn tay vô hình nào đó "công phá", hết trục trặc này tới trục trặc khác.
Không biết là trùng hợp hay ngẫu nhiên, những điều bất lợi đó luôn gián tiếp hay trực tiếp liên quan trực chỉ vào công ty được hưởng lợi nhiều nhất - công ty Hằng Tín.
Hiệu ứng "cánh bướm" trong trường hợp đó luôn phát huy một cách tối đa sức ảnh hưởng của nó.
Các ngân hàng sẽ nhìn vào kết quả kinh doanh trên các báo cáo tài chính mà phán đoán, các nhà hợp tác điện ảnh chỉ tìm nhà đầu tư thực lực hùng hậu và không có mối nghi ngại về vốn và công nợ..
Trăm dâu đổ đầu tằm, nhiều nhân viên công ty bằng cách này hay cách khác, được chiêu dụ, được mời mọc sang nơi làm việc khác với mức lương thưởng đãi ngộ đầy hấp dẫn..
chỉ vỏn vẹn hai tháng, một công ty đang phát triển rất tốt bỗng chốc trở nên "tan hoang" như một thành phố phồn hoa bị càn quét sau đợt sóng thần.
Tôi ngồi trước màn hình laptop, nhìn chỉ số cổ phiếu công ty mình trên sàn mà lòng không khỏi có chút xót xa, chuyện cổ phiếu HDG (Hoa Dương) nằm trong những con blue chip đầu bảng như là chuyện của ngày hôm qua, giờ đây một màu đỏ chót những ngày qua báo hiệu sự tuột dốc giá thê thảm, người đang nắm giữ thì bán tháo đi, kẻ cơ hội thì mua vào ồ ạt để dự trữ đợi đợt hồi giá kỹ thuật để lướt sóng kiếm chác chút tiền lời chênh lệch.
Dĩ nhiên cũng có trường hợp ngoại lệ, đó là Hằng Tín.
Dù đối phương có che dấu ngụy trang khéo léo cỡ nào, chỉ cần chịu khó điều tra, và suy đoán từ người được lợi cuối cùng trong chuyện này, nhìn giá của HTN (Hằng Tín) trên sàn giao dịch chứng khoán tăng mạnh từng ngày là không khó kết luận và phát hiện ra "bàn tay" thao túng phía sau bức rèm là ai, ai mới là người đứng sau những tên đứng ra thu mua ồ ạt nắm giữ một lượng cổ phiếu HDG lớn nhất hiện nay.
Dạo gần đây tuy Hoa Dương nhìn vẻ ngoài trông giống như đứng mũi chịu sào, chẳng khác nào một chiếc thuyền nhỏ bé lênh đênh trên biển khơi đứng trước cơn bão tố có thể lật nhào bất cứ lúc nào, tuy nhiên, thật sự mà nói, chỉ có lúc ban đầu là hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát, mặc dù cũng là một đòn giáng khá nặng khiến Hoa Dương chao đảo, nhưng dưới sự dẫn dắt tài tình của Dương tổng, một cú lội ngược dòng ngoạn mục đã diễn ra ngay trước mặt tôi ngay sau đó, cách như thế nào thì tôi sẽ không nói ở đây, vì tôi đã nhớ như in trong lòng rồi.
Nói như cách nói của ông chủ là, nguy cơ cũng là thời cơ, ông chủ không hổ danh là ông chủ, lúc nào cũng bình tĩnh và sáng suốt, vừa giải quyết mối nguy công ty vừa tạo ảo giác để mê hoặc đối thủ và lôi kéo đối thủ chui vào "cái rọ" để sẵn từ trước, thành ngữ "bắt miết trong rọ" của người Trung Quốc trở nên sinh động hơn trong trường hợp này.
Tôi nhếch môi cười khẩy, nếu không phải sếp Tầm nói với tôi, cả bản thân tôi khi chứng kiến cảnh tượng "tiêu điều" của công ty hiện nay cũng tin rằng công ty sắp phá sản và bị Hằng Tín thâu tóm rồi.
Hằng Tín thật ngu xuẩn khi mà tưởng rằng mình sẽ hạ gục được Hoa Dương!
* * *.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...