Mặc Sắc Liên Y
Ngày tiếp tục thường thường thản nhiên trôi qua. Cách mỗi hai tháng, mẫu thân đều đến Mộc vương phủ ở mấy ngày. Cách nói chính thức là, con gái cưng của Vọng Nguyệt tộc sau vài năm trở về, được Tam tỷ Mộc Vương phi chăm sóc nhiều nhất, cứ thế một thời gian, Vọng Nguyệt Mộng đều phải cùng Tam tỷ ở vài ngày. Trên thực tế, đều là đến cùng ta “hẹn hò”. Mỗi lần hỏi phụ thân có đi hay không, phụ thân đều dùng đủ loại lý do cự tuyệt. Kết quả chính là, mẫu thân mỗi lần nhìn thấy ta, đều theo bản năng nhìn phía sau ta, sau đó một loại thần sắc tên là thất vọng chợt lóe qua trên mặt nàng, rồi lại cố gắng cười vui mà đối diện ta. Ta chỉ có thể âm thầm cười khổ, hóa ra người quan trọng nhất của mẫu thân không phải là ta...... Mà ta có thể làm sao bây giờ mà? Ta cái gì cũng không có thể làm. Vấn đề tình cảm, người khác không thể nhúng tay vào. Chỉ có thể cảm thán: lạc hoa hữu ý, lưu thủy vô tình. Mà những lời này làm sao lại ứng ngay với ta mà?
————————————
Phụ thân khi y quán khai trương liền cho ta dịch dung, nói bởi vì là muốn trường kỳ cho nên dùng chính là nhân bì diện cụ. Nhân bì diện cụ trong truyền thuyết nga!
“Thật là nhân bì [da người >”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...