Edit: Runa
Yến Cẩn và Phong Thiếu Phi yên lặng ôm nhau, đối với Yến Cẩn, tối hôm nay chắc chắn là ký ức khó quên nhất. Cả buổi tối tâm tình của cậu như đang đi xe lên núi vậy, lúc cao lúc thấp, đến bây giờ còn chưa tới điểm dừng.
Tâm tư của cậu lúc lên lúc xuống theo từng lời nói của Phong Thiếu Phi. Khi cậu nghe thấy Phong Thiếu Phi nói không thể hứa hẹn gì, trong lòng cậu rất đau, nghĩ cứ như vậy bị cự tuyệt. Nhưng cậu không muốn làm khó đối phương, rõ ràng rất để ý lại phải giả bộ tự nhiên, thật ra trong lòng rất hy vọng đối phương có thể đáp lại.
Kết quả Phong Thiếu Phi nói không phải không thích cậu, khiến tim cậu chấn động, dựng thẳng lỗ tai, chỉ sợ để sót thông tin quan trọng nào. Nhưng sau đó đối phương lại bắt bẻ cách nói chuyện của cậu, cậu buồn bực vùi đầu vào lòng đối phương, tâm tình bất ổn, vừa căng thẳng vừa chờ mong.
Đến khi Phong Thiếu Phi nói đến mệt, nhắm mắt lại ngủ, Yến Cẩn vẫn không nghe thấy lời cậu muốn nghe. Cậu ngẩng đầu nhìn khuôn mặt đang ngủ của đối phương, nhíu mày, lẩm bẩm, “Quên đi, đã đợi lâu như vậy rồi, một chút thời gian này không tính là gì.”
Hai người ôm nhau mà ngủ, nhưng chưa ngủ được bao lâu đã bị tiếng đập cửa đánh thức. Yến Cẩn mơ màng đang muốn đứng dậy ra mở cửa, Phong Thiếu Phi lại xoa đầu cậu, dịu dàng nói, “Em ngủ đi, tôi ra xem.”
Phong Thiếu Phi mở cửa, ngẩng đầu nhìn trời còn chưa sáng, hiển nhiên còn rất sớm, hắn khàn khàn nói, “Tiểu Yến, sáng sớm còn không ngủ, có việc sao?”
Hứa Yến trước mắt vẫn còn mặc quần áo tối qua, ánh mắt tỏa sáng lấp lánh, tươi cười một cách kỳ lạ, cô thấp giọng nói, “Anh Phong, tôi nắm được nhược điểm của Đào Hoan và Bùi Phong.”
Phong Thiếu Phi dừng động tác xoa trán, cau mày hỏi, “Cô làm gì?” Hứa Yến sửng sốt, ấp úng nói, “Anh Phong sao lại biết là em làm?”
“Tôi nếu không biết cô thế nào thì sẽ không để cô ở bên cạnh Yến Cẩn, đừng chuyển đề tài, cô đã làm gì thế? Cô phải biết rằng, thân phận của Đào Hoan không đơn giản, nếu chọc tới cô ta mọi chuyện sẽ rất phiền phức.” Phong Thiếu Phi nghiêm túc nói.
Hứa Yến thấy Phong Thiếu Phi nghiêm túc như vậy liền nhanh chóng nói mọi chuyện. Phong Thiếu Phi nghe xong, cảm thấy đầu lại càng đau. Hắn bất đắc dĩ hỏi, “Cô nghĩ là Đào Hoan tỉnh lại sẽ bỏ qua cho cô sao?”
“Tôi biết cô ta khẳng định sẽ không bỏ qua cho tôi, nhưng cái tôi gọi là nhược điểm không phải là chuyện bọn họ phát sinh quan hệ thôi mà là cái này.” Hứa Yến lấy ra một cái đĩa CD, thần bí quơ quơ trước mặt Phong Thiếu Phi.
“Cô…..” Phong Thiếu Phi có chút kinh ngạc, hắn không nghĩ Hứa Yến không chỉ trù tính một đêm của Đào Hoan và Phong Thiếu Phi mà còn ghi hình lại. Hắn nhìn Hứa Yến cười đầy đắc ý, có chút không đành lòng giội nước lạnh vào sự đắc ý này.
“Thân phận của Đào Hoan không đơn giản, đĩa kia của cô sợ là không ai dám mua, cho dù mua cũng không ai dám lan truyền.” Phong Thiếu Phi còn chưa mở miệng, tiếng nói của Yến Cẩn chen vào.
Phong THiếu Phi quay đầu liền nhìn thấy Yến Cẩn không biết đã tỉnh lại từ bao giờ, đang đứng phía sau hắn không xa, lười biếng dựa vào tường nói chuyện, tư thế khêu gợi gần như câu dẫn toàn bộ tâm thần của hắn, khiến hắn chỉ có thể ngây ngốc nhìn đối phương.
Yến Cẩn biết sức hấp dẫn của bản thân bởi vậy cậu mới cố ý bày ra tư thế hấp dẫn người ta nhất, sử dụng toàn bộ kỹ xảo để trong mắt lẫn trong tâm Phong Thiếu Phi chỉ có một mình cậu. Lúc này thấy Phong Thiếu Phi bị hấp dẫn, trong lòng cậu đầy thỏa mãn cùng vui sướng.
Phong Thiếu Phi nuốt nước miếng, nhanh chóng thu lại tầm mắt, hắn sợ nhìn nữa sẽ nhịn không được mà nhào tới ăn Yến Cẩn vào bụng. Nhưng hiện giờ có chuyện quan trọng hơn cần xử lý trước, huống hồ hắn cảm thấy chưa tới thời điểm áp đảo Yến Cẩn.
Yến Cẩn cũng không nghĩ một lần sẽ thành công nên khi thấy Phong Thiếu Phi chuyển mắt, tâm tình chỉ giảm sút một chút rồi chớp mắt khôi phục lại. Dù sao cậu đã quyết tâm phải nỗ lực hết sức giữ đối phương bên cạnh mình.
Hứa Yến không hiểu được thân phận thật của Phong Thiếu Phi, nhưng cô vẫn nhạy cảm nhận thấy Yến Cẩn dường như đã chuyển toàn bộ tâm tình của mình lên người Phong Thiếu Phi. Cô tò mò nhìn qua lại hai người.
“Khụ khụ, Yến Cẩn nói có lý, Tiểu Yến, cô lần này lỗ mãng quá rồi, nếu không chuẩn bị tốt, tôi và Yến Cẩn cũng không thể bảo vệ cô.” Phong Thiếu Phi thanh cổ họng, đem lực chú ý quay về chuyện của Hứa Yến.
“Nhưng nếu hành động nhanh một chút, làm việc thích hợp thì có thể áp chế nhuệ khí của Đào Hoan.” Yến Cẩn nghĩ nghĩ, mở miệng nói. Phong Thiếu Phi và Hứa Yến đồng thời nhìn về phía cậu, muốn biết cậu có biện pháp gì.
“Hứa Yến, Đào Hoan hiện giờ đang ở đâu?” Yến Cẩn hỏi, Hứa Yến nhanh chóng trả lời, “Sau khi chấm dứt, tôi nhân lúc trời còn chưa sáng đưa cô ta về phòng.” Yến Cẩn gật gật đầu, dường như rất vừa lòng với hành động của Hứa Yến.
“Đào Hoan sau khi tỉnh lại chỉ có hai lựa chọn, phải nuốt chuyện này vào bụng, ngậm bồ hòn làm ngọt, dù sao cô ta không có bằng chứng Hứa Yến đã hại cô ta, nếu liều mạng đến mặt mũi cũng không cần, vậy thì cứ nói ra chuyện cô ta phát sinh quan hệ với Bùi Phong.” Yến Cẩn chậm rãi phân tích.
“Khi cô đưa cô ta đi vào phòng Bùi Phong, cô xác định không ai thấy chứ?” Phong Thiếu Phi chen vào hỏi. Hứa Yến cẩn thận nghĩ, hoàn toàn chắc chắn, “Tôi chắc chắn, tôi còn chờ trợ lý của Đào Hoan đi rồi, không ai để ý tới mới khiêng cô ta tới phòng Bùi Phong.”
“Nếu thật sự như lời của Hứa Yến, không ai thấy Đào Hoan ra vào phòng Bùi Phong, như vậy rất tốt.” Yến Cẩn nhíu mày, trên mặt lại có ý cười.
“Đào Hoan sau khi tỉnh lại, cho dù biết mình thất thân, cô ta cũng không có cách nào nói ra, chẳng lẽ cô ta muốn cho toàn bộ mọi người ở trường quay biết cô ta ngủ với Bùi Phong?” Yến Cẩn nâng khóe miệng, dừng một lúc rồi nói tiếp, “Nếu cô ta chọn ngầm chịu đựng thì Hứa Yến, cô nên cẩn thận chút.”
“Cô ta không thể làm gì Bùi Phong, lại còn không trị một trợ lý nho nhỏ sao? Tiếp theo cô ta khẳng định sẽ tìm cơ hội dạy bảo cô, trực tiếp nhất chính là ăn miếng trả miếng, dùng cùng một phương thức trả thù cô.” Phong Thiếu Phi phân tích hành động tiếp theo Đào Hoan có thể làm.
“CD trên tay cô lúc này còn có ích.” Yến Cẩn nói tiếp, chỉ CD trên tay Hứa Yến, “Đây chính là bùa hộ mạng của cô, phải giữ cho tốt, Đào Hoan tìm tới cô thì cứ dùng cái đĩa này úy hiếp cô ta, thân phận của cô ta không nhỏ, nếu có scandal, nhà cô ta sẽ không bỏ qua.”
“Nhưng không phải anh nói sẽ không có ai mua tin tức này sao?” Hứa Yến hỏi, Yến Cẩn liếc nhìn cô một cái, thản nhiên nói, “Cô có thể đưa lên mạng, inte et truyền tin tức nhanh hơn báo chí, cô sẽ không muốn nhìn thấy video tình ái của mình trên inte et đâu.”
Chiêu này của Yến Cẩn quả thật lợi hại, bán cho báo chí truyền thông cũng không nhanh như đăng lên inte et. Hiện giờ là thời đại công nghệ thông tin bùng nổ, mỗi người đều lên mạng, chỉ cần đưa video này lên inte et vài phút thôi cũng có hiệu quả như đăng lên đầu báo.
Báo chí có thể bị thu mua, video bị phát tán trên inte et có thể chặn lại sao? Hứa Yến chỉ cần đưa video lên mạng là có thể hủy đi sự nghiệp của Đào Hoan, hơn nữa còn khiến gia tộc của cô ta hổ thẹn.
Bất luận là gia thế lớn thế nào cũng không thể công khai thừa nhận con mình ở trong video tình ái bị lưu truyền trên inte et. Chỉ cần Đào Hoan có đầu sẽ không dám một mất một còn với Hứa Yến, khẳng định sẽ cố kỵ video trong tay cô.
“Cô về phòng trước đi, làm như không có chuyện này, xem hành động của Đào Hoan thế nào rồi mới quyết định được, trước khi cô ta tìm tới cô thì đừng để cô ta biết video này tồn tại.” Yến Cẩn dặn.
Đợi Hứa Yến đi khỏi, Phong Thiếu Phi vẫn có chút lo lắng, hắn quay đầu nhìn Yến Cẩn, “Nếu Đào Hoan dùng cùng thủ đoạn đối phó với Hứa Yến thì làm thế nào?”
“Sự nổi tiếng của Tiểu Yến có thể so sánh với sự nổi tiếng của cô ta sao? Video của hai người dù đồng thời lan truyền trên mạng, anh nói xem số lượng xem của cô ta cao hơn hay Tiểu Yến cao hơn?” Yến Cẩn ngồi xuống giường, duỗi lưng nói.
Tuy Yến Cẩn nói đúng nhưng Phong Thiếu Phi đương nhiên không muốn Hứa Yến xảy ra chuyện gì, hắn nhíu mày trầm tư, nghĩ Đào Hoan có thể sẽ có phản ứng thế nào. Yến Cẩn liếc mắt nhìn hắn, thấy hắn để tâm với chuyện của Hứa Yến như vậy thì có chút ghen tức.
“Được rồi, anh đừng lo, Đào Hoan chắc chắn sẽ ngậm miệng.” Một lúc sau, yến Cẩn thấy hắn vẫm lặng im không nói gì, nhịn không được đánh gãy suy nghĩ của hắn.
“Sao lại nói như vậy?” Phong Thiếu Phi tò mò hỏi.
“Cô ta cho dù không để ý mặt mũi mình hay gia tộc cũng phải nghĩ đến Cảnh Thâm. Có chuyện như vậy anh cảm thấy Cảnh Thâm sẽ muốn cô ta nữa sao? Cô ta giữ kín còn không kịp, nào dám đưa ra ánh sáng.” Yến Cẩn nhún vai, phân tích cách nghĩ của Đào Hoan.
Phong Thiếu Phi sửng sốt, Yến Cẩn nói có lý. Hắn lại quên mất Đào Hoan và Cảnh Thâm đang kết giao, dựa theo cuộc điện thoại lúc trước, Đào Hoan hẳn là rất lo sẽ mất đi Cảnh Thâm, như vậy, đối phương lại thêm một nhược điểm.
“Hơn nữa, anh xác định cô ta sẽ nhớ rõ tối qua phát sinh chuyện gì chứ?” Yến Cẩn đột nhiên hỏi, Phong Thiếu Phi lại sửng sốt, sau đó mới phản ứng, chần chờ nói, “Hẳn là sẽ không quên đi.”
“Ai biết thuốc này có di chứng gì chứ, có lẽ Đào Hoan căn bẳn không nhớ rõ.” Yến Cẩn thản nhiên nói.
Đúng như Yến Cẩn đoán, kỳ thật khi Đào Hoan tỉnh lại đầu óc có chút mơ hồ, cô ta không xác định được sau khi mình uống rượu đêm qua đã xảy ra chuyện gì.
Tuy không có ấn tượng gì nhưng sự đau nhức của thân thể không lừa được, lại nói đây không phải lần đầu tiên của Đào Hoan, cô ta ngồi dậy liền phát hiện sự khác thường của thân thể.
Hứa Yến tuy đưa cô ta về, còn giúp cô ta thay áo ngủ, nhưng không giúp rửa sạch thân thể, cho nên Đào Hoan vừa ngồi dậy liền phát hiện thân thể không thích hợp.
Trong lòng giật mình, cởi áo ngủ kiểm tra, toàn thân một đống dấu vết xanh tím, cô ta xanh mặt rút một tờ giấy lau thân dưới, thấy trên mặt giấy một đống ô uế, cô ta quả thực phát điên.
Cô ta cẩn thận hồi tưởng tình huống tối hôm qua, dường như sau khi uống rượu có ai đó đưa mình về, nhưng lại lập tức bị đưa đi phòng khác, sau đó thì sao?
Ký ức mơ hồ ngay tại chỗ này thì gián đoạn, tất cả mọi thứ sau đó cô ta không nhớ rõ, chỉ mơ hồ nhớ là trần trụi dây dưa với một người đàn ông nào đó, nhưng không nhớ rõ là ai.
Đào Hoan biết bản thân không thể nói ra chuyện này. Ngay cả ngủ với ai cũng không rõ thì sao có thể đòi lại công bằng? Cô ta nghiến răng nghiến lợi đi vào phòng tắm, tẩy rửa toàn thân sạch sẽ.
Sau đó Đào Hoan gọi trợ lý tới, từng chút một chất vấn chuyện xảy ra hôm qua, cuối cùng có được một kết luận, đêm qua sau khi cô ta uống rượu là trợ lý của Yến Cẩn đỡ cô ta về phòng.
Cô ta một hơi mắng chửi trợ lý của mình, nếu mấy người trợ lý này không giao cô ta cho người khác thì cô ta cũng sẽ không gặp phải chuyện như vậy. Cô ta ở trong phòng tức giận, không thèm quay phim, trực tiếp xin phép Tề Trăn nghỉ một tháng.
Phong Thiếu Phi không nghĩ tới mọi chuyện lại đúng như Yến Cẩn đoán, Đào Hoan biết bản thân xảy ra quan hệ với người ta lại không nhớ rõ là ai. Chuyện này thật nực cười, việc này Đào Hoan không nuốt cũng phải nuốt.
Nhưng bọn họ không thể thiếu cảnh giác, Đào Hoan gọi Hứa Yến qua, hỏi tình huống đêm đó, Hứa Yến đương nhiên giả bộ vô tội, một lần hỏi ba lần lắc đầu, chỉ nói đưa Đào Hoan về phòng, thấy đối phương ngủ say liền rời đi.
Ba người bọn họ không nghĩ tới Đào Hoan thực sự xui xẻo như vậy, hiệu quả của thuốc lại thêm chất cồn khiến thần trí cô ta không rõ, căn bản nhận không ra người đỡ cô ta đi, cũng không nhớ rõ chuyện gì xảy ra.
Nhưng Đào Hoan không nhớ rõ, vậy còn đương sự thì sao? Bùi Phong đối với chuyện đêm đó có ấn tượng hay không? Vì muốn biết tình hình Bùi Phong bên kia, Hứa Yến xung phong nhận việc đi nói chuyện với trợ lý của đối phương, xem có thể hỏi thăm ra cái gì không.
Còn chưa thu được tin tức từ bên Bùi Phong, trường quay đã có tin tức khác nổ ra. Tề đạo diễn bất mãn chuyện Đào Hoan xin phép không có lý do nên trực tiếp đổi người khác.
Người Tề Trăn chọn cho vai nữ phụ vốn là Phượng Tiểu Hiểu khi đó không có thời gian trống để tham gia, biểu hiện trước đó của Đào Hoan đã khiến Tề Trăn không vừa lòng, hiện giờ lại tự đề cao bản thân, xin phép nghỉ tận một tháng.
Đúng lúc Phượng Tiểu Hiểu đang rảnh cho nên Tề Trăn hoặc là không làm, nếu đã làm sẽ làm đến cùng, trực tiếp đổi Đào Hoan. Đào Hoan biết bản thân bị đổi, tức giận chạy tới phòng Tề Trăn lý luận.
Những người khác tất nhiên không biết bọn họ nói gì, chỉ thấy khi Đào Hoan đi ra, sắc mặt khó coi còn có một chút không thể tin, cái gì cũng không nói, dọn dẹp xong hành lý liền rời đi.
Đây thật sự là ngoài dự đoán của mọi người, Tề Trăn nói thay người liền thay người, hơn nữa Đào Hoan bình thường vẫn luôn kiêu ngạo kia lại không có dị nghĩ gì mà cứ thể bỏ chạy. Điều này khiến mọi người vạn phần tò mò, Tề Trăn và Đào Hoan khi ở trong phòng đã nói cái gì?
Phượng Tiểu Hiểu xuất hiện sau một ngày Đào Hoan rời đi, cũng xinh đẹp không kém Đào Hoan nhưng Phượng Tiểu Hiểu thuộc dạng mỹ nữ ánh mắt sáng ngời. Vẻ xinh đẹp của cô có hơn một phần cuồng dã, Đào Hoan lại diêm dúa hơn.
Yến Cẩn trước đó đã từng hợp tác với đối phương cho nên lần này không bị lạ lẫm khi đổi người diễn, cảnh diễn của hai người gần như chỉ cần quay một lần, phối hợp tốt hơn khi quay với Đào Hoan càng khiến Tề Trăn vừa lòng.
Phượng Tiểu Hiểu cá tính cũng cởi mửo hào phòng, khác với Đào Hoan, cô tuy ra mắt đã lâu nhưng thái độ vẫn rất khiêm tốn, mọi người bình luận về cô đa số là bình dị gần gũi, quan hệ rất tốt.
Có sự tham gia của cô, tiến độ quay phim nhanh hơn nhiều, ngay cả phần quay trước đó của Đào Hoan cũng đã quay bổ sung gần xong. Nhưng lúc này lại đột nhiên truyền ra một tin, ám chỉ nam chính bắt tay với đạo diễn xa lánh diễn viên, cuối cùng trực tiếp đổi người.
Tin tức này vừa ra, tất cả mọi người đều biết người bị nói tới là Yến Cẩn và Tề Trăn. Dù sao gần đây chỉ có phim của Thiểm Diệu Quốc Tế có chuyện nữ phụ bị đổi. Nói trùng hợp cũng quá vừa lúc, người sáng suốt vừa nhìn đều biết đây là Đào Hoan làm.
Tề Trăn và Yến Cẩn không phản ứng gì với tin tức này, bởi vì Tề Trăn không thích phóng viên chạy đến nơi quay phim cho nên rất nhiều phóng viên gọi điện tới muốn thông qua điện thoại phỏng vấn hai người.
Nhưng các phóng viên chỉ có thể liên hệ với ngừoi đại diện, cũng không hỏi ra tin tức hữu dụng gì, không bao lâu sau tin này liền yên lặng chìm xuống, cùng lúc đó xuất hiện một bức ảnh cô gái hở lưng lưu truyền trên inte et.
Khi Đào Hoan biết đến thì bức ảnh kia đã tạo thành không ít đề tài trên mạng, tuy ảnh chụp đã qua xử lý, không nhìn ra bối cảnh xung quanh, nhưng rất rõ ràng, trong ảnh chụp không chỉ có một người.
Trong ảnh chụp là một cô gái trần trụi, khóa ngồi lên một người khác, vừa nhìn là biết bị chụp lúc đang làm gì. Sở dĩ nhận ra cô gái kia là Đào Hoan vì hình xăm con bướm trên xương sống của cô ta.
Đào Hoan trước đó không lâu có tham dự một sự kiện đã mặc một bộ váy lộ lưng đẹp mê người, hình xăm con bướm đậu trên đóa hoa hồng đêm đó đã khiến bao nhiêu đàn ông say mê.
Bởi vậy mọi người dựa vào một đóa hồng đó đã nhận ra người trong ảnh là Đào Hoan, lại có người cẩn thận phân tích thân hình đã xác định cô gái *** trong bức ảnh là Đào Hoan.
Công ty quản lý của Đào Hoan nhanh chóng thanh minh, bày tỏ bức ảnh kia là ảnh chụp khi quay phim thử, đó là cảnh trong bộ phim Đào Hoan sẽ quay tiếp theo, do sơ suất nên mới không cẩn thận bị đưa ra công chúng.
Dù quần chúng tin hay không, ít nhất công ty cũng có một lý do, thật ra nhiều người trong lòng cũng sáng tỏ, biết Đào Hoan bị người chỉnh, đây rõ ràng là ảnh chụp tình ái, quay thử gì đó thật buồn cười.
Bản thân Đào Hoan cũng đoán ra là có người đang nhằm vào cô ta. Đào Hoan để người đi thăm dò nơi ảnh chụp bị phát tán, nhanh chóng tra được nơi ảnh lần đầu tiên xuất hiện trên mạng là tại phim trường của Tề Trăn.
Cô ta không ngốc, biết đây là đang cảnh cáo, hẳn là cảnh cáo cô ta đã loan truyền tin tức bậy bạ. Đối phương muốn nói cho cô ta biết, nếu cô ta còn nói lung tung, kết cục tự gánh lấy hậu quả.
Đào Hoan rất tức giận, nhưng cũng không có cách nào. Đêm đó cô ta đã sa chân vào một sai lầm lớn, lại không biết ai làm chủ, hơn nữa cô ta không ngờ lại còn bị quay phim.
Nhưng bức ảnh này lại cho cô ta một chút manh mối, cô ta tìm người khôi phục lại phần bị che mờ đi, tìm cách khôi phục lại bản gốc, cuối cùng hiện ra, người đàn ông dưới thân cô ta rõ ràng là Bùi Phong.
Hai tháng sau, vì thấy chuyện hàng tháng tới chậm, Đào Hoan đến bệnh viện kiểm tra, phát hiện bản thân có thai. Đào Hoan trong lòng phát lạnh, cẩn thận tính toán, lại không biết đứa bé là con của Cảnh Thâm hay Bùi Phong,
Bên kia, Bùi Phong ở trường quay nhận được điện thoại của Đào Hoan, Đào Hoan lạnh nhạt nói muốn hẹn gặp y, Bùi Phong trong lòng giật mình nhưng cũng đoán được nguyên nhân Đào Hoan hẹn y.
Thật ra chuyện đêm đó Bùi Phong có chút ấn tượng, y nhớ rõ người dưới thân mình là ai, y cũng nhớ tối đó y làm với đối phương mấy lần. Ngày hôm sau tỉnh lại, y rất lo lắng Đào Hoan sẽ tìm tới cửa, lại phát hiện đối phương dường như không nhớ rõ.
Y coi như bản thân may mắn, nghĩ Đào Hoan không biết, y cũng vui vẻ giả ngu. Nhưng thật không ngờ mùi vị của Đào Hoan không tồi, khiến y hồi tưởng lại mà hạ thân có chút xúc động.
Đến khi Đào Hoan rời trường quay Bùi Phong cũng không liên hệ với đối phương. Nhưng sau khi ảnh chụp kia bị truyền ra, Bùi Phong biết hỏng việc rồi, quả nhiên, không lâu sau, Đào Hoan gọi điện tới.
Nhưng Bùi Phong không nghĩ tới câu đầu tiên Đào Hoan nói khi gặp y lại là – tôi có con với anh.
Đây giống như lời kịch trong phim truyền hình cẩu huyết lúc 8 giờ, thế nhưng y lại gặp phải chuyện này. Bùi Phong ngẩn người, bưng cà phê lên uống một ngụm, thản nhiên nói, “Cô chắc chắn chứ?”
Đào Hoan lạnh mặt nói, “Người tối hôm đó là anh, anh nói xem?” Thật ra trong lòng cô ta buồn nôn muốn chết, từ lúc biết bản thân mang thai, cô ta đã nghĩ dùng đứa nhỏ trói Cảnh Thâm lại.
Cô ta tìm tới Cảnh Thâm, nói đối phương mình mang thai, lại chỉ đổi lấy biểu cảm như cười như không của Cảnh Thâm, cùng với thái độ kiên quyết chia tay. Sau cô ta mới biết, Cảnh Thâm bị vô sinh, căn bản không thể khiến phụ nữ mang thai.
Đào Hoan thật sự là tiền mất tật mang, không chỉ không có biện pháp giữ lại Cảnh Thâm mà còn đưa lý do chia tay đến cho đối phương. Cảnh Thâm sao có thể dễ dàng tha thứ mình bị phản bội, hắn biết ảnh chụp kia căn bản không phải quay thử gì đó.
Tin tức Đào Hoan và Cảnh Thâm chia tay, Yến Cẩn và Phong Thiếu Phi cũng biết, đối với sự lựa chọn kiên quyết chia tay của Cảnh Thâm, Yến Cẩn có chút nghi hoặc, “Anh ta sao có thể cam lòng bỏ đi thế lực sau lưng Đào Hoan chứ?”
“Hẳn là đã xảy ra chuyện khác, mới có thể khiến Cảnh Thâm tình nguyện bỏ qua thế lực chứ không muốn ở cùng một chỗ với Đào Hoan nữa.” Phong Thiếu Phi thản nhiên nói.
“Anh biết rõ anh ta thật đấy.” Yến Cẩn liếc nhìn đói phương, trong lời nói có chút ghen tị. Phong Thiếu Phi cười cười, không phản đối lại câu này của Yến Cẩn, chỉ dịu dàng nói, “Hiện tại tôi đang cố gắng hiểu em.”
Chỉ một câu đơn giản như vậy đã khiến tâm tình yến Cẩn từ u ám chuyển sang vui vẻ. Thấy tâm tình Yến Cẩn rõ ràng tốt hơn, Phong Thiếu Phi bật cười, đối phương sao lại dễ dụ như vậy, thật sự là đáng yêu.
Thời gian này vì Phong Thiếu Phi đã nói ra thân phận của mình nên quan hệ của Yến Cẩn và đối phương càng trở nên tốt hơn, độ thân mật cũng càng ngày càng tăng, khiến Hứa Yến cũng phải mừng thay cho Phong Thiếu Phi, lại cảm thấy có chút nghi hoặc.
Cô vốn nghĩ trong thời gian ngắn, Yến Cẩn hẳn là không có khả năng yêu người nào khác, dù sao sự để ý của Yến Cẩn với Đàm Tranh cô cũng thấy, cũng bị cảm động lây.
Nhưng chỉ qua một buổi tối đó, Hứa Yến phát hiện, Yến Cẩn tuy trước khi ngủ vẫn xem phim của Đàm Tranh, vẫn nghe nhạc của Đàm Tranh, nhưng hiện giờ người cậu luôn nhìn lại là Phong Thiếu Phi.
“Anh Yến, tôi có thể nói chuyện với anh không?” Hứa Yến nhịn lại nhịn, rốt cuộc vẫn quyết định nói chuyện với Yến Cẩn.
“Ừ.” Yến Cẩn hơi bất ngờ với yêu cầu của Hứa Yến, nhưng cậu rất vừa lòng với trợ lý này nên nói chuyện với đối phương cũng không sao.
“Anh Yến, anh quên Đàm Tranh rồi sao?” Hứa Yến đi thẳng vào vấn đề. Yến Cẩn bị bất ngờ vì câu hỏi của cô, lắc đầu nói, “Chưa từng quên.” Cậu không bất ngờ gì khi Hứa Yến nhìn ra trong lòng cậu có Đàm Tranh, dù sao chỉ cần tiếp xúc với cậu lâu một chút sẽ dễ dàng phát hiện cậu căn bản không nghĩ che dấu tâm tư của mình.
“Anh không quên Đàm Tranh, lại cùng một chỗ với anh Phong, anh coi anh Phong là người thay thế sao?” Hứa Yến hung hăng nói, không chút lưu tình, cô cũng phát hiện, Phong Thiếu Phi có nhiều chỗ rất giống Đàm Tranh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...