Ma Vương Siêu Cường Của Thế Giới Hắc Ám
Mua rồi.
Vậy mà thật sự đã mua rồi.
Đám người chứng kiến cảnh tượng này đều sắp điên rồi.
Một chiếc Rolls-Royce Phantom đáng giá một triệu rưỡi đô la, ba mươi chiếc tức là bốn mươi lăm triệu đô.
Nhưng hai người trẻ tuổi chỉ hơn hai mươi tuổi đang ở trước mặt này lại chẳng buồn chớp mắt, cứ thể quẹt thẻ thanh toán?
Bọn họ chỉ cảm thấy thế giới này đã điên rồi.
Sắc mặt của tất cả mọi người đều dừng lại ở dáng vẻ khó mà tin được.
Giống như nhìn thấy ma vậy.
Ngay lập tức là cảnh tượng hoàn toàn bùng nổ.
“Trời ơi.
Là tôi hoa mắt sao? Mua luôn ba mươi chiếc Phantom đắt nhất của Rolls-Royce? Còn trả thẳng bằng quẹt thẻ? Rốt cuộc hai người này là thần thánh phương nào vậy chứ?”
“Người phụ nữ đó hình như là Bạch Tố Y, Tông chủ Nam Lộc.”
“Đúng là cô ấy.
Chủ nhân mới của nhà họ Bạch, khiến bốn dòng họ quyền lực và giàu có nhất cúi đầu phục tùng.
Chẳng trách lại có thể hào phóng đến như vậy.”
“…”
Một màn chấn động, vang vọng toàn bộ hiện trường.
Tất cả mọi người đều hướng ánh mặt về phía Lâm Thiệu Huy và Bạch Tố Y.
Lúc này, ánh mắt bọn họ đều tràn ngập sự kính phục.
Đặc biệt là người bán hàng nữ đó.
Hai tay cô ấy nắm chặt lấy tấm thẻ ngân hàng, cả khuôn mặt đều đỏ lên, cả người từ trên xuống đều run lên.
Đúng là vui như phát điên.
Bởi vì chỉ cần cô ấy bán được một chiếc Phantom thì cô ấy đã có thể nhận được một phẩy năm phần trăm, tức là hai mươi hai nghìn năm trăm đô.
Mà ba mươi chiếc Phantom thì chính là sáu trăm bảy mươi lăm nghìn đô.
Khoản tiền này còn nhiều hơn số mà cô ấy kiếm được cộng trong cả mười lại.
Đúng là khoản tiền khổng lồ từ trên trời rơi xuống.
Lúc ban đầu, cô vốn tưởng Lâm Thiệu Huy chỉ đang nói đùa.
Nhưng hiện giờ cô chỉ cảm thấy tam quan của bản thân sắp bị lật đổ rồi.
Chuyện này quá mức vô nhân tính.
Lúc này, người bán hàng nữ đó kích động đến mức có hơi nói lắp: “Thưa… Thưa anh, thưa cô, hai người ở đây đợi tôi một lát.
Tôi lập tức đi sắp xếp.”
Sau đó, cô ấy vội vàng lao đến phòng kế toán.
Cùng lúc này, biết được thân phận cả Bạch Tố Y, toàn bộ cửa hàng 4S đều trở nên sôi sục.
Tất cả nhân viên lập tức chuyển ghế tới, đưa đồ ăn thức uống, dâng trà rót nước, bóp vai bóp chân cho hai người.
Ngay cả đến người quản lý của bọn họ cũng nửa quỳ trên đất, lau giày da cho Bạch Tố Y.
Nhưng Bạch Tố Y lúc này lại mang dáng vẻ vô cùng lo lắng.
Bởi vì số tiền trong tấm thẻ đó là tiền vốn của bốn dòng họ quyền lực và giàu có nhất đầu tư vào Tập đoàn Bạch Lạc.
Cứ như vậy mà tiêu xài lãng phí, trong lòng cô cảm thấy bất an.
Nhưng cô không hề biết, với tài sản của chồng cô, đừng nói là chỉ mua ba mươi chiếc Rolls-Royce, cho dù là mua lại cả cửa hàng này thì cũng không thành vấn đề.
Lúc này, chiếc Mercedes-Benz G-Class gần ba trăm nghìn đô mà Ôn Nhã Như và Từ Bạch Đình đã mua đang được đám người Thư Quỳnh Lam cung kính đưa tới, chuẩn bị rời khỏi cửa hàng 4S.
Nhưng chính vào lúc này.
“Uỳnh.”
Một tiếng gầm của xe ô tô khiến lòng người chấn động từ từ truyền tới từ cửa hàng 4S Rolls-Royce ở bên cạnh.
Một chiếc Rolls-Royce Phantom hoàn toàn mới, đang được lái ra một cách vô cùng tao nhã.
“Rolls-Royce Phantom.”
Hai mắt Ôn Nhã Như lập tức sáng lên.
Sau khi cô ta nhìn thấy chiếc xe siêu sang này thì lập tức cảm thấy chiếc Mercedes-Benz G-Class của bản thân chẳng còn hay ho nữa.
Mà Từ Bạch Đình ở bên cạnh lại khịt mũi khinh thường: “Phantom thì có gì mà ghê gớm.
Chiếc của anh ta không phải cũng là Phantom sao?”
Chỉ là giọng nói vừa kết thúc.
“Uỳnh.”
Chiếc thứ hai.
Chiếc thứ ba.
Chiếc thứ tư.
Từng chiếc, từng chiếc Rolls-Royce liên tục từ từ đi ra từ trong cửa hàng 4S đó.
Tổng cộng là ba mươi chiếc.
“Chuyện… Chuyện này là không thể nào.”
Ngay lập tức Từ Bạch Đình ngẩn người.
Ánh mắt anh ta tràn ngập sự kinh ngạc.
Quả thật là không dám tin.
Mà Ôn Nhã Như ở một bên cũng tim đập thình thịch điên cuồng.
Cô ta thật sự không nghĩ ra được rốt cuộc là ai mà lại lắm tiền đến như vậy, lại có thể một lần mua ba mươi chiếc Phantom.
Thế này thì cũng giàu quá rồi nhỉ?
Đến ánh mắt Thư Quỳnh Lam cũng tràn ngập đố kỵ.
Cô ta nghĩ thầm trong lòng: “Nhiều xe như vậy thì phải có bao nhiêu phần trăm đây chứ?”
Lúc này, Từ Bạch Đình nóng lòng lên tiếng hỏi nhân viên của cửa hàng Rolls-Royce: “Đây là ai mà lại hào phóng đến như vậy? Một lần mà mua nhiều xe như thế.”
Người nhân viên đó liếc nhìn Từ Bạch Đình, lập tức đắc ý mỉm cười, khoe khoang nói: “Người đến cửa hàng chúng tôi mua xe là người quyền quý hàng đầu ở Nam Lộc hiện nay, Tông chủ Nam Lộc.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...