Cô ta đang cố tình cảnh cáo Lâm Thiệu Huy, cô ta đã tìm được một người chồng giàu có rồi, tuyệt đối sẽ không thèm nhìn trúng loại nghèo khổ như Lâm Thiệu Huy đâu.
Lâm Thiệu Huy cũng đừng có mà suy nghĩ linh tinh nữa.
Cho dù là ba cô có xem trọng Lâm Thiệu Huy như thế nào đi nữa, trong mắt cô ta, Lâm Thiệu Huy còn không đủ tư cách xách giày cho Chu Minh Trạch.
Ít nhất, Chu Minh Trạch tùy tiện một cái liền có được thư mời của Tướng huy.
Nhưng mà Lâm Thiệu Huy thì sao?
Chắc anh còn không biết Tướng Huy là ai đâu?
Đây chính là cách biệt!
Giữa cô ta và Lâm Thiệu Huy, là người của hai thế giới khác nhau!
"Ông Vân, con rể của ông cũng có bản lĩnh đấy, thế mà lại có được giấy mời của Tướng Huy, tôi nghe nói việc đó thực sự rất khó đây!
"Tôi cũng nghe nói có thể có được thiệp mời của Tướng Huy, đều là những nhân vậy uy danh hiển hách cả đấy! Con rể này của ông, không phải là người bình thường nha!"
"Hâm mộ thật đấy! Có một người con rể quý hóa thế này, nhà họ Lý các người kiểu gì cũng thăng quan tiến chức nhanh thôi!"
Toàn bộ bạn bè hàng xóm láng giềng ở đầy, đều mang vẻ mặt cực kỳ ao ước!
Rõ nhận thấy lúc này đã bị chấn động rồi!
Nhưng mà Lý Phi Vân cũng không chịu mà hừ một tiếng: "Không phải chỉ là tư cách tham gia tiệc của Tướng Huy thôi hay sao? Có gì giỏi cơ chứ, Lâm Thiệu Huy sớm đã sắp xếp cho tôi rồi!"
Ầm!
Trong nháy mắt, toàn bộ đều im lặng như tờ!
Nụ cười trên mặt mọi người vừa nghe thấy lười này của Lý Phi Vân, liền trở nên đông cứng.
Lâm Thiệu Huy đã sắp xếp xong rồi?
Người này cũng có tư cách tham gia tiệc Tướng Huy sao?
Nói đùa gì thế cơ chứ?
Tư cách tham gia kia nói lấy được là lấy được hả?
Nếu như đổi lại là Chu Minh Trạch, bọn họ còn tin là có khả năng!
Về phần Lâm Thiệu Huy…
Mọi người đều khinh thường mà nhìn qua anh một cái, tên nghèo kiết xác như vậy, khéo là nhặt ve chai bên đường cũng nê, loại này mà cũng có tư cách tham gia vào bữa tiệc của Tướng Huy?
Hơn nữa còn giúp cả Lý Phi Vân tham gia nữa!
Quả thực là vớ vẩn mà.
Cho nên sau khi nghe thấy lời Lý Phi Vân nói, vẻ mặt Lý Thu Nhàn tràn ngập sự khinh thường: "Bà à, anh ta có tư cách tham gia tiệc của Tướng Huy sao? Ba đừng có mà chọc cười con!"
Cùng lúc đó, vẻ mặt Chu Minh Trạch cùng tràn đầy chết giễu: "Đúng vậy đấy chú, tư cách tham gia đó là cháu đã mất rất nhiều sức mới lấy được, cậu ta có thân phận gì mà có thể được Tướng Huy đích thân mời cơ chứ?"
"Chú phải hiểu rõ, biết người biết mặt không biết lòng, đừng để cho người ta lừa!"
Lập tức mọi người đều dùng ánh mắt mỉa mai mà nhìn Lâm Thiệu Huy, giống như là đang xem phim hài vậy.
Hiển nhiên bọn họ cũng cảm thấy Lâm Thiệu Huy đang bịa chuyện!
Vương Diễm Lệ cũng không nhịn được mà lắc đầu, mấy lời nói dối kiểu này vừa nhìn liền biết rồi, chồng mình lại còn bị mắc lừa được sao?
Thực sự là quá ngây thơ rồi!
Sau đó bà ta nhìn về phía Lâm Thiệu Huy, lòng thù địch cũng nhiều hơn một chút.
Trong mắt bà ta, Lâm Thiệu Huy nói dối thế này, chắc chắn là có tính toán gì với nhà bọn họ.
Dù sao nhà bọn họ và Lâm Thiệu Huy cũng đã xa nhau nhiều năm như vậy rồi, bây giờ Lâm Thiệu Huy là người như thế nào, bọn họ cũng không biết rõ!
"Nói linh tinh!"
Lý Phi Vân mặt đỏ tía tai, giận dữ hét: "Con tôi tuyệt đối không lừa tôi! Lâm Thiệu Huy con nói cho bọn họ đi, con có thân phận gì?"
Ông ấy không tin Lâm Thiệu Huy sẽ lừa mình.
Hoặc là nói, ông ấy tin tưởng Lâm Thiệu Huy không phải là kẻ đầu đường xó chợ.
Chắc chắn anh có thân phận vô cùng siêu phàm, mới có thể có được tư cách tham gia tiệc của Tướng Huy!
Nhưng mà Lâm Thiệu Huy cũng cười khổ nói: "Thực ra cháu làm việc ở nhà thôi!"
Xôn xao!
Mọi người đều ồ lên!
Làm việc tại nhà?
Chẳng phải là thất nghiệp sao?
Ha ha ha!
Nhất thời mọi người đều cười rộ lên, mọi người cười sằng sặc, hoàn toàn bị cho cho cười.
Không có công việc?
Lâm Thiệu Huy lại còn kém xa so với tưởng tượng của bọn họ, ngay cả một công việc cũng không có?
Này cũng quá không có tiền đồ rồi?
Đồ vô dụng như vậy mà có thể được Tướng Huy mời tham gia tiệc sao?
Buồn cười chết mà!
Mà bên này, vẻ mặt Lý Thu Nhàn cũng đầy sự mỉa mai mà lắc đầu, ánh mắt đầy khinh thường và chán ghét.
Nhất là cô ta nghĩ đến ba mình đang ở đây, cố gắng tác hợp cho cô ta và Lâm Thiệu Huy, trong lòng liền có chút ghê tởm!
Lúc này, thậm chí cô ta còn không muốn nhìn Lâm Thiệu Huy một cái.
Giống như nhìn thêm một cái, sẽ làm bẩn mắt cô ta vậy.
Đồng thời, Chu Minh Trạch cũng ngẩn ra, rồi lập tức cười lớn: "Một bỏ đi đến việc làm cũng không có, còn có tư cách tham gia tiệc của Tướng Huy? Cậu xem Tướng Huy là gì hả?
"Quả nhiên cậu là một tên lừa gạt!".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...