Đại sắc quỷ giả nhân giả nghĩa ?
Mặc dù tâm cơ âm trầm, nhưng nghe Dương Lăng vừa nói như vậy, tên Địch Áo không khỏi sắc mặt trầm xuống. Sắc mặt càng ngày càng lạnh lẽo, hai mắt lóe lên hàn quang. Làm thiếu gia của A Lạp Cống gia tộc, trăm ngàn năm qua, cho tới bây giờ cũng không ai dám ở trước mặt hắn mà đùa bỡn. Cho dù là một tên cao cấp thần chức cường giả của A Lạp Cống nhất mạch khi thấy hắn cũng phải cung cung kính kính. Không nghĩ tới, một tên trung vị thần nho nhỏ nhu Dương Lăng này lại dám phóng tứ như thế!
" Dám ở trước mặt thiếu gia chúng ta phóng tứ, tất cả đều chết!" Dưới ám chỉ ngầm, một nữ nhân che mặt tay cầm trường cung động thân đi ra. Vừa nói vừa hung hăng bắn ra một mũi tên dài sắc bén, nhắm thẳng vào mặt Dương Lăng.
Tề mi trường cung toàn thân đen nhánh, cung giác đầu do sừng trâu cứng rắn điêu khắc mà thành, khắc đầy những ma văn phức tạp, dây cung rất đàn hồi, hắc quang lập lòe, tựa hồ do gân của ma thú gì đó chế tạo thành. Giống như trường cung, mũi tên cũng toàn thân đen nhánh, trên đầu mũi tên có mở ra một rãnh máu xúc mục kinh tâm, thân mũi tên khắc đầy phù văn, tản mát ra một trận năng lượng ba động mịt mờ.
Hiển nhiên, đây không phải là một ma pháp cung bình thường!
Hưu
Mũi tên tốc độ rất nhanh, hóa thành một đạo hắc quang xẹt qua không trung, kéo theo một tiếng xé gió chói tai, nháy mắt đã tới trước mặt Dương Lăng . Lướt qua chỗ nào, không khí ở đó rung động, thậm chí vặn vẹo biến hình, xuất hiện từng đạo không gian liệt phùng.
" Tử vong triền nhiễu!"
Thiên thủ huyết đằng Y Lệ Toa Bạch đứng bên cạnh Dương Lăng không để ý hết thảy động thân chạy ra, tốc độ rất nhanh. " Chẳng lẽ, trừng phạt tối hôm qua quá nhẹ nên ngươi không thích?" nhìn Dương Lăng kinh hiểm tránh được một kiếp, lại nhìn nữ tiễn thủ bên cạnh, Địch Áo bất mãn hừ lạnh một tiếng, không nhịn được nhíu nhíu mày.
Vốn, hắn đã sẵn sàng thưởng thức một chút cảnh đẹp khi mũi tên xuyên đầu, không nghĩ tới, lại bị tên Dương Lăng ghê tởm này tránh thoát tại một khắc cuối cùng!
" Thiếu gia, Bội Cơ sai rồi!" Nhớ tới khuất nhục tối hôm qua, nữ tiễn thủ che mặt chấn động cả người. Nghiến chặt răng, hít thật sâu mấy hơi thở, kiệt lực tĩnh táo lại. Sau đó đột nhiên ngẩng đầu, một hơi bắn ra bảy mũi tên nhọn.
Hưu.
Bảy mũi tên nhọn nối thành một đường, như tia chớp bắn thẳng vào mặt Dương Lăng, tốc độ so với lúc nãy còn nhanh hơn một lần. Vì một kích phải chết, nhất cử giết chết Dương Lăng, nữ tiễn thủ che mặt cắn răng thi triển ra tuyệt kỷ thành danh của nàng – Thất tiễn liên châu!
" Đại nhân, tránh máu. Nhanh!" Thiên thủ huyết đằng Y Lệ Toa Bạch nóng lòng bảo vệ. Vừa nói vừa bất chấp tất cả nghiêng người che trước mặt Dương Lăng , hô một tiếng vươn ra rậm rạp xúc thủ.
" Y Lệ Toa Bạch. Tránh ra!"
Nhìn bảy mũi tên nhọn như tia chớp bắn tới, Dương Lăng đẩyT thủ huyết đằng đang che trước mặt sang một bên, lập tức thi triển vu ấn. Thiên thủ huyết đằng thực lực cường đại, nhưng bảy mũi tên của nữ tiễn thủ che mặt cũng không phải chuyện đùa. Trừ phi vạn bất đắc dĩ, nếu không, Dương Lăng tuyệt không muốn để cho nàng mạo hiểm!
Xuy
Bảy mũi tên nhọn mang theo tiếng xé gió chói tai nhắm thẳng vào mặt Dương Lăng , tốc độ nhanh vô cùng!
" Nhanh, Dương Lăng huynh đệ, mau tránh ra!"
" Trời ạ, thất tiễn liên châu, nhanh quá đi!"
Mắt thấy bảy mũi tên nhọn càng lúc càng nhanh, trong nháy mắt đã bay tới trước mặt Dương Lăng , mà hắn dường như sợ quá nên vẫn không nhúc nhích, mọi người thất thanh kêu to, thậm chí không đành lòng nhắm hai mắt lại. Song, ngay khi mọi người tưởng rằng Dương Lăng không thoát khỏi một kiếp, còn bọn thị vệ bên cạnh Địch Áo lớn tiếng hoan hô, thì một màn ngoài ý muốn xuất hiện.
Dương Lăng vẫn không nhúc nhích, bảy mũi tên nhọn tất cả đều xuyên thấu qua não môn của hắn. Nhưng kỳ quái chính là, nơi vết thương không chảy ra máu tươi, cả người càng ngày càng mờ nhạt dần, hô một tiếng nhanh chóng biến mất tại thiên địa. Thời khắc mấu chốt, Dương Lăng thông qua thổ độn vu thuật thuấn di qua một bên, chỉ chừa lại một cái tàn ảnh mang tính lừa gạt!
" Không gian thuấn di pháp tắc?"
Nhìn Dương Lăng không chút tổn hao gì, bọn hộ vệ bên người Địch Áo cả người chấn động, ngay cả hai tên hai tên hung tợn có thực lực sâu không lường được cũng không ngoại lệ. Mặt ngoài nhìn vào, Dương Lăng tựa hồ chỉ là một tên trung vị thần nho nhỏ, không nghĩ tới, hắn cũng nắm giữ không gian pháp tắc trong truyền thuyết, dễ dàng tránh được thất tiễn tuyệt sát của Bội Cơ.
" Chẳng lẽ, đối phương là một tên tuyệt thế cường giả che dấu thực lực, hoặc là hậu duệ trực hệ của một thế lực lớn ?" Địch Áo suy nghĩ rất nhanh, trâm ngâm một lát rồi lắc đầu. Bạn đang đọc truyện được tại
Nếu Dương Lăng là một tên tuyệt thế cường giả che dấu thực lực thì đã sớm ra tay phản kích hoặc là dứt khoát rời đi, không có khả năng nhẫn nhịn đến bây giờ. Những năm gần đây hắn đã đi lịch lãm qua vô số địa phương nhưng lại không nghe nói qua có hậu duệ của thế lực lớn nào nắm giữ không gian pháp tắc trong truyền thuyết.
" Nếu mang thần cách của đối phương nuốt vào, vậy chẳng phải là" nhìn Dương Lăng phía đối diện , lại nhìn đông đảo lưu lãng giả vây xem, Địch Áo trong lòng vừa động, nghĩ tới một cái ý nghĩ điên cuồng.
Tòa lưu lãng giả doanh trại nơi chân núi này không có thế lực nào bảo hộ, không có tuyệt thế cường giả tọa trấn. Chỉ cần giết chết nhóm Dương Lăng , rồi lại giết sạch tất cả lưu lãng giả bên trong tòa doanh trại rồi hủy thi diệt ích, là có thể thần không hay quỷ không biết đoạt lấy thần cách của Dương Lăng . Cho dù Dương Lăng có là hậu duệ của một thế lực lớn đi lịch lãm, chết vô đối chứng, gia tộc của đối phương cũng không có khả năng tra ra được mình.
Nghĩ đến sau khi dung hợp thần cách của Dương Lăng, rất có thể sẽ lĩnh ngộ không gian pháp tắc cường đại, Địch Áo một trận kích động, hướng hai tên bên cạnh nhỏ giọng phân phó vài câu. Hai tên thiếp thân thị vệ đầu tiên là cả kinh, rồi lập tức dát dát cười to, hô một tiếng rút ra vũ khí, chuẩn bị đại khai sát giới. Những tên thị vệ khác thì nhanh chóng tản ra, chắn lấy đại môn, mang cả tòa doanh trại vây lại. Nhân số không nhiều lắm , nhưng tuyệt đại bộ phận đều là thượng vị thần có thực lực kinh người, khí thế bức người.
Giết người diệt khẩu ?
Những kẻ có thể tới thần ma mộ tràng lưu lãng cũng không phải kẻ ngốc, kinh nghiệm phong phú, mắt thấy nhóm Địch Áo không bao vây nhóm Dương Lăng, ngược lại tản ra bao vây cả tòa doanh trại, liền lập tức phản ứng. Gắt gao dồn lại một chỗ cùng rút ra vú khí sắc bén, nghiêm trận chờ đợi!
Đại chiến, chỉ châm ngòi là bùng nổ!
"A Khuê Long thần hệ rất cường đại, nhưng đao phong võ sĩ chúng ta cho tới giờ cũng chưa từng sợ hãi thế lực nào! Muốn giết huynh đệ của ta, muốn cướp đàn bà của ta, trừ phi là bước qua xác ta!"
Mắt thấy tình huống không ổn, Lý Tra Đức Sâm không hề do dự, nhanh chóng từ trong ngực lấy ra một khối huyết sắc lệnh bài. Sau khi mặc niệm vài câu chú ngữ, liền hóa thành một bộ trọng hình khôi giáp dữ tợn, khắc đầy phù văn phức tạp, nơi những khớp nối, đầu gối cùng cùi chỏ đều lộ ra một cây đột thức sắc bén!
Không tới thời khắc mấu chốt, Lý Tra Đức Sâm tuyệt không muốn dễ dàng lấy ra tử vong đao phong lệnh mà mẫu thân đã giao cho khi ra ngoài lưu lãng. Mỗi lần nhìn khối lệnh bài này, hắn lại nhớ tới người cha mà hắn chưa một lần gặp mặt, đối với mẫu tử bọn họ cũng chưa từng quan tâm. Hữu hảo vài lần, dưới sự xúc động hắn còn định ném khối lệnh bài này vào biển rộng
Trước mặt mọi người, hắn không phủ nhận mình là một gã đao phong võ sĩ, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa từng đi phô trương khắp nơi, cho tới bây giờ cũng chưa từng lộ ra thân phận chính thức của mình với mọi người. Thậm chí, hắn không muốn trở lại Cách Lâm gia tộc tiếp nhận tẩy lễ, tình nguyện lưu lãng bên ngoài, chậm rãi tu luyện cũng như hiểu được đao phong khẩu quyết mà mẫu thân đã truyền cho.
Tử vong đao phong lệnh!
Đây chính là tiêu thức cho thân phận của một hạch tâm thành viên của đao phong võ sĩ gia tộc nơi Tử vong vị diện, cũng là vương bài khiến cho địch nhân phải kinh hoảng. Theo truyền thuyết, mỗi một khối lệnh bài như vậy đều do tử vong đao phong A Lai Khắc Tư tự mình luyện chế ra, uy lực kinh người, chỉ có huyết thống thần chánh trực hệ của Cách Lâm gia tộc mới có thể sử dụng. Mỗi khi khối lệnh bài bị hủy, tử vong đao phong chủ thần A Lai Khắc Tư Cách Lâm cao cao tại thượng sẽ có cảm ứng.
" Đao phong võ sĩ, đáng chết, như thế nào lại có một trực hệ hậu duệ của Cách Lâm gia tộc ở đây!" nhìn bộ khôi giáp màu đỏ máu dữ tợn trên người Lý Tra Đức Sâm, Địch Áo cau mày.
Lúc trước, mặt dù biết Lý Tra Đức Sâm là một gã đao phong võ sĩ, nhưng thấy thực lực của hắn cùng cự hán đầu bóng lưởng Tư Khoa Đặc không sai biệt lắm, còn tưởng rằng hắn chỉ là một gã ngoại vi thành viên bình thường của Cách Lâm gia tộc mà thôi. Không nghĩ tới, đối phương lại là trực hệ hậu duệ hạch tâm của Cách Lâm gia tộc.
Tử vong đao phong A Lai Khắc Tư, cũng chính là một tuyệt thế cường giả có cấp bậc tồn tại ngang với Hắc ám quân vương, Thành chủ Vân trung thành và A Khuê Long chủ thần. Cho dù gia tộc có thế lực khổng lồ, Địch Áo cũng không dám dễ dàng cùng Cách Lâm gia tộc gây ra thâm cừu đại hận.
Trăm ngàn năm qua, A Khuê Long thần hệ cùng Tử vong quân vương giết nhau bất phân thắng bại, nếu Cách Lâm gia tộc luôn bảo trì trung lập lại gia nhập vào trận doanh của Tử vong quân vương, hậu quả không thể tưởng nổi! Nếu bởi vì chuyện này mà làm bộc phát ra xung đột kích liệt với Cách Lâm gia tộc, sợ rằng với thân phận là thiếu gia của mình cũng khó thoát khỏi trừng trị nặng nề của gia tộc.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...