" Nhờ vào thần dụ của chủ thần, chúng ta tại một mảnh rừng rậm tên là Khảm Mạt Lạp tìm được sơn cốc mà A Thái Tư Đặc tiềm tu. Chính là, Tiên Đế, ta trong lòng lại có một cổ dự cảm không tốt. Nghe nói, A Thái Tư Đặc từng là đệ nhất cường giả chỉ dưới chủ thần của Sở La Môn thần hệ, sau hơn mười ngàn năm, ai cũng không biết thực lực của hắn đã tăng lên tới cái dạng gì. Ngay mai sẽ động thủ, nhưng chẳng biết tại sao, Tiên Đế, ta đêm nay lại đặc biệt nghĩ đến nàng"
" Tiên Đế thân ái, ta nhớ nàng, ta yêu nàng. Ta tình nguyện bỏ qua sự trường sinh bất lão, ta cũng không cần cái gì là đệ nhất cường giả dưới chủ thần, ta chỉ hy vọng có thể lại được hôn lên cái má lúm đồng tiền nhỏ nhắn của nàng, có thể được nhìn thấy đôi lông mi dài cong vút của nàng, được bầu bạn cùng nàng cho đến đầu bạc răng long. Tiên Đế, ta…"
Lật qua từng tờ, hơn phân nửa đều là những tư niệm âu yếm của A Mỗ Tư Đặc đối với Tiên Đế, sau đó nữa, chỉ là những trang giấy trắng. Nhưng ở trang cuối cùng của quyển bút ký có lưu lại một dấu tay máu rõ ràng.
Căn cứ theo những mô tả nơi bút ký, trước khi hành động, A Mỗ Tư Đặc đã cảm giác được một cổ nguy hiểm mãnh liệt, nên đã nghĩ đến người yêu nơi phương xa. Đáng tiếc, mặc dù đã cảm giác được nguy hiểm phía trước, nhưng cuối cùng vẫn không cách nào thoát được một kiếp, biến thành một bộ xương khô mục nát. Chỉ lưu lại một quyển bút ký không biết là do da thú gì chế tạo thành, ghi chép về những tư niệm của hắn đối với người yêu.
Hắc bào lão nhân A Thái Tư Đặc tại sao lại phản bội Sở La Môn thần hệ, hắn tới cùng đã trộm đi bảo bối gì ?
Dương Lăng không cam lòng liền xem kĩ lại một lượt từ đầu đến cuối quyển bút ký, đáng tiếc, vẫn là không tìm được đáp án. Chỉ biết là phiến rừng rậm này tên là Khảm Mạt Lạp, liên miên trập trùng, đi thông tới chỗ sâu trong Thần Ma mộ tràng, vị trí của tiểu hồ bạc chỉ là ở bên ngoài rừng rậm mà thôi, ai cũng không nghĩ tới A Thái Tư Đặc lại ở gần đó tiềm tu. Năm đó, nếu không phải có sự chỉ dẫn của Sở La Môn chủ thần, nhóm người A Mỗ Tư Đặc cũng không thể thuận lợi tìm được hành tung của hắn.
Sau khi xem kĩ một lần, mặc dù không tìm được đáp án cần thiết, nhưng Dương Lăng cũng thông qua bút ký của A Mỗ Tư Đặc hiểu rõ được rất nhiều chuyện.
Thần Ma mộ tràng, Hỗn loạn chủ vị diện, Tử vong vị diện.
Căn cứ theo mô tả nơi bút ký, nhóm của A Mỗ Tư Đặc đã đi qua rất nhiều địa phương, tựa hồ là một đội tinh duệ trực thuộc Sở La Môn chủ thần. Chuyên môn phụ trách xử lý một vài chuyện khó giải quyết. Giữa bút ký, cũng đã từng nhiều lần đề cập đến thần dụ của chủ thần. Quyển bút ký vốn không dày, nhưng khi Dương Lăng cẩn thận tính toán, nội dung được ghi chép trong đó cũng trải dài trong hơn vạn năm. Những nhiệm vụ chấp hành cũng bao gồm đủ loại, có khi là treo cổ những dị giáo đồ không nghe theo hiệu lệnh. Có khi là đánh lén cao giai thiên sứ của Vân Trung thành, có khi là bắt giết ác ma cường đại.Nội dung của bút ký rất lộn xộn, nhưng sau khi đọc đi đọc lại vài lần, Dương Lăng đối với cái thế giới này cũng có một nhận thức mới.
Cường giả vi tôn. Cá lớn nuốt cá bé!
Trong đông đảo vị diện, có vô số vị diện nên cũng có vô số thần hệ. Liên hợp tung hoành, hình thành nên một nhóm thế lực, quan hệ bên trong phức tạp. Vì tranh đoạt tín đồ cùng các loại tư nguyên, các thế lực đấu đá nhau cực kỳ tàn khốc, vì nhổ cỏ tận gốc, việc giết hại cả một vật chất vị diện cũng là chuyện bình thường.
Thực lực, mới là khởi nguồn của tôn nghiêm, mới là sự bảo vệ cho ích lợi!
Dương Lăng thu hồi bút ký lại, nắn nắn nắm tay rồi đi ra ngoài. Sau khi tiến một bước hiểu rõ được tình huống tàn khốc ở các vị diện, hắn cảm giác được một cổ áp lực trầm trọng. Hoặc có thể nói là cảm giác được một cổ động lực mãnh liệt. Vì bảo vệ Tác Phỉ Á cùng Vưu Na, các thân nhân của mình, vì bảo vệ cho ích lợi của Ma Thú Lĩnh, vì việc truy tiềm dấu chân của thượng cổ vu sư, hắn hiểu được thực lực của chính mình còn kém rất xa. Phải không ngừng tiến giai, cần phải sử dụng mọi biện pháp để tăng lên thực lực của chính mình!
Dát chi
Dương Lăng vừa đi ra khỏi mộc ốc không lâu. Tinh linh Đại Tế Tự đại tế tự cùng Kiếm Thần giống như tâm ý tương thông, cùng đẩy cừa đi tới. Sắc mặt hồng nhuận, tinh thần hăng hái. Tựa hồ sau khi nuốt vào thần cách, không chỉ hoàn toàn khôi phục thương thế mà còn thu được không ít chỗ tốt.
" Dương Lăng , mấy ngày nay ngươi không phải cứ đi vòng vòng chung quanh hồ bạc đấy chứ ?" Tinh linh Đại Tế Tự cười cười, như hoa lê mới nở, xuân phong đầy mặt.
Nếu không phải đã biết thân phận của nàng, từ xa mà nhìn còn tưởng là một quý tộc phu nhân cao quý hào phóng. Không có sự ngượng ngùng của thiếu nữ, cũng không có sự cao ngạo và lạnh lùng của quý tộc bình thường, nhất cử nhất động đều tỏa ra một mị lực đặc thù của nữ nhân thành thục.
" Đúng vậy, ta mới là đáng thương nhất, người khác ra vào có nhau, còn ta chỉ có một mình đứng bên hồ đón gió!" Nhìn Kiếm Thần bạch y phiêu phiêu đang đứng bên cạnh Tinh linh Đại Tế Tự , Dương Lăng cười cười.
Cho dù là kẻ ngốc cũng nhìn ra được quan hệ giữa Tinh linh Đại Tế Tự và Kiếm Thần không phải bình thường, chỉ là chẳng biết vì sao hai người họ lại không công khai ra mà thôi!
Ra vào có nhau ?
Tinh linh Đại Tế Tự cùng Kiếm Thần liếc mắt nhìn nhau, trên mặt khó tránh khỏi có tia ửng hồng, bất quá, rất nhanh đã tan thành mây khói.
" Đại nhân, đây là hơn mười khỏa tinh hạch của lục nhãn thiết bối sư !"
" Đây là số tinh hạch mà chúng ta thu được khi giết một đám địa hành long ở bên trong một tòa sơn cốc nằm về phía đông!"
Đông đảo kim sắc đấu bồng võ sĩ cùng tinh linh nhanh chóng mang ma thú tinh hạch trên người đưa đến, phân biệt hồi báo với Kiếm Thần cùng Tinh linh Đại Tế Tự về số tinh hạch thu hoạch được trong ngày. Số lượng không phải rất nhiều, nhưng trên cơ bản đều là tinh hạch của cao giai ma thú, thậm chí siêu giai ma thú tinh hạch cũng có mấy trăm khỏa.
Khác với ma thú ở các vị diện khác, linh hồn năng lượng của ma thú ở Thần Ma mộ tràng đặc biệt mạnh, mấy trăm khỏa tinh hạch của Thần Ma mộ tràng siêu giai ma thú không phải chỉ là một chút tài phú nho nhỏ. Sau khi phân phó tộc nhân thu hồi lại tinh hạch đã săn giết được, nhìn đám người Thi Vu Vương cùng Hắc Long Vương đang đứng ở phía sau Dương Lăng , Tinh linh Đại Tế Tự cười cười, " Dương Lăng, nhân số các ngươi đông nhất, còn có thể gọi về rất nhiều ma thú tác chiến, mấy ngay nay hẳn là thu hoạch được không ít nhỉ ?"
" Dát dát, Tế tự đại nhân, bình thường thôi, cũng không phải rất nhiều!" Dương Lăng còn chưa nói, thì Thi Vu Vương đã nhanh nhảu chạy ra, trên mặt mang theo một nụ cười dâm tiện. Xoay xoay không gian giới chỉ nơi ngón tay, sau đó một hơi mang hết ma thú tinh hạch đã săn được mấy ngày nay ra, những tiếng hoa lạp vang lên không dứt, nháy mắt đã xếp thành một tòa núi nhỏ.
Xếp đống lên như núi mà gọi là bình thường, còn nói là số lượng không phải rất nhiều ?
Nhìn tên Thi Vu Vương nhanh nhảu, lại nhìn rậm rạp ma thú tinh hạch xếp thành đống lớn, Tinh linh Đại Tế Tự nghẹn thở có điểm không biết nói sao. Một đống lớn tinh hạch nhiều chi chít, có một bộ phận là siêu giai ma thú tinh hạch, tổng số ít nhất cũng hơn một vạn. Nếu mà xem số tinh hạch ma thú quân đoàn săn được là ít, vậy thì kim sắc đấu bồng võ sĩ cùng tinh linh chẳng khác gì tay trắng không kiếm được gì. Mặc dù đã biết rằng chiến đấu lực của ma thú quân đoàn dưới tay Dương Lăng không phải chuyện đùa, nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới lại cường đại đến mức ấy!
" Dương Lăng , các ngươi không phải mang hết ma thú lớn nhỏ ở chung quanh hồ bạc ra mà giết sạch tất cả đấy chứ ?" nhìn rừng rậm an tĩnh, cảm giác không thấy chút động tĩnh nào của ma thú, Tinh linh Đại Tế Tự trong lòng vừa động.
Khu vực phụ cận tiểu hồ bạc không có thần giai ma thú lai vãng, nhưng bình thường các ma thú kéo đến hồ bạc uống nước cũng không ít. Nhất là vào buổi tối, có chút ma thú thậm chí còn kết thành một đội xuất hiện. Bây giờ mặc dù mới là buổi trưa, ma thú đi ra ngoài hoạt động cũng không nhiều lắm, nhưng cũng không đến nỗi yên lặng đến mức này. Hoặc là ma thú ở phụ cận đều bị đuổi đi hết, hoặc là tất cả đều bị cái đám ma thú đại quân như hổ như sói dưới tay Dương Lăng mang ra giết sạch. Bạn đang đọc truyện được tại
" Không có, tuyệt đối không có!" Thi Vu Vương lắc đầu, kiên quyết phủ nhận, sau khi dừng một chút lại nói tiếp : " cái hành vi chém sạch giết tuyệt này, chúng ta làm sao có thể làm ra, ngươi xem, trong hồ không phải còn rất nhiều cá đang bơi lội sao, như thế nào gọi là giết sạch được ?"
Mấy con cá lớn nhỏ như bàn tay mà cũng gọi là ma thú ?
Sau khi cùng Kiếm Thần liếc nhìn nhau một cái, Tinh linh Đại Tế Tự lắc đầu cười khổ, vì chiến đấu lực cường đại của ma thú đại quân dưới tay Dương Lăng mà khiếp sợ. Thông qua thần thức cường đại, bọn họ rất nhanh đã dò xét động tĩnh trong phương viên hơn mười dặm, xác nhận cơ hồ đã không còn một con ma thú nào. Hiển nhiên, hoặc là chạy đi rất xa mà trốn hoặc là đã rơi vào độc thủ của đám người Thi Vu Vương.
" Dương Lăng, thương thế của chúng ta đã gần khôi phục hoàn toàn rồi, nơi khu vực phụ cần cũng không còn ma thú thích hợp để giết. Hay là thừa dịp rời khỏi phiến rừng rậm này, đi đến địa phương khác!" Sau khi nhỏ giọng cùng Kiếm Thần thương lượng vài câu, Tinh linh Đại Tế Tự nhanh chóng đã có chủ ý, chuẩn bị đi đến địa phương khác thử vận khí.
" Cũng tốt, đi thôi, ở đây lâu như vậy rồi, cũng đến lúc rời đi!" Dương Lăng tán thành đề nghị của Tinh linh Đại Tế Tự , vừa nói vừa phất tay thu hồi hết ma thú đại quân lại, chỉ để lại đám người Thi Vu Vương cùng Ba Đặc Lặc đầu bóng lưởng.
Lúc trước, sở dĩ tạm trú lại ở chỗ này, mục đích chủ yếu là để Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức cùng Tinh linh Đại Tế Tự dưỡng thương. Bây giờ hai người bọn họ đã khôi phục thương thế, ma thú chung quanh cũng gần như bị giết sạch, ở lại chỗ này đã không còn ý nghĩa gì. Cách Bố Lạp thần miếu chỉ là một chuyện ngoài ý muốn, khu vực phụ cận cũng không thể có một địa phương tốt giống vậy được. Ngược lại, rời khỏi Khảm Mạt Lạp rừng rậm, đi đến những địa phương khác của Thần Ma mộ tràng một chút, nói không chừng lại có thể may mắn thu được thần cách trân quý.
Sau khi chuẩn bị thỏa đáng, mọi người nhanh chóng lên đường, dưới sự chỉ huy của Kiếm Thần đi ra khỏi Khảm Mạt Lạp rừng rậm, chuẩn bị đi đến những địa phương khác mạo hiểm. Vì dự phòng vạn nhất, Dương Lăng gọi ra một đội giác phong thú, chỉ huy chúng nó dò đường và cản phía sau, tránh cho vô tình lọt vào phục kích của thần giai ma thú hoặc là ác ma.
Dọc theo đường đi, mọi người đều cẩn thận, gặp phải ma thú thích hợp thì cùng nhau giết. Gặp phải một đội hoặc là thần giai ma thú không đánh nổi thì len lén tránh xa mà đi, một đường hữu kinh vô hiểm, thuận lợi đi đến bìa rừng của Khảm Mạt Lạp sâm lâm. Song, ngay khi vừa thấy một đại thảo nguyên rộng lớn xuất hiện trước mắt, mọi người hăng hái chuẩn bị lao ra, thì đột nhiên ở phía xa xa xuất hiện vài tên Thâm uyên ác ma cường đại.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...