Lắc lắc đầu, nhìn mọi người đang vây xem, lại nhìn đám dây thừng trên người, Thợ săn Khoa Mục Trữ vô cùng khó hiểu: "Duy Áo Lạp, sao lại trói ta, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
Xảy ra chuyện gì?
Nhìn Khoa Mục Trữ đang khó hiểu, nhìn đồng bọn vào sinh ra tử nhiều năm với mình, Duy Áo Lạp hỏi hắn một vài chuyện đơn giản, xác định hắn đã hoàn toàn tỉnh táo, rốt cuộc hắn cũng yên lòng.
"Hắc hắc, ngươi đó, ngươi tự nhiên phát điên thấy người là đánh, ta thiết chút nữa bị ngươi cắt đứt yết hầu" Mừng rỡ trôi qua, Duy Áo Lạp lắc lắc đầu, dùng chủy thủ cắt đứt dây trói trên người Duy Áo Lạp, đỡ hắn dậy.
"Cám ơn Đại trưởng lão"
Được Duy Áo Lạp giải thích, hiểu được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Khoa Mục Trữ quỳ xuống trước mặt Dương Lăng. Từ sau khi uống vài hớp rượu, hắn mất đi lý trí, căn bản không biết mình đã làm cái gì. Nếu không có Dương Lăng, sợ rằng mình trở thành một người điên.
"Đừng khách khí, là Đại trưởng lão của Công hội, đây là chuyện ta nên làm" Đưa tay đỡ Thợ săn Khoa Mục Trữ dậy, Dương Lăng cười thần bí, nói tiếp: "Khoa Mục Trữ, bây giờ ngươi cẩn thận nhìn xem Liệp ma tạp phiến khác trước cái gì?"
Tiếp nhận Liệp ma tạp phiến Dương Lăng đưa cho, nhìn thấy trên mặt có thêm vài đạo Phù văn huyền ảo, Khoa Mục Trữ chấn động trong lòng, có một cảm giác quen thuộc thân thiết. Ý niệm trong đầu vừa động, con Phong lang thuần dưỡng nhiều năm ngay lập tức xuất hiện trước mặt mình, dùng lưỡi liếm liếm tay phải hắn, còn thân thiết hơn trước kia.
Ồ, làm sao có thể?
Sờ sờ đầu Phong lang, hắn vốn muốn thử phối hợp với Chiến sủng, không nghĩ rằng không cần giống như lần trước phải vung tay múa chân, ý niệm vừa động, Phong lang đã lao ra ngoài nhanh như tia chớp, đem cành cây khô ở cách đó không xa quay lại, vô cùng ăn ý.
Càng sửng sờ hơn đó là hai tay hắn đột nhiên co rút lại rồi biến hình, biến thành móng vuốt, khe khẽ vung lên liền phát ra Phong nhận sắc bén, chém đứt nhánh cây to như nắm tay.
Nhìn hai tay giống như móng vuốt sói, lại nhìn nhánh cây bị mình chém xuống, đừng nói là mọi người vây xem, mà ngay cả Khoa Mục Trữ đều trợn mắt há mồm: "Đại trưởng lão, cái này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Hắc hắc, không cần lo lắng, đây là chuyện tốt. Bình tĩnh lại là có thể khôi phục như cũ" Nhìn Khoa Mục Trữ kinh hãi và lo lắng, Dương Lăng mơ hồ hiểu ra.
Sau khi lấy máu nhận chủ, Liệp ma tạp phiến đã khiến cho liên lạc giữ Khoa Mục Trữ và Chiến sủng Phong lang của hắn càng thêm gần gũi, và khiến cho hắn có được một phần khả năng của Chiến sủng.
Chẳng lẽ, lấy máu nhỏ lên Liệp ma tạp phiến đời mới, là có thể thu được khả năng của Chiến sủng?
Nghi hoặc, Dương Lăng để cho Trưởng lão địa tinh giao ra sáu tấm Liệp ma tạp phiến đã vẽ Ma pháp trận lên đó, lập tức luyện chế, gia tăng thêm một đạo Ảo thuật Cấm chế ở bên trong. Sau đó phân phát cho đám Thợ săn Duy Áo Lạp ở bên cạnh, để cho bọn họ thử hiệu quả của Liệp ma tạp phiến mới.
Nhìn thấy khả năng cường đại của Khoa Mục Trữ, và nhanh chóng khôi phục lại nguyên hình; mấy tên Thợ săn đều ham muốn được thử, đều thu Chiến sủng của mình vào Liệp ma tạp phiến mới, sau đó cắn ngón trỏ nhỏ vài giọt máu lên trên. Là một gã Thợ săn mạo hiểm khắp nơi, sâu trong rừng rậm lúc nào cũng có thể gặp phải nguy hiểm, không ai không muốn nhanh chóng đề cao thực lực.
Hy vọng càng lớn, thất vọng càng cao.
Nhỏ máu lên trên, ngoại trừ Duy Áo Lạp thu được Ma pháp của Chiến sủng Đại địa bạo hùng thì bốn người còn lại đều không có được khả năng của Chiến sủng, vô cùng hâm mộ nhìn Duy Áo Lạp đang hưng phấn.
Chẳng lẽ, chỉ có người có Tinh thần lực đạt đến một trình độ nhất định, mới có thể thu được khả năng của Chiến sủng?
Cẩn thận đổi vài tên, Dương Lăng mơ hồ cảm giác đã nắm được mấu chốt của vấn đề. Khác với người bình thường, Khoa Mục Trữ chính là một gã Kiếm sư, mà Duy Áo Lạp lại là một gã Ma pháp sư, thực lực bọn họ hơn xa Thợ săn bình thường, mà Tinh thần lực cũng cao hơn người khác. Có lẽ vì nguyên nhân như vậy, bọn họ mới may mắn đạt được một phần khả năng của Chiến sủng.
"Trưởng lão, Ngả Luân đại sư, ở đây ta còn có mười tấm Liệp ma tạp phiến, cần nhanh chóng vẽ Ma pháp trận lên trên đó"
Mặc dù không có cách nào để cho mỗi tên Thợ săn đều đạt được khả năng của Chiến sủng, nhưng thành công để Liệp ma tạp phiến nhận chủ, Dương Lăng đã rát hài lòng, dặn dò Trưởng lão địa tinh và Ngả Luân đại sư vài câu rồi đi khỏi.
Liệp ma tạp phiến đột phá thành công, hắn hy vọng nhanh chóng đạt được đột phá với Thực nhân đằng và Khôi lỗi, vững vàng kiểm soát được lực lượng này.
Sau khi chém đầu hơn mười tên Sát thủ ở Ma thú nghiễm tràng, hắn giao Khôi lỗi Khai Tắc Lợi và vài tên Sát thủ cho Ngả Lỵ Ti huấn luyện.Theo như nàng thông báo, thì được các loại dược vật trợ giúp, động tác của mấy tên Khôi lỗi càng lúc càng tự nhiên, vẻ mặt thêm phong phú, phản ứng cũng linh hoạt hơn nhiều. - .
Cứ như vậy, chỉ cần có khả năng hoàn toàn kiểm soát bọn họ, là có thể để cho bọn họ lẻn về chỗ cũ, tìm hiểu tin tức tình báo các nơi, trở thành quân bài chiến lược trong tay mình.
Thực nhân đằng có tốc độ rất nhanh, công kích sắc bén, khả năng ngụy trang người khác khó lòng phòng bị, tuyệt đối là một vũ khí phòng thân của đám Thợ săn. Nếu có thể giải quyết vấn đề nhận chủ, có thể trang bị quy mô lớn cho đám Thợ săn tình nguyện thuần phục mình, nhanh chóng bồi dưỡng một nhóm thân tín. Tạo dựng trụ cột chắc chắn cho sự phát triển của Thợ săn Công hội.
Liệp ma tạp phiến, Thực nhân đằng và chủy thủ sắc bén, và cung nỏ công kích từ xa do Binh công tràng chế tạo.
Dương Lăng vừa đi vừa suy nghĩ miên man, vô cùng tin tưởng vào sự phát triển của Thợ săn Công hội. Thời cơ thành thục sẽ có thể thành lập các phân hội khắp Thái Luân đại lục, tăng cường ảnh hưởng của Thợ săn Công hội, hoàn toàn lũng đoạn nhiệm vụ và việc mua bán có liên quan đến Ma thú, bồi dưỡng một thế lực trung thành với mình. Nhiều người lực lượng sẽ rất lớn, cứ như thế có lẽ không cần bao lâu là có thể tìm ra bí mật biến mất của Thượng cổ Vu sư.
Tiếp theo, Trưởng lão địa tinh và Ngả Luân đại sư kiệt lực giải quyết khó khăn mô tả Ma pháp trận số lượng lớn, Duy Áo Lạp chiêu mộ càng nhiều Thợ săn, từng bước tăng cường ảnh hưởng của Thợ săn Công hội.
Cổ Đức phụ trách toàn bộ sự phát triển của Lãnh địa, lặng lẽ tăng cường tiến độ khai thác Ngũ thải quáng mạch, Ngả Lỵ Ti nhanh chóng huấn luyện mấy tên Khôi lỗi, Vưu Na tăng nhanh tốc độ kiến thiết Ma thú cơ địa bên trong Không gian Vu tháp. Dương Lăng đóng cửa không ra, không chỉ có nhanh chóng củng cố Thần vu cảnh giới, mà còn thuận lợi đạt được đột phá với Thực nhân đằng và Khôi lỗi.
Cũng giống như Liệp ma tạp phiến, hắn ở bên trong Thực nhân đằng gia tăng thêm một đạo Ảo thuật Cấm chế là giải quyết được vấn đề nhận chủ, mọi người chỉ cần nhỏ máu lên là có thể trở thành chủ nhân của nó. Bình thường sẽ ngụy trang thành dây lưng, thời khắc quyết định lại có thể sử dụng giống như chiếc roi, chỉ huy nó giống như con rắn công kích kẻ địch trong khoảng cách gần.
Bởi vì thời gian có hạn, hơn nữa luyện chế tốn rất nhiều Vu lực và Tinh thần lực, cho nên Thực nhân đằng cũng như Liệp ma tạp phiến, tạm thời không có cách trang bị cho tất cả. Tuy nhiên, trang bị cho hơn một trăm Thợ săn thực lực tương đối xuất sắc, nguyện ý cố gắng cho sự phát triển của Lãnh địa và Công hội cũng là đủ rồi.
Đối với Thợ săn Công hội có hơn hai ngàn Thợ săn mà nói, hơn một trăm Thợ săn số lượng không nhiều, nhưng bọn hắn tạo ra ảnh hưởng trước đó chưa từng có. Mỗi một tên gia nhập Thợ săn Công hội cũng lấy bọn họ làm gương, hy vọng có một ngày nhận được Liệp ma tạp phiến và Thực nhân đằng thần bí mà cường đại.
Cứ như vậy, dưới sự cầm đầu của hơn một trăm Thợ săn tinh anh, Thợ săn Công hội thể hiện sức sống và hiệu quả trước đó chưa từng có.
Thù lao cao, địa vị hơn người, thể diện và tràn đấy hấp dẫn.
Trong thời gian ngắn ngủi, Thợ săn Công hội không chỉ hấp dẫn Mạo hiểm giả từ khắp Thái Luân đại lục nghe danh mà đến, còn hấp dẫn không ít Dong binh, Kiếm sư và Ma pháp sư gia nhập. Ảnh hưởng của Công hội càng lúc càng lớn, dấu chân của đám Thợ săn càng lúc càng xa, tin tức Duy Áo Lạp thu thập được cũng theo đó mà nhanh nhẹn và linh hoạt hơn.
Ngày hôm nay, ngay khi Dương Lăng đóng cửa tĩnh tu, Duy Áo Lạp liền vội vã chạy đến: "Đại nhân, có vài tên Thợ săn vô ý phát hiện bên trong Ngõa Luân Á sơn cốc có một đoàn Ma pháp sư và Kỵ sĩ của Giáo Đình, hành động vô cùng cổ quái, dường như là phong tỏa cả Ngõa Luân Á sơn cốc"
Phong tỏa cả Ngõa Luân Á sơn cốc?
Chẳng lẽ Di tích cự long ở trong Ngõa Luân Á sơn cốc?
Nhớ đến sơn động thần bí ở trong Hỏa Sơn cốc, nhớ đến tòa thành bị phong ấn dưới đất trong trí nhớ của đám Tượng đá quỷ, Dương Lăng trong lòng vừa động, nhanh chóng thuấn di gia ngoài, nghe Duy Áo Lạp giải thích chuyện đã trải qua.
Thì ra, vì truy đuổi một con Thằn lằn, vài tên Thợ săn cấp thấp xâm nhập vào trong Ngõa Luân Á sơn cốc bị nguyền rủa, vô tình phát hiện hành động của Giáo Đình đại quân. Thừa lúc đối phương không chú ý liền lặng lẽ rút lui, nhanh chóng báo về cho Duy Áo Lạp.
"Tốt tốt lắm, Duy Áo Lạp cho mấy tên Thợ săn đó một phần thù lao, phong tỏa toàn bộ tin tức liên quan" Dừng lại một chút, Dương Lăng nói tiếp: "Báo cho Cổ Đức, bảo hắn âm thầm lưu ý hành động Giáo Đình Đại quân, tăng cường phòng ngự của Lãnh địa và Duy Sâm tòa thành"
Dặn dò vài câu, nhìn Duy Áo Lạp nhanh chóng đi khỏi, Dương Lăng không hề chần chờ, lặng lẽ từ cửa sau Tòa thành rời đi.
Căn cứ theo thỏa thuận lúc trước, chỉ cần hỗ trợ tìm được Di tích cự long, thì Bầy sói dong binh đoàn và Hắc ám hiệp hội đều sẽ trả một khoản thù lao rất lớn. Ngoài ra, các nhân vật thần bí thực lực cường đại vào trong trấn càng ngày càng nhiều, tất cả đều đang điên cuồng tìm kiếm Di tích cự long trong truyền thuyết. Mặc dù không có hy vọng đạt được Thần Khí, nhưng hắn cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội nâng cao kiến thức.
Dựa vào bóng đêm, Dương Lăng nhanh chóng đi đến Ngõa Luân Á sơn cốc, giống như cơn gió chạy trong rừng cây và mặt tuyết, không lưu lại một dấu vết gì. Từ sau khi củng cố cảnh giới Thần vu, thực lực của hắn tăng lên rất nhiều, toàn lực chạy trốn thì ngay cả con Giác phong thú nhan nhất cũng không đuổi kịp.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...