Long cốt thảo bên cạnh bể nước thật sự quá nhiều, cả một tảng lớn, muốn chuyển hết vào Không gian Vu tháp, Dương Lăng lắc lắc đầu, muốn giống như bình thường hao phí Tinh thần lực để chuyển vào, thì cho dù kiệt sức cũng không thể hoàn thành nhiệm vụ.
Chuyển Long cốt thảo đã khó khăn, nhưng so sánh với bể nước thì đúng là không đáng kể.
Thử vài lần, Dương Lăng phát hiện chuyển một bình nước vào thì tương đương với hao phí Tinh thần lực để chuyển 20 cây Long cốt thảo. Long cốt thảo rất nhiều, nhưng bể nước càng khó thể tưởng tượng.
Căn cứ theo trí nhớ của Phi Long vương, bể nước diện tích mặc dù không lớn, nhưng chỗ sau nhất cũng là 100 thước. Nếu đem từng bình chuyển vào Không gian Vu tháp thì không biết đến ngày tháng năm nào mới có thể chuyển hết vào.
Chẳng lẽ, không có biện pháp đơn giản hơn?
Khoanh chân ngồi xuống bên cạnh bể nước, cẩn thận nhớ lại Không gian ma pháp mà Vưu Na đã nói qua, cẩn thận xem lại vu thuật ghi trên Vu Tháp, Dương Lăng lắc lắc đầu, ngay lập tức thật sự không tìm được biện pháp đơn giản trực tiếp.
Phiền toán, hắn quyết định nhảy vào trong bể nước lạnh như băng, vốn hắn muốn mượn làn nước lạnh như băng làm thanh tĩnh đầu óc, nhưng không ngờ vừa mới tiếp xúc vào làn nước màu xanh biếc, lỗ chân lông trên da không những không co lại, mà lại mở rộng ra, dường như là tự động hấp thu năng lượng trong nước.
Rất nhanh, trong cơ thể xuất hiện cảm giác lạnh như băng, được Vu lực dẫn động liền vận chuyển theo một quỹ tích huyền ảo trong cơ thể. Từ từ, trên da xuất hiện màu xanh nhàn nhạt, càng lúc càng rõ ràng.
Ồ, chẳng lẽ, thân thể còn có thể tự động hấp thu năng lượng và độc tố trong bể nước?
Nhìn da tay càng lúc càng xanh, Dương Lăng trong lòng vừa động. Căn cứ theo trí nhớ của Phi Long vương, thì Phi long đàm sở dĩ có nhiều tác dụng kỳ diệu như thế, toàn là do Long cốt thảo ở xung quanh.
Long cốt thảo không chỉ ẩn chứa chất độc, còn có thể chuyển hóa sương mù trong sơn cốc thành năng lượng lạnh như băng, liền bị bể nước hấp thu. Một cây Long cốt thảo thì có tác dụng không rõ ràng, nhưng vô số Long cốt thảo tập trung lại, thì năng lượng tán vọng ra rất lớn. :
Kinh hãi, Dương Lăng vô ý thức niệm vu quyết, hấp thu năng lượng và độc tố trong nước. Từ từ, cảm giác lạnh như băng trong cơ thể càng ngày càng rõ ràng. Màu xanh trên da cũng càng lúc càng rõ ràng.
Phương pháp tu luyện độc thuật trên Vu Tháp khác các loại khác, tăng cường bằng cách lấy thân thử độc, có khả năng áp súc và tích lũy độc tố thật nhiều trong cơ thể. Theo như giải thích, thì tu luyện đến trình độ nhất định thì không chỉ thân thể kháng độc vượt xa người thường, hơn nữa có thể thong qua Tinh thần lực điều động độc tố ở xung quanh tấn công kẻ địch, vô cùng lợi hại.
Áp súc, tiếp tục áp súc.
Dương Lăng cực lực áp súc, độc tố trong cơ thể từ từ ngưng tụ thành một quả cầu nhỏ, chuyển động quanh Vu đan. Độc tố hấp thu càng lúc càng nhiều, quả cầu cũng dần dần bành trướng, nhanh sắc cũng càng lúc càng đậm.
Nếu Dương Lăng mở hai mắt, sẽ thấy da tay càng lúc càng xanh, ừ xanh nhạt trở thành xanh biếc, từ xa nhìn lại, màu sắc càng lúc càng giống Phi long.
Linh thai không minh, không biết qua bao lâu, Dương Lăng vô ý tự động đi vào Không gian Vu tháp.
Nếu so sánh với lần trước, thì Không gian Vu tháp lại lớn lên không ít, dường như mỗi thời mỗi khắc đều bành trướng. Theo đó, làn sương trắng tán vọng từ Vu Tháp cũng càng ngày càng đậm.
Ngoài ra, cũng không biết là do cảm giác sai, hay là vì cái gì, hắn cảm giác theo tiếng tim mình đập, thì bên trong Vu Tháp truyền đến tiếng rít gào mơ hồ. Thậm chí, ngay cả trong không khí cũng xuất hiện rung động yếu ớt. Bốn phương tám hướng truyền đến ba động thân thiết. Cho dù hắn nhắm hai mắt lại, cũng cảm giác được cây cỏ di động trong gió.
Ở bên ngoài, mỗi lần thi triển Thổ độn pháp thuật chỉ có thể thuấn di một khoảng nhỏ, nhưng trong Không gian Vu tháp, chỉ cần trong lòng vừa động, ngay lập tức xuất hiện ở vị trí bất kỳ, hầu như không hao phí Vu lực hay Tinh thần lực. Cảm giác này, dường như tất cả mọi thứ bên trong Không gian Vu tháp đều trong lòng bàn tay hắn.
Chẳng lẽ đây là khả năng khi tiến giai đến Thiên vu?
Nghi hoặc, Dương Lăng từ từ đi vào Vu Tháp thần bí, rất nhanh, hắn phát hiện điểm bất đồng của Vu Tháp.
Không biết từ bao giờ, trên phía sau Vu Tháp xuất hiện một con đường nhỏ rộng hai bước. Sương mù không ngừng quay cuống, nhưng hết lần này đến lần khác cũng không thể thể vượt qua, giống như gặp phải chướng ngại vô hình.
Con đường nhỏ quanh co khúc khuỷu, một bậc tiếp một bậc đi lên. Đi theo con đường nhỏ, không lâu sau, Dương Lăng phát hiện một cánh cửa giống hệt như Đại môn. Đẩy cánh cửa khổng lồ ra, xuất hiện một ngôi tháp giống như đúc.
Đây là Vu Tháp tầng thứ hai?
Kinh hãi qua đi, Dương Lăng giống như người chết khát đi tới xem nội dung mới trên tháp, càng xem càng kích động. Thì ra, trên tháp ghi rất nhiều Vu quyết lợi hại.
Đông đảo cấm chế thần bí huyền ảo.
Khác với tầng thứ nhất, tầng thứ 2 ghi các vu trận cấm chế có uy lực càng tăng lên rất nhiều, nhưng theo đó thì Vu lực và Tinh thần lực cũng tiêu hao càng nhiều hơn. Cho dù tiến giai đến cảnh giới Thiên vu, nhưng càng đọc them, Dương Lăng phát hiện chỉ có một ít cấm chế bây giờ mình có khả năng sử dụng.
Trên tháp ghi lại rất nhiều cấm chế, có cấm chế giam cầm, có cấm chế sát khí bốn phía, cũng có cấm chế phòng ngự như vòng bảo hộ. Ở góc cuối cùng hắn phát hiện cấm chế có khả năng trống rỗng thu vật phẩm, càng thích hợp là chỉ cần tiến giai đến Thiên vu là có thể sử dụng.
Đọc kỹ vài lân, xác nhận không có lỗi nào, Dương Lăng quyết định rời khỏi Không gian Vu tháp, lập tức hành động.
Mặc dù tiến giai đến Thiên vu là có thể sử dụng cấm chế Nhiếp thủ, nhưng theo giải thích trên tháp, uy lực cao hay thấp có liên hệ trực tiếp với Vu lực và Tinh thần lực của người làm phép. Năng lực bản thân càng mạnh, khoảng cách càng xa, thu vật phẩm cũng càng nhiều.
Khoanh chân ngồi xuống trên mặt đất, hắn hít vào một hơi thật sâu sau đó thi triển cấm chế Nhiếp thủ với một cây Long cốt thảo, đánh lên vài đạo ấn thủ. Theo sự biến hóa của ấn thủ, Tinh thần lực và Vu lực trong cơ thể tản mát ra, giống như mạng nhện bao phủ lấy cây Long cốt thảo.
Từ từ, trên cây Long cốt thảo dài như cái gậy bốc lên đám phù văn huyền ảo, không khí xung quanh trở lên rung động.
"Hừ, thu cho ta"
Sau một tiếng hừ lạnh, Dương Lăng đánh ra một bàn tay cuối cùng, Vu lực và Tinh thần lực khổng lồ lao ra. Trong nháy mắt, xung quanh cây Long cốt thảo hiện lên một đám phù văn, xoay tròn rất nhanh, càng lúc càng nhanh. Rất nhanh, "Ông" một tiếng, Long cốt thảo biến mất, xuất hiện ở bên cạnh rừng tre bên trong Không gian Vu tháp.
Thí nghiệm thành công, Dương Lăng không ngừng nghỉ, từng bước gia tăng số lượng Long cốt thảo. Lần lượt thành công, hắn dứt khoát chọn một sơn cốc trong Không gian Vu tháp đem cả tất cả số nước trong bể đã chuyển vào, tạo thành một cái ao nhỏ.
Ngửi thấy mùi Long cốt thảo và bể nước, không cần Dương Lăng chỉ huy, đông đảo Phi long đều lao lên, ngay cả Phi Long vương cũng không ngoại lệ, nuốt chửng Long cốt thảo và làn nước xanh biếc.
Có thể một lần chuyển cả Thủy đàm và hầu hết Long cốt thảo đi vào?
Đi quanh Thủy đàm một vòng, Dương Lăng chần chờ một lát, rồi nhanh chóng hành động. Long cốt thảo và Thủy đám bên trong sơn cốc quá nhiều, nếu từng chút từng chút một chuyển vào Phi long cơ địa bên trong Không gian Vu tháp, không biết đến ngày tháng năm nào mới có thể hoàn thành.
Thu vật phẩm càng nhiều, thì tiêu hao Tinh thần lực và Vu lực càng lớn.
Vì đề phòng bất trắc, vì đảm bảo mình đủ lực lượng chống đỡ phạm vi cấm chế quá lớn, Dương Lăng lấy tất cả Ma thú tinh hạch trong Không gian giới chỉ ra, lập một Tụ linh trận lớn bên trong sơn cốc.
Trong thời gian này, hắn mua được rất nhiều Ma thú tinh hạch từ trấn dân và Dong binh, thêm cả tinh hạch tìm được trong Phi long cốc, thì có rất nhiều Ma thú tinh hạch loại tốt bên trong Không gian giới chỉ. Vốn hắn còn chuẩn bị sau khi trở về Duy Sâm tòa thành sẽ lập một tòa tụ linh trận khổng lồ, tăng tốc độ tu luyện của đám người Vưu Na, Cổ Đức, Ngả Lỵ Ti, không ** đến bây giờ đã phải dùng đến.
Sau khi lập Tụ linh trận, đưa Vu lực khởi động, Tụ linh trận vận chuyển rất nhanh. Hấp thu năng lượng trong không khí liền tản mát ra ánh sáng năm màu.
Nuốt vào hơn 10 viên Ma thú huyết châu, nhanh chóng bổ sung Vu lực và Tinh thần lực tiêu hao, Dương Lăng không hề chần chờ, khoanh chân ngồi xuống trong tụ linh trận. Niệm vu quyết, không ngừng biến ảo dấu tay, thi triển cấm chế trên phạm vi lớn.
Từ từ, trong bui cỏ, dưới đáy nước đều hiện lên từng đám phù văn. Càng ngày càng nhiều, từ từ xoay tròn, giống như cối xay gió quay càng lúc càng nhanh.
Ông.
Có lẽ vì phạm vi cấm chế quá lớn, cũng có lẽ vì tụ linh trận không chịu nổi trọng phụ, chung quanh từ từ truyền lại tiếng Ông ông. Cùng lúc đó, Dương Lăng cảm giác Vu lực và Tinh thần lực chảy ra như thủy chiều, tốc độc biến hóa dấu tay càng lúc càng chậm, càng lúc càng cố sức, hai tay nặng nề.
Thành bại là ở lúc này.
Hít vào một hơi thật sâu, hắn nuốt vào viên Ma thú huyết châu cuối cùng, cắn răng đánh ra dấu tay cuối cùng. Vu đan co rút lại, rối giống như khinh khí cầu bành trướng lên, kích động tia Vu lực cuối cùng, Tinh thần lực còn sót lại cũng lao hết ra, bị cấm chế hấp thu hết.
Ngay khi Dương Lăng cạn kiệt, ở đáy cốc sáng rực lên, từng đạo phù văn xoay tròn với tốc độ cao, sau một tiếng "Ông", Long cốt thảo và Thủy đàm trong phạm vi bao phủ của cấm chế không thấy bóng dáng đâu nữa.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...