"Hiện nay A Lạp Cống thương hội chúng ta sinh ý trải rộng khắp đại lục, chính thế nên nhu cầu về gỗ tốt càng ngày càng lớn. Thiết nghĩ hàng năm tại đây đều có thể thu mua 1 lượng lớn mộc thụ. Người xem về phương diện mảnh thụ tất đó có thể ưu tiên…dĩ nhiên, về mặt giá cả chúng ta có thể tiếp tục thương lượng"
Về mặt giá cả còn có thể thương lượng lại?
Dương Lăng nhàn nhạt cười cười, trước mắt thấy đối phương dễ dàng nhường bước, điều đó chứng tỏ giá cả còn có thể tiếp tục nâng cao. Bất quá là bao nhiêu tinh tệ thì bản thân còn chưa thể biết chắc chắn, còn phải tính lại thật kỹ lưỡng.
"A Lý Tư Mật Đức tiên sinh, thật khó cho tại hạ bởi chuyện này còn có nhiều điểm phiền toái a. Thực sự ta cũng vừa nghĩ ra một cách, ba ngày sau, trong thành chúng ta sẽ cử hành một buổi đấu giá, đến lúc đó các thương hội tiến hành tự do cạnh tranh, ai ra giá cao thì được, vậy thế nào?"
Buổi đấu giá?
Dù có điểm ngoài ý muốn nhưng A Lý Tư Mật rất nhanh bình tĩnh lại. Rừng thụ tất mặc dù rất trọng yếu, nhưng tình thế hiện nay cũng không cấp bách đến mức phải mua cho bằng được. Hơn nữa, hắn tin với thực lực cường đại của thương hội, mặc dù không nắm chắc nhưng cơ hội sở hữu mảnh rừng đó cũng không phải là nhỏ.
"Được rồi A Lý Tư Mật Đức tiên sinh, sang năm tại Duy Sâm trấn chúng ta chuẩn bị tiến hành khai hoang trên đại quy mô. Nghe nói về khoản lương thực thương hội các ngươi sinh ý rất tốt a, chúng ta có thể nên hợp tác trên phương diện này chăng!"
Nhìn lượng lớn lương thực đặt ở khoảng sân rộng, trong lòng Dương Lăng vừa động. Đã có sung túc nhân lực, sang năm có thể bắt tay khai khẩn lượng lớn ruộng tốt, bên cạnh đó những loại hạt mầm tốt nhất cùng đại lượng lương thực là điều không thể thiếu. Nếu thực lực đối phương hùng hậu, tại phương diện lương thực sinh ý cực lớn, thì hắn cũng không ngại mở ra một lời hứa hẹn.
Mặc dù Hải Nhi Bối Lỵ có thể cung cấp số lượng lớn, nhưng hắn cũng không hy vọng ỷ lại vào lực lượng của nàng, để tránh việc đem cả gà lẫn trứng đều đặt vào một chỗ.
Giai đoạn hiện nay, điểm mấu chốt là hấp dẫn các thương đội đến Duy Sâm Trấn phát triển. Dĩ nhiên vấn đề lương thực cũng ở trong số đó. Có lẽ cùng A Lạp Cống thương hội và Hải Ni Bối Lỵ hợp tác có thể có được chút tinh tệ nhưng đối với tương lai sau này mà nói thì thật là một cuộc mua bán cần phải tính toán thận trọng.
Kế tiếp Dương Lăng gọi người mang ra bản đồ lãnh địa sau đó giới thiệu cho A Lý Tư Mật Đức 1 lượt về kế hoạch của mình. Từ kiến thiết cảng khẩu cho đến việc tu kiến Hắc Thủy Thành, từ việc khai khẩn hoang địa đến việc đào móc các loại quáng mạch…
Sau khi hiểu được kế hoạch của Dương Lăng, A Lý Tư Mật Đức thấy được vô số cơ hội phát tài trước mắt nên liên tục gật đầu. Từ chỗ hứa hẹn sẽ mau chóng đem tới lượng lớn hạt giống cùng lương thực đến việc ngỏ lời mời Dương Lăng hễ có tới Mông Đặc Sâm đế đô thì cứ ghé qua A Lạp Cống thương hội làm khách.
Sau khi khách khí một phen, A Lý Tư Mật Đức đem theo thị vệ rời đi, chuẩn bị nhanh chóng dùng ma pháp truyền tin thông báo kết quả đàm phán về đế đô Mông Đặc Sâm. Hắn tin người phụ trách thương hội sẽ hiểu, nên đối với việc ở Duy Sâm Trấn càng thêm phần hứng thú.
A Lý Tư Mật Đức vừa đi, Dương Lăng đã bảo Áo Lan Đa mời Cổ Đức đến, căn dặn hắn chuẩn bị thật tốt cho hội đấu giá ba ngày sau, phải tính rõ ràng lượng tinh tệ mà mảng rừng đó đem lại. Nếu Hải Nhi Bối Lỵ đối với rừng cây này có hứng thú, có thể ưu tiên cấp cho nàng. Bằng không thì an bài vài người, giả mạo Bố Lạp Đức thương hội làm đại biểu tham gia đấu giá hội sắp tới.
"Đại nhân, thám sát đội hồi báo cách Duy Sâm trấn khoảng năm mươi dặm có một tòa sơn cốc bên trong phát hiện một tòa Thủy Ngân tinh khoáng, theo ý người có nên ba ngày sau đồng thời đem đi đấu giá không?" Cổ Đức quay sang nhìn Dương Lăng
"Thực sự không cần thiết. Đấu giá mảnh rừng cây mấu chốt không phải vì 1 chút tinh tệ, mà ta muốn nhân cơ hội này lợi dụng sự có mặt của đông đảo thương nhân tạo thành một trận oanh động. Hấp dẫn sự chú ý của bọn họ mà thôi"Dương Lăng lắc đầu nói tiếp:"Thủy Ngân tinh khoáng không nên đem đấu giá, đợi đến khi chúng ta có thể thành lập Duy Sâm thương đội, đem thủy ngân ra há chẳng phải bán được với giá cao hơn sao"
Thành lập Duy Sâm thương đội?
Trầm ngâm chốc lát, Cổ Đức hiểu được Dương Lăng nói rất đúng, bây giờ cũng là lúc thích hợp thành lập cho chính mình một thương đội rồi. Hấp dẫn thương đội đến đây là rất trọng yếu, nhưng muốn chính thức kiếm được đại lượng tinh tệ còn cần phải suy nghĩ nhiều biện pháp hơn.
"Đại nhân, lần này Duy Tư gia tộc cũng âm thầm phái tới một chi thương đội, lấy tiếng là làm sinh ý, thật sự là hy vọng có thể mang Tư Thác Phu đi"
Mang Tư Thác Phu đi?
Nghe Cổ Đức nói như vậy, Dương Lăng nhớ lại tên cựu lĩnh chủ hiện đang bị giam tại đại lao. Vốn lúc trước dự định đợi đến khi có tin tức tốt từ Ban Đồ đế quốc thì thả hắn về, không ngờ đã lâu mà đối phương vẫn không hồi đáp. Chuyện cứ thế trôi qua suýt chút nữa hắn đã quên mất.
"Sứ giả của Duy Tư gia tộc tỏ vẻ đã cố gắng hết sức để giúp chúng ta hòa bình cùng Ban Đồ đế quốc"Nhìn thấy Dương Lăng trầm ngâm không nói, Cổ Đức nói tiếp:"Đối phương tỏ vẻ nguyện ý dùng hai mươi vạn mai tử tinh tệ để chuộc Tư Thác Phu ra, đại nhân, người xem…"
"Hắc hắc, chỉ là hai mươi vạn tử tinh tệ, vậy không phải là quá tiện nghi cho hắn rồi sao?"
Nhớ tới Tư Thác Phu lúc trước, nhớ tới bộ dáng của hắn tại đây đòi tiền hỏi bạc, Dương Lăng lạnh lùng cười cười. Vốn muốn bắt hắn làm con tin để buộc gia tộc của hắn phải dùng mọi cách để thương lượng với Ban Đồ đế quốc đàm phán hòa bình, công nhận phạm vi lãnh địa của Ma Thú Lĩnh. Không nghĩ ra là đã chờ đợi lâu như vậy mà thế cục còn chưa được rõ ràng!
Loại tình huống này chỉ có hai giải thích. Một là Ban Đồ đế quốc quyết ý chiếm cứ Duy Sâm Trấn, Duy Tư gia tộc cuối cùng cũng bất lực, mà cũng có thể do địa vị của Tư Thác Phu tại gia tộc không quan trọng nên gia tộc hắn mới không có toàn lực cố gắng.
"Cổ Đức, ngươi cứ thông báo cho sứ giả của Duy Tư gia tộc, Tư Thác Phu tại Duy Sâm trấn hiện rất thoải mái, tạm thời không muốn rời đi!"
Sau khí phân phó một câu, Dương Lăng nhanh chóng rời khỏi. Thế cục vẫn chưa ổn định, cho dù đối phương xuất nhiều tinh tệ thì hắn cũng không dễ dàng thả Tư Thác Phu trở về.
Tư Thác Phu tạm thời không muốn rời đi?
Nhìn Dương Lăng đi xa dần, Cổ Đức chỉ cười khổ, lý do của hắn nêu ra quả thật là vô cùng bất ngờ!
Sau khi phân phó mọi người bất luận là ai cũng không được quấy rầy, Dương Lăng tại bên trong biệt viện ngồi xếp bằng, lấy ra ma thú đồ phổ, cẩn thận nghiên cứu. Chân chính mà nói vu thuật là nguồn gốc sức mạnh của bản thân, ma thú chính là vũ khí trên chiến trường, hiện phải nhanh chóng nghĩ ra biện pháp thuần hóa cao giai ma thú!
Nhìn thấy thực lực thánh giai của Khắc Lỗ Y Phu, hắn hiểu được dù thuần hóa bao nhiêu ma thú cấp thấp cũng không có ý nghĩa. Muốn chân chính đối mặt với cường nhân trên thế giới, ngoại trừ nhanh chóng tận dụng thời gian tu luyện Vu Thuật, cốt yếu nhất chính là thuần hóa cao giai ma thú.
Đối mặt một vạn Giác Phong Thú, có lẽ thánh giai cao thủ không cần chau mày, nhưng hắn không tin khi thay vào là một vạn Thú Một Sừng, đứng trước cao giai ma thú loại này, đối phương còn có thể bình chân như vại mới là lạ.
Trên thế giới không có trường mâu nào không đỡ được, không có tấm khiên nào không xuyên qua nổi!
Cùng một ý nghĩ như vậy, Dương Lăng không tin trên thế giới còn có cao thủ vô địch, một con voi dù khổng lồ, cũng có thể bị 1 đàn kiến cắn chết. Hắn tin rằng bất kể địch nhân là ai, một khi đã trọng thương thì thọ tử là điều chắn chắn, dù là thánh giai cao thủ cũng không có ngoại lệ.
Dẫu biết tu luyện Vu Thuật, đề cao thực lực bản thân mới là vương đạo, nhưng song hành với công lực đề thăng thì tốc độ tu luyện càng ngày càng chậm. Căn cứ giải thích của Phương Tiêm Bi, một người có khi đạt đến bình cảnh hơn mười năm, thậm chí hơn trăm năm. Gặp loại tình huống này việc thuần hóa cao giai ma thú mới là biện pháp tốt nhất.
Ma Thú đồ phổ mặc dù có tới mấy ngàn trang, chính là một quyển đại kì thư, nhưng cũng không quá nặng, mỗi trang đều ghi chép về một loại ma thú khác nhau. Vừa nhìn sơ qua, giống như là được bọc bởi 1 lớp da, nhưng lại bóng loáng vô cùng, với những loại da bình thường khác rất kỳ lạ, chẳng biết làm bằng chất liệu gì. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Phía mặt sau đồ phổ có mấy trăm trang trống rỗng, nhìn không được gì nhưng lại tản mát một tia ba động khó hiểu. Có điểm giống vu lực, có điểm giống ma lực, tìm hiểu nửa ngày cũng không phát hiện ra được gì.
Đồ phổ đem các loại ma thú ra phân biệt làm kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, không gian, hắc ám và quang minh tám loại. Phía trước ghi chép chính là ma thú cấp thấp, càng về sau cấp bậc ma thú lại càng cao.
Căn cứ theo đồ phổ, Tà Nhãn và Thạch Quỷ đều là ma thú cấp thấp thuộc Hắc ám hệ. Ban đầu cấp bậc của Tà Nhãn là nhất giai, sau khi nuốt tinh hạch và ám hỏa tinh có thể tiến giai, tầng cao nhất là thất giai, loại này có thời đã từng hiện diện trên đại lục.
Thạch Quỷ là trung cấp ma thú, ban đầu là cấp tứ giai, sau khi nuốt tinh hạch và ám hỏa tinh thì tiến giai. Nhưng tốc độ tiến giai so với Tà Nhãn còn chậm hơn, đừng nói là tiến hóa tới thất giai, cho dù là lục giai thì cũng đã cực kỳ hiếm thấy.
Hồng Mao Lang Chu là thổ hệ ma thú, ngoại trừ nuốt tinh hạch, còn có thể nuốt một loại Hồng Nê thổ nhưỡng để tiến hóa. Nhưng suy nghĩ cả nửa ngày Dương Lăng cũng không biết Hồng Nê là cái gì.
Trên đồ phổ ghi lại cấp bậc cao nhất của Hồng Mao Lang Chu là lục giai, so với cấp bậc của Lang Chu Vương còn thấp hơn một giai, xem ra trên đồ phổ ghi cũng không hoàn toàn chính xác. Cả nửa ngày cũng không tìm thấy trang nào ghi chép về phi thiên lang chu (nhện bay).
Về Giác Phong Thú và Hấp Huyết Biên Bức, trên đồ phổ cũng chỉ giới thiệu đơn giản, chỉ nhìn lướt qua một chút thì hắn bỏ qua.
Tốc độ di động của Khô Mộc chiến sĩ dù hơi chậm nhưng thể lực mạnh vô cùng, lực công kích và phòng ngự cũng vô cùng xuất sắc. Vốn hắn muốn tìm hiểu cách tiến hóa của họ, nhanh chóng nghĩ biện pháp đề cao cấp bậc của họ, đáng tiếc tìm nửa ngày cũng không có ghi chép về Khô Mộc chiến sĩ.
Mặc dù có điểm tiếc nuối, nhưng khi tìm được mấy trang giải thích về không gian ma thú, liền nhanh chóng chuyển sự chú ý. Căn cứ đồ phổ giải thích, Không gian hệ ma thú là ma thú thần bí nhất đại lục, có thể di động trong nháy mắt. Thực lực càng mạnh, khoảng cách thuấn di lại càng xa, mỗi ngày thuấn di lại càng nhiều, thực lực phi thường cường đại. Ngay cả Thiết Bối Ưng cấp bậc thấp nhất cũng là bát giai ma thú, người bình thường không cách nào tới gần.
Trên cơ bản, Không gian hệ ma thú đều là cao giai ma thú, thậm chí là siêu giai ma thú, tại đại lục phi thường hiếm thấy. Bên cạnh đó còn có một ít ma thú dù không phải Không gian hệ ma thú nhưng cũng có năng lực di động trong chớp mắt. Đương nhiên thực lực chúng cũng được liệt vào loại cường hãn.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...