Dịch giả: hungprods
"Cao sư đệ cảm thấy địa vị của mình cao hơn ta sao?" Liễu Minh rút cuộc cũng quay người lại, giống như cười mà không phải cười nói.
"Chẳng lẽ ta nói sai à? Ta là đệ tử thân truyền của Chưởng môn, còn ngươi chỉ là đệ tử nội môn ba Linh Mạch tầm thường, có nhìn như thế nào thì địa vị của ta cũng cao hơn Bạch sư đệ rất nhiều a?" Cao Trùng mặt không đổi sắc nói."Vậy sao, Bạch mỗ thật đúng là không rõ lắm về chuyện này. Trái lại ta đã nghe người ta nói qua, tất cả đệ tử tham dự thi đấu Đại Giác trong tông đều có địa vị ngang nhau, không hề có chuyện phân chia cao thấp. Cao sư đệ không phải không biết việc này chứ." Liễu Minh thở dài một hơi, bộ dạng như tiếc rèn sắt không thành thép vậy.
"Hừ, không ngờ Bạch sư đệ lại nhanh mồm nhanh miệng như vậy! Tốt thôi, tí chuyện nhỏ này ta cũng chẳng muốn dây dưa cùng ngươi làm gì. Ta tự mình đến tìm ngươi, chỉ là muốn cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng. Nếu như hiện giờ ngươi lập tức viết giấy từ hôn, ta cũng có thể coi như tất cả mọi chuyện trước kia chưa từng xảy ra, ngươi vẫn có thể tiêu diêu tự tại trong tông. Còn nếu không, mộtkhi ngươi lên đài thi đấu lần này, cũng đừng vọng tưởng mình có thể đi tiếp." Sắc mặt Cao Trùng thoáng cái lạnh lẽo đi vài phần.
"Hắc hắc. Giấy từ hôn đương nhiên có thể viết. Chỉ cần sư muội Minh Châu khiến cho gia chủ Mục gia chủ động nói ra, ta đây chắc chắn sẽ không có ý kiến gì đâu." Liễu Minh cười hắc hắc trả lời.
"Muốn cha ta chủ động từ hôn, chuyện này không thể xảy ra!" Mục Minh Châu biến sắc, nghiến răng nghiến lợi nói.
"Vậy tại hạ không còn cách nào nữa rồi. Mặc dù ta chẳng hứng thú lắm với việc lấy ngươi, nhưng thân là con cháu Bạch gia, ta cũng không thể vi phạm mệnh lệnh của gia chủ được." Liễu Minh nhún vai xòe hai tay, lắc đầu nói.
"Ngươi..." Mục Minh Châu trong cơn giận dữ đang định nói tiếp điều gì, Cao Trùng bên cạnh đã khoát tay chặn lại, nhìn chằm chằm Liễu Minh rồi lạnh lùng nói:
"Xem ra ngươi còn ngu xuẩn hơn rất nhiều so với ta nghĩ, ngươi đã quyết định như vậy, ta cũng không cần nói thêm gì nữa. Cho ngươi một lời khuyên, đừng tưởng rằng có thể dọa lui Tư Mã Thiên là đã cảm thấy có khả năng ganh đua cao thấp với ta. Minh Châu, đi thôi! Lát nữa thôi, chỉ cần ta ra tay, sẽ làm cho hắn chính miệng nói ra hai chữ ‘từ hôn’."Vừa nói xong lời này, Cao Trùng kéo Mục Minh Châu, dẫn những người khác quay người rời đi.
Liễu Minh chỉ yên lặng đứng tại chỗ nhìn theo bóng lưng mấy người, không mở miệng nói một câu nào, trong mắt bỗng xuất hiện thêm một chút lạnh lẽo.
Đối với người không biết đã trải qua bao nhiêu lần chém giết sinh tử như hắn, biểu hiện của Cao Trùng mặc dù hoàn toàn khác những năm trước, nhưng chỉ cần không phải là một Linh Sư chính thức, chẳng có lý gì hắn phải sợ đối phương cả.
Còn nhớ năm đó trên Hung đảo, hắn chỉ là một thiếu niên nhưng đã giết không biết bao nhiêu kẻ cùng hung cực ác, lập được bao nhiêu kỳ tích còn sống trở về trong những trường hoàn cảnh dường như đã nắm chắc cái chết, hắn đã nuôi dưỡng được sự tự tin mạnh mẽ mà người thường không thể nào tưởng tượng được.
Nếu Cao Trùng thực sự ra tay với hắn trong lúc thi đấu, hắn đương nhiên sẽ cho đối phương một bài học nhớ đời. Hơn nữa nếu trong lời nói đối phương đã lộ ra một chút sát cơ, hắn cũng chẳng cần lưu thủ làm gì.
Nếu trong trận tỷ thí vô cùng kịch liệt, hắn lỡ tay đánh gục hoặc trọng thương đối phương, dường như cũng không phải là một chuyện không thể tha thứ.Trong lòng Liễu Minh thản nhiên nghĩ như vậy, sau đó xoay người lần nữa quan sát trận đấu kịch liệt trên lôi đài.
"Chưởng môn sư huynh, Cao Trùng hình như có chút mâu thuẫn với môn hạ của ta, có cần trưởng bối chúng ta ra mặt hòa giải một phen không?"
Trên ngọc đài giữa không trung, Khuê Như Tuyền thấy Cao Trùng dẫn đầu đám người tiếp xúc với Liễu Minh phía xa xa, sau một chút do dự liền nói một câu với Chưởng môn Man Quỷ Tông.
"A, tên đệ tử kia hình như không phải Tiêu Phong. Nếu như vậy, những đệ tử này tuổi trẻ khí thịnh, có chút mẫu thuẫn với nhau cũng là chuyện bình thường, để cho bọn hắn tự giải quyết là được rồi. Những trưởng bối như chúng ta vẫn không nên nhúng tay vào!" Chưởng môn Man Quỷ Tông liếc nhìn Liễu Minh xa xa, thản nhiên nói.
Hiển nhiên lão cũng không phải là không nhìn thấy một màn Cao Trùng tiếp xúc với Liễu Minh vừa rồi.
"Nếu Chưởng môn sư huynh đã nói như thế, vậy thì cứ như thế đi. Nhưng tiểu tử Thông Thiên này cũng coi như có chút tiềm lực, sư đệ Chu Xích có thể tham gia phường thị Hải Tộc mà đạt được khối Thâm Hải Hàn Quang Thiết kia, hắn cũng góp một chút khí lực trong đó." Khuê Như Tuyền nhướng mày lên, nhưng sau đó lại trả lời như thế.
Điều này khiến cho Chưởng môn Man Quỷ Tông có bất ngờ, sau một phen suy tính mới hơi giật mình trả lời:
"Thông Thiên? A, thì ra là đệ tử này, thảo nào ta vẫn thắc mắc vì sao Trùng nhi lại có mâu thuẫn cùng hắn. Ừm, ta đã nhớ ra kẻ này mặc dù chỉ là ba Linh Mạch, nhưng trời sinh Tinh Thần Lực mạnh mẽ, cũng coi như là một nhân tài. Như vậy đi, lát nữa ta sẽ dặn dò Vương sư đệ cẩn thận thêm một chút, nếu bọn chúng thật sự gặp được trong thi đấu, sẽ cố gắng hết sức để không xuất hiện chuyện đả thương người.""Đa tạ Chưởng môn sư huynh, điều nãy cũng đủ rồi." Trong lòng Khuê Như Tuyền buông lỏng một chút, miệng cảm ơn một tiếng.
Đối với Liễu Minh, vị sơn chủ chi Cửu Anh này kỳ thật vẫn luôn canh cánh trong lòng.
Dù sao với biểu hiện của Liễu Minh mấy lần trước, thừa sức để thu làm đệ tử thân truyền, thậm chí nếu đổi lại là một chi khác, chỉ sợ đã có một vị Linh Sư thu nhận từ lâu rồi.
Nhưng đáng tiếc tài nguyên trên Cửu Anh Sơn thật sự quá ít! Đối với một đệ tử ba Linh Mạch hầu như không có chút hy vọng trở thành Linh Sư, bọn gã thật sự không dư thừa tài nguyên tập trung cho hắn, đương nhiên cũng bởi thế nên không thể nào thu làm đệ tử thân truyền.
"Khụ, có lời nói này của Chưởng môn, xem ra cuối cùng cũng cho kẻ này một công đạo rồi!" Khuê Như Tuyền âm thầm thở dài một tiếng, thầm nghĩ trong lòng.
Tin tức có liên quan đến việc hai nhà Bạch Mục kết thân, nếu như đã có liên lụy đến đệ tử Địa Linh Mạch Cao Trùng kia, Khuê Như Tuyền đương nhiên cũng nghe qua phong thanh một chút.Địa vị và thanh danh trong tông của hai người Cao Trùng và Liễu Minh trong lòng Chưởng môn Man Quỷ Tông, đương nhiên căn bản không thể nào so sánh được với nhau.
Huống hồ trong đó còn liên quan đến chuyện lô đỉnh cần thiết để sau này Cao Trùng trùng kích cảnh giới Linh Sư, hắn đương nhiên lại càng không nên nói nhiều làm gì.
Cứ như vậy, thời gian chậm rãi trôi qua, trong nháy mắt đã trôi qua hơn nửa ngày, tỷ thí trên những lôi đài khác vẫn đang vô cùng kịch liệt, đệ tử lên đài hầu như đều là tre già măng mọc, căn bản không ngơi nghỉ chút nào.Trên lôi đài, mười tên bị người khiêu chiến cũng bị đổi chỗ rất nhiều lần, sau thời gian dài như vậy, hầu như có gần nửa thứ tự đệ tử hạch tâm đều thay đổi một lần.
Điều này đương nhiên là bởi vì tất cả mọi người đều có quyền lên đài khiêu chiến ba lượt, mà đệ tử hạch tâm sau khi thất bại, cũng có thể tiếp tục khiêu chiến.
Trái lại trên lôi đài đầu tiên, sau khi có tám chín người lên khiêu chiến trước sau bị đánh bại, bỗng nhiên một tiếng sấm sét nổ vang, một tia chớp màu bạc lóe lên, một thiếu niên anh tuấn mặc áo lam nhoáng cái đã xuất hiện trên bệ đá.
Đúng là Lôi Thần.Liễu Minh thấy vậy, hai mắt nheo lại, hầu như vô thức nhìn tới vị trí Lôi Thần vừa biến mất.
Quả nhiên thiếu nữ xinh xắn tên Âu Dương Phi kia đang đứng ở đó, thần sắc có chút lo lắng nhìn Lôi Thần trên lôi đài.
Giờ phút này, bên ngoài cơ thể thiếu niên áo lam có từng tia lôi điện lượn lờ, toàn thân rung động không thôi, tia sáng màu bạc trong mắt cũng chớp động liên hồi.
Đúng là "Lôi Y Thuật" tiếng tăm lừng lẫy kia.Thuật này mặc dù thanh danh hiển hách, nhưng đáng tiếc chỉ có Linh Đồ thân mang Lôi Linh Mạch mới có thể tu luyện, uy lực cũng cực kỳ kinh người.
"Ta muốn khiêu chiến Diệp sư huynh xếp hạng mười!" Lôi Thần nhìn về phía thanh niên đầu đội vòng vàng dưới lá cờ thứ mười, chậm rãi nói.
Thanh niên đội vòng vàng nghe xong lời này, sắc mặt lập tức trở nên cực kỳ khó coi.
Mặc dù gã là một trong những Luyện Thể Sĩ đếm được trên đầu ngón tay trong tông, thế nhưng vẫn luôn luôn kiêng kỵ với pháp thuật công kích Lôi thuộc tính có tính phá hoại mạnh nhất này.
Huống hồ đối phương lại là kẻ có được Cửu Linh Lôi Mạch, đây chính là tư chất tuyệt đỉnh xấp xỉ với Địa Linh Mạch trong tông.
Tuy nhiên gã đối mặt với sự khiêu chiến của Lôi Thần đệ tử mới nhập môn này, cũng không thể từ chối được.
Dù sao ngoại trừ năm vị trí đứng đầu, năm tên đệ tử hạch tâm đằng sau trên đài đều đã bị khiêu chiến qua một lần rồi."Được, vậy hãy để ta tới thử xem Cửu Linh Lôi Mạch trong truyền thuyết rút cuộc lợi hại như thế nào!" Thanh niên đội vòng vàng quát khẽ một tiếng, đi ra từ dưới lá cờ của mình.
Sau đó hai người ký Sinh Tử Lệnh dưới sự chứng kiến của vị Linh Sư mặc cẩm bào, màn sáng phòng hộ lại lóe lên, hiện ra một lần nữa.
"Nghe cho kỹ, ta đánh bại ngươi, chỉ cần ba chiêu!" Lôi điện trên người Lôi Thần ngày càng phát ra ánh sáng chói mắt, hắn nhìn về phía thanh niên đội vòng vàng, ngạo nghễ nói."Ba chiêu? Tốt, rất tốt, Diệp mỗ cũng không biết bao nhiêu năm chưa từng nghe thấy người nào nói ra lời cuồng vọng như vậy, ta xem ngươi làm cách nào đánh bại ta trong vòng ba chiêu." Thanh niên đội vòng vàng mặc dù cực kỳ kiêng kị Lôi Thần, nhưng sau khi nghe thế, cũng lập tức giận dữ.
"Lôi sư huynh, khẩu khí cháu trai ngươi thật đúng là không nhỏ! Ba chiêu có thể đánh bại một Luyện Thể Sĩ mạnh mẽ cấp Linh Đồ. Trong các đệ tử, chỉ sợ chỉ có Dương Càn mới có thể làm được việc này a."
Trên ngọc đài, nữ tử họ Lâm chi Quỷ Vũ thấy vậy, không khỏi hừ lạnh một tiếng, nói."Nếu đổi lại là một đối thủ khác, lời này của Thần nhi có lẽ thực sự có chút khoa trương. Nhưng nếu là một Luyện Thể Sĩ, khả năng làm được lại đích xác có vài phần." Lôi sư thúc sờ sờ cằm, nét mặt quỷ dị trả lời.
"Lôi sư huynh vậy mà lại có lòng tin như vậy! Vậy tiếp theo tiểu muội cũng phải quan sát thật kỹ mới được." Lúc này nữ tử họ Lâm thật sự có chút kinh ngạc rồi.
Chưởng môn Man Quỷ Tông và những vị Linh Sư khác xung quanh nghe được mấy lời đối thoại này, đương nhiên cũng hết sức hứng thú, vội vàng tập trung nhìn xuống phía dưới.Lúc này trên lôi đài đầu tiên, thanh niên đội vòng vàng đã gầm lên giận dữ, thân hình trong nháy mắt lại lớn phổng lên trở thành một cự nhân cao hai trượng, hai chân dậm mạnh một phát, liền biến thành một trận cuồng phong xông thẳng đến Lôi Thần.
Mà Lôi Thần vẫn đứng nguyên tại chỗ, căn bản không nhúc nhích chút nào, chỉ thấy miệng hắn lẩm bẩm liên tục, đồng thời mười ngón tay hoa lên giữa không trung, lôi điện trên người hắn trong một hồi tiếng sấm rền, cũng nhanh chóng vặn vẹo biến lớn.
Trận cuồng phong lúc này cũng đã đến rất gần rồi!Lôi Thần thấy vậy, lúc này pháp quyết trong tay dừng lại, một tay bỗng nhiên điểm nhẹ về phía bóng người cực lớn trong trận cuồng phong.
"Oanh" một tiếng sét đánh giữa trời quang!
Một cột sét vừa thô vừa to xuất hiện trên bầu trời, lóe lên một cái đã chuẩn xác đánh lên thân hình khổng lồ của cự nhân phía dưới, cũng có vô số tia điện vô cùng nhỏ văng tung tóe khắp nơi.
Một tiếng trầm đục vang lên!Trên thân thể cự nhân bỗng nhiên xuất hiện một tầng Linh văn màu xanh lá, mạnh mẽ đối kháng uy lực của cột sét kia, nhanh chóng chạy vọt ra khỏi phạm vi bao phủ của lôi điện, nhưng tốc độ lại giảm xuống hơn một nửa.
"Kích thứ hai!"
Lôi Thần thấy vậy, không chút chậm trễ hét lớn một tiếng, tay kia cũng điểm nhẹ ra.
Cột sét thứ hai trên bầu trời cũng lập tức đánh xuống.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...