Dịch giả: nila32
"Cái này... Đây là ma công gì vậy?"
Chứng kiến diễn biến trận đấu, Âu Dương Thiến đứng bên ngoài không khỏi nghẹn ngào lên tiếng, khuôn mặt xinh đẹp cũng bất ngờ trở nên trắng bệch.
Hư ảnh người khổng lồ tỏa ra linh áp cực kì mạnh mẽ, không ngờ đã đạt đến trình độ Chân Đan cảnh, thậm chí so với Âu Dương Tân còn muốn mạnh hơn một ít.
Khuôn mặt lạnh lùng của Âu Dương Cầm cũng không kìm được mà lộ ra vẻ lo âu.
Hiển nhiên là sự mạnh mẽ của Long Hiên đã vượt ngoài dự kiến của hai nàng, trong lòng hai người vào lúc này đã tràn ngập cảm giác lo lắng, không yên.
"Ma thể sáu tay lại sở hữu Ma khí mạnh mẽ bậc này không thể nghi ngờ, chính là bí pháp trấn tông của Ma Huyền Tông, Thanh Dương Ma Hồn đại pháp!" Âu Dương Tân cẩn thận đánh giá Ma Ảnh sau lưng Long Hiên rồi mới thì thào nói ra, khuôn mặt lộ ra vẻ vui mừng không cách nào che giấu.
"Đúng vậy, chính là môn ma công này. Thanh Dương Ma Hồn đại pháp là truyền thừa từ thời Thượng cổ, nghe đồn rằng bí pháp này thuộc về một Ma Môn nổi danh thời bấy giờ, về sau bị Thủy Tổ của Ma Huyền Tông là Ma Huyền Chân Nhân ngẫu nhiên đoạt được. Nhưng bởi vì Chân Ma Chi Khí khó tìm, công pháp này theo đó tưởng như đã không còn giá trị tu luyện, nào ngờ Ma Huyền Chân Nhân kia dựa vào tài cao tráng chí đã tiến hành cải tiến công pháp kia, dùng U Minh Sát Hồn Lục Diễm thay thế Chân Ma Chi Khí lại vẫn duy trì được uy lực cường đại. Sau khi đại thành có thể đơn giản vượt cấp giết địch." Âu Dương gia chủ chậm rãi nói ra, giống như vô cùng hiểu rõ môn ma công trấn tông của Ma Huyền Tông.
"Thế nhưng để luyện thành phương pháp mới này cũng là cực kỳ khó khăn, không nói đến phải chịu đựng sự đau đớn cùng cực dưới sự thiêu đốt của Sát Hồn Lục Diễm mà cửa ải Ma Hồn phụ thể cũng đủ khiến cho chín phần mười tu sĩ phải nản chí từ đó làm cho hồn phi phách tán, nổ tung mà chết! Mặt khác công pháp này chỉ có thể tu luyện trước khi kết thành Chân Đan. Hơn nữa cả đời cũng chỉ có thể dung nhập một đạo Ma Hồn vào trong công pháp do đó người tu luyện đều nghĩ hết khả năng để sở hữu một Ma Hồn cường đại cho riêng mình. Ma Huyền Tông truyền thừa đến nay, chỉ một ít người mới có thể tu thành bí pháp này. Từ đó có thể thấy Long Hiên kia cũng là một nhân tài hiếm thấy." Âu Dương gia chủ không nhanh không chậm nói tiếp giống như muốn giải thích cho hai cô gái bên cạnh hiểu rõ.
Tỷ muội Âu Dương Thiến nghe vậy, sắc mặt càng trở nên khó coi hơn.
Âu Dương Anh lúc này đang lơ lửng trên không quan sát tình hình trận chiến, ánh mắt thâm trầm khiến người khác không cách nào đoán được suy nghĩ của y.
"Đây là lý do khiến ngươi tự tin như thế sao?" Thân hình nhỏ bé của Liễu Minh vẫn điềm tĩnh đối diện với hư ảnh người khổng lồ được bao bọc trong ngọn lửa màu xanh. Nhìn thấy đối thủ xuất kỳ chiêu nhưng sắc mặt của hắn vẫn trầm tĩnh như núi, không có nảy sinh bất kỳ biến hóa gì.
"Yên tâm, ta là người nhân từ vì thế sẽ không giết ngươi vào lúc này, hơn nữa còn lưu lại cho ngươi một chút hơi tàn!" Long Hiên cười đắc ý một tiếng thật to, sau đó chỉ thấy hư ảnh Thanh Dương Thánh Tôn sau lưng hắn lắc lư một cái, cự kiếm trên tay đã như bài sơn đảo hải bổ xuống đầu Liễu Minh.
Lục diễm trên thân cự kiếm cũng nhanh chóng bốc lên ngùn ngụt sau đó bắn ra xung quanh tạo năm đạo diễm lưu màu xanh lá bao vây tứ phía xung quanh Liễu Minh.
Liễu Minh khẽ nhíu mày sau đó hét lớn một tiếng, hắc quang trên người lập tức đại phóng, chỉ thấy một tay hắn khẽ nhấc, vỗ nhẹ lên đỉnh đầu một cái.
Một tiếng ầm vang trầm đục!
Chỉ thấy một cự chưởng màu đen xuất hiện trong không trung. Mặt ngoài cự chưởng còn có năm đầu Vụ Giao màu đen không ngừng xoay quanh, sau đó hung mãnh đối đầu với năm đạo kiếm quang lục diễm đang phóng tới.
Oanh long long!
Lục kiếm sau khi va chạm với hắc chưởng liền phát ra rung động dữ dội có thể nhận thấy bằng mắt thường, khiến cho pháp lực không ngừng rò rỉ ra xung quanh dẫn tới toàn bộ đài Huyền Nguyên cũng theo đó không ngừng rung lắc mạnh mẽ.
Một tiếng ầm vang thật lớn!
Ba trong số năm đạo kiếm quang còn lại bị một chưởng đánh tan. Hai đạo may mắn thoát được cũng như cung mạnh hết đà, đến khi bay về phía Liễu Minh đã không còn sót lại chút uy lực nào.
Trong hư không vang lên những tiếng nổ đì đùng liên tiếp!
Cùng lúc đó, Liễu Minh mang theo từng đạo tàn ảnh màu đen liên tục lắc lư, rồi nhanh chóng phóng thẳng đến vị trị của Long Hiên.
"Hừ!"
Long Hiên nhìn thấy Liễu Minh có thể tránh được một kích của Thanh Dương Thánh Tôn thì khẽ cau mày nhưng vẻ lo âu thoáng qua rất nhanh đã được thay thế bằng sắc mặt lơ đễnh. Hắn cười lạnh một tiếng, biến hóa pháp quyết trong tay, vung tay đánh ra một chưởng.
Chỉ thấy hai cánh tay sau lưng Thanh Dương Thánh Tôn bắt đầu chuyển động. Một cánh tay mạnh mẽ huy động một thanh quỷ đầu đao bản rộng trong khi một tay khác được quấn quanh bởi xiềng xích được tạo ra từ ngọn lửa màu xanh.
Nghe ầm một tiếng, quỷ đầu đao đã lập tức phát ra quang mang màu xanh lá dày đặc, xiềng xích trên cánh tay còn lại cũng nhanh chóng phóng ra tạo thành thế bao vây vô cùng cẩn mặt bao bọc lấy Liễu Minh vào trong.
Liễu Minh thấy vậy, trong mắt liền lóe lên vẻ tàn khốc. Động tác không có chút chậm trễ, chỉ thấy hắc quang trên người hắn càng thêm nồng đậm, bỗng nhiên biến thành bốn bóng người màu đen giống nhau như đúc. Sau một cái chớp động, bốn đạo nhân ảnh lập tức chia ra bỏ chạy về bốn phía khác nhau.
Long Hiên khẽ giật mình, vội dùng thần thức quét qua nhưng trong nhất thời lại không có cách nào tìm ra chân thân của Liễu Minh. Hư ảnh Thanh Dương Thánh Tôn sau lưng y cũng đồng dạng lộ ra một tia chần chờ.
Kết quả là sau một khắc, ba trong bốn đạo hư ảnh cách đó không xa từ từ biến mất, bóng người còn lại nhân cơ hội đó xuyên qua vòng phong tỏa của hai cánh tay khổng lồ.
Chỉ trong nháy mắt, Liễu Minh đã âm thầm vượt qua khoảng cách bảy tám trượng để tiếp cận Long Hiên.
"Muốn chết!"
Long Hiên giờ phút này đã không còn giữ được sự bình tĩnh, vội vàng há miệng phun ra một ngụm máu tươi bắn lên lưng của hư ảnh Thanh Dương Thánh Tôn sau đó nhanh chóng hòa tan vào trong.
Người khổng lồ lục diễm há miệng phun ra một quả cầu màu xanh lá, xiềng xích trong tay cũng nhanh chóng phóng vào hư không.
Trong chớp mắt, lục quang bên cạnh Liễu Minh bỗng truyền ra từng hồi chấn động sau đó hóa thành tầng tầng hư ảnh xiềng xích rắn chắc mạnh mẽ trói nghiến thân thể của hắn.
Sau một khắc, quả cầu lửa màu xanh lá cũng cuồn cuộn cuối tới vị trí của Liễu Minh.
"Sát Hồn Lục Diễm, không gì không thể thiêu đốt, chịu chết đi!"
Long Hiên hét lớn một tiếng, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết. Hai mắt của hắn đã nhuốm hồng, trong miệng không ngừng thở dốc giống như đã bắt đầu đánh mất sự tỉnh táo.
Thanh Dương Ma Hồn đại pháp này tuy có uy lực mạnh mẽ nhưng mức độ tiêu hao Pháp lực cùng thần thức đều lớn hơn rất nhiều so với công pháp bình thường. Liên tục phát ra nhiều lần công kích, Long Hiên đã bắt đầu cảm thấy đuối sức.
Lại nói Liễu Minh bên kia mắt thấy không có cách nào tránh khỏi hỏa cầu đang xông tới. Chỉ nghe một tiếng "Phốc", quả cầu lửa đã ầm ầm nổ tung, hóa thành biển lửa cuồn cuộn. Thế lửa quá lớn, lập tức bao phủ hơn một nửa sàn đấu, thân hình Liễu Minh cũng bị biển lửa che lấp không còn chút tung tích.
"Liễu huynh!"
Âu Dương Thiến kinh hô một tiếng, thân thể mềm mại rung lên, gần như theo bản năng bước về phía trước một bước.
Nàng quay đầu nhìn về phía sau, chỉ thấy ánh mắt Âu Dương gia chủ sáng ngời nhìn qua kết giới đằng xa, vẻ mặt dường như không hề có chút lo lắng.
Liền tại lúc này, từ trong lục diễm đang bao vây thân thể của Liễu Minh đột nhiên truyền ra một tiếng trâu xanh gào rống, từ trong lục diễm đột nhiên bắn ra một đạo quang mang màu xanh đen.
Một tiếng "Oanh"!
Chỉ thấy một hử ảnh trâu xanh bất ngờ hiển hiện. Thanh Ngưu kia nhanh chóng há miệng cắn đứt xiềng xích trên người Liễu Minh sau đó ngẩng đầu hút lấy toàn bộ ngọn lửa màu xanh vào trong bụng.
"Cái này... Cái này là..."
Long Hiên phía đối diện cũng bị cảnh tượng vừa rồi làm cho bất ngờ, vẻ mặt của hắn tràn ngập vẻ không thể tin nổi.
"Thần thông thôn phệ!" Âu Dương gia chủ hai mắt sáng ngời, bật thốt lên.
Nhìn thấy tình hình trận chiến bỗng có biến chuyển bất ngờ, tỷ muội Âu Dương Thiến lập tức chuyển sợ thành vui, mặt ngọc lập tức tràn đầy vẻ kích động. Trái lại sắc mặt của Âu Dương Tân lại trở nên vô cùng khó coi.
Sau khi thoát khỏi sự trói buộc của xiềng xích, chỉ thấy thân hình của Liễu Minh dần trở nên mơ hồ, sau một tích tắc ngắn ngủi đã như điện chớp tiến đến bên người của Long Hiên.
Một khắc này hắn đã kích phát đồ đằng chi thuật đến cực hạn.
Hư ảnh Thanh Ngưu liền bao bọc lấy thân thể Liễu Minh vào trong. Liên tiếp những quả cầu lửa bắn đến đều bị hư ảnh Thanh Ngưu dễ dàng nuốt trọn vào bụng.
Sắc mặt Long Hiên lúc này đã trở nên trắng bệch nhưng hắn vẫn không dám ngừng nghỉ việc thúc giục pháp lực. Thanh Dương Thánh Tôn theo đó phun ra một ngọn lửa màu xanh lá cực lớn, hợp thành một bức tường che chắn trước người.
Một tiếng "Oanh"!
Tường lửa hừng hực kia không ngờ lại giống như tờ giấy mỏng manh nhanh chóng bị xuyên thành một lỗ lớn từ đó lóe ra hư ảnh trâu xanh như hung thần ác sát đang che chở cho Liễu Minh xông đến.
Long Hiên quát to một tiếng. Ma khí đen tuyền trên cơ thể không ngừng tuôn ra bảo vệ trước người, sau đó hắn không chút chậm trễ phun ra một thanh phi đao màu đen như thiểm điện phóng thẳng tới trước mặt Liễu Minh.
Liễu Minh trong ánh mắt ánh lên một tia đùa cợt, lập tức gai bạc trên người hắn lóe lên. Xúc tu màu bạc sau lưng nhanh chóng lóe lên rồi quấn lấy phi đao màu đen.
Cơ thể Bát Túc Hải Yêu xưa kia đã gần đạt đến mức thành thục, xúc tu lại trải qua quá trình tế luyện của Thú Giáp Quyết, độ cứng rắn vì thế đã có sánh được với Linh khí cực phẩm, mặc cho phi đao màu đen có giãy giụa thế nào cũng không cách nào có thể thoát ra.
Liễu Minh vẫn không ngừng lại, cong tay bắn ra một đám thanh quang vây lấy phi đao. Hắc khí tản ra từ phi đao theo đó không ngừng bị thanh quang cắn nuốt.
Đã mất đi sự bao bọc của khí đen, linh quang trên phi đao lập tức trở nên ảm đạm, một tia liên hệ với Long Hiên cũng theo đó tiêu biến.
"Không có khả năng..."
Long Hiên không kìm được hộc ra một ngụm máu tươi. Hắn không dám chậm trễ cắn răng thay đổi pháp quyết trên tay. Chỉ thấy Ma Ảnh đột ngột lớn lên nhiều lần.
Đúng lúc này, Liễu Minh đang dũng mãnh xông đến lại đột ngột dừng lại, sau đó vỗ nhẹ vào giữa eo lưng. Nghe "Vèo" một tiếng, một vỏ kiếm màu bạc nhạt đã nhanh chóng hiện lên, sau đó một thanh kiếm nhỏ màu vàng kim nhanh chóng bắn ra.
Hư Không Phi Kiếm kể từ lần sử dụng gần nhất đã trải qua gần tháng bồi dưỡng tuy rằng không thể so được với lần sử dụng lúc trước nhưng kiếm quang vẫn như cũ nhanh như thiểm điện.
Long Hiên trong mắt hiện lên một tia dữ tợn, gào rú một tiếng. Hắc khí trên người hòa lẫn với hư ảnh lục diễm, gào thét nghênh đón công kích của đối phương.
Kim quang lóe lên, một tiếng đứt ngọt vang vọng giữa không trung.
Hư ảnh Thanh Dương Thánh Tôn sau lưng Long Hiên ầm ầm vỡ vụn sau đó biến thành mưa lửa màu xanh lá rơi rụng đầy trời.
Bên mưa lửa màu xanh lá, chỉ thấy Long Hiện ngã quỵ trên đất, trên ngực thình lình nhiều thêm một vết thương thật lớn, máu tươi từ đó không ngừng phun ra xối xả.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...