Ma Thiên Ký

Dịch giả: nila32

Năm ngày sau trong mật thất.

Chờ khi trạng thái của bản thân khôi phục đến tình trạng tốt nhất, Liễu Minh mới nhắm mắt đả tọa tại chỗ, sau đó cầm một khối ngọc giản đặt nhẹ lên trán.

Nội dung của khối ngọc giản này chính là phương pháp luyện chế vỏ kiếm do Thiên Hà lão nhân ban cho, từ đó đến nay hắn vẫn chưa có cơ hội tìm hiểu kĩ càng những gì ghi chép bên trong.

Liễu Minh lặng yên tại chỗ đắm chìm thần thức của bản thân bên trong ngọc giản. Sau hai ba canh giờ, hắn mới từ từ mở mắt, khuôn mặt bỗng trở nên nghiêm trọng hẳn lên.

Hắn đã hiểu được phương pháp luyện chế vỏ kiếm Hư Không một cách sơ lược. Phương pháp này không giống với những phương thức luyện chế Linh khí bình thường. Cuối cùng, hắn quyết định chọn dùng một phương pháp luyện chế bằng huyết khế. Hơn nữa, vỏ kiếm mang thuộc tính Hư Không cũng cần thời gian luyện chế không ngắn.

Về phần tài liệu chế tạo vỏ kiếm, ngoài tấm da của yêu thú Hư Không mà hắn đã có, còn cần thêm một số tài liệu phụ trợ khác.

Mặt khác, sau khi thành công luyện chế vỏ kiếm, cần phải dùng các loại linh thảo linh dược chuyển hóa thành linh lực tinh thuần, chậm rãi bồi dưỡng phi kiếm.

Những linh thảo linh dược này không khỏi khiến Liễu Minh phải bạo chi đến chóng mặt.

Cũng may hắn hiện tại đã không còn là thiếu niên đói rách năm xưa, với lượng tiền tài hùng hậu của hắn, việc gom góp những dược vật này hẳn sẽ không quá khó khăn.

Vì vậy trong một tháng sau đó, Liễu Minh liền không ngừng qua lại như thoi đưa giữa các phường thị trong tông môn cũng như xung quanh Vạn Linh sơn mạch.

Dùng một nửa số Linh Thạch cùng không ít điểm cống hiến, lại chạy qua gần như tất cả các phường thị cùng Thái Trân Các, Liễu Minh cuối cùng cũng miễn cưỡng thu thập đủ toàn bộ tài liệu cần cho luyện chế.

Thời gian tiếp theo, Liễu Minh liền đóng chặt động phủ sau đó trưng ra bảng từ chối tiếp khách đồng thời mở ra toàn bộ cấm chế phòng ngự của động phủ rồi mới lần nữa đi vào bên trong mật thất.


Hắn ngồi an tĩnh hơn nửa ngày. Khi tâm trí lần nữa hoàn toàn tĩnh lặng, Liễu Minh mới đứng dậy, bắt đầu bố trí một cái trận pháp cực kỳ phức tạp.

Bên trong ngọc giản cũng không ghi lại tên của trận pháp này, thậm chí bằng vào hiểu biết của Liễu Minh trong lĩnh vực bày trận chỉ có thể hiểu được hai, ba phần nội dung.

Nhưng người sáng tạo ra phương pháp tế luyện này dường như đã có dự tính, bỏ công ghi chép rành mạch từng bước bố trí trận pháp, người đọc chỉ làm theo từng bước là được.

Tuy đã nhớ kỹ phương pháp bố trận nhưng tại thời điểm bắt đầu hành động, Liễu Minh vẫn hết sức cẩn thận, không dám có chút phân tâm, hai tay liên tục vẽ lên mặt đất những kí hiệu kì lạ. Mỗi khi hoàn thành một phần của pháp trận, hắn đều cẩn thận lấy ngọc phù ra so sánh một phen.

Thời gian nửa tháng trôi qua trong chớp mắt, một pháp trận hình tròn đường kính năm sáu trượng được che kín bởi vô số linh văn huyền ảo màu xám bạc rốt cuộc được bố trí thành công.

Liễu Minh lần nữa đặt ngọc phù lên trán, sau khi xác nhận trận pháp vừa bố trí hoàn toàn không có gì sai sót, mới ngửa mặt lên trời thở dài nhẹ nhõm.

Ngay sau đó, hắn luồn tay vào Tu Di giới, lấy ra hơn mười khối khoáng thạch màu đen lợt. Mỗi một khối đều lớn chừng một nắm tay, lại mơ hồ lóe ra ánh sáng trắng sống động như một đóa hoa lửa nhảy múa.

Những tinh thạch này có tên là Không Diễm, là vật mà ngọc giản nhấn mạnh cần có cho việc luyện chế, cũng là tài liệu có thuộc tính gần với những tài liệu Hư Không.

Liễu Minh sau một hồi suy tính liền xoay tròn tại chỗ, trong tay bỗng phát ra ánh sáng trắng liên tục chớp nháy. Vừa nghe tiếng xé gió vang lên đã thấy mười khối tinh thạch kia bắn ra như chớp giật, vừa vặn khảm vào những chỗ lõm bên trong pháp trận.

Sau một khắc, cả tòa đại trận lập tức phát ra âm thanh ong ong, linh văn màu bạc trên mặt đất đột nhiên phát ra ánh sáng rực rỡ, sau đó liền trở nên như có như không.

Vô số phù văn huyền ảo màu bạc lấp lánh không ngừng lơ lửng trong không trung, sau đó chậm rãi xoay tròn quanh người Liễu Minh. Ánh sáng do chúng phát ra cũng chiếu rọi mọi ngóc ngách của mật thất.

Liễu Minh chứng kiến cảnh tượng vừa rồi, liền bình tĩnh nhớ lại nội dung ngọc phù miêu tả lại tình hình khi vận chuyển trận pháp, thấy mọi việc đều giống với ghi chép hắn mới có thể hoàn toàn yên tâm.

Sau đó, Liễu Minh cũng không vội vàng bắt đầu mà chỉ khoanh chân tĩnh tọa. Trải qua thời gian điều tức chừng một nén nhang, đợi khi pháp lực cùng tinh thần thức đều được khôi phục đến trạng thái tốt nhất, hắn mới thò tay lấy ra một tấm da Hư Không Hương Chương thật lớn, sau đó thuận tay cắt ra một phần của tấm da, đặt chính vào trung tâm của pháp trận đồng thời vung tay bắn ra một đạo tinh quang về phía một góc của đại trận.


Một tiếng động trầm thấp vang lên, một cột sáng màu bạc to lớn liền bắn ra từ trung tâm của trận pháp đồng thời chậm rãi nâng đỡ, bao bọc tấm da thú vào bên trong.

Chỉ thấy Liễu Minh lần nữa vung ống tay áo, trên mặt đất liền xuất hiện vô số bình lọ cùng lượng tài liệu khổng lồ. Những thứ này chính là tài liệu phụ trợ cần để luyện chế vỏ phi kiếm.

Liễu Minh cầm một cái bình ngọc màu trắng đổ ra một đoàn chất lỏng màu bạc.

Những chất lỏng này sau khi rơi xuống liền được một cột sáng nhỏ màu bạc từ trong pháp trận đỡ lấy.

Hắn liền phất tay chỉ một cái, một khối tinh thạch hình thoi đen xì cũng lập tức rơi vào bên trong cột sáng.

Sau đó, Liễu Minh không ngừng bỏ từng món tài liệu còn lại vào bên trong pháp trận, trải qua một thời gian ngắn, xung quanh cột sáng to lớn ở trung tâm đã bất ngờ nhiều thêm hai mươi mấy cột sáng màu bạc cỡ nhỏ.

Tiếp theo, giữa hai hàng lông mày của Liễu Minh lại có tinh quang lóe lên, thần thức mạnh mẽ được phóng ra không chút giữ lại, đồng loạt khống chế toàn bộ những cột sáng màu bạc kia.

Lập tức những cột sáng này dường như có linh tính, bắt đầu lượn vòng quanh người hắn.

Liễu Minh ánh mắt chăm chú, phất tay đánh vào trung tâm pháp trận một đạo pháp quyết, cột sáng to nhất dường như bị bóp méo trong chốc lát, từ đó thoát ra từng hơi hỏa diễm mờ mờ.

Liễu Minh sau một thoáng trầm ngâm bỗng nhiên há miệng phun ra một khối không khí màu xanh mờ rơi vào bên trong cột sáng khổng lồ.

Sau một tiếng hô, ngọn lửa trong suốt vây lấy thi thể Hương Chương đột nhiên bùng cháy, hoàn toàn bao phủ khối da thú vào bên trong.

Dưới sức nóng hừng hực không ngừng thiêu đốt của hỏa diễm, tấm da Hư Không thú dần dần bắt đầu có dấu hiệu bị hòa tan, đồng thời cũng có một ít tạp chất màu xám đem chậm rãi thẩm thấu đi ra.


Liễu Minh tập trung quan sát biến hóa của túi da, từng đạo pháp quyết được đánh ra như nước chảy mây trôi, duy trì hơi mờ hỏa diễm kia.

Tình hình như thế kéo dài trong thời gian chừng nửa ngày, tạp chất trong túi da mới ngừng chảy, cuối cùng chuyển hóa thành một thứ dẻo dẻo, sền sệt phát ra ánh sáng trắng nhàn nhạt.

Liễu Minh cẩn thận nhớ lại ghi chép bên trong ngọc giản, sau khi xác nhận không có gì sai sót, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm rồi nhanh chóng phất tay đánh ra một đạo pháp quyết rơi vào những cột sáng nhỏ bên ngoài.

Phốc!

Những cột sáng bên ngoài đồng loạt bốc cháy dữ dội, trong nháy mắt biến thành hơn hai mươi trụ lửa rào rạt màu đỏ thẫm.

Khối tinh thạch trong suốt màu xanh nhạt bên trên cột sáng lớn rất nhanh bị thiêu đốt thành chất lỏng.

Đợi khi tất cả hoàn toàn tan ra, mười ngón tay Liễu Minh linh động vung vẫy bắn ra linh tơ mảnh như dây đàn đâm vào bên trong dung dịch màu xanh trong suốt kia.

Kế tiếp, hắn không ngừng tác động lên linh tuyến, khối chất lỏng theo đó cũng bắt đầu chuyển hình đổi dạng, không ngừng tách những giọt chất lỏng li ti lần lượt thẩm thấu vào trong tấm da thú đã hoàn toàn bị nung đốt.

Quá trình trên được Liễu Minh cẩn thận điều khiển, hắn cũng không quên chú ý đến biến hóa của tấm da Hương Chương.

Sau khi giọt chất lỏng thứ tám hoàn toàn dung nhập vào bên trong, tấm da ở trạng thái dẻo rốt cuộc xảy ra một chút biến hóa, mặt ngoài của nó không ngờ chuyển thành màu bạc nhàn nhạt.

Trong mắt Liễu Minh liền hiện lên vẻ hài lòng, sau đó một tay vung lên đánh một đạo pháp quyết về phía cột sáng bên kia. Ánh lửa hừng hực hiện lên liền thiêu đốt một cây linh thảo màu trắng nhạt thành bạch vụ.

Liễu Minh lại dùng pháp quyết trong tay dẫn dắt cỗ sương mù trắng nhạt rơi vào đồ vật bạc nhạt dẻo dẻo ở trung tâm pháp trận.

Cứ như vậy, Liễu Minh không ngừng phân phối tài liệu xung quanh dung nhập vào bên trong cột sáng ở giữa. Lại trải qua một phen gia công đặc thù cùng sự thao túng của pháp trận, túi da Hương Chương bắt đầu chậm rãi biến hình, dần dần biến thành hình bầu dục, chính giữa chạm khắc một vật thể hình dẹp.

Xem hình dáng của nó, không ngờ lại có vài phần tương tự với vỏ kiếm bên hông của Sa Thông Thiên.

Liễu Minh thấy vậy không khỏi chấn động tinh thần, dùng ống tay áo lau lau mồ hôi đầy trán, đồng thời hắn khẽ nghiến chặt hàm răng, cắn nát đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu ngưng tụ trước người như một quả trứng gà màu đỏ tươi.


Dưới sự thao túng của pháp quyết, máu tươi không ngừng biến thành những kí tự li ti huyết sắc tuân theo trật tự nào đó, lần lượt sáp nhập vào trong vỏ kiếm.

Sau khi làm xong việc này, Liễu Minh mới lấy ra một cái bình ngọc nhỏ, từ đó đổ ra một ít bột phấn màu trắng. Một tay chỉ xuống dưới, những bột phấn màu trắng này lập tức bay lên, rơi vào mặt ngoài vỏ kiếm.

Sau đó, lại là một lọ chất lỏng đen kit…

Liễu Minh dựa theo phương pháp luyện chế ghi lại bên trong ngọc giản, tuần tự kết hợp những tài liệu còn lại vào vỏ kiếm mới thành hình.

Hơi lửa vây quanh vỏ kiếm dưới sự thao túng của hắn cũng bắt đầu biến thành hỏa xà to bằng đầu ngón tay, không ngừng di động.

Cứ như thế, mặt ngoài vỏ kiếm bắt đầu không ngừng biến đổi, đồng thời mặt ngoài bắt đầu mơ hồ hiện ra từng sợi tơ bạc.



Trải qua thời gian hai ngày, vỏ kiếm Hư Không rốt cuộc đã được luyện chế thành hình dáng cơ bản.

Liễu Minh từ đó mới có chút thả lỏng, bỗng nhiên trong đầu truyền đến cảm giác đau đớn, hắn không khỏi nở nụ cười khổ.

Trải qua thời gian tế luyện dài như thế, cho dù là tinh thần lực của Liễu Minh vô cùng cường đại lại có sự giúp đỡ của Hóa Thức Trùng cũng phải chịu hao tổn vô cùng lớn.

Cũng may khâu quan trọng nhất là tạo hình cho vỏ kiếm cũng đã hoàn thành, công đoạn kế tiếp liền dễ dàng xử lý hơn nhiều, nhưng cũng là một bước dài dòng, buồn chán nhất trong toàn bộ quá trình chế tạo.

Liễu Minh ăn vào mấy viên đan dược, sau khi nghỉ ngơi một lát liền bắt đầu bấm niệm pháp quyết. Ánh sáng màu bạc bên ngoài hỏa trụ lóe lên trong nháy mắt liền biến mất không chút tăm hơi, chỉ còn lại cột sáng màu bạc nhạt ở trung tâm pháp trận vẫn như cũ tản mát ra hào quang trong suốt.

Sau đó, hắn hít sâu một hơi, hai tay không ngừng bật lên, kí tự như con nòng nọc liên tục bắn ra, bắt đầu khắc lên mặt trong vỏ kiếm.

Thời gian cứ vậy chậm rãi trôi qua.

Nửa năm sau, cửa lớn của mật thất từ từ mở ra, một gã thanh niên sắc mặt tiều tụy từ đó bước ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui