Dịch giả: Mr Củ Cà Rốt
Trong một căn phòng bên trong Thiên Kiếm Phong, Long Nhan Phỉ đang chăm chú quan sát một bức tường đá phát ra ánh sáng màu trắng, dường như nàng đang suy nghĩ điều gì đó.
Đột nhiên một gã thanh niên mặc cẩm bào đẩy cửa bước vào rồi tiến thẳng tới sau lưng Long Nhan Phỉ, gã này chính là Sa Thông Thiên.
"Long sư tỷ, nghe nói Liễu Minh vậy mà đã tấn cấp Hóa Tinh?" Trong câu hỏi của Sa Thông Thiên dường như ẩn chứa một vẻ hưng phấn dị thường.
"À, ta cũng vừa nghe nói chuyện này. Xác xuất tấn cấp Hóa Tinh thành công của ba Linh mạch là cực kỳ thấp, tuy nhiên người này đã dùng điểm cống hiến đổi lấy một lần sử dụng Âm Dương Ly Hợp Kính, vì vậy mới có thể đột phá bình cảnh. Sao vậy? Có vẻ sư đệ cảm thấy cao hứng nhỉ?" Long Nhan Phỉ quay lại liếc nhìn Sa Thông Thiên rồi hỏi với giọng điệu ngạc nhiên.
"Tốt, tốt lắm! Ta vẫn cho rằng đời này kiếp này đã hết cơ hội đấu với hắn thêm một trận!" Sa Thông Thiên đột nhiên ngửa mặt cười to một tiếng, sau đó gã vung tay ném một cái Pháp bàn truyền âm lên mặt bàn ngay trước mặt Long Nhan Phỉ rồi quay đầu đi luôn không thèm nhìn lại.
Sau khi đột phá Hóa Tinh, gã vẫn luôn nghĩ rằng suốt đời Liễu Minh sẽ phải dừng ở Ngưng Dịch hậu kỳ. Ngự Kiếm Thuật của gã tuy lợi hại nhưng dường như lại luôn thua kém Liễu Minh, chính vì vậy gã lúc nào cũng mang mối hận trong lòng.
Long Nhan Phỉ nhìn bóng Sa Thông Thiên khuất dần, trên gương mặt đẹp của nàng hiện lên một vẻ phức tạp, không hiểu lúc này nàng đang nghĩ gì.
...
Bên trong một mật thất trên Phiêu Miểu Phong, trên tay Già Lam đang có một quả ngọc phù truyền tin màu lam nhạt, môi nàng khẽ mỉm cười. Đôi mắt đẹp của nàng khẽ nhấp nháy rồi lại nhắm nghiền, nàng tiếp tục ngồi tĩnh tọa.
Sự việc Liễu Minh chỉ với ba Linh mạch lại tấn cấp Hóa Tinh thành công không biết do ai lan truyền thông tin khắp nơi tạo thành một cơn sốt nho nhỏ, chỉ trong vài ngày tin tức đã lan truyền khắp hơn nửa Vạn Linh Sơn.
Những đệ tử khác cũng chỉ có ba Linh Mạch sau khi nghe được tin này đều vô cùng mừng rỡ.
Những thông tin trước đây về Liễu Minh như: Vô địch thi đấu Ngoại Môn mà không được bất kỳ chưởng tòa nào thu làm đệ tử, chỉ có tu vi Ngưng Dịch hậu kỳ lại có thể vượt qua tầng ba mươi sáu Tháp Hư Linh... tưởng chừng đã rơi vào quên lãng, lúc này lại trở thành chủ đề bàn luận của rất nhiều người.
Cùng lúc đó, bên trong mật thất của một động phủ lớn được bao phủ bởi lớp khói đen đậm đặc trên Lạc U Phong.
"Sư tôn, phong ta lại có thêm một đệ tử mới tấn cấp Hóa Tinh." Đứng bên ngoài cánh cửa mật thất là một thanh niên áo đen đang đứng bẩm báo với thái độ cung kính.
"Phong nhi, không phải là đã dặn dò ngươi là sư phụ đang bế quan, nếu không có chuyện gì quá quan trọng thì đừng làm phiền hay sao?" Bên trong mật thất truyền ra một thanh âm trầm trầm của một lão giả.
"Đồ nhi đã quấy rầy việc tu luyện của sư phụ, đồ nhi biết lỗi rồi ạ!" Thanh niên áo đen xoay người lại định bước đi.
"Chờ một chút, đệ tử nào mới tấn cấp Hóa Tinh vậy? Thời điểm sư phụ bế quan cách đây hai năm, trong Lạc U Phong cũng chỉ có hơn chục đệ tử Ngưng Dịch, mà trong số đó cũng không có kẻ nào có tiềm lực tấn cấp Hóa Tinh trong thời gian ngắn như vậy." Âm thanh trầm trầm lại vang lên từ trong mật thất.
"Bẩm sư phụ, đó chính là Liễu sư đệ: Liễu Minh!" Thanh niên áo đen nghe thấy vậy vội quay người lại đáp lời.
"Cái gì?"
Một cỗ khí tức cường đại lập tức phát ra từ bên trong mật thất, từng sợi âm khí cũng phun ra từ khe cửa.
"Ầm!" một tiếng!
Cánh cửa động màu xám phát ra ánh sáng đen rồi mở tung ra, một nam tử trung niên trên người cuồn cuộn hắc khí lao vọt ra. Người này chính là người trước đây Liễu Minh đã từng nghe qua tên tuổi một lần trên Lạc U Phong: Trưởng lão họ Dư!
"Có phải là kẻ đệ tử Ngoại Môn trước đây mới Ngưng Dịch hậu kỳ mà có thể một lần vượt qua ba mươi sáu tầng Tháp Hư Linh, sau đó đầu nhập làm đệ tử tại đây?" Hắc khí trên người nam tử trung niên đã tiêu tán hết, lộ ra một gương mặt cực kỳ anh tuấn, khác hẳn với thanh âm của lão, lúc này lão đang hỏi với giọng điệu vô cùng ngạc nhiên.
"Chính là người này!" Thanh niên áo đen bị cỗ linh áp cường đại bức lui lại một bước, thân hình loạng choạng một hồi mới đứng vững nổi.
"Theo ta được biết thì người này sau khi bái nhập Lạc U Phong không được trưởng lão nào thu nhận làm đệ tử. Ngày đó do ta lo lắng tài nguyên tu luyện có hạn nên mới không thu hắn làm đệ tử. Tuy nhiên hiện nay hắn đã tấn cấp Hóa Tinh thì đương nhiên mọi chuyện đã thay đổi. Ngươi có biết hiện nay hắn đang ở đâu không?" Nam tử trung niên lẩm bẩm vài câu rồi cất giọng hỏi thanh niên áo đen.
"Chắc hẳn giờ này Liễu sư đệ đang còn phải củng cố cảnh giới ở Âm Dương Ly Hợp Cung, tuy nhiên cũng chỉ trong vòng khoảng hai ngày nữa sẽ xuất quan." Sau khi suy nghĩ một chút, thanh niên áo đen cất tiếng trả lời.
"Tốt lắm, giờ ngươi tới chờ ở động phủ của hắn. Gặp mặt hắn là lập tức kêu hắn qua đây, nói là ta muốn gặp mặt!" Nam tử trung niên nghiêm mặt lại ra lệnh, ngay sau đó cỗ âm khí cuồn cuộn lại lao vào bên trong mật thất, cánh cửa mật thất cũng đóng sầm lại, bên ngoài lại hiện lên một lớp sương mù màu xám.
Thanh niên áo đen sau khi vâng dạ liền rời khỏi động phủ, hắn nhảy lên một đám mây đen rồi bay về một hướng khác trên Lạc U Phong.
Ở mấy động phủ khác trên Lạc U Phong cũng diễn ra tình huống tương tự. Mấy trưởng lão cảnh giới Chân Đan sau khi nghe chuyện của Liễu Minh đều động tâm và muốn thu hắn làm đệ tử.
Tuy nhiên đúng vào thời điểm các vị trưởng lão này phái đệ tử đi mời mọc Liễu Minh thì bọn họ lại nhận được một tin tức khiến cho tất cả phải oán thầm trong bụng: Hóa ra Âm Cửu Linh đã phái người báo tin cho Liễu Minh, ngay khi hắn tiến cấp thành công và xuất quan là phải đến ngay đại điện Lạc U Phong.
...
Bên ngoài chủ điện trên Lạc U Phong, một đám mây đen bay tới, sau khi khói đen tan hết, lộ ra một thanh niên mặc áo đen: Chính là Liễu Minh!
Sau khi tấn cấp Hóa Tinh thành công ở Ly Hợp Cung, Liễu Minh ở lại trong căn phòng đá thêm mấy ngày. Sau đó hắn dự định quay về mật thất trong động phủ của mình tập trung tu luyện để củng cố cảnh giới trong một thời gian ngắn.
Tuy nhiên khi mới ra khỏi Ly Hợp Cung, hắn nhận được tin tức của Âm Cửu Linh yêu cầu tới ngay chủ điện. Đã được chưởng tòa triệu kiến, đương nhiên hắn không thể thoái thác, vậy là hắn chạy một mạch về thẳng nơi này trên Lạc U Phong.
Lúc này, bên trong chủ điện, Âm Cửu Linh đã ngồi ngay ngắn trên ghế chủ tọa tự bao giờ, có vẻ như lão ngồi chờ Liễu Minh đã lâu.
"Đệ tử bái kiến Chưởng tòa!" Liễu Minh vừa bước vào đại điện liền vội vàng thi lễ một cách cung kính.
"Liễu Minh, ngày trước ngươi cùng Hiểu Ngũ giúp ta giành được Cửu Sắc Linh Lộc, ta đã nhận ra ngươi có thực lực không tầm thường. Nhưng cũng không nghĩ tới việc chỉ sau vài năm ngắn ngủi, với cơ thể ba Linh Mạch, ngươi lại có thể tấn cấp Hóa Tinh thành công, đúng là một sự kiện đáng mừng!" Thanh âm của Cửu Âm Linh vốn sang sảng nay lại càng sang sảng hơn. Khuôn mặt một nửa bị khô héo của lão nay lại đang hiện lên một chút niềm vui.
"Chưởng tòa quá khen, tại hạ chỉ là gặp được cơ duyên mà thôi!" Liễu Minh vội cúi đầu, trả lời một cách khiêm tốn.
"Hay cho một chữ Cơ duyên! Giờ ngươi đã tấn cấp Hóa Tinh, mặc kệ sau này ra sao, hiện thời ngươi đã có đủ tư cách trở thành đệ tử thân truyền của bổn tọa. Âm mỗ cũng chẳng muốn nói nhảm nhiều lời, giờ ta hỏi ngươi một câu: Ngươi có đồng ý trở thành đệ tử của ta hay không?" Âm Cửu Linh cười to một tiếng rồi đột ngột cất giọng hỏi.
"Đương nhiên đệ tử xin nguyện ý!" Ngay từ đầu Liễu Minh đã có chút suy đoán, sau khi nghe rõ mồn một, trong lòng hắn vô cùng vui vẻ, hắn lập tức khom người xuống đáp lời.
Đối với hắn thì được làm đệ tử một cường giả Chân Đan là chuyện muốn cũng chẳng được, huống chi đây lại là Âm Cửu Linh: Chưởng tòa của một phong!
"Tốt lắm! Vậy thì bắt đầu từ nay: Ngươi chính thức là đệ tử thân truyền của Âm Cửu Linh ta." Sắc mặt Âm Cửu Linh lúc này mất hẳn vẻ lạnh lẽo thường ngày, lão vừa cười ha ha vừa nói.
"Đồ nhi là Liễu Minh, xin bái kiến sư phụ!" Liễu Minh lập tức tỏ vẻ cung kính hành lễ bái sư.
Âm Cửu Linh khẽ gật đầu, vẻ mặt lão hiện rõ niềm vui, lão phất tay áo lên, một tấm Phù lục màu vàng bay ra xoay mấy vòng trên không rồi rơi thẳng vào trong tay Liễu Minh.
"Đây là một tấm Thái Âm Lôi phù, uy lực của nó tương đương một kích toàn lực của cường giả Chân Đan. Hôm nay ta tặng con coi như món quà nhân dịp lễ bái sư. Sau này nếu gặp phải cường địch thì có nó như một lá bùa hộ mạng." Âm Cửu Linh vừa cười nhẹ vừa nói.
"Tạ ơn sư phụ!" Liễu Minh nghe vậy thì vô cùng mừng rỡ, hắn trân trọng nhận tấm phù lục màu vàng rực và cất vào trong Tu Di Giới.
Sau đó Liễu Minh lại thỉnh giáo vị sư phụ Âm Cửu Linh này một số vấn đề trong cách tu luyện, Âm Cửu Linh cũng kiên nhẫn giải đáp cho hắn từng vấn đề. Sau đó lão còn chia sẻ với Liễu Minh một số công việc tu luyện cần thiết phải làm đối với những tu sĩ mới tấn cấp Hóa Tinh.
Ước chừng khoảng hai canh giờ sau, Liễu Minh mới cáo từ sư phụ, hắn lập tức cưỡi mây bay thẳng về động phủ của mình.
Sau đó không lâu, việc Liễu Minh được Âm Cửu Linh thu nhận là đệ tử thân truyền đã từ trong đại điện truyền khắp Lạc U Phong tạo thành một chủ đề được bàn tán rôm rả.
Một vài vị trưởng lão cảnh giới Chân Đan cũng có ý định thu nhận Liễu Minh làm đệ tử sau khi nghe đệ tử bẩm báo lại thì đều cảm thấy Âm Cửu Linh đã ra tay quá nhanh. Đặc biệt là vị trưởng lão họ Dư kia thì vì chuyện này mà buồn rầu không vui mất một thời gian.
Nhưng mà Liễu Minh đã được chính Âm Cửu Linh thu nhận làm đệ tử thân truyền nên đương nhiên những người này cũng chẳng thể nhiều lời, sự việc như vậy rồi cũng êm xuôi bình thường.
...
Bên trong mật thất trên Lạc U Phong.
Liễu Minh đang ngồi khoang tròn trên một tấm bồ đoàn màu vàng, hai mắt nhắm nghiền, hắn đang tự kiểm tra Thức hải của mình.
Lúc này Hồn Thiên Bia vẫn đang lẳng lặng nằm trong Thức hải, lượng cát phía trên đồng hồ còn lại không nhiều, từ nay tới lúc bọt khí thần bí lại hấp thụ pháp lực cũng chẳng còn nhiều. Dựa vào lời nói của La Hầu lúc trước, có lẽ thời điểm chính xác cũng rơi vào khoảng tần đó năm.
Liễu Minh đang tự thắc mắc về bản thân mình: Giờ đây hắn đã đột phá cảnh giới Hóa Tinh, hơn nữa số viên kết tinh pháp lực còn nhiều hơn những đệ tử có Thiên Linh Mạch những chín viên. Những viên kết tinh pháp lực xuất hiện sau có màu sắc khá lạ. Sau một hồi phân tích thì Liễu Minh dự đoán việc này chắc chắn có liên hệ tới Ma niệm trên người hắn hoặc liên quan tới việc lúc trước bị ma hóa hắn đã thôn phệ cái đầu của Cự Ma!
Tuy nhiên cho dù là thế nào thì một điều rõ ràng là sau khi tấn cấp Hóa Tinh, pháp lực nội thể của hắn đã tăng lên gấp mấy lần. Để đối phó với lần hấp thụ pháp lực tiếp theo của bọt khí thần bí thì pháp lực giờ đây có lẽ đã đủ xài rồi.
Mối lần bị bọt khí thần bí hấp thụ pháp lực thì hắn lại được một thời gian tiến vào không gian thần bí. Theo kinh nghiệm mấy lần trước thì chuyến tiếp theo có lẽ sẽ được mười sáu năm, hắn phải nghĩ cách tận dụng thật tốt quãng thời gian này.
Với lại hắn cũng chỉ mới tấn cấp Hóa Tinh, nếu muốn trong thời gian ngắn tăng pháp lực thêm một cấp độ thì vẫn cần sự hỗ trợ của Đan dược. Tuy giờ đây hắn có thể luyện chế ra Lãnh Ngưng Đan nhập phẩm, nhưng mà loại đan dược này chỉ có hiệu quả rõ rệt với Ngưng Dịch kỳ, để hỗ trợ tăng pháp lực cho Hóa Tinh kỳ thì nó có tác dụng rất ít ỏi. Vì vậy muốn nhanh chóng nâng cao pháp lực thì chỉ còn cách luyện chế những loại đan dược giúp tăng tiến pháp lực dành cho Hóa Tinh kỳ.
Sau khi suy nghĩ một hồi, Liễu Minh chợt nghĩ tới điều gì đó, hắn bèn lấy ra cái bình Quỳnh Ngọc Dịch và cái Linh Thú Đại có chứa con Bát Túc Chương Ngư từ trong Tu Di Giới.
Hắn nhẹ nhàng mở Linh Thú Đại ra và dùng thần thức quét qua một lượt, con Bát Túc Chương Ngư ở trong đã lớn thêm được chừng một tấc, giờ đây nó có kích cỡ chừng nửa xích rồi. Tuy nhiên khi hẳn thử dùng Thông Linh Thuật để câu thông với nó thì vẫn không có chút phản ứng nào cả.
Trong vài năm nay, thỉnh thoảng định kỳ hắn lại ném vào trong Linh Thú Đại mấy khối Linh Thạch để cung cấp Linh khí cho con Chương Ngư hấp thụ. Sau vài năm nuôi dưỡng như vậy, tuy rằng linh tính của nó chưa có nhưng giờ đây nó cũng đã phát ra khí tức xấp xỉ Linh Đồ hậu kỳ rồi...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...