Ma Thiên Ký

Dịch giả: Tiểu Băng

Biên: nila32

Sau thời gian khoảng chừng ăn được bữa cơm, trong đại điện vang lên giọng nói thảng thốt của Liễu Minh:

"Cái gì, muốn ta hỗ trợ giúp quý tông giải quyết một con yêu thú Ngưng Dịch hậu kỳ trong tháp?"

"Không sai. Đạo hữu đến rất trùng hợp, vì gần một tháng nữa, bổn môn sẽ mở cửa Trấn Yêu Tháp. Nếu không phải vậy, Liễu đạo hữu dù có trả giá cao thế nào, ta cũng tuyệt đối không cho phép vì một người ngoài mà đi mở cấm chế của tháp. Nhưng lần này mở ra Trấn Yêu Tháp có hai mục đích, một là để một ít Linh Đồ tiến hành thí luyện, hai là muốn tìm giết một con yêu thú đã đạt tới Ngưng Dịch hậu kỳ." Hứa chưởng môn trịnh trọng giải thích.

"Với thực lực của quý môn, muốn giải quyết một con Ngưng Dịch hậu kỳ Yêu thú chẳng phải là chuyện cực kỳ đơn giản hay sao, cần gì phải nhờ tới Liễu mỗ?" Liễu Minh suy nghĩ rất nhanh, không mạo muội nhận lời ngay.

"Xem ra Liễu đạo hữu hiểu biết về Trấn Yêu Tháp quá ít. Tiêu sư đệ, ngươi tới giải thích cho Liễu đạo hữu nghe một chút đi." Lão giả họ Hứa nghe vậy bèn mỉm cười.

Tiêu Duyệt Bạch vội quay sang nói với Liễu Minh:

"Liễu đạo hữu thấy kỳ quái, bởi vì không biết gì về cấm chế trong Trấn Yêu Tháp. Nơi này, trước đây vốn do tổ sư khai phái bổn tông xây dựng, với mục đích để cho đệ tử hậu bối ma luyện, nên có hạn chế rất nghiêm khắc về tu vi người có thể tiến vào. Dưới Ngưng Dịch cảnh thì hoàn toàn ổn, có thể thoải mái vào tới tầng ba, và không bị giới hạn số người. Nhưng nếu đã đạt tới Ngưng Dịch cảnh, thì tối đa chỉ vào được hai người, và phải đều tu vi Ngưng Dịch sơ kỳ. Nếu có tu vi Ngưng Dịch cảnh trung kỳ, thì chỉ vào được một người mà thôi, nếu tu vi cao hơn hoặc số người nhiều hơn quy định, sẽ bị cấm chế bên trong tháp lập tức Truyền Tống đẩy ra."


"Nói như vậy, trước kia quý môn định để cho hai linh sư Ngưng Dịch sơ kỳ vào đó để giết con yêu thú Ngưng Dịch hậu kỳ?" Liễu Minh kinh hãi, sau một lúc lâu, mới nói nên lời.

Phải biết rằng tu vi từ lúc tiến vào Ngưng Dịch cảnh, mỗi một lần tiến giai, tu vi sẽ cách biệt rất xa với trước kia, mức chênh lệch so với thời ở Linh Đồ kỳ không thể nào so sánh được. Hơn nữa dưới tình hình bình thường, yêu thú Ngưng Dịch cảnh sẽ có thực lực hoàn toàn áp đảo tu luyện giả Nhân tộc cùng giai. Thế nên khi Liễu Minh nghe được Nguyên Ma Môn định dùng hai linh sư Ngưng Dịch sơ kỳ để đối phó một yêu thú hậu kỳ mới kinh ngạc như vậy.

"Linh Sư Ngưng Dịch sơ kỳ bình thường đương nhiên không thể nào đối thủ của con yêu thú đó! Chúng ta vốn ý định phái ra hai sơ kỳ Linh Sư cường đại nhất trong môn để đối phó con thú này, nhưng mà bởi vì Tam Chân Lục Tử đã bắt đầu, một người trong đó không thể không đến chỗ liên minh. Nếu muốn đổi sang một Ngưng Dịch cảnh trung kỳ Linh Sư, bổn tông không có ai thích hợp. Vốn cũng định hơi mạo hiểm, đổi một sơ kỳ Linh Sư yếu hơn một chút tiến vào trong tháp, nhưng không ngờ có Liễu đạo hữu vừa vặn đến thăm. Vì vậy, đành làm phiền nhờ đạo hữu tương trợ một lần. Chỉ cần đạo hữu đồng ý giúp bổn môn giải quyết con yêu thú Ngưng Dịch hậu kỳ kia, Chưởng môn sư huynh sẽ làm chủ cho đạo hữu tiến vào Trấn Yêu Tháp." Tiêu Duyệt Bạch nghiêm túc giải thích.

"Tại hạ có thể hỏi một câu, vì sao quý môn coi trọng con Ngưng Dịch hậu kỳ Yêu thú kia như vậy? Có nhất định phải giết chết nó hay không? Yêu thú này mặc dù lợi hại nhưng hiện giờ đang bị nhốt trong Trấn Yêu Tháp, đối với quý môn chắc có lẽ không thể gây ra ảnh hưởng gì a." Liễu Minh chau mày.

Tiêu Duyệt Bạch do dự, lão giả thản nhiên nói:

"Rất đơn giản, phong ấn trong Trấn Yêu Tháp tuy rằng huyền diệu khó lường, nhưng chỉ vây được yêu thú dưới Giả Đan, nếu có yêu thú Giả Đan kỳ, sẽ phá vở được phong ấn, thả những yêu thú khác ra. Tuy với thực lực của Nguyên Ma Môn, giết hết các yêu thú không phải không được nhưng như vậy, Trấn Yêu Tháp coi như hoàn toàn bị phá hủy. Đây không phải chuyện bổn môn muốn thấy, đó chỉ có thể coi là hạ sách cuối cùng mà thôi."

"Ra vậy, nhưng nhị vị hình như rất tin nếu tại hạ hỗ trợ sẽ nhất định giết được con yêu thú kia. Chẳng may Liễu mỗ thực lực yếu kém, không phải sẽ làm hỏng đại sự của quý môn hay sao?" Liễu Minh giật mình cười khổ.

"Liễu đạo hữu đã có thực lực giết linh sư Hải tộc trung kỳ, dù có không bằng Ngưng Dịch hậu kỳ Linh Sư bình thường, nhưng cũng không chênh lệch quá xa. Hơn nữa, người bổn tông định phái đi, cũng không phải sơ kỳ Linh Sư bình thường, mà người cũng có khả năng đánh bại địch thủ vượt cảnh giới. Lão phu tin chỉ cần hai người các ngươi đồng tâm hiệp lực, thì khả năng thành công không thiếu. Đương nhiên nếu hai người đã cố hết sức mà vẫn không thành công, thì bổn môn cũng vẫn còn hậu thủ khác dự bị, chỉ nếu dùng tới cái đó, thì cái giá phải trả rất lớn, đối với bản môn, chính được không đủ bù mất." Lão giả chậm rãi trả lời.


"Nếu Hứa Chưởng môn đã nói như vậy, tại hạ không đáp ứng cũng không được. Được, vậy để Liễu mỗ cố hết sức thử một lần a." Liễu Minh quyết định rất nhanh. Thực lực của hắn hiện giờ so với hồi đại chiến với Hải tộc đã tăng lên rất nhiều, dù có phải một mình đối mặt với Ngưng Dịch cảnh hậu kỳ Yêu thú, thì cũng có lực đánh một trận, nên mới gật đầu.

"Rất tốt, ta biết Liễu đạo hữu cũng người hào sảng. Đã như vậy, đạo hữu hãy ở lại bổn môn, để bổn môn chuẩn bị chu đáo mọi thứ xong, sẽ đưa đạo hữu vào trong Trấn Yêu Tháp. Tiêu sư đệ, chỗ nghỉ của Liễu đạo hữu giao cho ngươi sắp xếp, không được chậm chạp nghe không." Lão giả họ Hứa lộ rõ vẻ hài lòng, quay sang ra lệnh cho sư đệ.

"Chưởng môn sư huynh yên tâm, ta vốn cùng Liễu đạo hữu mới quen đã thân, nhất định sẽ sắp xếp ổn thỏa." Tiêu Duyệt Bạch đáp ứng ngay.

sau khi tán gẫu thêm vài câu, Tiêu Duyệt Bạch và Liễu Minh rời khỏi đại điện, đi sắp xếp chỗ ở cho Liễu Minh trên Cự Ma Sơn. Hứa Tiêu Văn ngồi xuống ghế, chớp mắt suy nghĩ. Một lúc sau, Tiêu Duyệt Bạch một mình trở về đại điện.

"Nói thật, ngươi cảm thấy người này cùng Hàn Lê liên thủ, có bao nhiêu phần trăm nắm chắc có thể giải quyết con Ma Mãng kia?" Lão giả không hỏi đại hán sắp xếp cho Liễu Minh như thế nào, mà lại bình tĩnh hỏi một câu.

"Nếu là yêu thú khác, đương nhiên không thành vấn đề. Nhưng với con Ma Mãng này, chỉ sợ chưa được năm thành." Tiêu Duyệt Bạch nghe hỏi cũng không thấy kỳ quái, mà cung kính trả lời, so với biểu hiện ban nãy trước mặt Liễu Minh, thì hầu như trở thành hai người hoàn toàn khác biệt.

"Năm thành! Nhiêu đó cũng đáng giá thử một lần. Nếu phải dùng thủ đoạn kia, hậu quả thật sự quá nghiêm trọng, chẳng khác gì hủy diệt Trấn Yêu Tháp." Lão giả chau mày.

"Đúng vậy, so với người lúc đầu chúng ta định chọn, thì ba thành nắm chắc cũng còn không có. Với tư chất của Hàn Lê sư đệ, trong bổn tông cũng đủ đứng vào ba thứ hạng đầu, thiết nghĩ Chưởng môn cũng không nỡ để hắn phải mạo hiểm như thế." Tiêu Duyệt Bạch cung kính trả lời.


"Ừ, với tư chất Hàn sư đệ, nếu thành công nắm chắc quá thấp, ta hoàn toàn không muốn cho hắn vào trong tháp. Chỉ là, tên tiểu tử họ Liễu này tuy rằng thoạt nhìn không giống bình thường, nhưng thực lực chân chính như thế nào, ta và ngươi cũng chưa từng nhìn thấy, nên ta cũng không thấy yên tâm lắm." Lão giả trầm ngâm.

"Chưởng môn yên tâm. Đừng quên với tính tình của Hàn Lê, nếu biết chỗ lẽ ra là của người sắp hợp tác với mình lại bị một tên Linh Sư lạ hoắc từ bên ngoài vào cướp mất, thì làm sao lại không tìm đến ra tay. Đến lúc đó nếu người này thực lực kinh người, chắc chắn sẽ làm theo kế hoạch. Nếu danh xứng với thực, hắn chắc chắn sẽ đỡ được Hàn Lê hai ba chiêu, nếu không sẽ xấu hổ không còn mặt mũi tiếp tục ở lại Nguyên Ma Môn nữa." Tiêu Duyệt Bạch nói không cần suy nghĩ.

"Được, vậy hãy để cho Hàn Lê thử thực lực của hắn xem sao rồi nói sau." Lão giả gật đầu.

Tiêu Duyệt Bạch đương nhiên đồng ý.

...

Liễu Minh được sắp xếp ở trong một tòa lầu các trên Cự Ma Sơn, đang ngồi xếp bằng trên giường, xuất thần suy nghĩ những chuyện gặp phải hôm nay ở Nguyên Ma Môn. Một hồi lâu sau, hắn khẽ than nhẹ một tiếng, nhắm mắt, bắt đầu tu luyện,.

Hơn mười ngày trôi qua.

Liễu Minh là khách, nên biểu hiện cực kỳ trung thực, những ngày này hầu như chỉ ở trong tầng hai của chỗ ở, chưa từng bước xuống một bước. Nhưng một ngày kia, trong đại sảnh tầng một bỗng xuất hiện một vị khách không mời mà đến. Lúc biết tin, Liễu Minh kinh ngạc từ tầng hai đi xuống. Trong đại sảnh có một thiếu niên, tuổi chừng mười bốn mười lăm, mái tóc trắng phau, nhưng gương mặt thanh tú, dáng vẻ gầy gầy, đang đứng ở đó.

"Đạo hữu là..."


Liễu Minh quét Tinh Thần lực qua người thiếu niên, trong lòng hơi rùng mình.

Người này nhìn một thiếu niên, vậy mà lại là một Ngưng Dịch sơ kỳ Linh Sư, hơn nữa khí tức còn có chút quỷ dị.

"Tại hạ Hàn Lê, cũng là người được bổn môn an bài tiến vào Trấn Yêu Tháp." Thiếu niên nhìn thấy Liễu Minh, mặt không chút biểu tình nói.

"Thì ra là Hàn đạo hữu, thật là thất kính! Không biết đạo hữu đến đây, có chuyện gì chỉ giáo? Hiện giờ hình như đâu đã đến thời gian vào tháp?" Liễu Minh hơi nhướng mày.

"Ta đến bái phỏng các hạ, mục đích rất đơn giản, lần này tiến vào Trấn Yêu Tháp, ta không muốn bị người ta làm vướng tay chân. Ngươi mau gặp Chưởng môn tự xin rút lui khỏi tư cách tiến vào Trấn Yêu Tháp đi. So với ngươi, Quan sư huynh đáng tin hơn." Thiếu niên lạnh lùng.

"Quan sư huynh?" Liễu Minh nhíu mắt.

"Chính là Quan Chỉ Ương sư huynh! Ngươi đừng tưởng giết được một linh sư Ngưng Dịch trung kỳ của Hải tộc là cái gì cũng làm được. Quan sư huynh cũng đã từng đánh bại Linh Sư trung kỳ, hơn nữa còn không chỉ một lần." Thiếu niên hừ một tiếng.

"Liễu mỗ hiểu rồi, nhưng mà xin lỗi. Hiện giờ tiến vào Trấn Yêu Tháp, là chuyện tại hạ bắt buộc phải làm, Hàn đạo hữu mời trở về đi." Liễu Minh chớp mắt mấy cái, mỉm cười trả lời.

"Ta biết ngươi sẽ không dễ dàng đáp ứng. Rất tốt, ngươi cố ý muốn vào Trấn Yêu Tháp cũng được, nhưng phải cùng ta luận bàn một chút, tiếp được ta mười chiêu thì mới được." Hàn Lê cũng chẳng ngạc nhiên, cười nhạt.

"Mười chiêu? Không có vấn đề, Liễu mỗ cũng sớm thấy hứng thú với Ma Đạo thần thông của Nguyên Ma Môn, đang muốn tìm người để thử." Liễu Minh khẽ nở nụ cười.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui