Ma Thiên Ký

Dịch giả: Hàn Lâm Nhi, nila32

Phi Lai Phong họp bàn phân phó

Niết Long Trận bày sẵn đón chờ.

(tridatinh)

Sau khi nhẹ nhàng đánh chết hai đầu Thánh Thú Hải Tộc, thân thể khổng lồ của bò cạp liền thu nhỏ lại rồi biến mất.

Cũng bởi vì chuyện xảy ra quá nhanh thế nên mọi người còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang diễn ra thì chiến đấu đã chấm dứt, điều này làm cho các tu sĩ không khỏi hai mặt nhìn nhau, không dám tin vào cảnh tượng trước mắt.

Một lát sau, một nam tử áo đen mới bay ra, chính là Nguyên Ma.

"Tốt rồi, tu sĩ Hải Hoàng Cung đã bị đánh tan, hai đầu Thánh Thú Hải Tộc cũng bị tiêu diệt, tin rằng những tu sĩ chạy trốn kia cũng sẽ không dám làm gì chúng ta nữa, các vị không cần đuổi theo đâu." Nguyên Ma cất giọng nói.

Tu sĩ liên minh nghe vậy thì đều gật đầu đồng ý, không ai lên tiếng phản đối cả.

Một lát sau, dưới sự điều động của các tu sĩ Hóa Tinh, đại quân liên minh lại tiếp tục bay về hướng Hải Hoàng Cung.

Lúc này, trong số tu sĩ Hải Hoàng Cung nơi đảo Song Liên, một nam tử trung niên sắc mặt có chút khó coi đang nhìn hai lệnh bài vỡ vụn trong tay.

"Tức thật. Chúng ta đã đồng ý thả cho họ đi, vậy mà họ lại đánh chết Thánh Thú của chúng ta." Y bất bình nói.


"Không sao. Chỉ là hai đầu Hải Thú linh trí thấp mà thôi. Nếu ta không nhầm thì vừa xuất thủ chính là một đầu Bò Cạp Chân Đan Cảnh, chắc là linh sủng của tên Liễu Minh kia. Có thể có linh sủng mạnh mẽ như vậy thì xem ra thực lực của Liễu Minh cũng sẽ không thấp, tỷ lệ đánh chết Hải Yêu Hoàng sẽ càng lớn hơn nữa." Lão giả áo vàng không những không giận mà còn vui mừng nói.

Nam tử trung niên kia nghe vậy thì vẻ tức giận mới giảm bớt một chút.

"Kim Ngụ, truyền lệnh xuống để các tu sĩ trong tộc di tản đến trú tại các hòn đảo khác đi, để cho Hải Hoàng Cung bên kia nghĩ chúng ta bị đánh tan nên phải chạy trốn." Lão giả áo vàng mỉm cười rồi phân phó.

"Vâng." Nam tử trung niên đáp ứng rồi lui xuống.

Chỉ một khắc sau, hơn vạn tu sĩ Hải tộc đã chia thành mấy chục nhóm, hóa thành những đạo độn quang, mau chóng biến mất giữa biển cả.

...

Trong một tòa lầu trúc tía trên Phi Lai Phong, Liễu Minh đang ngồi ngay ngắn ở ghế chủ tọa. Hạt Nhi đã biến thành một con bọ cạp lớn cỡ bàn tay, nằm trên vai hắn.

Còn Nguyên Ma và các tu sĩ Hóa Tinh Kỳ của liên minh đang đứng bên dưới, trong đó những thủ lĩnh dị tộc cũng tới. Thủ lĩnh của tộc Huyền Ưng là một thiếu phụ áo xanh, còn đứng đầu tộc Tinh Hỏa lại là một đại hán cao lớn, tu vi của hai người đều là Hóa Tinh trung kỳ, ngoài ra những tộc trưởng các tộc còn lại chỉ có tu vi Hóa Tinh sơ kỳ mà thôi. Trước kia bọn họ có chút xung đột với liên minh Vân Xuyên, thế nên thân phận cũng có chút lúng túng, làm cho họ rất ít tới nghị sự tại Phi Lai Phong này. Có điều bây giờ đã sắp tới đại chiến với Hải Hoàng Cung nên mấy người mới tụ tập cả lại đây.

Thấy màn đại triển thần uy của Cốt Hạt vừa rồi, thế nên mọi người đều có chút sợ hãi nhìn Liễu Minh và Hạt Nhi trên bả vai hắn.

"Liễu tiền bối, các tu sĩ Hải Hoàng Cung tại đảo Song Liên kia đã chia thành mười nhóm bay đi các nơi khác nhau, xem ra bọn họ đã tuân thủ ước định." Nguyên Ma thần sắc nói.

Liễu Minh nhẹ gật đầu, tùy ý trêu đùa Cốt Hạt trên vai. Cốt Hạt phát ra tiếng chi... chi rồi hóa thành một bóng bạc, nhanh như chớp bay vào trong Dưỡng Hồn Đại bên hông Liễu Minh.


Đám người Nguyên Ma thấy vậy thì sắc mặt khẽ biến, ở khoảng cách gần như thế mà bọn họ cũng chỉ nhìn thấy một bóng bạc mà thôi. Tốc độ như vậy chỉ sợ nếu đầu Cốt Hạt này muốn tập kích mình thì bọn họ cũng không ngăn cản nổi.

"Bây giờ đã không còn chướng ngại tới Hải Hoàng Cung nữa, các ngươi hãy chuẩn bị sẵn sàng, tới lúc đó ta sẽ xử lý Hải Yêu Hoàng, những kẻ khác sẽ giao lại cho các ngươi." Liễu Minh thản nhiên nói.

"Vâng."

"Tiền bối hãy yên tâm "

...

Mọi người đều hưng phấn trả lời.

"Rất tốt, các ngươi hãy đi xuống nghỉ ngơi một lát đi." Liễu Minh không chút khách khí hạ lệnh trục khách.

Bên trong Hải Hoàng Cung.

"Phế vật, một đám phế vật! Ta chỉ muốn các ngươi cố gắng kéo dài thời gian, chỉ cần mấy ngày nữa là Yêu Hoàng đại nhân đã có thể xuất quan, cho những tu sĩ Nhân tộc kia có đến mà không có về rồi. Thế nhưng mới chỉ qua hai ngày, đảo Song Liên đã bị công phá là sao?" Thanh Cầm vô cùng tức giận đi tới đi lui trong đại sảnh, quát lớn với bảy tám tu sĩ Hóa Tinh đứng dưới.

Vì làm chậm lại thế công của đám tu sĩ Nhân tộc kia, y không những đã triệu tập một lượng lớn tu sĩ tới đảo Song Liên mà còn đưa tới hai đầu Thánh Thú nữa, nào biết chỉ chưa tới một ngày mà đã bị bọn họ đánh tan rồi.


"Thanh Cầm đại nhân, đảo Song Liên kia là do Kim Kỳ trưởng lão và Ôn Thanh trưởng lão quản lý, ngài cũng không thể trách bọn ta được." Một nam tử áo xám nhịn không được nói.

Thanh Cầm bỗng nhiên quay đầu nhìn lại, nam tử kia vội vàng cúi đầu xuống, không dám nói gì nữa.

"Kim Kỳ và Ôn Thanh đâu rồi, có thể liên lạc với bọn họ không?" Thanh Cầm hừ lạnh một tiếng hỏi.

"Bẩm báo Thanh Cầm Trưởng lão, Kim trưởng lão và Ôn trưởng lão còn chưa có hồi âm." Một thanh niên áo trắng cạnh đó có chút hoảng loạn đáp.

Thanh Cầm nghe vậy sắc mặt càng là khó coi.

Hải Yêu Hoàng đã giao cho hắn nhiệm vụ cầm chân đối phương trong bảy ngày nhưng lúc này chưa đến một nửa thời gian, tu sĩ Nhân tộc đã tiến gần đến trước Hải Hoàng Cung.

“Thanh Cầm đại nhân, người cũng không cần sốt ruột. Tuy rằng liên minh Vân Xuyên chiến thắng liên tiếp nhưng cũng may chúng ta sớm đã triệu hồi toàn bộ nhân thủ trở về nội cung. Tính riêng về mặt số lượng, chúng ta vẫn chiếm ưu thế không nhỏ. Chưa kể bên ngoài Hải Hoàng Cung còn có Cửu Chân Niết Long trận do Yêu Hoàng đại nhân tự mình bố trí, dù là tu sĩ Chân Đan của Nhân tộc tự mình ra tay cũng không có khả năng phá vỡ trong thời gian ngắn.” Một gã đầu trọc mặc áo bào xanh nói ra.

Sau khi suy nghĩ một hồi, Thanh Cầm mới hừ lạnh một tiếng rồi cao giọng phân phó:

“Giải Tinh, năm người các ngươi hãy chia ra trấn thủ theo kế hoạch. Yến Khâu, ngươi hãy đem tất cả chiến xa khôi lỗi ra ngoài đồng thời đánh thức cả bốn đầu cự thú trong nội cung. Ta sẽ tự mình khởi động Cửu Chân Niết Long trận.”

Đám người đại hán đầu trọc nghe vậy vội vàng lên tiếng đáp ứng.

“Nếu như không thể kiên trì đến lúc Yêu Hoàng đại nhân xuất quan, một khi rơi vào tay Nhân tộc, kết quả thế nào không cần ta phải nhắc nhở các ngươi đúng không.” Thanh Cầm lạnh lùng cảnh báo.

“Vâng.” Đám người đại hán đầu trọc nghe vậy liền lộ vẻ quyết tâm.

Rất nhanh sau đó, toàn bộ Hải Hoàng Cung đều trở nên sôi trào. Bên ngoài quần thể kiến trúc này, vô số chiếc thuyền màu đồng xanh bỗng phóng ra kéo theo từng tràng nổ vang không dứt. Trên mỗi chiến thuyền, có thể nhìn thấy không ít giáp sĩ mặc áo da. Gần nửa canh giờ qua đi, số lượng chiến thuyền của Hải Hoàng Cung đã đạt gần trăm chiếc. Cùng lúc đó, gần nghìn đầu khôi lỗi hình thú không biết từ chỗ nào cũng lục tục xuất hiện. Trong nháy mắt, chiến thuyền cùng khôi lỗi kết hợp với nhiều đội giáp sĩ đã bày ra trận địa vây bọc xung quanh Hải Hoàng Cung như để sẵn sàng nghênh đón kẻ thù.


Liền tại lúc này, đáy Hải Hoàng Cung lại không ngừng truyền ra từng đợt âm thanh rúng động khiến cho nước biển xung quanh cũng bắt đầu rung lắc dữ dội. Chỉ thấy đáy biển chung quanh bỗng nhiên dâng lên chín tòa tháp tròn lớn chừng trăm trượng vây bọc cung điện vào giữa. Phần đỉnh hình tháp cũng liền sáng lên hào quang màu lam, bay thẳng đến tận chân trời.

Trong lúc đó, nơi trung tâm của Hải Hoàng Cung, trong một tòa điện phủ rộng lớn, có thể thấy được một tòa trận pháp phức tạp. Chín cây cột đá vây quanh pháp trận này đều khắc đồ hình Giao Long trông rất sống động. Trên mỗi cột đá là một gã tu sĩ Yêu tộc phát ra khí tức Hóa Tinh kỳ.

“Bắt đầu đi.” Thanh Cầm giờ phút này đang xếp bằng chính giữa chín cây cột đá, sau khi nhìn quanh một vòng liền trầm giọng nói ra.

Vừa dứt lời, từng tràng chú ngữ khó hiểu bắt đầu truyền đến chín cây cột đá hình rồng mang theo vô số pháp quyết do chín người xung quanh kích bắn về phía pháp trận khiến cho cột đá bắt đầu nổi lên từng mảng hào quang màu lam hơn nữa đồ hình Giao Long cũng dần trở nên sống động như thật. Cùng lúc đó, chín tòa tháp cao bên ngoài Hải Hoàng Cung cũng bắt đầu phát ra một tầng lam quang dày đặc bao phủ cung điện vào trong.

Một hồi rông ngâm réo rắt truyền ra bốn phương tám hướng!

Chỉ thấy mặt màn sáng màu lam bỗng nhiên hiện ra một đầu giao long không ngừng bay múa gầm thét. Sau khi thu hồi thần thức trở về, Thanh Cầm bỗng nhiên đứng lên tiếp đó khẽ động thân hình bay khỏi cột đá.

“Chuyện tiếp theo phải trông cậy ở mấy người các vị rồi. Đây chính là chỗ dựa cuối cùng của chúng ta.” Thanh Cầm quay người nghiêm nghị phân phó một câu.

“Thanh Cầm đại nhân yên tâm.” Một lão già tóc bạc bên trên cột đá lên tiếng đáp ứng, những người khác thấy vậy cũng đồng loạt gật đầu tỏ ý đã hiểu.

Sau khi chắp tay thi lễ một cái, Thanh Cầm lập tức bay ra bên ngoài.

“Thanh Cầm đại nhân, căn cứ tin tức vừa thu được, đại quân Nhân tộc rất nhanh sẽ đến được nơi này.” Một gã hộ vệ giáp xanh bẩm báo.

Thanh Cầm nghe vậy lập tức biến sắc bèn lật tay ra một tấm lệnh bài đưa tin rồi đánh lên đó một đạo tinh quang thế nhưng đồ vật trên tay gã vẫn không hề nảy sinh bất cứ phản ứng nào khác. Không còn cách nào, Thanh Cầm đành nhướng mày cất kỹ lệnh bài vào túi sau đó nhìn quanh mấy lần rồi nói:

“Truyền lệnh xuống, tất cả tu sĩ trong cung bày sẵn trận địa đón địch. Đặc biệt phía ngoài Trấn Long Tháp phải được canh giữ cẩn thận. Đại chiến sắp tới chúng ta phải tận lực kéo dài thời gian đến khi Yêu Hoàng đại nhân xuất quan!”

Đám hộ vệ nghe vậy liền đáp ứng sau đó nhanh chóng an bài xuống dưới. Rất nhanh, vô số vệ sĩ Yêu tộc bắt đầu dốc sức bay về chín tòa tháp cao bên ngoài Hải Hoàng Cung.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui