Ma Thiên Ký

Dịch giả: khangvan

Biên: nila32

“Tình huống ở đây chỉ sợ sư đệ có chỗ không biết, thế nên tại hạ trước tiên giới thiệu sơ qua một chút. Ác Quỷ Đạo là một không gian đặc thù hoàn toàn khác xa so với đại lục Trung Thiên. Sở dĩ gọi là Ác Quỷ Đạo, tên như ý nghĩa, nơi này ác quỷ hoành hoành, giết không hết, thậm chí có rất nhiều quỷ nhân, thực lực mạnh mẽ mà tu sĩ bình thường không thể so sánh được.” Sau khi rời Hắc Phong Cốc, thần sắc nam tử gầy gò buông lỏng, nói với Liễu Minh.

“Đa tạ sư huynh chỉ điểm, nhưng không biết tại sao sơn cốc vừa rồi không nên ở lâu?” Liễu Minh mở miệng hỏi.

“Hắc Phong Cốc kia chính là một trong những số ít thông đạo giao nhau giữa đại lục Trung Thiên và Ác Quỷ Đạo, bởi vì bốn phía trống trải, thường xuyên bị ác quỷ đánh lén, lại không thể phòng thủ một cách chắc chắn, vì vậy bị liệt vào một trong những hiểm địa, nếu không được thượng tầng đồng ý thì bất luận đệ tử nào cũng không được dừng chân tại nơi này. Còn với những đệ tử mới đến, tông môn sẽ canh chuẩn thời gian từ đó an bài nhân thủ đưa họ về nơi dừng chân. Nói đến việc này thì người mới đến gần nhất đã là sự việc của mấy năm trước. Ta gần đây cũng được thượng tầng thông tri nên mới sớm tìm đến phụ cận nơi này.” Nam tử gầy gò giải thích với Liễu Minh.

“Không biết tình hình của Ác Quỷ Đạo hiện giờ như thế nào? Quỷ vật này có sự tình đáng chú ý gì không?” Liễu Minh như suy nghĩ điều gì đó, cẩn thận hỏi lại.

“Tứ đại Thái Tông chúng ta nhiều năm khổ tâm kinh doanh, hiện nay đã có thể khống chế được một số khu vực của Ác Quỷ Đạo, mà toàn bộ Ác Quỷ Đạo thì diện tích vô biên vô hạn, đến nay vẫn không thể tìm thấy điểm cuối cùng, thậm chí còn nghe nói Ác Quỷ Đạo này còn có thể dẫn thông sang Cửu U Minh Giới trong truyền thuyết. Việc này tạm không đề cập tới, nói đến quỷ nhân thì trước tiên ta sẽ nói rõ phân loại quỷ nhân tại đây cho ngươi nghe. Quỷ vật ở đây đại khái chia làm hai loại, một loại là lệ quỷ do âm khí bên trong Ác Quỷ Đạo tự động sinh ra, thực lực tương đối thấp, phần lớn chia thành nhiều bộ lạc phân bố rải rác tại các nơi, nhưng số lượng thực sự quá nhiều, trong Ác Quỷ Đạo thỉnh thoảng bắt gặp một bầy, chúng còn thường xuyên tạo thành quỷ triều đáng sợ công kích cứ điểm của Nhân tộc chúng ta. Một loại khác là quân đoàn Ác quỷ sở hữu thực lực cường đại không thua gì chúng ta, tổ chức nghiêm ngặt, đẳng cấp phân biệt rõ ràng, võ trang đầy đủ, am hiểu các loại quỷ trận, thậm chí còn có tồn tại Huyền quỷ tu vi Thông Huyền. Mà bên dưới Huyền quỷ thì có Quỷ soái tương đương với tu sĩ Thiên Tượng cảnh, thống lĩnh ác quỷ tương đương với tu sĩ Chân Đan, Đô Úy tương đương với tu sĩ Hóa Tinh kỳ và lượng lớn Quỷ Tốt. Không biết nguyên nhân gì, từ khi tứ đại Thái Tông tại Ác Quỷ Đạo chiếm được vài cứ điểm thì quân đoàn Ác quỷ cũng xuất hiện, điên cuồng tấn công cứ điểm của tứ đại Thái Tông.” Nam tử gầy gò quả nhiên hết sức quen thuộc với tình hình nơi này, chậm rãi nói ra.


“Huyền quỷ Thông Huyền cảnh, vậy thì ứng phó với nó như thế nào?” Liễu Minh nghe vậy thì rùng mình.

“Điểm này thì sư đệ cứ việc yên tâm, mặc dù Ác quỷ quân đoàn có Huyền quỷ làm chỗ dựa, nhưng tứ đại Thái Tông chúng ta cũng luân phiên cử ra một đại năng Thông Huyền tọa trấn tại Ác Quỷ Đạo, dùng để trấn áp Huyền quỷ, ổn định nhân tâm. Ngoài ra tứ đại Thái Tông cũng tự mình tạo thành những quân đoàn mà chủ lực chính là tu sĩ bổn môn chống lại Ác quỷ quân đoàn, theo thứ tự là Kim Quang quân của Thái Thanh Môn, Khôi Lỗi quân của Thiên Công Tông, Hạo Nhiên Thư Viện thì có Chính Khí quân, và cuối cùng là Phục Ma quân của Ma Huyền Tông. Bình thường, tứ đại Thái Tông tự mình khống chế một tòa chủ thành, cũng phụ thuộc vào số thành lũy không đồng nhất của mình. Một khi phát hiện quân đoàn Ác quỷ quân đoàn thì sẽ hỗ trợ lẫn nhau, liên hợp tác chiến. Mà cũng giống với sự đoàn kết của tu sĩ Nhân tộc thì Lệ quỷ tại bản địa của Ác Quỷ Đạo và quân đoàn Ác quỷ khi thì liên thủ đối phó tu sĩ Nhân tộc, khi thì lại tranh chấp, tàn sát lẫn nhau. Bởi vậy nên mặc dù tu sĩ Nhân tộc chúng ta tuy số lượng và thực lực thấp hơn bọn chúng, nhưng vẫn có thể trường kỳ chống đỡ, bảo trì sự cân bằng nhất định.” Nam tử gầy gò chậm rãi nói.

“Thì ra là thế, như vậy thì sư đệ cũng yên lòng. Đúng rồi, tại hạ còn muốn thỉnh giáo sư huynh một chuyện khác, không biết sư huynh có biết một vị đệ tử khác của Lạc U Phong là Hiểu Ngũ không, tình huống hiện nay như thế nào?” Liễu Minh gật đầu, sau đó đột nhiên hỏi sang chuyện khác.

“Hiểu Ngũ? Ngươi nói là một nữ tử tóc ngắn ư? Ta cũng có chút ấn tượng. Nàng ta đến đây cũng đã lâu, thực lực cường đại, đã lập được không ít chiến công, nhưng mà thời gian vừa rồi thì lại đột nhiên mất tích.” Nam tử gầy gò suy nghĩ một chút, sau đó cũng không chắc chắn mà nói ra.

“Mất tích? Sư huynh có biết cuối cùng là xảy ra chuyện gì hay không?” Liễu Minh nghe vậy thì cả kinh, vội vàng mở miệng hỏi.

“Ta thật sự không biết nhiều lắm những tin tức liên quan đến việc này, nhưng mà sau khi vào thành sư đệ có thể hỏi những người khác.” Nam tử gầy gò do dự một lát rồi trả lời.

“Đa tạ sư huynh chỉ điểm.” Liễu Minh gặp tình hình này thì cũng chỉ có thể nói như vậy.


Hai người vừa phi hành vừa nói chuyện thì sớm đã bay được mấy ngàn dặm, cứ điểm của Kim Quang quân xa hơn nhiều so với suy nghĩ của Liễu Minh. Trên đường đi bọn hắn bắt gặp rất ít tu sĩ khác, vẻn vẹn thấy được một tiểu đội tuần tra gồm ba người Thiên Công Tông lập nên, cách hai người Liễu Minh mấy trăm trượng, cũng chỉ gật đầu chào hỏi, sau đó thì tiếp tục phi độn mà đi. Nhưng mà điều làm cho Liễu Minh ngạc nhiên là từ khi hai người rời khỏi Hắc Phong Cốc thì thiên không mờ mịt dần chuyển sang màu xám nhạt, sau đó thì chuyển thành màu đỏ thẫm. Không bao lâu sau thì bầu trời vốn đang yên ả bỗng nhiên chuyển sang mưa phùn, càng làm cho hắn kỳ quái là những giọt mưa này lại là màu đỏ nhạt, mang theo một mùi tanh hôi nhàn nhạt.

“Sư đệ, đây là hủ vũ đặc biệt của Ác Quỷ Đạo, tuy nói lực hủ thực yếu kém, đối với tu sĩ Hóa Tinh kỳ thì không có cảm giác gì, nhưng thời gian lâu cũng có chút ảnh hưởng, chúng ta cũng nên tạm lánh một chút, sau đó mới tiếp tục đi tiếp.” Nam tử gầy gò nói với Liễu Minh.

Liễu Minh tự nhiên gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Vì vậy hai người liền đáp xuống một khu vực có dạng lòng chảo, được những vách núi vây quanh, đồng thời trú vào trong một huyệt động dưới vách đá.

“Sư huynh, loại hủ vũ này có thường xuyên xảy ra không?” Liễu Minh xoa xoa vài chỗ ẩm ướt trên quần áo, lúc này đã bị ăn mòn thành mấy lỗ ngón tay, mở miệng hỏi.

“Loại hủ vũ này cũng không thường xảy ra tại Ác Quỷ Đạo, bình thường mấy tháng mới gặp một lần, nhưng mà lần nào cũng kéo dài mấy ngày liền, nên chúng ta vẫn tạm lánh là tốt hơn. Sơn động này trước kia ta cũng chưa tới, xem ra chắc là phải chờ ở đây mấy ngày, thế nên chúng ta cũng nên xem xét một chút, không chừng còn thu được một chút thu hoạch khác.” Thanh niên gầy gò lắc đầu, giải thích với Liễu Minh.

“Cũng tốt.”


Hai người thương lượng một chút, sau đó liền tiến vào sơn động dò xét. Động khẩu này là do thiên nhiên tạo thành, xung quanh đều là núi đá màu đen, hai người đi sâu vào phía trong chừng mười trượng thì không gian liền trở nên tối đen như mực, căn bản không thể thấy rõ được tình huống bên trong. Thanh niên gầy gò nhăn mày một chút, đồng thời cánh tay giơ lên, một đạo thanh quang bắn ra, một viên Nguyệt Quang Thạch to bằng quả trứng gà xuất hiện trong tay của hắn. Vật ấy vừa xuất hiện thì ánh sáng nhu hòa liền tỏa sáng ra toàn sơn động, mặc dù ở sâu trong sơn động cũng có thể thấy được rõ ràng.

“Cẩn thận, bởi vì khắp nơi Ác Quỷ Đạo đều tràn ngập âm khí, mà những quỷ vật kia lại am hiểu thuật ẩn nấp, cho nên mặc dù chúng ở ngay cạnh có khi cũng không dễ phát hiện ra được.” Thanh niên gầy gò nhắc nhở.

Liễu Minh nhẹ gật đầu, hai người liền chậm rãi hướng về sâu bên trong huyệt động đi vào. Sâu bên trong huyệt động không thể rộng rãi như ở bên ngoài, nên Liễu Minh và nam tử gầy gò kia phải lách thân, ép sát người vào thạch bích, đồng thời chú ý tình huống trước sau. Sơn động này dài hẹp vô cùng, hai người đi khoảng hết thời gian một chén trà mà vẫn không có dấu hiệu thấy điểm cuối cùng, điều này khiến cho lòng cảnh giác của Liễu Minh dần dâng lên. Dưới tình huống bình thường thì động quật càng sâu thì lại càng dễ xuất hiện yêu thú, quỷ vật cao giai. Khi mà Liễu Minh đang nghĩ như vậy thì bên tai hắn lại truyền đến âm thanh kinh ngạc của Hạt nhi:

“Chủ nhân, không hiểu tại sao mà ta lại có thể cảm ứng được phía trước có một đám quỷ vật đang hướng về phía này, số lượng cũng không ít.”

Liễu Minh nghe vậy thì giật mình, ánh mắt lóe lên, lúc này liền lặng lẽ thả thần thức quét về phía trước, nhưng lại không hề phát hiện ra bất cứ dị thường nào. Vì vậy, sau khi suy tính một hồi thì hắn không một tiếng động vỗ vào túi da bên hông, một luồng sương mù màu đen lặng lẽ bay ra, sau đó liền chui vào bên trong thạch bích. Hai người lại tiến về phía trước hơn trăm trượng, sau đó thì thanh niên gầy gò liền dừng lại, Liễu Minh ở phía sau tự nhiên cũng dừng lại. Bởi vì phía trước không xa không gian thoáng trở nên rộng rãi, đồng thời cũng có chút ánh sáng phát ra từ đó. Một đại sảnh hôn ám có diện tích không nhỏ, trên mặt đất mơ hồ có thể thấy được những đóa linh hoa màu tím nhạt to cỡ bàn tay và những cây dây leo to bằng cánh tay đang cuộn lại với nhau.

“Đây là…” Liễu Minh không khỏi nghi ngờ, hỏi.

“Đây là một loại quỷ vật họ thực vật “Tử Lăng Hoa”, nhưng mà hoa này chỉ sinh trưởng ở những ngọn núi lửa lộ thiên thôi, bình thường không có khả năng không xuất hiện trong động quật này, trừ phi…” Sắc mặt thanh niên gầy gò trầm xuống, vội vàng khẽ đảo tay, một viên nguyệt quang thạch nữa xuất hiện, nhẹ nhàng ném về phía trước.

Ánh sáng xanh xẹt qua giữa không trung, chiếu sáng toàn bộ bên trong đại sảnh, bốn phía vách tường thình lình lại có chừng mấy trăm con biên bức màu xám.


“Đây… đây là Minh Quỷ Bức!”

Thanh niên gầy gò thấy cảnh này thì liền nghẹn ngào hô lên.

Những con Minh Quỷ Bức này hoàn toàn khác xa so với những con yêu bức mà Liễu Minh đã thấy trước kia, mỗi một con đều tỏa ra khí tức vô cùng âm trầm, một đôi mắt màu bích lục tỏa ra ánh sáng màu lửa. Cơ hồ cùng một thời gian, âm thanh “Xuy xuy” vang lên, mấy trăm đầu quỷ bức đồng loạt mở hai cánh ra, phô thiên cái địa vọt về phía hai người.

“Không xong, thân thể những con Minh Quỷ Bức này cứng như sắt, máu huyết kịch độc vô cùng, địa phương hẹp như thế này thì lại càng không có lợi cho chúng ta, mau đi thôi!” Nam tử gầy gò sợ hãi nói, đồng thời thân hình liền nhoáng một cái, muốn bay về phía sau.

“Sư huynh không cần kinh hoảng!” Liễu Minh lại nhàn nhạt nói ra một câu.

Vừa dứt lời, trong sơn động liền vang lên tiếng nổ lớn, hai bên thạch bích kịch liệt rung động, mặt đất trong nháy mắt vỡ vụn, vô số toái thạch trong nháy mắt hiện lên.

“Đánh!” Giọng nói mềm mại của nữ tử bỗng nhiên từ dưới đất truyền ra.

Toái thạch đầy đất trong tiếng nổ vang liền xoay tròn, hóa thành từng đạo thạch lưu, bay thẳng về phía đối diện. Trong không trung liền truyền đến âm thanh “Phốc phốc” liên tiếp. Thạch lưu giống như những lưỡi dao nhọn, xuyên qua thân thể của những đầu quỷ bức này, hắc khí, toái thạch đan lại với nhau, trong nhất thời huyết quang văng tung tóe, linh quang tán loạn. “Chi chi”, tường đá vừa chạm phải máu tươi Minh Quỷ Bức liền bị hòa tan gần như toàn bộ, nhưng mà đám toái thạch này lại được bổ sung cuồn cuộn không dứt, khiến cho hai người Liễu Minh không bị ảnh hưởng chút nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui