Ma Thần Thiên Quân

Ma hải bên trong đang xảy ra đại chiến!

Sóng biển ngập trời, Ma Luyện đang cùng cái kia cự kình đánh nhau đã nổi lên mặt nước.

“Ầm!“. Bỗng nhiên một tiếng va chạm mạnh vang lên làm cho Ma Luyện tách cái Cự kình ra. Vũ Thiên Quân bị một kích đánh rơi vào sâu trong biển không rõ sống chết.

“Thiếu gia!!!!“. Ma Luyện điên cuồng lao vào mặt biển tìm Vũ Thiên Quân, cho dù hắn lại nghịch thiên lúc này vong chưa thể trực diện một kích của Thánh tổ cảnh đại năng, cho dù người kia mới Thánh tổ một bước cũng không được!

“Khặc!“. Vũ Thiên Quân được Ma Luyện mang ra mặt nước thì cũng họ ra một ngụm máu lớn, mặt nạ đã vỡ vụn, Ma thân cũng đã nát, đã trọng thương! Lúc này hắn đang dùng Ma khí che lại khuôn mặt.

“Ồ! Không chết? Bí ẩn như vậy, Ma tộc khi nào lại vó một cái yêu nghiệt như ngươi?“. Trung niên nam tử lại là Nhân tộc! Hắn có chút kinh ngạc nói, tên kia cùng lắm mới Thần chủ mà thôi, hắn còn không xác định chính xác người này tuổi, thế nhưng chắc cũng không phải rất lớn.

“Ngươi muốn chết!“. Ma Luyện thấy Vũ Thiên Quân trọng thương thì giận tím mặt, thấy cái kia Nhân tộc Thánh tổ nói thì tức giận ngang nhiên xuất thủ đánh về phía hắn! Hư không vỡ vụn!

“Ha ha! Kình huynh! Chúng ta cùng thu thập cái này Ma tộc ah!“. Tên kia Nhân tộc không chút sợ hãi cũng lao lên đối quyền với Ma Luyện.

“Tên này không đơn giản! Giải quyết nhanh một chút chúng ta rời đi!“. Cự Kình cũng phát ra thanh âm nhàm cho hư không cũng rung động.

“Ha ha! Bằng hai người các ngươi cũng đam nói giải quyết bản toạ! Dám làm thiếu gia bị thương ngươi hôm nay dừng hòng rời khỏi đây!“. Ma Luyện nhìn ra hai tên kia đều có Thánh tổ một bước trung kỳ mà thôi, cùng cảnh giới với hắn thế nhưng hắn tự tin thần hồn của mình cường đại hơn bọn hắn nhiều!

“Phải xem mới được!“. Nhân tộc Thánh tổ cũng không chút sợ hãi nói.

“Các người rời đi nhanh đi!“. Vũ Thiên Quân đối với thương thuyền nói. “Bọn hắn ở đây chặn đường xem ra phía trước không đơn giản!“.

“Đa ta công tử nhắc nhở! Bọn ta lập tức rời đi!“. Huyền Vân lúc này cũng biết Vũ Thiên Quân thân phận bất phàm, không nói có Thánh tổ cảnh hộ vệ bên cạnh, chỉ hắn tuổi còn trẻ, rất trẻ đã có thể ngạng kháng một kích của Thánh tổ đại năng mà không chết, hắn thủ đoạn có chút đáng sợ!


“Ha ha! Các ngươi đừng hòng có ai rời khỏi!“. Cái kia Nhân tộc cười nói phân ra chút lực đánh về phía thương thuyền.

“Hừ! Thiếu gia muốn bọn hắn rời đi các ngươi cản được?“. Ma Luyện hừ lạnh cũng xuất thủ cản lại.

“Còn dám phân tâm...“. Cự Kình Thánh tổ chớp thời cơ ra tay hòng đánh lén hắn. Vừng lên cự vĩ.

“Hừ! Tưởng ngươi cờ đối thủ của bản toạ sao?“. Ma Luyện hừ lạnh tay trái vung quyền đánh vào cự vĩ.

“Ầm!“. Bọn hắn lại tách ra.

“Thái Thương Thiên kỹ?!?“. Ma Luyện lạnh lùng nhìn cái kia Nhân tộc nói.

“...“. Cái kia Nhân tộc Thánh tổ con ngươi co rút, khuôn mặt âm trầm lại.

“...“. Cái kia Cự Kình không chút phản ứng. Bọn hắn hai người vậy mà cũng không áp được Ma Luyện!

“Thái Thương gia sao?“. Vũ Thiên Quân cười quái dị. Bọn hắn gặp nhau có chút nhiều ah. Lần trước ở Yến gia tinh bon hắn cũng phá hỏng kế hoạch của Thái Thương gia ah. Hắn đột nhiên nhìn về phía thương thuyền đã đi xa xa, trên thuyền có cái Tam tiểu thư thân phận không đơn giản.

“Huyền Minh thương thuyền người bên trên nghe đây! Ma thú đàn đột nhiên tấn công các ngươi là do có Thái thương gia Thánh tổ xúi dục ah!“. Hắn đột nhiên hét lớn truyền âm đến cái kia thương thuyền.

“...“. Cái kia Nhân tộc Thánh tổ khuôn mặt co dúm âm trầm vô cùng.

“Thái Thương gia Thánh tổ?!? Tốt! Huyền minh thương hội ta nhớ lần này!“. Huyền Vân lạnh lùng nói. Sau khi quay về nàng lập tức sẽ điều tra.

“Ngươi dám vu oan cho Thái thương gia ta?“. Cái kia Thánh tổ ầm trầm nhìn Vũ Thiên Quân nói.


“Ha ha! Các ngươi cấu kết với Ma thú mà dám nói chuyện này không liên quan đến các ngươi? Quỷ mới tin các ngươi ah!“. Ma Luyện cũng lạnh lùng nói.

“Hắc hắc! Chỉ là hồ nháo thôi! Một chưởng thúc này ta sớm muộn sẽ trả, ta muốn xem ngươi Thái Thương gia có bảo hộ được ngươi!“. Vũ Thiên Quân lạnh lùng nói. Nếu không phải lúc nãy kịp thời tỏa ra một lớp luân hồi lực lượng bao quanh bản thể e rằng hắn còn bết bát hơn nhiều.

“Hừ! Ta lại đi sợ ngươi cái này tiểu bối!“. Tên kia lạnh lùng nói.

“Ha ha! Được Thiếu gia để mắt ngươi cuộc sống sẽ rất đặc sắc ah!“. Ma Luyện cười lạnh nói.

“...“. Cự Kình cùng cái kia Nhân tộc Thánh tổ không hiểu.

“Ha ha! Chúng ta đi thôi!“. Vũ Thiên Quân thấy hai tên kia cũng không có ý định lưu lại bọn hắn nữa thì ra hiệu cho Ma Luyện rời đi. Ở lại nơi này đã không có ý nghĩa ah.

“Tốt!“. Ma Luyện một tiếng đáp ứng rồi lại gần cuốn lên Vũ Thiên Quân biến mất.

“Ngươi tại sao không ra tay toàn lực?“. Nhân tộc thánh tổ tức giận nói.

“Hừ! Ngươi nghĩ tên kia ra tay toàn lực? Làm ầm lên làm bọn người khác cảm ứng thấy ngươi chịu được lửa giận của Phượng Thánh cùng ngươi lão tổ?“. Cự kính biến hoá thành một cái trung niên cao gần một trượng da đen kịt nói. “Còn may bọn hắn chưa phát hiện ra cái gì!“. Hắn nhẹ nhàng thở ra.

“Hừ! Để cho Thái thương gia ta kết thù với Huyền Minh thương hội thì sao?”

“Do ngươi ah! Lại đi sử dụng Thái Thương gia bí kỹ!”

“Hừ!“.


“Ta nghĩ ngươi nên cẩn thận hai người vừa đi thì hơn. Tiểu tử kia trúng ngươi một kích mà bất tử, bên cạnh lại có Thánh tổ cảnh hộ vệ, thân phận tuyệt không đơn giản!“. Cự Kinh nói.

“Hừ! Thái Thương gia ta lại sợ bọn hắn!“. Hắn hừ lạnh nói. Vô cùng bá đạo.

“...“. Cự kình cũng không nói gì nữa.

“Quay lại chỗ kia ah “. Nhân tộc thánh tổ thấy thế thì nói.

“Huh! Đi thôi!“. Cự Kình cũng nói. Bọn hắn hai người rất nhanh biến mất.

Sau khi bọn hắn biến mất không lâu, hư không lại hiện ra hai người. Đúng là đã rời đi trước đó Vũ Thiên Quân hai người.

“Thiếu gia! Chúng ta quay lại đây làm gì ah?“. Ma Luyện có chút không hiểu hỏi.

“Ha ha, bọn hắn ở đây chặn người không cho qua lại, chắc chắn phía trước có gì đó không muốn cho ai biết! Hừ hừ! Bản thiếu gia như thế nào cho bọn hắn toại nguyện!“. Vũ Thiên Quân cười xấu xa nói. Coi như đòi chút lợi tức ah.

“Huh!“. Ma Luyện mắt sáng lên. “Vậy chúng ta..“.

“”Trước không vội! Ta cần nhìn xem là cái gì rồi lại tính tiếp, dù sao nơi này chúng ta cũng không biết!“. Vũ Thiên Quân nhàn nhạt nói. “Đợi ta chữa thương một chút!“. Hắn ngồi trên hư không điều tức! Trúng một chưởng khi nãy hắn cũng bị thương không nhẹ ah.

Hai canh giờ qua đi Vũ Thiên Quân mới mở mắt ra, thở ra một ngụm khí trắng! Đã khôi phục hoàn toàn ah. Hắn bắt đầu khởi động Thông thiên nhãn nhìn xung quanh đáy biển.

Hơn sáu canh giờ qua đi Vũ Thiên Quân mở mắt ra có chút quái dị. Không lẽ hắn đoán sai? Hắn vậy mà không thấy gì khả nghi ah!

“Lạ nha! Sao lại không có?“. Hắn lẩm bẩm. “Không đúng! Chắc chắn có gì không đúng! Hừm!“. Vũ Thiên Quân lâm vào suy nghĩ.

Hắn lại tiếp tục vận dụng Thông thiên nhãn cùng Nguyên hồn, hắn đang tìm nơi có bảo vật cùng năng lượng tập trung. Hai canh giờ sau hắn nhìn phía tây xa xa mỉm cười.


“Ha ha! Cấm chế! Lại có cấm chế! Không trách khi nay tìm không thấy!“. Hắn nói. Hắn nhìn thấy nơi đó có hai cái năng lượng tập trung vô cùng, bên cạnh đó còn một đám năng lượng khác, theo hắn nhìn thấy thì có hai cái siêu cấp đại năng cường đại vô cùng, còn có bốn cái khác e rằng còn cường đại hơn Ma Luyện, mặt khác có sáu cái có lẽ cùng Ma Luyện như thế Thánh tổ một bước! Mười hai cái Thánh tổ!

“Bọn hắn đang phá cái kia cấm chế ah!“. Vũ Thiên Quân lập tức suy đoán. “Hắc hắc! Các ngươi dấu được sao?“.

Cùng lúc đó ở nơi Vũ Thiên Quân nhìn thấy, hai cái lão giả đang không ngừng bấm pháp quyết bổng nhiên cùng lúc nhìn về phía hư không.

“Phượng huynh!...“. Một lão giả nhìn tên còn lại nói.

“Huh! Có lẽ có người đã phát hiện ra chúng ta! Mau lên một chút! Càng sớm chúng ta thu lợi được càng nhiều ah!“. Lãi giả còn lại nói.

“Huh!“. Người kia có thể dấu được bọn hắn e rằng cũng không đơn giản, huống chi ban nãy bọn hắn cũng cảm thấy đó là loại nào đó thần thông khí tức, người kia e rằng ơr rất xa. Đến được đây cũng mất không ít thời gian.

Bọn hắn cũng không nghĩ quá nhiều nữa mà tăng thêm tốc độ hoá giải cấm chế. Ở đây ngoài bọn hắn còn có gần trăm người tu vi đều từ Thần cảnh trở lên, chủ yếu đều là những người trẻ tuổi ah! Vô cùng đáng sợ!

“Hừm! Đáng sợ! Có lẽ đã cảm thấy ta!“. Vũ Thiên Quân con ngươi co rút lại. “Ha! Không muốn để ý sao?“.

“Nhị hộ pháp! Ngươi đi một chuyến...“. Hắn quay sang Ma Luyện nói vài cái gì đó.

“Này...“. Ma Luyện có chút giật mình nói.

“Huh! Đi đi!“. Vũ Thiên Quân cười cười.

“Vậy Thiếu gia...“.

“Ha ha! Yên tâm! Ta không dễ chết như vậy! Đi nhanh đi! Bọn người kia rất nhanh sẽ thành công!“. Hắn ý nói bọn kia đang phá giải cấm chế ah.

Ma Luyện cũng hơi ngần ngại chút. “Được! Trong mười ngày ta sẽ quay lại!“. Hắn rất nhanh quyết định rời đi.

“Ha ha! Ta thật muốn xem bên trong cấm chế là gì ah! Có thể ngăn cản ta thông thiên nhãn nhìn qua tất không đơn giản!“. Vũ Thiên Quân một mình cười cười nói. “Hai người kia không biết là cái gì cảnh giới ah?“.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui