Ma Thần Thiên Quân

Sau khi thu lại hết chiến lợi phẩm đám người di chuyển cách xa chỗ này hơn nười dặm mới dừng lại nghỉ chân, Vũ Thiên Quân quyết định ở chỗ này nấu nướng Ma lang cùng Ma hổ ah.

Sát Ám Thiên vẫn sử dụng mấy cái thảo dược kia làm gia vị, lửa cũng đã đốt lên, dĩ nhiên không phải là loại lửa bình thường, Thần cấp Ma thú nhục thể làm sao thường hỏa có thể đốt được. Loại lửa được dùng là Thanh tinh hỏa, được tạo ra bởi một loại tinh thạch thuộc tính hỏa kết hợp với linh thạch tạo nên trận pháp, nhiệt độ rất cao mới được ah.

Đã qua hơn một canh giờ, hai cái Ma thú thân thể đã được bỏ da đang được xuyên quay bằng hai cái thân cây lớn bỏ trên lửa, lúc này đã bắt đầu có mùi thơm tỏa ra, rất nhanh sẽ được ăn ah, bọn người đang ngồi điều tức thì nuốt nước bọt không thôi. Nếu như hôm qua bọn hắn còn có chút ngần ngại nên cũng không dám ăn nhiều thịt Ma Nha trư, thế nhưng hôm nay chắc chắn tên nào cũng sẽ ăn no, tiêu hóa trong đó tinh hoa lực lượng rất tốt cho bọn hắn việc tu luyện, đặc biệt, nhục thân cũng sẽ được cường hóa.

“Sát Ám Thiên ngươi nướng thịt quả nhiên có môn đạo, hừm, ta còn chưa nếm được loại nào Thảo dược cao cấp có vị tương tự mấy loại thảo dược người dùng”. Vũ Thiên Quân một bên nhìn cười nói.

“Aiii... Ngươi vẫn không chịu bỏ ý đồ sao? Thần cấp thảo dược khan hiếm, ngươi lại đem thành gia vị, thật không biết nhà người trưởng bối làm sao để ngươi dày vò ah”. Sát Ám Thiên mặt đầy hắc tuyến bất đăc dĩ nói, tên này cường đại không giả thế nhưng hắn lại không mấy để tâm đến tiền bạc hay kinh tế vấn đề ah, Thần cấp thảo dược đâu phải trò đùa được.

“Ha ha, nếu sử dụng Thần cấp thảo dược tin tưởng mùi vị càng thêm hoàn mỹ, năng lượng càng thêm dễ háp thu sao? Giống như thảo dược đem luyện thành đan, việc trung hòa càng thêm hoàn mỹ thì hấp thu càng thêm dễ dàng...”. Vũ Thiên Quân nhếch mép nói, hắn đâu rảnh đi đem Thần cấp thảo dược vứt đi như vậy ah, cho dù hắn có giàu đến phú khả địch quốc cũng không đi làm như thế, tiêu hao mãi sẽ tàn lụy đạo lý này hắn rất rõ nha.

“Ngươi...”. Sát Ám Thiên con ngươi co rụt, tên này vậy mà dùng nguyên lý của Luyện đan đem áp dụng vào nướng thịt, con mẹ nó có phải hay không là người. Thế gian lại có kẻ có can đảm như thế? Không nói là có thể làm được hay không thế nhưng có thể đưa ra ý nghĩ này cũng không phải là ai cũng làm được. Mặt khác tên quái vật trước mắt này dường như còn biết luyện đan, hắn có định để cho người khác sống hay không đây.

“Hừm! Nếu không phải ngươi dùng thảo dược cấp thấp làm gia vị ta cũng không nghĩ ra, nếu ta thành công không phải rất tốt sao, hắc hắc”. Vũ Thiên Quân lại cuời quái dị, càng nghĩ hắn càng thấy có thể ah. Các loại thảo dược có thể kết hợp với nhau hình thành đan dược thì hắn cũng có thể dùng thêm các loại thảo dược làm cho thịt Ma thú càng thêm dễ tiêu hóa, thậm chí còn đề thăng khả năng của nó.

“Ây... Thật không biết là cái nào gia tộc sinh ra cái quái vật ngươi..”. Sát Ám Thiên thở dài, người so với người chỉ có mệt thêm thôi.

Ngồi bên chỗ nướng chỉ có Vũ Thiên Quân cùng Sát Ám Thiên và đang chạy qua lại vui đùa Tiểu Vân mà thôi, về phần đms người kia qua nửa canh giờ vẫn đang còn điều tức, có lẽ cũng sắp tỉnh lại rồi, dù sao tiếng nuốt nước bọt càng ngày càng nhiều ah.


“Thơm thật nha! Mặt lạnh ngươi quả nhiên là cao thủ nấu nướng...”. Khương Vân Mộng mở mắt ra không chút để ý hình tượng thiếu nữ nói.

“Hưm! Thật thơm, sắp ăn được chưa Mặt lạnh tiểu ca”. Một cái nữ nhân khác cũng che miệng cười duyên nói, Khương Vân Mộng từ khi gọi Sát ÁM Thiên là Mặt lạnh thì đám người đều gọi hắn như thế ah.

“Huh! Nhanh ăn được rồi, các ngươi tỉnh lại hết chúng ta sẽ bắt đầu ăn...”. Sát Ám Thiên cũng không quay đầu lại nói, cái tên hay biệt danh với hắn cũng không mấy quan trọng, bọn người kia thích gọi thế nào thì để bọn hắn gọi đi.

“Ồ...”. Vũ Thiên Quân đột nhiên ồ lên kinh ngạc rồi quỷ dị cười cười, hắn phát hiện ra có người đang đi về phía này, đúng vậy, là một nhóm người, thực lực cũng không sai.

“Có chuyện gì sao?”. Sát Ám Thiên thấy Vũ Thiên Quân kinh ngạc thì quay sang hỏi, xem ra tên này lại thấy cái gì đó.

“Huh! Có một đám người không biết có phải cố ý tiến về phía chúng ta hay không, có một cái Thần cấp nhị trọng, hai cái Thần cấp nhất trọng, sáu cái Thông thần cảnh, năm cái Thiên đan cảnh cùng sáu cái Địa đan cảnh, cả thảy hai mươi người”. Vũ Thiên Quân cười nhẹ nói, bọn người kia giống như cũng mới đến Quỷ Nha đảo, chỉ là bọn hắn dường như có bảo vật nào đó có thể nhìn sâu vào Quỷ Nha đảo mà không bị mấy cản trở. Đây là Vũ Thiên Quân suy đoán cảm thấy hợp lý nhất, bởi vị bọn người kia đang thẳng hướng phía bọn hắn chạy đến mà không chút do dự, nếu không thể nhìn thấy xung quanh đáng kể khoảng cách, bọn hắn tuyệt đối không dám chạy loạn như vậy

“Huh! Có bảo vậy có thể giúp không bị Ma khí ảnh hưởng cũng không lạ, xem ra đám người kia không đơn giản”. Sát Ám Thiên như không có gì nói, ở trên Quỷ Nha ít gặp người thế nhưng gặp cũng không phải không thể. “Chỉ là bọn hắn...”. Sát Ám Thiên nhìn hai cái Ma thú đang nướng có chút kiêng kị nói, có thể xảy ra tranh đấu vì cái này ah.

“Ha ha, bọn hắn dám lại nói...”. Vũ Thiên Quân cười nói, trên đời này chỉ có hắn đi đoạt đồ của người khác, đây là còn tùy vào hứng thú của hắn, về phần kẻ khác muốn cướp đồ của hắn ah? Muốn chết!

“Có người tiến về phía chúng ta sao?”. Viên Hi Hòa đi đến nói, hắn tiêu hao cũng không lớn, điều tức một chút đã khôi phục đỉnh phong, ban nãy hắn còn chưa phải đánh đến sống chết, còn chưa bị thương chút nào.


“Huh! Lát nữa sẽ đến, vẫn còn xa, muốn đén cũng mất một canh giờ”. Vũ Thiên Quân cười nói. “Nếu các ngươi đã tỉnh lại vậy chúng ta “ăn sáng” đi”. Hắn nghiêm túc nói.

“...”. Sát Ám Thiên cùng Viên Hi Hòa cười khổ, tên này “ăn sáng” cũng thật phong cách ah, ăn sáng liền ăn thịt Ma thú Thần cấp, còn nói nghiêm túc như vậy, thật đúng là một cái ham ăn cực phẩm ah. Thế nhưng liệc sang nhìn Tiểu Vân bọn hắn càng thêm bó tay rồi, tiểu tử này nước miếng chảy ra hai hàng, nào có cái vẻ tinh linh đáng yêu khi nãy, đích xác là một cái ăn hàng chi vương ah. Quả nhiên chủ nào tử nấy, có một cái chủ nhân như Vũ Thiên Quân thì hắn sủng vậy cũng không tốt đi nơi nào.

“Mọi người tỉnh lại đi! Chúng ta đến ăn sáng...”. Vũ Thiên Quân cười nói. “ah! Hôm nay chúng ta uống chút rượu”. Vũ Thiên Quân cười lớn nói, bàn tay trái lóe lên một cái hồ lô rượu, đương nhiên hồ lô cũng là một cái không gian pháp bảo, bên trong rượu là có Lôi kiếp dịch!

“Nha...”. Ngay khi Vũ Thiên Quân lấy rượu ra Tiểu Vân vèo một cái đã ôm lây bình rượu ánh mắt đáng thương nhìn hắn, nó loại này rượu đã uống không ít nên không lạ nó là gì ah.

“Uy! Vội cái gì...”. Vũ Thiên Quân tay lại hoa lên một cái, một đám cốc chén các loại xuất hiện, đây là của Ma Luyện và Xích Đan tử đưa cho hắn ah, vứt trong nhẫn trữ vật đã lâu rồi.

Vũ Thiên Quân rót ra một bát lớn đặt xuống đất, Tiểu Vân ngay lập tức lao xuống ôm lấy uống một hơi cạn sạch lại nhìn Vũ Tiên Quân ánh mắt đáng thương.

“Uy! Đợi một chút lại uống...”, Vũ Thiên Quân mặt đầy hắc tuyến, tiểu tử này cũng đã nếm qua Lôi kiếp dịch rồi nên nghiện đã lâu, loại rượu này đã pha loãng đi nhiều, nó đương nhiên có thể uống được nhiều.

“Y Nha”. “Y Nha”. Tiểu Vân có chút tức giận kháng nghị như muốn nói. “Vì sao không cho ta?”.


“Huh! Thơm thật...”. Đám người nhìn thấy Vũ Thiên Quân rót rượu ra thì đều không rõ thế nhưng tiếp đó một mùi thơm ngào ngạt xuất hiện, đây chắc chắn là loại rượu có mùi thơm nhất mà bọn hắn từng gặp, không những thế mùi hương kia lại có tác dụng làm tinh thần thanh tịnh, sảng khoái, thaamjc hí còn đề cao một chút linh hồn lực, nếu trực tiếp uống không biết lại dụng như thế nào ah.

“Đây là cái gì...”. Sát Ám Thiên kinh ngạc nhìn Vũ Thiên Quân đang cầm trong tay bình rượu, có thể khiến cho Tiểu Vân thèm khát như vậy, loại rượu kí chắc chắn có chứa một loại bải vật nào đó vô cùng nghịch thiên.

“Đến! Hôm nay cho các ngươi ăn thịt Thần cấp Ma thú lại để các ngươi uống Thần tửu của ta”. Vũ Thiên Quân cười lớn nói. Nếu đã muốn giúp bọn này, như vậy giúp thêm một chút, linh hồn lực đối với cảm ngộ rất quan trọng, uống loại rượu này có thể giúp bọn hắn đề cao linh hồn lực lên một đoạn ah. Dù sao cho dù đã pha loãng với rượu thì nó vẫn là Lôi kiếp dịch, đối với bọn người này nó tác dụng vẫn là rất lớn.

“Huh! Để tỉ tỉ thử xem là loại rượu nào mà để cho Thiên Tứ đệ đệ gọi là Thần tửu...”. Khương Vân Mộng nghé con không sợ hổ cầm một cái bát lớn gấp đôi bát ăn cơm nói.

“Ha ha! Ngươi uống không được như Tiểu Vân đâu, vẫn nên dùng chén nhỏ đi”. Vũ Thiên Quân cười nói rồi lấy một cái chén cỡ chén uống trà rót đầy Lôi kiếp tửu đưa cho nàng. “Trước làm quen một chút đi, ta mamg không nhiều thế nhưng đủ cho các ngươi trong hai tháng chè chén...”.

“Huh! Keo kiệt như vậy...”. Khương Vân Mộng hừ một tiếng rồi cầm chén lên một hơi uống cạn, đang định giơ chén đòi thêm thì khuôn mặt nhỏ nhắn cứ như gặp quỷ kinh dị, sau đó lại kinh hỉ vông cùng, liền ngồi xuống điều tức, biến ảo rất nhanh ah.

Thấy này dị dạng cả đám người không hiểu nhìn Vũ Thiên Quân, hắn không cần thiết phải hại bọn hắn, nếu muốn hắn cũng không cần dùng thủ đoạn này. Thực lực của hắn không biết alf cao bao nhiêu thế nhưng diệt sát đám người chắc chắn dư xài rồi.

Vũ Thiên Quân chỉ mỉm cười không nói mà chỉ chỉ Khương Vân Mộng đang ngồi xuống hấp thu Lôi kiếp tửu mang đến hiệu quả, hắn ý bảo là nói mọi người quan sát ah.

Khương Vân Mộng khuôn mặt thoải mái, nào có cái gì dị dạng xấu, chưa đến trăm hơi thở từ đỉnh đầu nàng toát ra khí đen, đây cũng không phải Ma khí mà là một loại tạp chất, tạp chất bên trong linh hồn của nàng, tập chất lắng đọng bên trong thức hải của nàng!

Bọn người nhìn thấy khí đen bay lên thì đều không biết đó là gì thế nhưng có thể cảm thấy khí đen kia cũng không phải vật tốt, đều không để nó lại gần, ai biết đó là cái quỷ gì ah, cả đám lại nhìn Vũ Thiên Quân ý hỏi đây là gì.

“Ha ha! Xem ra công pháp tu luyện không tệ...”. Vũ Thiên Quân cười nói, có thể trong trăm hơi thở đã bắt đầu đào thải tạp chất bên trong thức hải, cho dù không nhiều cũng chứng tỏ công pháp tu luyện linh hồn lực của Khương Vân Mộng không tệ. Lôi kiếp dịch đúng là có khả năng tinh lọc linh hồn và đề cao hồn lực thế nhưng đó là Lôi kiếp dịch ah, Lôi kiếp tửu thì loãng hơn nhiều, tác dụng cũng yếu đi nhiều, công pháp tu luyện càng cao thì khả năng đào thải tạp chất ra càng nhanh, càng nhiều ah.


Sau gần một khắc từ đỉnh đầu Khương Vân Mộng mới không có Ma khí tiết ra nữa, nàng từ từ mở mắt, ban đầu đó là kinh hỉ sau đó hoảng sợ nhìn Vũ Thiên Quân. “Ngươi cho ta uống là cái gì?”. Nàng biểu hiện có chút thất thố rồi.

“Thần tửu! Ta không phải nói rồi sao?”. Vũ Thiên Quân cười nhạt nói

“Tác dụng thế nào Khương sư muội?”. Viên Hi Hòa gấp hỏi, có thể để Khương Vân Mộng biểu hiện như vậy chỉ sợ Thần tửu kia tác dụng nghịc thiên vô cùng. Hắn biết Khương Vân Mộng xuất thân ah.

Khương Vân Mộng nghe Vũ Thiên Quân nói thì cũng không hỏi nữa àm hít một hơi thật sâu nhìn bọn người. “Tác dụng là tinh lọc linh hồn cùng đề cao linh hồn lực!”. Nàng nói nhẹ nhưng không khí xung quanh lập tức như muốn đọng lại.

“Cái gì...”. Một chút choáng váng qua đi, Sát Ám Thiên mới kinh hãi hét lên. Làm sao lại có thể như vậy? Bảo vật có thể làm tăng lên Linh hồn lực cũng có thế nhưng hiếm có vô cùng, về phần bảo vật tinh lọc linh hồn gần như tuyệt tích rồi, Vũ Thiên Quân một cái “Thần tửu” lại có thể làm được cả hai tác dụng trên?

Nên biết Linh hồn lực so với Tu vi cảnh giới khó tăng lên vô số lần, chỉ có số ít tu hồn giả, bọn hắn có linh hồn thiên phú không những cao hơn thường nhân vô số mà còn có một ít công pháp tu hồn mới có khả năng tu luyện linh hồn lực, thế nhưng đề thăng cũng rất chậm. Vũ Thiên Quân một chén rượu nhỏ đã có tác dụng như vậy, thậm chí một cái Địa đan cảnh cũng không thể lập tức hấp thu mà cần hấp thu tiêu hóa một lúc, chỉ sợ một chén nhỏ kia Khương Vân Mộng được lợi không nhỏ.

“Ngươi tại sao lại vì bọn ta bỏ nhiều như vậy?”. Võ Tình Tình cũng trong giật mình tỉnh lại có chút khó hiểu nói.

“Ha ha, xem như các ngươi là ta mấy cái bằng hữu đi...”. Vũ Thiên Quân biết trước sẽ như vậy cười nói. Lôi kiếp dịch ở thời đại này còn không có xuất hiện đây.

Tác gải: Đế Thanh

Nguồn:


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui