Minh Linh lại dùng hai tay nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể, nàng vô cùng chú trọng bầu ngực của mình, dùng hai tay nắn bóp chúng hồi lâu, kỳ cọ vô cùng sạch sẽ.
Sau đó nhẹ nhàng luồn tay xuống dưới hạ thân, đem mật huyệt cũng rửa thật sạch.
"Cơ thể ta có thể dùng nước rửa, nhưng thanh danh lại dùng cái gì để rửa, liệu sau này khi phu quân tỉnh lại, có đem ta ghét bỏ?" - Minh Linh suy nghĩ bâng khuâng, việc này nàng đã nghĩ mấy vạn năm, nhưng cũng chẳng có kết quả.
Nàng lặng mình trong dòng nước, để mặc những cơn sóng li ti mơn man da thịt trắng muốt, yên lặng mà chờ đợi.
"Cuối cùng cũng tới." - Ánh mắt Minh Linh lóe lên, cũng chẳng thể biết được nàng đang nghĩ gì.
Ác Quỷ Máu đi từ phía xa xa đến.
"Xem ra hai nàng vẫn chưa bị trách phạt, làm ta lo lắng một hồi, muốn tới tìm Minh Đế để xin tội giùm hai nàng." - Ác Quỷ Máu tí ta tí tởn nói, trông nó rất là vui vẻ.
"Thật sao? Huynh lo cho muội?" - Yên Nhi hai mắt sáng lên, nở nụ cười ngọt ngào hỏi.
"Tất nhiên rồi, hai nàng là nữ nhân của ta, ta đương nhiên sẽ lo lắng." - Ác Quỷ Máu tiếp tục dùng lời lẽ ngon ngọt để lừa phĩnh.
"Yên Nhi! Đừng nghe hắn nói bậy, lát nữa muội sẽ thấy bộ mặt thật của hắn thôi." - Yên Lan lắc đầu, muội muội của nàng tương đối rụt rè, vì vậy ai đối tốt với nàng một chút, nàng liền giao hết tâm can cho kẻ đó.
"Không đâu! Muội tin tưởng Tà Huyết." - Yên Nhi lắc đầu, ánh mắt mong chờ nhìn Ác Quỷ Máu.
"Nàng giúp ta bẩm báo Minh Đế, có Tà Huyết xin gặp mặt."
"Đợi ta một chút." - Yên Lan nhíu mày, nàng khẽ mở cửa phòng bước vào bên trong.
Nàng liền phát hiện ra Minh Linh vẫn đang tắm rửa.
"Bẩm báo Minh Đế, Tà Huyết đã đến, người có muốn để hắn ta đợi một lát?" - Yên Lan chậm rãi hỏi.
"Không cần, ngươi kêu hắn vào đi." - Minh Linh nhỏ nhẹ trả lời, việc ngâm mình trong nước khiến thân thể nàng thư thái, tâm trạng cũng tốt lên rất nhiều.
"Nhưng mà người..."
"Ngươi muốn chống lại lệnh của ta sao? Còn không mau đi!" - Lông mày Minh Linh khẽ nhướng lên.
"Tuân lệnh Minh Đế!" - Yên Lan đành nhận lệnh mà lui ra.
Vừa quay trở lại nàng liền thấy Ác Quỷ Máu ôm chặt lấy Yên Nhi, hai đôi môi quấn quýt chặt chẽ lấy nhau.
Mãi một lúc sau nó mới chịu buông Yên Nhi ra, khuôn mặt nhỏ của nàng đỏ bừng, hai mắt tràn ngập ý cười.
"Yên Nhi này, môi của nàng vừa mềm vừa ngọt, thật khiến ta yêu thích." - Ác Quỷ Máu tán dương nói.
"Thật sao?" - Yên Nhi tươi cười hỏi.
"Đương nhiên là thật, nhất là khi nàng ngậm lấy thứ đó của ta mà mút, chính là khiến ta phê chữ ê kéo dài." - Ác Quỷ Máu vừa nói vừa ngân nga câu chữ, đem Yên Nhi chọc cười.
"Huynh thật là xấu, muội không nói chuyện với huynh nữa." - Yên Nhi đỏ bừng hai má, nàng không thể hiểu nổi vì sao lại trở nên dâm đãng như vậy, làm những việc trước kia nghĩ cũng không dám nghĩ.
"Hắc hắc! Nam nhân không hư nữ nhân không yêu.
Ta đương nhiên là phải xấu rồi, có như vậy mới câu dẫn được mỹ nhân như nàng chứ." - Ác Quỷ Máu uốn ba tấc lưỡi, sử dụng thần kỹ Chém Gió Đại Pháp, đem Yên Nhi trêu đùa trong lòng bàn tay.
"Vậy lát nữa huynh nhất định phải xin Minh Đế gả muội và tỷ tỷ cho huynh, người nhất định sẽ đồng ý, còn ban thưởng rất lớn."
"Muội muốn cùng huynh và tỷ tỷ sống đến răng long đầu bạc, chung hưởng hạnh phúc." - Yên Nhi ánh mắt đầy vẻ nhu tình, đem tất cả tâm can đều nói ra.
"Chuyện này nàng yên tâm, hai người sớm muộn gì cũng sẽ là nữ nhân của ta thôi." - Ác Quỷ Máu ỡm ờ nói.
Yên Nhi lại nghe không hiểu dụng ý của nó, đôi mắt tràn ngập hạnh phúc.
"Minh Đế cho ngươi vào!" - Xem đến đây Yên Lan rốt cuộc không nhịn nổi nữa, đành phải lên tiếng.
"Yên Lan thân yêu, nàng có muốn cũng cùng ta hôn một chút không? Ta cũng rất lo lắng cho nàng nha."
"Cút! Thật không biết nhục là gì!" - Yên Lan tức sôi gan, đem ba đời tổ tông Ác Quỷ Máu ra chửi rủa thậm tệ.
"Hắc, sao nàng đoán hay vậy? Ta chính là sẽ không biết nhục."
"Nàng xem này! Kem chống nhục hiệu ba con sói." - Ác Quỷ Máu lấy ra một chiếc hộp nhỏ, bên trong chứa một thứ chất lỏng sền sệt như mỡ.
"Thứ này vô cùng lợi hại, bôi một chút lên mặt thì da dẻ trơn láng mịn màng, da mặt cũng trở nên dày dặn, mụn không thể mọc, râu đâm không thủng."
"Nàng có muốn thử một chút không?" - Ác Quỷ Máu bôi bôi một chút kem, giống như thực sự muốn phết lên mặt Yên Lan.
"Chiến Thần Hóa Thân!" - Yên Lan tức đến run người, vận khởi minh khí, triệu hồi chiến thần pháp tướng.
Tay nàng xuất hiện một thanh kiếm lớn, hung hãn hướng về phía Ác Quỷ Máu bổ đến.
"Hắc hắc, ta liền nói nàng biết một sự thật, mỗi lần nàng tức giận đều rất xinh đẹp, thế nên ta rất thích chọc tức nàng."
Ác Quỷ Máu nói xong liền phóng vọt đi, tốc độ chạy trốn đạt đến thượng thừa.
"Hộc...!Hộc...!" - Yên Lan tức đến thở dốc, đem pháp tướng giải trừ.
"Tỷ tỷ? Sao tỷ lại tức giận như vậy? Có chuyện gì sao?" - Yên Nhi sợ hãi hỏi.
"Nửa tiếng nữa chúng ta vào lượm xác hắn là được..." - Yên Lan chậm rãi nói, mắt cũng nhòa đi, một giọt lệ lăn dài trên má.
"A..." - Yên Nhi sợ hãi hét lên.
"Người đang tắm, nhưng lại vẫn kêu ta gọi hắn vào..." - Âm thanh của Yên Lan trở nên nghẹn ngào.
"Nhưng sao người lại làm như vậy? Không phải người nói muốn trả ơn cho Tà Huyết sao? Tại sao lại muốn giết chàng?" - Yên Nhi gục ngã, nàng ngồi bệt xuống đất.
"Không biết...!Có lẽ người muốn thử thách hắn một chút...!Nếu hắn vượt qua được thì sẽ không sao..." - Yên Lan đưa ra suy đoán.
"Tỷ cảm thấy có nam nhân nào vượt qua được thử thách của Minh Đế sao? Không được! Muội phải vào trong đó cầu xin người tha cho Tà Huyết." - Yên Nhi đột nhiên trở nên can đảm, nàng liền muốn đứng dậy, muốn xông vào bên trong phòng.
"Không được! Tỷ đã muốn cầu xin, nhưng Minh Đế tính cách muội không phải không biết.
Nếu người thực sự tức giận có thể đem cả hắn, ta và muội giết chết."
"Vẫn là phải xem ý trời!" - Yên Lan chắp tay cầu nguyện, nhưng sau đó nàng lại nhận ra chẳng thể cầu xin một ai.
Hai cái hoa tỷ muội ôm chầm lấy nhau, tiếp tục làm hai cái gác cổng, nhìn tình lang đi vào chỗ chết.
Ác Quỷ Máu vô cùng vui vẻ, nó đem cửa phòng hé mở, bước vào bên trong.
Trong phòng phẳng phất mùi thơm của nữ nhân, lại giống như hương hoa thơm ngát.
Có tiếng nước chảy vang lên, Ác Quỷ Máu vừa vào thì hai mắt như muốn nhảy ra ngoài.
Vị nữ thần xinh đẹp động lòng người đang dùng cốc múc nước đổ lên mặt lên ngực của nàng.
Những giọt nước trong suốt khẽ lăn trên da thịt trắng nõn, Minh Linh dùng bàn tay e ấp đem bầu ngực vuốt nhào nặn.
Ác Quỷ Máu bị mỹ cảnh trước mặt làm cho choáng váng, đầu óc nó kêu ong ong lên, khí huyết cũng sôi lên sùng sục.
Trước mắt cảnh đẹp ý vui, Ác Quỷ Máu liền lặng lẽ ngắm nhìn, chỉ mong mỹ nhân sẽ không bao giờ phát hiện ra mình.
"A...!Ngươi vì sao vào lại không lên tiếng..." - Minh Linh yêu kiều rên rỉ, nàng dùng hai tay che ngực, đem cơ thể trần truồng giấu trong làn nước.
Nàng giống như biến thành một cái thiếu nữ e thẹn khi bị nam nhân nhìn thấy cơ thể.
"Minh Linh thân ái, nàng đây là muốn câu dẫn ta sao? Nếu thực là vậy thì nàng thành công rồi đó, nếu nàng muốn, ta có thể moi trái tim mình ra cho nàng chơi đùa." - Ác Quỷ Máu ngồi xuống bàn, trong lòng xuất hiện vô số mộng tưởng.
Nó chợt nhìn thấy xiêm y của Minh Linh nằm trên bàn, chiếc yếm được dệt từ tơ tằm, sờ vào có cảm giác trơn bóng mà mềm mại vô cùng.
Ác Quỷ Máu cầm nội y lên tay vuốt ve, sau đó lại đưa lên mũi mà ngửi, hương thơm thoang thoảng xộc vào trong mũi nó, như lan như mẫu đơn, khiến Ác Quỷ Máu lâng lâng bay bổng.
"Như nhung lại như lụa
Như xạ lại như hoa
Mỹ nhân chờ quân tử
Hay vẫn là chờ ta."
Ác Quỷ Máu miệng ngâm nga một bài thơ, hướng về Minh Linh mà nói.
"Vô lễ! Lá gan của ngươi thật lớn! Không sợ bổn cung giết ngươi?" - Vẻ mặt thiếu nữ e ếp của Minh Linh biến mất, nàng bừng bừng lửa giận, khiến nhiệt độ trong phòng hạ thấp.
"Ha ha! Ta vì sao lại phải sợ nàng cơ chứ? Có thể ban ngày nàng là một vị quân chủ cao cao tại thượng, nhưng bây giờ là ban đêm, nàng chính là một mỹ nhân kiều diễm ướt át, chẳng phải nàng đang tắm rửa sạch sẽ, chờ ta đến sủng hạnh nàng hay sao." - Ác Quỷ Máu dùng ánh mắt dâm dục nhìn Minh Linh, đem từng tấc da thịt của nàng đều nhìn thật kỹ.
"Phì! Miệng lưỡi nhanh như tôm nhảy.
" - Minh Linh phì cười, vẻ tức giận cũng biến mất.
Nụ cười của nàng diễm lệ mà tươi đẹp, đôi môi khẽ cong, ánh mắt trong trẻo, dung nhan kiều diễm khiến người kinh tâm động phách.
"Mau nói ra ước muốn của chàng, chỉ cần không quá phận thì thiếp sẽ đồng ý." - Giọng nói của Minh Linh trở nên nhu mì như nước.
"Chuyện này còn cần phải nói sao? Ta đương nhiên là muốn cùng cùng nàng kết nghĩa phu thê, ngày ngày đem nàng sủng hạnh 48 lần."
"Việc này thì không thể, thiếp đã có phu quân, sẽ không thể lại cùng người khác kết hôn." - Minh Linh khẽ lắc đầu.
"Phu quân của nàng chết lâu như vậy rồi, nàng hoàn toàn có thể tái giá, cùng ta sống một cuộc sống mới."
"Ta nhất định sẽ yêu thương chăm sóc cho nàng, không bao giờ để nàng bị khi dễ." - Ác Quỷ Máu đi lại gần Minh Linh, bàn tay khẽ đặt lên vai nàng, nhẹ nhàng xoa nắn.
"Chàng rốt cuộc cũng chỉ là một tên háo sắc, những lời nói kia thiếp đã nghe phát chán." - Minh Linh cười mị mị nói.
"Vậy ta phải thế nào thì nàng mới tin ta thực lòng yêu nàng?" - Ác Quỷ Máu bày ra một cái bộ mặt si mê, cố gắng lừa gạt mỹ nhân.
"Yêu hay không yêu đâu có gì quan trọng, chẳng phải rốt cuộc chàng cũng chỉ là muốn chơi ta hay sao?"
"Khục...!Sao nàng lại nói như vậy chứ, ta là thực sự yêu nàng."
"Bây giờ thiếp cho chàng hai sự lựa chọn, một là thiếp gọi Yên Lan Yên Nhi vào đây, đem họ gả cho chàng, để chàng đêm nay cùng họ động phòng hoa chúc."
"Hai là thiếp đồng ý cùng chàng hoan hảo một phen, nhưng cũng chỉ một đêm duy nhất, xem như trả ơn cứu nhi nữ, sau đó chàng có thể rời đi."
Ác Quỷ Máu nghe xong thì hai mắt sáng lên, Minh Linh đã bật đèn xanh thì nó tội gì không húp.
||||| Truyện đề cử: Ông Chồng Bị Bệnh Nan Y |||||
Bàn tay vốn dĩ đang nằm trên vài liền vươn về phía trước, chụp vào hai bầu vú khổng lồ.
Bộ ngực của Minh Linh mềm mại như bông, Ác Quỷ Máu xoa xoa nắn nắn, cảm giác vô cùng sướng tay.
"Ta đương nhiên là chọn nàng!" - Ác Quỷ Máu vui vẻ trả lời, nó cúi người về phía trước, muốn đem bờ môi tươi thắm của Minh Linh ngậm lấy.
"Không hôn!" - Minh Linh dùng ngón trỏ chặn lấy miệng Ác Quỷ Máu, hơi khẽ lắc đầu.
"Tại sao?" - Ác Quỷ Máu khó hiểu hỏi.
"Nụ hôn thiếp chỉ dành cho phu quân của mình, có thể cùng vui vẻ một đêm, nhưng sẽ không cho phép hôn." - Minh Linh nhỏ nhẹ giải thích.
"Cho chịch nhưng không cho hôn? Khó hiểu thật!" - Ác Quỷ Máu nghe xong muốn lú lẫn, đầu óc trở nên mông lung.
"Nếu chàng không đồng ý thì thôi vậy."
"Đồng ý, nếu nàng đã có luật như vậy, ta sẽ tôn trọng nàng." - Ác Quỷ Máu gật đầu lia lịa, ánh mắt hau háu nhìn giai nhân tuyệt sắc.
"Hừ hừ, chờ ta đem nàng chơi ngất, lại đem tình chủng cấy vào người nàng, lúc đó ta muốn hôn kiểu gì thì hôn, chơi kiểu gì thì chơi."
Minh Linh nhu tình như nước, nàng vươn hai tay về phía Ác Quỷ Máu, giống như nhìn tình lang.
"Ôm thiếp..."
Ác Quỷ Máu liền ôm chặt lấy Minh Linh, đem vị Minh Đế xinh đẹp này giữ chặt, chậm rãi tiến về phía giường ngủ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...